Editor: Nguyetmai
"Giáo sư Snape, để ta làm đi. Trên phương diện này ta mới là người chuyên nghiệp."
Grindelwald không nhanh không chậm bước đến bên cạnh Snape mang vẻ mặt xanh mét - người đang cố gắng xử lí những chuyện ngoài ý muốn này. Lão ung dung vỗ lên vai nam phù thủy, ra hiệu cho Snape lùi về sau một chút, cho mình đủ không gian để thi triển pháp thuật.
Không thể không nói, tuy rằng Snape là một bậc thầy độc dược khiến người ta kính trọng nhưng trên phương diện thần chú chữa trị, trình độ của ông ta vô cùng bình thường. Ngoại trừ những thần chú trị liệu cơ bản thì ông ta quen với việc dùng các loại độc dược để phụ trợ trị liệu hơn.
"Hử? Ngài Apocalypse?"
Snape iếc mắt nhìn ông lão ở phía sau. Ông ta khẽ nhíu mày, đang định từ chối thì lại chợt nhớ đến thân phận của ông lão, không còn bất kì dị nghị gì nữa mà gật đầu, nhường chỗ chờ lão phù thủy thi triển pháp thuật.
Kể ra thì, đối với vị "Paracelsus" trong truyền thuyết đột nhiên đi tới Hogwarts, Snape vẫn còn có chút nghi vấn, dù cho phu nhân Pomfrey hay Giáo sư McGonagall đều lựa chọn tin tưởng.
Mà trước mắt chắc chắn là lúc kiểm nghiệm vị lão phù thủy này rốt cuộc có phải là bậc thầy trị liệu tốt nhất, có kỹ xảo chữa trị cao siêu và phương thức đỉnh cấp giống như trong truyền thuyết hay không.
"Ur."
"Otto Apocalypse" thản nhiên giơ tay lên, môi không tiếng động nhúc nhích một chút, ký hiệu ngôn ngữ pháp thuật thần bí cổ điển chợt lóe lên trong không khí.
Ngay sau đó, một luồng ánh sáng mịt mờ như lụa mỏng đột nhiên xuất hiện, bao phủ về phía đám phù thủy nhỏ năm nhất đang bị phỏng, trị liệu vết thương trên người bọn nhỏ nhanh đến mức có thể thấy được bằng mắt thường.
Đứng bên cạnh "Otto Apocalypse", Snape có thể cảm nhận được rất rõ sức mạnh ấm áp ẩn chứa bên trong lớp ánh sáng kia. Chỉ ở bên cạnh mà ông ta cũng thấy sự mệt mỏi trên người đã vơi bớt khá nhiều, giống như được thoải mái tắm nước nóng một lúc vậy.
Không đến hai giây, vết thương trên người tất cả phù thủy nhỏ nháy mắt mất sạch, lại khôi phục trạng thái khỏe mạnh trơn bóng một lần nữa.
Chính xác mà nói, từ biểu hiện của đám nhóc thì dường như càng khỏe mạnh hơn trước.
"Đây là?"
Tròng mắt của Snape hơi co rụt lại, trong lòng không còn sự nghi hoặc nào nữa.
"Thi triển pháp thuật không tiếng động, thi triển pháp thuật không dùng đũa phép, thi triển pháp thuật nhiều tầng, chữa trị cho số đông..."
Là một trong những phù thủy cao cấp nhất đương thời, đương nhiên Snape có thể nhìn ra được sau lưng cái thi triển pháp thuật hời hợt của ngài "Otto Apocalypse" ẩn giấu bản lĩnh khiến người ta khiếp sợ đến nhường nào. Hơn nữa đây chỉ là kỹ xảo mà ông ta có thể nhìn ra được chứ không phải là toàn bộ bí ẩn, ít nhất ông ta cũng không biết lão đã dùng pháp thuật gì.
Hơn nữa theo Severus Snape biết, trong ấn tượng của ông ta, cho dù là Albus Dumbledore có lẽ cũng không thể ung dung thoải mái làm ra pháp thuật với hiệu quả tương đồng như lão phù thủy trước mắt.
Quả nhiên, mấy lão phù thủy sống hơn trăm năm như thế này đều là quái vật.
"Rất tốt! Nhìn dáng vẻ này, tuy rằng giáo sư trong trường của Albus không biết dỗ trẻ con nhưng cũng khá tinh mắt về pháp thuật."
Cảm nhận được sự ngạc nhiên trong mắt Snape, Grindelwald âm thầm gật đầu, không uổng công lão cố ý sử dụng ngôn ngữ pháp thuật "ur" trong phạm vi lớn để tiến hành trị liệu. Mặc dù có chút lãng phí, thế nhưng đối với phù thủy "biết hàng" mà nói, hiệu quả biểu diễn đã đạt được điểm tuyệt đối.
Từ giây phút tiến vào phòng học môn Độc dược, Gellert Grindelwald đã ý thức được rằng những kiến thức Alina học được trong lâu đài Nurmengard tuần đó sẽ gây ra những phản ứng hóa học như thế nào.
Trải qua một tuần ròng rã trong lớp học dự bị "môn Độc dược - nấu nướng", Grindelwald không còn nghi vấn gì với chuyện Alina có thể đại náo lớp độc dược học. Dù sao thì cô đã thành công hoàn thành việc ăn thử và nấu thử tất cả nguyên liệu độc dược của năm thứ hai một lần.
Hơn nữa, dựa theo sự hiểu biết của Grindelwald đối với Alina, kết hợp hai chuyện lại với nhau, lão cũng gần như đoán được bảy tám phần về động cơ gây án của "vụ trộm trong văn phòng của giáo sư môn Độc dược" ly kỳ sáng sớm nay.
Tuy rằng tạm thời vẫn chưa biết giáo sư môn Độc dược này đã trêu chọc Alina thế nào, có điều nếu lão và Dumbledore đồng thời cảm nhận được Lời Thề Bất Khả Bội được phát động lần nữa thì nhất định đã xuất hiện một sự cố khá là nghiêm trọng. Nếu không Alina cũng sẽ không tùy tiện bộc lộ ra vầng sáng của lời thề ở trước mặt mọi người.
Điều may mắn nhất là chuyện liên quan đến việc giới thiệu thân phận của cục bông trắng, lão và Dumbledore đã thảo luận với nhau trong phòng ngủ vào tối hôm qua, cho dù lời thề bại lộ hay năng lực pháp thuật kỳ quái của cô bé cũng có một lời giải thích hoàn mỹ.
Đừng nói là lừa gạt những người trẻ tuổi này một lúc, cho dù đối diện với sự điều tra của Bộ Pháp thuật, lời giải thích đầy đủ logic và thật giả lẫn lộn đó cũng đủ để ứng phó.
...
Có hai phù thủy mạnh nhất đương thời đến trợ giúp, tình huống hỗn loạn trong phòng học môn Độc dược gần như đã lắng xuống trong nháy mắt.
Dưới cái quơ nhẹ đũa phép của Dumbledore, bàn bị lật và nguyên liệu nấu ăn rơi xuống dưới giống như đã bị ấn nút quay lại, trở về vị trí vốn có của chúng một lần nữa.
Thậm chí những nồi nấu quặng bị lõm xuống cũng trở nên sạch sẽ và nguyên vẹn, giống như những cái nồi hoàn toàn mới vậy.
Điều này khiến sắc mặt vốn đang buồn bực mất tập trung của Snape khá hơn rất nhiều. Tuy rằng không quen bày tỏ tâm trạng của mình, thế nhưng không có nghĩa Snape là một người vô lễ, không biết đúng mực.
"Cảm ơn, như vậy là được rồi."
Snape chậm rãi ngồi dậy, xoay người nhìn về phía hai ông lão, cố gắng nặn ra một nụ cười (có trời mới biết lần trước ông ta lộ ra vẻ mặt như vậy là lúc nào), sau đó lễ phép khẽ gật đầu.
"Giáo sư Snape. Rất xin lỗi vì đã mang đến phiền phức cho chương trình học của thầy, xin cứ tiếp tục lên lớp."
Sau khi trị liệu một mạch cho mấy học sinh, "Otto Apocalypse" mang vẻ bình tĩnh mà vỗ tay một cái, nhìn lướt qua Snape vẫn im lặng không lên tiếng, lễ phép nói, giống như trước đó lão và Dumbledore chỉ làm một chuyện rất tầm thường là nhặt trang giấy đã nát lên vậy.
"Otto Apocalypse" hơi dừng lại một lát, sau đó ôn hòa cười với Snape, để lộ nụ cười giống như Dumbledore.
"Nếu được, liệu có thể cho ta và Albus dự thính một lúc ở một góc không? Yên tâm, bọn ta chỉ quan sát, sẽ không quấy nhiễu đến tiến triển dạy học của thầy."
Với tình hình trước mắt, quả thực cục bông trắng này không thể khiến cho người ta yên lòng được. Có trời mới biết lão và Dumbledore vừa bước đi, liệu một giây sau vị giáo sư môn Độc dược không có ý chí sinh tồn này có nằm dưới đất ói máu không nữa.
Ít nhất trước khi dạy dỗ Alina xong, Grindelwald và Dumbledore tạm thời không định để Alina rời khỏi tầm mắt của mình.
"Đương nhiên không thành vấn đề, chỉ cần ngài không cảm thấy tẻ nhạt là được. Dù sao hôm nay chỉ là tiết học nhập môn đơn giản, cơ bản đến mức không thể cơ bản hơn được nữa."
Snape nhướng mày, hơi xấu hổ nhìn ốc sên nướng phô mai trên mấy cái bàn trong phòng học và các phù thủy nhỏ đang nuốt nước miếng, do dự bổ sung thêm một câu.
"À, đương nhiên ta phải nói rõ. Hôm nay là tình huống đặc biệt, bình thường mà nói thì chúng ta đều bắt đầu từ việc điều chế độc dược..."
"Ta hiểu, ta hiểu mà... Ta còn cho rằng đây là một thử nghiệm vĩ đại như một sự kiện quan trọng. Có lẽ cũng chỉ có trường học như Hogwarts mới có dũng khí khiêu chiến tiến trình học tập môn Độc dược truyền thống."
Grindelwald khoát tay một cái, tầm mắt nhanh chóng giao nhau với Alina đang đứng ở phía sau Snape, sau đó dùng ánh mắt khen ngợi nhìn về phía Snape, không hề keo kiệt sự tán thưởng của mình.
"Đây là ý nghĩ thiên tài thông minh và đầy sáng tạo thế nào chứ? Nếu không nhờ lần thử nghiệm này của Giáo sư Snape, có lẽ lúc nãy mấy đứa bé này sẽ không tránh khỏi việc phải chịu nhiều hậu quả hơn. Ta còn cho rằng đây hoàn toàn là một cách thức có thể hoàn thiện và tiếp tục thực hiện."
Gellert Grindelwald vừa nói, ánh mắt của lão vừa lướt nhanh qua hoàn cảnh trong phòng học, cái mũi nhúc nhích một chút, sau đó nở một nụ cười vui mừng.
Nết xét nghiêm ngặt ra, nguyên liệu thức ăn dùng để thay thế thuốc trị mụn nhọt này còn là do lão giúp Alina hoàn thành. Chỉ có điều lúc ở trong lâu đài Nurmengard, thứ hai người ăn là sên trần.
Dù sao lão còn chưa từng được ăn món ốc sên nướng phô mai chính tông mà Alina tự tay chế biến, bây giờ đúng lúc có cơ hội bù đắp tiếc nuối.
"Ồ? Hóa ra ngài cũng cho là như vậy sao..."
Sau khi được người lớn tuổi khẳng định, vẻ mặt vốn hơi xấu hổ của Snape nhanh chóng dịu lại, ông ta đăm chiêu gật gật đầu.
Có lẽ có thể thử nghiệm nghiên cứu và mở rộng cách thức này, cho dù là sự nhiệt tình khi học tập của đám học sinh hay là thành phẩm và hiệu quả dạy học thì đều không tệ.
Đương nhiên, độ khó duy nhất là làm thế nào để kết hợp khéo léo giữa chương trình học độc dược truyền thống và phương thức mới này. Nếu là nguyên liệu độc dược, chuyện cần phải suy nghĩ cũng sẽ rất nhiều.
Nếu có thể, có lẽ sau khi kết thúc chương trình học, ông ta phải đi thỉnh giáo ý kiến của ông lão này.
"Được rồi, mọi người hoàn hồn lại đi. Hãy nhanh chóng hoàn thành các bước của mình. Một phút sau sẽ phải đưa vào lò nướng để kiểm nghiệm thành quả."
Snape bước nhanh quay lại bục giảng, dùng đũa phép gõ lên tấm da dê ghi quy trình đang treo lơ lửng trên bảng đen. Ông ta nhếch miệng, nhìn quanh các phù thủy nhỏ một lượt, lớn tiếng nói:
"Đừng quên, mỗi người đều phải ăn hết tác phẩm của mình. Ăn sạch, không chừa một chút gì."
Có hai tầng bảo hiểm là ngài Apocalypse và Giáo sư Dumbledore, dù mấy đứa bé này có xuất hiện hiện tượng ngộ độc thức ăn thì cũng có thể cứu được ngay tại chỗ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...