Editor: Nguyetmai
Hogwarts, trong lớp học môn Độc dược dưới tầng hầm thứ nhất.
"Hu, đau quá, Hannah, cậu ra tay quá nặng rồi đấy!"
Alina đau lòng vuốt lại lọn tóc đáng thương của mình, cô khẽ phàn nàn một cách đáng thương, trong nháy mắt ấy, cô cảm thấy linh hồn của mình suýt thì bị Hannah túm ra ngoài mất.
"Suỵt, trật tự!"
Hannah giơ ngón trỏ lên ra hiệu im lặng, cái đầu ngó ngó vào bục giảng bên phải.
Lớp học môn Độc dược lạnh lẽo và âm u hơn lầu chính bên trên của lâu đài nhiều, không ít lọ thủy tinh ngâm tiêu bản động thực vật trưng bày trên tường, cộng thêm lúc này trong phòng học còn có một vị giáo sư mặt đơ lạnh lùng, khiến cả căn phòng dưới lòng tất tản ra hơi thở âm u áp suất thấp. Cho dù một trăm con quỷ như hộp cá mòi chen lấn nhau trong cái phòng học này có lẽ cũng không thể tạo ra bầu không khí ngột ngạt hơn được nữa.
Biểu hiện của tất cả các phù thủy nhỏ đều rất ngoan ngoãn, dè dặt nói chuyện với nhau, như thể chỉ cần tiếng nói hơi lớn một chút là Giáo sư Snape ngồi trên bục giảng sẽ biến thành một con rắn khổng lồ, nuốt chửng người đã nói lớn tiếng.
Điều tiếc nuối là Snape đang ngồi gần bàn làm việc không biết sự tưởng tượng của những phù thủy nhỏ. Lúc này ông ta đang lẳng lặng liếc nhìn danh sách học sinh, thỉnh thoảng đôi mắt lại liếc ra ngoài phòng học, bờ môi lặng lẽ nhúc nhích, hiển nhiên là đang âm thầm đếm số học sinh trong phòng học.
… Bốn mươi chín, năm mười, năm mười mốt, ừm, đủ rồi.
Ngón tay của Snape nhẹ nhàng chạm nhẹ vào danh sách, đôi mắt lóe lên nét hài lòng. Còn mười lăm phút nữa mới tới chín giờ mà học sinh đã đến đông đủ, xem ra thái độ của đám nhóc năm nay còn được coi là nghiêm chỉnh.
Xét theo một ý nghĩa nào đó, rốt cuộc cũng là một tin tức tốt.
"Tốt lắm, xem ra mọi người đã đến đông đủ rồi."
Severus Snape cầm danh sách học sinh đứng lên, ông ta khẽ hắng giọng một cái, sau đó bực bội phát hiện ra ngoại trừ phù thủy nhỏ tóc bạch kim đó ra, hầu như tất cả mọi đứa trẻ trong phòng học đều hơi run lên. Ông ta đáng sợ thế sao?
Có lẽ sau này ông ta sẽ phải bảo Giáo sư Dumbledore thêm một khoản vào nội quy trường học, nghiêm cấm nói xấu hoặc bôi nhọ hình tượng giáo sư các môn, nhất là môn Độc dược.
Snape kìm nén sự bất mãn trong lòng, chậm rãi nói tiếp theo tiết tấu của mình.
"Trước khi bắt đầu điểm danh, ta muốn nhấn mạnh vài quy định lớp học, các trò hãy chú tâm ghi lại, ta sẽ không nhắc lại lần thứ hai."
"Đầu tiên, không được nói chuyện riêng trong giờ của ta, muốn phát biểu phải giơ tay trước, ta đồng ý thì mới được đặt câu hỏi."
Nhìn đám học sinh đang ngồi trong lớp độc dược, ánh mắt Snape dừng lại một lúc trên người những phù thủy nhỏ của nhà Ravenclaw. Về phần Hufflepuff, ngoại trừ hơi im lìm và kém thông mình hơn một chút thì tổng thể vẫn tương đối nghe lời.
"Thứ hai, đừng mong dùng những gì học được trên lớp để trốn việc học, càng đừng có ngu xuẩn thử dùng bùa chú có thể hỗ trợ hình thành độc dược, bùa chú mà các trò cần dùng chỉ có Bùa vệ sinh và Bùa chữa trị."
Vừa nói, Snape vừa ngước mắt nhìn Alina đang tỏ vẻ nghe giảng nghiêm túc.
Căn cứ theo kinh nghiệm trong nhiều năm qua, những phù thủy nhỏ có biểu hiện kiệt xuất về mặt bùa chú chưa chắc có thể biểu hiện ra được tài hoa tương ứng ở lớp độc dược. Không phải là vì thiên phú của bọn họ kém, mà là bởi vì một số đứa trẻ không tự chủ lợi dụng thiên phú để tiến hành trốn việc học.
"Thứ ba, đồng thời cũng là điều quan trọng nhất. Môn Độc dược là môn học nguy hiểm, nghiêm túc nhất trong cả Hogwarts, các trò hãy tiến hành thao tác nghiêm ngặt theo đúng trình tự mà ta giảng giải, đừng dùng cái đầu ngờ nghệch của các trò để cắt xén, gia tăng hoặc sửa chữa trình tự của ta."
Nói đến đây, giọng nói của Snape âm u đi khá nhiều.
Về vấn đề liên quan đến phương diện này, tuy rằng hằng năm ông ta đều nhấn mạnh nhiều lần nhưng số người bị thương trong môn Độc dược vẫn rất cao, không giảm đi chút nào. Vậy mà đám nhóc "thiên tài" chết tiệt đó cứ khiêu chiến trí tưởng tượng của Snape với độc dược học hết lần này đến lần khác.
Ví dụ như sức phá hoại có thể sánh với Bùa nổ trong quá trình chế biến thuốc an thần, biến thuốc hạ sốt đơn giản thành thuốc có tính ăn mòn mạnh, tiện thể nghiên cứu ra sương độc đáng sợ suýt thì làm cả lớp bị choáng trong lúc chế tạo thuốc sinh trưởng…
Snape lắc đầu, dìm những kí ức tồi tệ không ngừng ập vào đầu xuống, nhìn những khuôn mặt non nớt trong phòng học, ông ta khựng lại một chút rồi nói lạnh lùng:
"Trong lịch sử Hogwarts, những ví dụ bị thương, thậm chí là tử vong vì thao tác không đúng tiêu chuẩn không hiếm gặp, ta hi vọng lúc học kì này kết thúc, các trò ngồi ở đây sẽ không biến mình thành một trong số đó vì sự sơ sót và ngu xuẩn của mình."
Cùng với giọng nói lạnh lẽo và đôi mắt đen như đường hầm trong một cái hang sâu không đáy của Severus Snape, hầu hết các phù thủy nhỏ đều không nhịn được rùng mình một lần nữa, cả cơ thể như co rụt lại, gật đầu với vẻ mặt sợ hãi.
"Nếu không có vấn đề gì khác, chúng ta bắt đầu điểm danh và chia tổ."
Snape nhếch lông mày lên, nếu có thể làm những đứa nhóc này bớt ngu xuẩn và hành động chính xác hơn, đừng nói là đe dọa, dù là răn dạy nghiêm khắc hơn nữa thì ông ta cũng cảm thấy cần thiết.
Bởi vì kiến thức cơ bản của các phù thủy nhỏ không đồng đều, với cách thức dạy môn Độc dược cấp thấp thường thì đều áp dụng cách thao tác hai người một tổ, như vậy cũng có thể phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn một cách có hiệu quả. Bởi vì tỉ lệ hai người cùng mắc sai lầm ít hơn một người mắc sai lầm nhiều.
Đúng lúc này, ở phía cuối phòng học, một cánh tay trắng nõn giơ lên cao như thể một cây tảo biển dập dờn theo làn sóng, tảo biển nhảy múa trong bọt nước…
Snape híp mắt, đôi mắt nương theo cánh tay lúc ẩn lúc hiện đó nhìn vào khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo kia, và cô bé tóc vàng đang cố gắng kéo cánh tay của Alina từ trên không trung xuống.
"Trò có gì bất mãn hay thắc mắc về nội quy lớp học mà ta vừa nói sao? Tiểu thư Kaslana."
"Đúng vậy, Giáo sư Snape, em có một thắc mắc."
Alina nháy mắt với Hannah ở bên cạnh, truyền tín hiệu "tất cả đều nằm trong lòng bàn tay", cô khẽ gật đầu trả lời.
"Trước đó thầy nói không được nói chuyện riêng, nhưng nếu trong quá trình thao tác, em phát hiện ra bạn học gần đó thao tác sai, liệu em có được nhắc nhở bạn ấy, để tránh chuyện bất trắc sẽ xảy ra không?"
Nghe thấy câu hỏi của Alina, Snape nhướng mi lên, cảm thấy khá bất ngờ.
"Đương nhiên, nếu thực sự bọn họ ngu xuẩn đến mức không thể bắt chước được, ít nhất thì việc hướng dẫn bọn họ đến trình độ của người bình thường cũng là một lựa chọn an toàn, dù là đối với bản thân họ hay đối với trò."
Bao nhiêu năm qua, đây là phù thủy nhỏ đầu tiên hỏi ông ta câu này trong lúc bắt đầu tiết học. Tuy rằng vấn đề rất tẻ nhạt, nhưng ít nhất nó chứng minh đứa bé này đã nghiêm túc nghĩ đến những yêu cầu về môn học mà ông ta nói, chứ không phải chỉ là nghe qua một chút.
"Cục diện chết chóc trừ điểm của môn Độc dược" trong truyền thuyết bị dao động rồi.
Đôi mắt của Alina sáng lên, cô hơi nhếch môi.
Bao nhiêu năm qua, tiêu chuẩn trừ điểm của Giáo sư Snape luôn là một cục diện chết chóc đáng sợ.
Chuyện này bắt nguồn chủ yếu từ lí do trừ điểm 360° không một góc chết của ông ta: Có vấn đề sẽ trừ điểm, không có vấn đề cũng trừ điểm. Đặt câu hỏi sẽ trừ điểm, không đặt câu hỏi cũng trừ điểm. Sau đó, người xung quanh cũng không được xảy ra vấn đề gì, nếu không, nhắc nhở bị trừ điểm, không nhắc nhở cũng bị trừ điểm…
Dù các phù thủy nhỏ giải thích bằng cách nào thì cũng bị Giáo sư Snape có kinh nghiệm phong phú tìm ra sơ hở.
Nhưng sau khi tập hợp trí tuệ của "phù thủy giả tạo không nhận được thư báo trúng tuyển của Hogwarts", mọi người đã tổng kết và bàn luận ra đủ mọi các ứng đối đơn giản mà hiệu quả.
"Thực ra em còn một câu hỏi, có thể hơi mạo phạm đến giáo sư một chút."
Alina chớp mắt, cô nói một cách dè dặt, hệt như một con nai con nhát gan:
"Nhưng em cho rằng cần phải đưa ra trước khi vào học, Giáo sư Snape, thầy xem…"
"Có gì cứ hỏi thẳng, điều kiện tiên quyết là có liên quan đến môn Độc dược."
Snape nhíu mày, hơi mất kiên nhẫn.
"Tiện thể nói một câu, đây là câu hỏi cuối cùng."
Snape cúi đầu nhìn vào đôi mắt trong veo của Alina, ngẫm nghĩ rồi lại bổ sung thêm một câu. Không biết vì sao trong lòng ông ta loáng thoáng hiện lên cảm giác bất an, như thể có thứ gì đó đang bắt đầu chệch khỏi sự kiểm soát của ông ta.
Alina cười ngọt ngào, cô đứng lên, ngước khuôn mặt hồn nhiên nhìn về phía Giáo sư Snape, hỏi như một đứa bé mầm non đáng yêu.
"Trước đó em từng nghe những anh chị khóa trên của các nhà nói rằng Giáo sư Snape rất thiên vị nhà Slytherin, bởi vậy học sinh của nhà khác rất dễ bị nhắm vào, hơi bất cẩn một chút là sẽ bị cấm túc hoặc trừ điểm."
Sau khi Alina nói hết câu, cả phòng học xôn xao lên.
Tất cả các phù thủy xoay người lại, dùng ánh mắt như nhìn anh hùng liệt sĩ để nhìn vào phù thủy nhỏ tóc bạch kim đang đối mặt với Giáo sư Snape. Quả nhiên không hổ là chị đại suýt thì đánh phá nhà Slytherin!
"Hử?"
Rốt cuộc thì sắc mặt bình lặng như mặt giếng cổ của Snape cũng thay đổi, gân xanh trên trán phồng lên, ông ta hừ lạnh không vui, nheo mắt lại nhìn về phía Alina như đang suy nghĩ điều gì đó.
"Alina, cậu điên rồi! Cậu đang làm gì vậy?"
Hannah ngồi bên cạnh Alina suýt chút nữa thì bật khóc, hai tay cô kéo mạnh cánh tay Alina, muốn kéo cô bạn thân như đã bị mất trí này trở về khỏi cái chết. Cảm giác như bị rắn lăm le thật là kinh khủng, thậm chí cô còn không dám nhìn về phía Giáo sư Snape.
"Thế nhưng…"
Đối mặt với khuôn mặt u ám của Giáo sư Snape và bầu không khí nặng nề trong phòng, Alina mỉm cười, tiếp tục nói nhẹ nhàng:
"Thế nhưng… em vẫn cho rằng, một bậc bề trên đáng kính có thể tĩnh tâm nghiên cứu học thức, một bậc thầy độc dược có thể lĩnh ngộ được sự kỳ diệu của những làn khói trắng và mùi thơm tỏa ra từ nồi độc dược trên lửa nhỏ, một nghệ thuật gia pháp thuật có thể hiểu được ma lực chảy vào máu mọi người, làm lòng người xao động, ý chí mê li, dù thế nào thì cũng không thể là người bất chấp lí lẽ, lạnh lùng vô tình mà bọn họ nói."
"Bởi vậy, nếu có thể, thầy hãy bớt chút thời gian, rộng lượng nói cho bọn em biết tiêu chuẩn trừ điểm và cộng điểm trong lớp độc dược của thầy, như vậy thì bọn em cũng có thể tuân thủ nội quy lớp học tốt hơn."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...