Quay Trở Lại Tôi Nhất Định Sẽ Sống Thật Tốt


Cuộc vui rồi cũng kết thúc, trải qua hơn một tuần đi chơi thì cuối cùng hai người cũng phải trở về làm việc.
Quay trở về quỹ đạo như bình thường, sáng đi làm tối về nhà, vì hơn tuần qua vắng mặt mà Lãnh Dạ cùng An Giai Kỳ bận tối mày tối mặt, đến nỗi mà ngay cả bữa tối cũng phải thuê giúp việc về để làm.
Buổi sáng sớm, tại công ty......
"An Giai Kỳ, em tỉnh ngủ lại cho anh ngay lập tức".

Tiếng nói của Ôn Niên vang vọng cả căn phòng studio, bởi vì phải dậy từ sáng sớm nên An Giai Kỳ rất mệt, cộng thêm lịch trình dày đặc nữa.
Đúng lúc này, Lãnh Dạ đi tìm An Giai Kỳ để đưa cho cậu đồ ăn vặt thêm một cốc cafe, vừa vào đến nơi thì bị cậu đánh bôm bốp vào người, cậu thống khổ nói:"Tại chú, tất cả là tại chú, tại chú mà em phải khổ sở như này đây".

Hắn mặc cho cậu đánh chán chê đi rồi mới ôm vào lòng mà an ủi:"Được rồi được rồi, là lỗi của chú, chú xin lỗi, đừng giận nữa nha".

Nói xong còn hôn lên má cậu một cái dỗ dành.
Đám người phòng studio:"....", ok chúng tôi tàng hình.
Đưa đồ cho An Giai Kỳ xong thì Lãnh Dạ mới trở về văn phòng của mình làm việc.

Nhìn mọi người trong phòng studio, cậu ngượng ngùng đỏ mặt, lấy đống đồ ăn vặt của mình chia cho mọi người cùng ăn.
Kết thúc công việc ở phòng studio, lịch trình tiếp theo là vũ đạo, sau một tiếng tập luyện miệt mài vũ đạo xong thì cả người cậu ướt đẫm mồ hôi, nhanh chóng tranh thủ đi tắm rửa rồi rời khỏi công ty, đi đến các show âm nhạc biểu diễn.

Một ngày bận rộn.

Đến tầm khoảng 10h là live stream, ngồi trước máy quay, An Giai Kỳ trò chuyện với fan của mình.

Đến gần phút cuối, cậu nói đùa một câu:"Nếu trong 5 phút cuối này, lượt view mà tăng lên thêm hai triệu thì mình sẽ cosplay theo ý của mọi người haha".

Câu nói vừa thốt ra, ngay lập tức hàng tá bình luận nổi lên:
"Aaaaaa....!An Giai Kỳ à, cậu phải giữ lời hứa nha"
"OMG...ngàn năm có một, đẩy view đê"
"Hóng hóng"
"Gọi người vào đẩy view đê, nhanh lên"
"...."
Đúng năm phút sau, lượt view tăng nhanh hơn dự kiến, tăng đến gần sáu triệu view khiến An Giai Kỳ không cười nổi nữa, cười trong nỗi đau.

Cậu vừa cười vừa khóc:"Mọi người à, có cần đến mức này luôn không, hay là vậy đi, từ giờ cho đến 11h trưa, mọi người cứ chọn trang phục mà các bạn muốn đi, mình sẽ chốt đơn, còn bây giờ....xin chào và hẹn gặp lại nha".

Kết thúc live stream.
Ôn Niên lúc này mới chen lời vào, anh nói:"Giai Kỳ à, quả này em toang rồi, nãy anh thấy Lãnh tổng cũng vào live của em để xem đấy, haizzzz cố lên".

Nói xong còn vỗ nhẹ lên vai cậu với nụ cười mang ý:"Tự làm tự chịu, cái miệng hại cái thân tiện hại cái mông".
Qua 11h, kết quả bầu chọn, áo váy người hầu 156 phiếu, bộ váy thủy thủ 869 phiếu, bộ quần áo thỏ con 550 phiếu,......Như vậy, bộ váy thủy thủ có lượt phiếu cao nhất.
Ngô Tử Đồng từ đâu chạy tới, cô phấn khích đưa bộ váy thủy thủ nhét vào tay An Giai Kỳ, cười âm hiểm, nói:"Tiểu Kỳ à, phen này em xác định rồi".

Cầm lấy bộ đồ rồi nhìn chị em tốt của mình, cậu khóc than nói:"Đến cả chị cũng vậy luôn hả, chị đừng tưởng em không biết gì, chị chính là một trong những thủ phạm kêu gọi đẩy view đấy".

Ngô Tử Đồng nhún vai tỏ vẻ 'ai biết gì đâu' rồi đẩy cậu vào trong phòng thay đồ rồi giúp cậu trang điểm.

Nhờ tóc An Giai Kỳ để dài, may mà không cần đeo tóc giả.
Sau khi xong xuôi, An Giai Kỳ ngại ngùng đi ra khỏi phòng thay đồ, mọi người sau khi nhìn thấy thì ồ hết cả lên, ai cũng phải thán phục vẻ đẹp phi giới tính của cậu nha.

Lãnh Dạ đi tìm An Giai Kỳ, thấy có đám đông nhân viên cứ bao quanh, hắn tiến lại, mọi người thấy hắn thì lùi ra rồi cúi chào.
Nhìn về phía trước, đập vào mắt là hình ảnh An Giai Kỳ mặc lên bộ váy thủy thủ mặt trăng gì đó, Lãnh Dạ đứng đơ ra một chỗ, đẹp quá, còn cậu thì ngại ngùng đến chín cả mặt.

Máu mũi bất ngờ rỏ ra từ lúc nào, thấy vậy, Ôn Niên lên tiếng:"Lãnh...Lãnh tổng, mũi ngài...".


Ôn Niên chưa nói xong, Lãnh Dạ liền dùng tay lau sạch máu mũi chảy ra, hắn quay người đi chỗ khác rồi rời đi thật nhanh.
Khi Lãnh tổng đã rời khỏi, mọi người lại một lần nữa ồ lên tiếp, thích thú trêu chọc An Giai Kỳ một phen.
Chụp xong ảnh rồi up lên mạng, ngay lập tức nhận được hàng đống bình luận:
"Oa...!Tiểu Kỳ nhà chúng ta cực kỳ uy tín nha"
"Ui trời ơi, truyền thái ý gấp"
"Xem cái body kìa"
"Phen này chắc Lãnh tổng sẽ sốc lắm đây"
"Aaaaaaa....đây có phải là Tiểu Kỳ của tui không vậy, đẹp hơn cả con gái"
"....."
Mọi người thì phấn khích, còn An Giai Kỳ thì ngượng đỏ mặt, may mà đặt ở chế độ không cho phép lưu ảnh hay chụp màn hình lại, đăng chỉ khoảng 3-4 tiếng là gỡ bài đăng xuống vì một vài lý do.
Than thở một trận ở phòng thay đồ, An Giai Kỳ đang tính cởi bỏ trang phục ra thì từ đằng sau, Lãnh Dạ ôm lấy eo nhỏ nhắn của cậu, hôn lên gáy cậu, giọng nói trầm khàn vang bên tai:"Kỳ à, em có biết em rất sexy không? hửm?".

Nói xong liền cắn nhẹ lên tai cậu rồi li*m lên nó.
An Giai Kỳ rùng mình, cậu nuốt nước bọt, giọng run run nói:"Chú...chú...ở...ở đây còn có người".

Đôi tay Lãnh Dạ không yên phận mà lần mò vào trong bộ váy của cậu, sờ soạng khắp người cậu khiến cậu run rẩy một phen, hắn nói:"Em có biết lúc chú vừa nhìn thấy em mặc cái bộ này liền ***ng lên không? chỉ thiếu chút nữa là chú lao đến ăn sạch em đó".
Bị Lãnh Dạ sờ soạng khắp người, An Giai Kỳ nhạy cảm không nói được gì, cả cơ thể run lên không ngừng, thiếu chút nữa là ngã khụy gối xuống, may mà hắn đỡ cậu đứng vững nên mới không ngã.
Để An Giai Kỳ chống tay lên tường, nhẹ nhàng nâng hông cậu lên, bàn tay hư hỏng kéo chiếc quần nhỏ của cậu xuống, thăm dò vào trong hoa cúc của cậu, giọng nói chứa đầy dục vọng mà vang lên:"A, nơi này vẫn còn mềm, chắc là do tối qua mà".

An Giai Kỳ rơm rớm nước mắt, sụt sịt nói:"Ưm...chú...ở đây có người qua lại, chúng đừng mà".
Mặc kệ An Giai Kỳ có nói gì thì Lãnh Dạ cũng bỏ ngoài tai, hắn thì thầm bên tai đã đỏ ửng của cậu:"Sẽ không có người đâu, chú sắp không nhịn được rồi, chỉ cần em đừng rên to quá là được".


Nói xong liền bắt đầu hành động, hắn...........(E hèm........đến đây thôi nha ( ꈍᴗꈍ))
1 tiếng sau, Lãnh Dạ thoả mãn ôm An Giai Kỳ vào lòng, ngồi trên sàn, hắn hôn lên đôi mắt đỏ ửng của cậu, nói:"Có mệt không?".

Cậu nắm chặt lấy áo hắn, vùi đầu vào ngực hắn mà không dám nhìn, mặt đỏ như trái cà chua chín, giọng nói lí nhí:Mệt chứ sao không, chú thử bị đâm đi".

Hắn mỉm cười, nói:"Vậy chú nhờ Ôn Niên cắt bớt lịch trình nhé".

Nói xong liền gọi cho Ôn Niên kêu anh cắt bớt lịch trình rồi tiện mang theo quần áo tới đây.
Ôn Niên nghe theo lời Lãnh Dạ, cắt bớt lịch trình cho An Giai Kỳ rồi mang một bộ quần áo đến phòng thay đồ để ở trước cửa, gõ cửa ba lần rồi nói:"Tôi mang bộ quần áo mới tới rồi, tôi để trước cửa này còn có cả khăn ướt nữa".

Nói xong liền rời đi.
Lãnh Dạ để An Giai Kỳ ngồi lên đống quần áo vừa bị lột ra kia, tiến đến cánh cửa, mở ra rồi lấy khăn cùng quần áo xong đóng lại.

Lau người cho cậu rồi mới mặc quần áo lại cho cậu.

An Giai Kỳ mệt mỏi mà ngủ thiếp đi lúc nào không hay, mặc cho Lãnh Dạ thích làm gì thì làm.
Mặc xong quần áo, Lãnh Dạ bế An Giai Kỳ về văn phòng của mình, đi qua chỗ đống nhân viên, họ nhìn hai người với ánh mắt tò mò, có mấy người nhìn nhau rồi cười cái điệu cười rất chi là biến thái..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận