Chu Huy thấy cậu vừa đáng yêu vừa xinh đẹp ngây thơ như vậy, thì lòng nhộn nhạo, anh đã ở nơi tâm tối rất lâu rồi, khi thấy được người lương thiện đôi mắt không một tạp chất thì anh bắt đầu ao ước, ao ước mình thức dậy sẽ thấy cậu, trước khi đi ngủ cũng được ôm cậu, anh nhất định phải có được cậu.
" Xin lỗi cháu nha, con trai nhỏ nhà cô rất con nít, con đừng để ý.
"
"Không sao ạ, em ấy rất đáng yêu.
"
Tới nỗi muốn đem lên giường xỏ xuyên làm em ấy khóc.
"Ha ha đúng rồi nó là niềm tự hào của nhà chú đó.
"
Bạch Mi nghe xong hận cực kì, tại sao như vậy tôi không phải con của hai người sao, nó chỉ là lấy đi mất phần tài giỏi của tôi mà thôi.
"Nó là tình yêu của cô chú, sinh ra đã ngoan ngoãn biết nghe lời, lớn xíu thì bọc lộ tài năng thiên phú, thông minh, người ta mất 4 năm học đại học nó chỉ mất 2 năm, 16 tuổi là nó đã lên đại học rồi, và nó đậu hai bằng đại học, một cái là quản trị kinh doanh, để làm cô chú vui, một cái là học viện âm nhạc, đúng là đứa trẻ làm người khác vừa yêu vừa sót mà.
"
"Em ấy thật là giỏi, thật là ngoan.
"
Nghe bảo bối mình giỏi như vậy anh chỉ muốn nhốt cậu lại liền, vì sợ có người ngấp nghé cậu.
Ngồi được vài phút Chu Huy đã đứng dậy xin phép đi vệ sinh, còn Bạch Mi đang thất thần suy tính cách để anh ta cưới mình cũng không quan tâm.
Chu Huy chỉ là muốn đi kím bé thỏ của mình thôi, đi đến một chỗ ngoặc ban công nghe loáng thoáng có giọng nói thanh ngọt nũng nịu, làm tâm người mềm nhũng.
" Anh hai, anh hai anh đi với em sao, em vui quá đi, có anh Lục Vịnh đi nữa sao, anh ấy chỉ muốn chọc em thôi, thấy ghét lắm.
"
Cái mỏ chu chu nhìn như tức giận lại nũng nịu, đáng yêu hết sức, chỉ muốn hôn cái môi đó thôi, Chu Huy đã đứng sau lưng Bạch Nha nhưng cậu lại không hay biết, đang có một con sói đang hít lấy hít để hương thơm của cậu.
Ôi! Sao thơm quá nhìn vừa trắng vừa mềm, nếu cắn một cái thì sẽ có cảm giác gì, nếu đè xuống chịch vào cặp mông vểnh đó thì đôi mắt đó có ướt át khóc lóc không, đôi môi đó có phát ra âm thanh ngọt nị không, phun ra lời dâm đãng thì sao ta, muốn làm quá, shit côn thịt cứng rồi.
"Yêu anh nhất trên đời, qua tuần tới đón em rồi mình đi chung chuyến bay, yêu anh hai tạm biệt anh, hôn anh ngàn cái nà chụt chụt.
"
Chu Huy nghe xong chỉ thấy một cổ tức giận, sao có thể nói yêu người khác dễ như vậy, còn hôn nữa, cho dù là anh trai cũng không nên nói yêu người đàn ông khác bằng cái miệng ngọt ngào đó chứ, sao này là người của mình rồi phải dạy dỗ lại mới được.
Cúp máy xong Bạch Nha quay người lại định chạy đi nói với ba mẹ ai dè cậu đâm vào một bờ ngực cứng ngắc của ai đó, bị người đó ôm lại, chóp mũi đau quá đi, bắt đầu đỏ lên hốc mắt ứa nước, cậu ngẩn đầu lên thì thấy cặp mắt si mê của anh rể mình, anh ta đứng đây từ khi nào vậy chứ.
"Anh rể, anh làm gì ở đây vậy.
"
Giọng nói của cậu như lên án làm cậu đau, cậu ủy khuất.
"Anh xin lỗi, em có sao không để anh coi.
"
Bạch Nha né tay của Chu Huy đang với tới mũi mình.
"Không sao, một chút sẽ hết đau thôi ạ, mà anh rể ở đây làm gì vậy?"
Chu Huy bỏ tay xuống hơi mất mát nói!
"Sao em lại gọi tôi là anh rể, tôi chưa lấy chị em mà.
" Nói rồi tay còn lại của anh còn vuốt ve cái eo thon gọn của cậu, mềm mại quá, không nỡ buông tay.
"Anh, anh làm gì vậy bỏ tay ra trước đi.
"
Lúc này thấy bé thỏ đã có hơi sợ mình nên Chu Huy luyến tiếc bỏ tay ra.
"Chị nói hôm nay anh tới hỏi cưới chị, nên là anh rể đúng rồi mà.
" Nói rồi cậu chớp chớp mắt nước nhìn anh.
"Hôm nay tôi chỉ về gặp gỡ gia đình em thôi, chưa có hỏi cưới mà.
" Anh nói dối mà mặt không đỏ tim không đập.
"Ồ! Vậy sao chị nói chị có em bé với anh nên cưới, cảm ơn anh nha em cũng muốn có cháu lâu rồi, sớm muộn gì anh cũng là người nhà là anh rể mà, không sao.
" Cậu nói xong rồi cười lộ ra hai cái răng nanh nho nhỏ đáng yêu.
Không tôi không muốn làm anh rể em, tôi muốn làm chồng em.
"Cái đó còn chưa biết, hiện tại tôi cũng chưa nghĩ tới chuyện cưới sinh, để từ từ, đợi chị em sinh xong rồi tính.
"
Lúc này Bạch Mi đang đứng một góc nghe lén, cô ngồi thất thần một lúc khi tỉnh lại, Chu Huy đã đi đâu mất tiêu, cô chạy đi kiếm thì nghe anh ta đang nói chuyện với Bạch Nha kia, cô nghe được anh ta không cưới thì tức giận lấn ác lý trí, cái gì sinh xong rồi tính, không phải là mê đồ hồ ly tinh này rồi đổi ý phải không.
"Sinh xong rồi cưới là sao, hôm qua anh đâu có nói vậy, anh nói hôm nay qua hỏi cưới 1 tháng sau tổ chức giờ thì không cưới nữa là ý gì.
"
"Không phải không cưới, mà là dời lại, tôi sẽ chịu trách nhiệm đứa bé có bỏ nó đâu.
"
"Có phải anh bị đồ hồ ly tinh này mê hoặc nên không cưới tôi phải không.
" Nói rồi cô trừng về phía Bạch Nha.
"Chị, chị nói gì vậy em mới gặp anh rể nói chuyện chưa được 5 câu toàn về chị, sao giờ chị lại nói vậy.
" Mắt cậu đỏ ngầu nước mắt rớt xuống.
Chu Huy thấy vậy thì xót không thôi, sao bảo bối mình lại bị sỉ nhục như vậy, còn làm cho bảo bối khóc nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...