Không có máy tính internet, không có tivi di động, quý tộc Âu thế kỷ 19 làm sao trải qua ngày dài như vậy?
Yến hội.
Tất cả lớn nhỏ, hoặc trà chiều, suốt ngày suốt đêm, mỗi hộ quý tộc Luân Đôn thay phiên nhau tổ chức, nếu không phải là đến nhà hát để xem kịch, thì là la cà đánh bài chút ít, nên không thiếu các trò giải trí như vậy.
Tỷ như cuộc yến hội trước mắt này, nghe nói là do chính bá tước phu nhân tổ chức một người có mánh khóe giao tiếp cực cao.
Agnes bá tước phu nhân chính là một đại biểu.
Nàng là là quả phụ, trẻ tuổi xinh đẹp, hơn nữa không có con nối dõi, nhưng mánh khóe giao tiếp hơn người, hơn nữa chồng có để lại gia sản khổng lồ, nàng lại giỏi đầu tư mua bán, cách nói năng lại sâu sắc và hiểu biết, rất được các quý tộc yêu thích chào đón, cũng không thiếu người theo đuổi.
Ly Ly đứng ở một góc của yến hội, tay cầm ly thủy tinh, ánh mắt lướt qua nam nữ khiêu vũ trong đại sảnh, nhìn Worth đang nói chuyện cùng phụ nữ.
Nhìn hai người trò chuyện thật vui vẻ, bá tước phu nhân Agnes còn nhẹ nhàng khoát tay lên vai Worth, lông mày nàng vô thức nhướng lên.
Không chỉ như thế, Agnes còn giơ tay lên, dịu dàng vuốt ve hốc mắt bầm tím của Worth, vẻ mặt lo lắng an ủi.
Thân là người bạo hành, Ly Ly lại không chút nào chột dạ, hơn nữa nhìn một màn trước mắt này, nàng bắt đầu hối hận, một quyền kia chưa có dùng hết lực.
Đáng giận, phải làm thịt cái mũi vừa thẳng vừa ngay của anh ta, hủy đi vẻ đẹp trai của anh ta, để anh ta không thể chọc ghẹo gì phụ nữ mới đúng! Nàng oán hận nghĩ.
“A, em hình như ngửi thấy có mùi chua”
Phía sau bật ra một tiếng nói cười hài hước, Ly Ly xoay người, Mirren cầm trong tay một ly rượu đỏ hướng về phía nàng mời.
Mặc kệ nhìn từ góc độ nào, khuôn mặt kia của anh ta đều giống y như Ryan, cực kỳ giống.
Có lẽ là vì cớ này, mà thái độ của nàng với Mirren rõ ràng tốt hơn rất nhiều.
“Chào buổi tối, hầu tước Mirren”.
Ly Ly cũng nâng chén thăm hỏi anh ta, còn không hành lễ, một hành vi bạo gan hơn nữa gương mặt Đông Phương đã sớm khiến cho vô số ánh mắt trên yến hội chú ý.
Mirren mỉm cười quan sát nàng.
Tối nay Ly Ly, được bộ lễ phục bằng lụa đăng-ten ôm trọn, cổ áo trễ xuống, để lộ xương quai xanh tinh tế, bộ ngực dụ người như ẩn như hiện, tay áo lụa công chúa khiến nàng lộ ra bờ vai tròn đầy mịn màng, làm nổi bật lên làn da màu kem cùng mái tóc đen, mang đầy hơi thở thần bí Phương Đông.
Dưới đường cong của eo, bắt nhiều nếp gấp nhỏ, phía sau mông là tầng tầng cánh sen chồng lên, hơn nữa với đường thêu tinh tế và hạt ngọc trai nhỏ đính lên, thuận theo trong lúc nàng đi lại, vòng eo đu đưa còn nhẹ nhàng lắc lư.
“Đêm nay cô rất đẹp”.
Mirren không tiếc rẻ mà cho khen ngợi.
“Cám ơn”.
Ly Ly khẽ cười bẽn lẽn nhìn ra xa, hai má nhanh chóng ửng hồng.
“Nghe nói cô đang ở đây làm cố vấn đồ cổ cho Worth?” Mirren tùy ý tìm đề tài nói chuyên làm quen.
“Không phải mang tính tự nguyện, tôi bị ép đó”.
Nàng nhún nhún vai, sau đó lại lo lắng rũ mắt xuống, kiểm tra cổ áo có tuột xuống không.
Lễ phục chết tiệt này làm nàng cả người không tự nhiên, luôn lo lắng có lộ ra hay không.
“Worth thích cô”.
Mirren cười nói, giương mắt nhìn về hướng yến hội một dáng người đẹp trai khác, đang xem xét bạn tốt khóe mắt thỉnh thoảng quét sang hướng này.
Ha ha, tên Worth này cũng là mười phần chua.
“Anh ta đương nhiên thích tôi, tôi có thể giúp anh ta lời rất nhiều tiền”.
Ly Ly khịt mũi khó chịu nói.
“Ồ không, cô nhầm rồi.
Worth đã có thừa tài sản rồi, cậu ấy cũng không cần cô giúp cậu ấy kiếm thêm nhiều tiền đâu, cậu ấy chẳng qua là tìm cái thân phận hợp pháp, để cô có thể đi cùng cậu ấy dự bữa tiệc này, nhận thức thêm một chút về quý tộc”.
Ly Ly nhăn mũi.
“Nhận thức thêm một chút về quý tộc đối với tôi có gì tốt chứ?”
Mirren tức cười liếc nàng.
“Đúng là không có gì tốt, nhưng đối với Worth mà nói, đây là biểu thị công khai, cậu ấy có quyền sở hữu, làm cho tất cả mọi người ở Luân Đôn hiểu được, cô là người của cậu ấy”.
“A đáng ghét! Tên ác ôn xảo quyệt khốn kiếp này!” Nhận ra chính mình bị trúng kế, Ly Ly tức giận hai mắt sáng rực, khuôn mặt trắng mịn cũng đỏ lên giống như rượu vang êm dịu.
Mirren bị dáng điệu phẫn nộ của nàng chọc cười.
Nghĩ ở giới xã giao Luân Dôn mà còn thấy được phụ nữ hoạt bát thẳng thắn như thế không phải dễ dàng, hơn nữa trong quan điểm của nàng dường như cũng không hợp với giới quý tộc, thật sự rất đặc biệt.
Chết tiệt!
Cách đám đông đang khiêu vũ, nhìn thấy Ly Ly cùng Mirren nói cười, hai người sát lại cùng một chỗ dường như rất thân mật, đôi mắt xanh biếc của Worth thu hẹp lại, ngón tay cầm chân ly không khỏi bóp chặt..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...