Quay Lại Đi Min Min! Anh Yêu Em
Chương 2 : Câu lạc bộ ban đêm .
Chiếc xe ta-xi dừng lại tại 1 câu lạc bộ dập dình tiếng nhạc . Từ bên trong tỏa ra ánh đèn màu đến chói mắt . Nó và Vân Nhi bước xuống .
‘’ Này , chỗ này mình thấy không giống chỗ để học ‘’
Nó bắt đầu tỏ vẻ nghi ngờ .
‘’ à ….à tại bây giờ chưa đến giờ học nên chủ phòng mở nhạc nghe cho vui ý mà .’’
Vân Nhi lắp bắp trả lời nó .
‘’ chắc chứ ? ‘’
‘’ chắc mà , thôi mình vào đi ‘’
‘’ umk ‘’
______________________________________
Bước vào bên trong nó mới cảm thấy có 1 thứ gì đó rất lạ tỏa ra từ những người con gái lẫn con trai ở đây . Ai cũng ăn mặc rất là ăn chơi . Nhiều người còn chỉ mặc bikini ở trong và bên ngoài khoác nhẹ 1 chiếc áo dài trong suốt ( bởi ở đó có hồ bơi ) . Con trai thì chỉ mặc 1 chiếc quần short và áo phông , hoặc chỉ mặc quần không .
‘’ này , cậu lừa mình ‘’
‘’ Ơ ….Di à , cậu tha lỗi ình đi mà , mình không muốn đến đây 1 mình nên mới kéo cậu theo ‘’
‘’ Cậu …..’’
Nó tức giận định bỏ về thì bị kéo nhẹ tay bởi Vân Nhi .
‘ Làm ơn mà ‘’ ( ánh mắt tội nghiệp )
‘’ thật không thể hiểu nổi cậu nữa mà ‘’
Nó như muốn tức đến hét lên nhưng để ý đến gương mặt tội nghiệp kia thì nó chỉ đành câm nín mà nói cho nhỏ tiếng . Cốt là để tránh không cho người ngoài dòm ngó .
Vân Nhi mỉm cười kéo nó đến 1 chiếc bàn không có người . Chiếc bàn đó màu trắng và có hình tròn rất dễ thương .
‘’ Cậu uống gì ? ‘’
‘’ nước lọc . ‘’ ( câu trả lời đầy sự ngắn gọn )
‘’ ở đây không có nước lọc mà cho dù có thì ai uống . ‘’
‘’ thế chứ họ uống gì ? ‘’
Chỉ chờ câu hỏi này của nó Vân Nhi mỉm cười gọi phục vụ tới .
‘’ Phục vụ , cho chị 1 coctalk đỏ và 1 coctalk xanh tới đây nhá .’’
‘’ DẠ ‘’
Trong lúc chờ đợi đồ uống thì bỗng nhiên có hai thằng con trai đến vây quanh nó .
‘’ này em gái , em xinh như vậy sao không ra đây bơi cùng bọn anh ‘’
Vân Nhi thấy thế thì từ chối khéo .
‘’ anh à , bạn em không biết bơi nên anh đừng ép nó ‘’_Vân Nhi
‘’ í , vậy sao được , không biết bơi thì ra anh dạy bơi cho ‘’
‘’ ơ , nhưng ….’’_Vân Nhi
Vân Nhi miệng đang lắp bắp lo lắng thì đúng lúc đó nó đứng dậy , người đằng đằng sát khí tiến về phía đứa con trai kia .
Chát
1 cái tát kinh hoàng tới đỏ mặt xảy ra .
‘’ Con nhỏ khốn mày dám ‘’
Thằng con trai kia dơ tay lên định đánh nó thì nó liền dơ lên 1 cái máy ghi âm .
‘’ Nhìn chắc cũng biết mày là thiếu gia nhà giàu nhưng nếu cuộn băng ghi âm này mà được gửi tới tay bố mẹ mày thì mày còn được sống yên ổn và nhận tiền hàng tháng chắc ? ‘’_Nó
‘’ Mày ……..’’
Vân Nhi nhìn thấy cảnh này thì sợ đến kinh hoàng . Sao …sao , làm bạn nhiều năm với nó như vậy cô chưa hề thấy nó như thế này bao giờ . Độc tài và quyết đoán .
Điều gì đã khiến nó chở thành như thế ? Rốt cuộc con người thật của nó là gì ? Và rốt cuộc Vân Nhi phải làm thế nào để có thể nắm bắt được cơn gió khó bảo mà ngang tang trong giây phút này đây ?
‘’ Thôi nào Di , dù sao họ cũng không cố tình , mình đi thôi . ‘’
‘’ May cho bọn mày đó . ‘’
Nó ngoái cổ lại nhìn mấy bọn con trai mà lòng cũng đéo hiểu sao mình lại giám làm thế . Chắc do từ trước đến nay luôn là Vân Nhi bảo vệ nó . Thật ra từ trước đến nay nó đâu phải con người cổ hủ hay thế nào mà nói chính xác là nó cố tạo ra 1 lớp vỏ bọc để mọi người khó mà nắm bắt nó . Để ngừi khác biết được những gì về mình thì thật không thoải mái .
Những ý nghĩ khi ở nhà về những cái đẹp của mình cũng toàn là giả dối . 2 mặt thì sao ? Làm đéo có ai nói gì được . Chỉ đẹp hôm nay thôi cũng chẳng có chết ai mà phải sợ nên lo gì bị người khác biết veeg cuộc sống của mình . còn về phần của Vân Nhi nó thách cô ta giám nói ra những gì về nó . Cô ta mà giám nói ra thì cô ta cũng sẽ không thể sống yên được với những clip video quay cảnh cô ta chia tay bạn trai hoặc bị bạn trai bỏ rơi thì trông thê thảm như thế nào ? Là bạn bè thì sao ? nó thích chơi với Vân Nhi thì đã sao ? Nhưng nó sẽ không bao giờ vì 1 thứ gì đó mà bán rẻ bản thân . Nếu muốn nó bán rẻ bản thân mình thì ngần nấy sự giúp đỡ của Vân Nhi đối với nó trong bao năm qua là chưa đủ .
‘’ cậu hôm nay cậu mạnh mẽ vậy ? ‘’_Vân Nhi
‘’ có sao không vậy bạn hiền ‘’ ( giọng khá là bình thường nó hỏi )
‘’ không , chỉ là hồi nãy nếu không có cậu thì ….’’
‘’ việc gì phải cảm ơn , mình chỉ muốn cứu bản thân thôi ‘’
Chợt lúc đó chân Vân Nhi khựng lại . Như hiểu ra vì điều gì nó lạnh giọng .
‘’ người bị là mình chứ không phải cậu nên đùng làm vẻ mặt đó ‘’
‘’ ơ …..’’
Cũng phải , nó mới là người bị chứ Vân Nhi thì có gì liên quan , cứu nó chứ cứu ai giờ ?
Nghĩ vậy thì Vân Nhi nở 1 nụ cười và chạy theo nó .
‘’ hi , giờ mình làm gì ? ‘’ > Vân Nhi
‘’ Về ‘’
‘’ thiệt hả ? ‘’
‘’ Không thật chứ giả ‘’
‘’ umk , vậy cũng được ‘’
Nó và Vân Nhi bước đi mà không chẳng them quan tâm tới ánh mắt của những người xung quanh nhìn mình thế . Và lúc đi qua 1 cái bàn khá dài thì bỗng 1 giọng nữa kiêu kỳ vang lên .
‘’ bọn tép diu như chúng mày mà cũng đồi động đến người ở đây , nực cười , về mà bú sữa m…’’
Ánh mắt nó sắc bén liếc về phía cô ta . bước chân tiến ngày 1 nhanh tới chỗ đó . Tay cầm luôn cốc rượu trên bàn hất thẳng vào mặt con nhỏ ngồi ở trên ghế .
''Con khốn mày láo hả ? ''
'' Thích chết không hả con đĩ ''
nó giương đôi mắt đầy quả quyết lên lườm người đối diện . Sự uy quyên đó đành khiến cho người ta câm lặng , giờ trong câu lạc bộ không còn 1 ai dám lên tiếng .
'' cái gì đang xảy ra ở đây vậy ? ''
1 giọng nói lạnh băng phát lên khiến ọi người đều phải chú ý ngay cả nó .
'' ANH PHONG , CHÀO ANH''
CẢ CÂU LẠC BỘ HÉT LỚN NÓI .
'' con nhỏ , mày chết rồi''
Tiếng nói lí nhí vang lên từ miệng cô gái hồi nãy và đột nhiên cô ta chạy đến chỗ người con trai vừa lên tiếng .
'' anh Phong , con nhỏ này nó dám hỗn với em''
Nhìn người con gái vừa chạy vào vòng tay mình nhõng nhẽo hắn lạnh băng hỏi nó .
'' cô là ai ?''
'' huh , bảo vệ bạn gái hả ? hay đó''
''Cái gì ''
'' Nhìn anh uy quyền thế thì chắc là chủ ở đây rồi nhỉ còn cái bộ dạng kiểu nhõng nhõe như chạy vào lòng mẹ mà dỗi đó thì chắc cô ta là bạn gái anh . Và anh hỏi tôi là ai à ? tôi là khách chứ ai , anh không tiếp thì thôi để bọn tôi còn về chứ đằng này bạn gái anh lại tự nhiên vô tình giữ tôi lại nói những lời chướng tai khiến tôi không rời được''
nó vừa nói tay vừa cho vào tai ngoáy ngoáy tỏ vẻ bất cần .
''Nếu cô muốn đi thì chắc sẽ chẳng chấp nhất gì đến chuyện đó ''
'' oh ,no no , tôi đây là người có tự trọng cao nên chắc chắn là không thể bỏ qua''
'' Không thể bỏ qua sao ? ''
Hắn nhíu mày
''yes''
Nó thản nhiên
'' vậy được , coi như hôm nay cô nói có lý tôi sẽ tha thứ cho cô . Nhưng cô nghĩ sao về chiếc váy mà tôi đã bỏ cả 1 đống tiền ra để mua cho bạn gái tôi , cô không định đền sao ? ''
Nghe vậy người con gái đứng bên cạnh nó chợt xuất hiện 1 nụ cười trên khóe môi.
Hắn và nó nhìn nhau cả 2 đôi mắt đều rực lửa . Đã hơn 2 phút trôi qua mà không 1 ai chớp mắt . Đến cuối cùng Vân Nhi đã đưa cho người con gái bên cạnh hắn 1 tờ sec .
'' Vậy đã đủ chưa ?''
Người con gái kia cầm tờ sec
''còn thiếu đó ''
'' Vậy là đủ rồi , thiếu gì nữa bởi lẽ ra người đáng chết phải là mày ''
Nó nói rồi kéo Vân Nhi đi thật nhanh bỏ mặc cho bao người nhìn nó và Vân Nhi .
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...