Quay Lại - Annaljx
Lại một ngày mới bắt đầu, hôm nay chắc sẽ vất vả tiếp đây. Sửa soạn rồi nhanh chóng đi làm hôm nay địa điểm pr là các khách sạn, nơi tổ chức hội nghị. Nặng nề bước đi. Đứng trước khách sạn Quý Long lầu. Tim cô lại thắt lại đây là khách sạn cô tổ chức đám cưới. Một đám cưới xa hoa giống như trong mơ vậy, nhưng mà giấc mơ đó kết thúc rồi. Cô bước vào trong sau khi giao sữa xong. Cô cúi đầu bước ra ngoài. Cô vô tình đâm vào một người. Làm toàn bộ số sữa còn lại rơi hết ra ngoài. Cô vội vàng
tôi xin lỗi rất xin lỗi anh.
Ngẩng đầu lên mặt cô bỗng trắng bệch, là anh... cái người cô luôn mơ về hàng đêm đang đứng trước mặt cô. Ánh mắt anh hướng tới bụng cô. Bỏ lại toàn bộ đống sữa cô vội vàng bỏ đi.
Nguy rồi anh biết về đứa bé rồi. Không được
trong đầu chỉ nghĩ được có vậy, không thể để anh lấy mất đứa bé đi. Cô bỏ chạy được đoạn khá xa cô quay lại anh không đuổi theo. Cô thở phào nhẹ nhõng nhưng bỗng nhiên cô đau đớn tột cùng. Anh ghét cô đến mức ngay cả con của cô cũng không cần. Cô gượng cười lại tự mình đa tình rồi. Anh ghét cô. Làm sao có thể cần con cô chứ. Nhẹ nhàng xoa bụng
Xin lỗi cục cưng, vừa rồi mẹ không tốt không nghĩ đến con mẹ không nên chạy như vậy.
Bỗng nhiên đứa bé đạp đạp vài cái cô mỉm cười, đứa bé hư biết bắt lỗi mẹ rồi đấy...
Cô quay lại khách sạn thu lại số sữa mà cô đánh đổ đó. Nếu không mai quản lý sẽ phạt cô mất. Cô quay lại anh không còn ở đấy rồi. Cô cười xót xa. Nhẹ vỗ về cái bụng
không sao cục cưng con đừng buồn, mẹ không buồn nữa được không...
thu xong đống sữa cảm ơn cô lễ tân rồi ra về. Về đến phòng trọ cô mệt mỏi tắm rửa rồi nằm xuống giường. Hôm nay giấc mơ của cô không hề đẹp như mọi khi. Cô mơ thấy anh bắt cô đưa đến bệnh viện, ép cô phải bỏ con. Cô không ngừng khóc lóc van xin nhưng anh lạnh lùng lôi cô đi... ngồi dậy giữa đêm. Hoảng hốt ôm lấy bụng đứa bé vẫn còn ở đây không sao ca. Thở phào nhẹ nhõm. Anh sẽ không quan tâm đâu đừng lo cô tự an ủi bản thân rồi cố gắng chợp mắt mai cô còn phải đi làm
..........................................
Cô có thai ư. Có vẻ cái thai cũng lớn rồi. Của anh ư?? Anh với cô ấy chỉ có xảy ra quan hệ một lần anh không tự tin đến vậy. Nhưng nếu không phải của anh thì sao cô ấy thấy mình lại bỏ chạy.....nhiều câu hỏi đang quay cuồng trong đầu anh nhắc máy gọi cho trợ lý Trương,
cậu cho thám tử điều tra Lâm Tịnh Yên cho tôi. Tôi cần kết quả vào sáng mai.
Sáng hôm sau đúng như ý anh, một tập tài liệu về Lâm Tịnh Yên đã ở trên bàn làm việc của anh. Theo báo cáo, cô đang làm PR sữa cho 1 công ty nhỏ, có thai 7 tháng. 7 tháng, tức là con của anh.
Anh vội cầm áo khoác đi đến nhà trọ cho cô.
Hôm nay, cô bị quản lý mắng vì làm hỏng sữa. Buổi chiều bụng cô hơi khó chịu. Cô xin về sớm.
Đến phòng trọ cô trừng mắt nhìn tại.....tại sao anh.... anh lại ở đây...
Cô cố tình phớt qua anh, vừa đi qua anh kéo tay cô lại. Lực kéo của anh ko nhỏ cô vội che bụng.
- Anh làm gì vậy
- Con của tôi đúng không???
Cô mím môi
- Không phải.
Anh rướn mắt nhìn cô
- Thật sự không phải.
- Thật sự...... ưhm
Chưa nói hết câu, môi cô bị anh chặn lại. Cô mở to mắt nhìn anh. Cô vội đẩy anh ra.
- Anh đừng vậy chúng ta ly hôn rồi. Anh về đi. Đứa bé cũng không phải con anh. Anh làm ơn đi đi.
- Cô có thai được 7 tháng không phải của tôi là của ai??
Cô câm nín không nói thêm được câu gì...
- Về nhà với tôi, ông nội đang đợi
Vừa nói anh vừa kéo tay cô đi. Cô vội giằng tay ra
- Ông nội bảo anh tới đây sao???
- Không cô nghĩ là ai bảo. Không nói nhiều nữa, lên xe nhanh lên.
Trái tim cô lại chua xót. Cô biết mình không nên đau lòng, cô biết là anh không yêu cô. Nhưng sao giờ tim vẫn đâu nhưng vậy. Cô giằng tay ra
Xin lỗi, Chu tiên sinh hình như chúng ta không còn quan hệ gì nữa cả. Tiên sinh làm ơn về đi, đừng làm phiền cuộc sống của tôi.
Ai nói không còn quan hệ.
Không để cô kịp phản ứng. Anh bế thốc cô lên
Cô vội la lên.
Thiếu Nghị, anh làm gì vậy mau thả tôi xuống.
Anh càng siết chặt hơn
Đúng là phụ nữ có thai có khác. Em nặng lên không ít đâu
Cô ngượng ngùng, đánh anh
Tôi nặng hay nhẹ đâu có liên quan tới anh chứ.
Sao lại không liên quan, rất liên quan đấy chứ.
Anh nhẹ thổi vào tai cô làm cô khẽ rùng mình.
Đặt cô vào xe rồi nhanh chóng đưa cô về nhà.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...