Trên sân, trận chiến vẫn đang tiếp tục, ngoại trừ bên Chu Hạo ra, các thành viên của Nguyên Khí Xã ở hai bên dần dần bị yếu thế.
Thực lực của họ không mạnh, thể lực có hạn, nên thời gian trôi qua, sức tiêu hao quá lớn, sức lực cũng dần dần suy yếu. Mà trong khi đó sức lực của quái thú cự mãng tốt hơn rất nhiều, tốc độ của nó cũng nhanh, đã có vài Nguyên khí giả bị nó tấn công và bị thương nặng.
Nhưng một khi cự mãng tấn công, những Nguyên khí giả này sẽ cùng nhau chống lại, bởi vậy sức công kích của cự mãng bị tiêu hao rất nhiều, cho dù có đánh vào Nguyên khí giả nào cũng sẽ không mất mạng.
Bên Chu Hạo, những Nguyên khí giả này dần dần suy yếu thể lực, mà Chu Hạo thì khá hơn một chút, hắn nhìn con cá khống lồ trước mặt, tuy nó không ngừng bị cậu ấy tấn công, nhưng phần mắt của nó như không chút bị thương. Cơ thể của nó quá lớn, một sổ vết thương nhỏ cũng chỉ ảnh hưởng ít đến nó.
Trong lòng Chu Hạo nghĩthầm: “Con cá khống lồ phản ứng quá nhanh, làm sao mình có thể đánh vào mắt nó?”
Nếu tấn công con cá khổng lồ theo cách này, cuối cùng họ cũng là người thua cuộc.
Dù đã chiến đấu, chu Hạo muốn đánh trọng thương con cá khổng lồ, trong lòng hắn có bao nhiêu cách. Đột nhiên, mắt của hắn khẽ nháy, liền nghĩ được một cách.
Hầu như tất cả mọi người đều là thức tỉnh dị năng giả trởthành Nguyên khí giả, nhưng hắn là hồn thú sư, trời sinh lực linh hồn mạnh mẽ, mà hồn thú sư có thể dùng linh hồn của mình đế nô dịch các động vật biến dị.
Ngay cả khi linh hồn không bị nô dịch, chắc chắn sẽ có một chút ảnh hưởng đến nó.
“Thử chút xem!” trong đầu chu Hạo hiện lên suy nghĩ này, nhưng khó có thể kiềm chế, hắn cũng ý thức được, sau đó đến gần con cá khổng lồ, cố gắng cảm nhận sự dao động tư duy của nó.
Trước đó, Chu Hạo đã tìm trên mạng rất nhiều sách về linh hồn, trong sách nói linh hòn là thứ huyền ảo mơ hồ, nhưng đó là loại biếu hiện của ý thức, dưới xác suất nhất định có thế nắm bắt được. Tất nhiên, hầu hết trong các trường hợp, nó không cảm nhận được gì cả.
Đối với người bình thường, khỏng thế để tư duy ý thức của mình gần với tư duy ý thức của người khác.
Chu Hạo từ từ cảm nhận, trong đầu truyền ra dao động kỳ dị, vài giây sau, hắn nhạy bén cảm nhận được dao động tư duy kỳ dị rất hung bạo.
“Đây là linh hồn của quái ngư khổng lồ sao?” trong lòng Chu Hạo dao động, trong nháy mắt đã cảm nhận được, khi đến gần thân con cá khổng lồ thì dừng lại một chút, sau đó toàn bộ dị năng công kích đều đánh vào mắt nó.
“Rầm!” con cá khổng lồ đau đớn, nó gầm lên một tiếng, tư duy ý thức càng trở nên hung bạo, Chu Hạo chỉ cảm thấy trong đầu đau nhói lên như bị kim châm, ý thức tư duy vừa mới cảm nhận được liền biến mất hoàn toàn, sắc mặt hơi tái nhợt.
Lúc này, một bên mắt của con cá khống lồ xuất hiện một vết thương lớn, còn có máu chảy ra.
“Nó thực hữu dụng, lẽ ra mình phải nghĩ đến tư duy ý thức của con cá khống lồ, chính là linh hồn của nó. Nếu hồn thú sư có thế khống chế những động vật biến dị, càng có thể cảm nhận và khống chế tư duy ý thức này, nhưng sức lực của mình quá yếu, mà không có cách nào làm được, vì vậy mình chỉ có thề gây ảnh hưởng một chút.” Trong đầu Chu Hạo rất nhiều suy nghĩ thoáng qua.
“Rầm!”, con cá bị thương, sau đó không chút do dự liền xoay mình bỏ chạy về phía hồ bơi.
Vừa nãy, nó vừa cảm nhận được linh hồn của Dương Thiên khiến trong lòng nó có cảm giác bất an.
ở hai phía còn lại, cự mãng càng chiến đấu càng trở nên hung ác, thành viên của Nguyên Khí Xã ngày càng nhiều người bị thương. truyện ngôn tình
“Bùm!”
ở đằng xa, một bóng người bạo động, chính là Vương Nguyên, thật không ngờ là chưa tới một giây đã đến bên cạnh cự mãng, trong tay liền xuất hiện một thanh kiếm, trực tiếp chặt đầu nó xuống.
Sức mạnh của con cự mãng này đã đạt tới cấp độ Nhị Nguyên cảnh, nó trực tiếp bị chặt đầu mà không phản kháng được.
Mà con con cự mãng thứ 2, khi thấy Vương Nguyên đến, nó cũng đang tấn công Vương Nguyên nhưng đều bị Vương Nguyên chổng trả dễ dàng.
Về phía con cá khổng lồ, nó đã đến gần hồ nước và muốn nhảy vào đó.
Bóng dáng Vương Nguyên lướt qua, ông ta nhảy lên, tới trước thân mình của con cá khống lồ, dùng đao đâm vào đầu nó. Con cá khổng lồ gầm lên, nhưng nó không thể thoát ra, máu không ngừng chảy, rất nhanh đã chết.
“Thật mạnh mẽ.”
“Đây có phải là sức mạnh của cường giả Tam Nguyên cảnh không? Nó mạnh hơn nhiều so với Nhất Nguyên cảnh.”
“Tôi không biết đến khi nào chúng ta mới có thế đạt được sức mạnh như vậy.”
Nhiều Nguyên khí giả nhìn Vương Nguyên với ánh mắt khâm phục.
Trước đây họ cũng biết sự phán chia thành các cấp độ như Nhất Nguyên cảnh, Nhị Nguyên Cảnh,… mà không biết nó khác biệt không bao nhiêu.
Nhưng từ kinh nghiệm của trận chiến trước đó, cộng với cuộc vây hãm của các động vật biến dị Nhị Nguyên cảnh này, rồi đến khi quan sát Vương Nguyên ra tay, thì khoảng cách giữa hai bên được so sánh tương đối rõ ràng.
Hai mươi người liên thủ mà không thể đổi phó với một hung thú biến dị Nhị Nguyên cảnh, nhưng Tam Nguyên cảnh của Vương Nguyên hoàn toàn có thể giết hung thú Nhị Nguyên cảnh trong vài giây.
Trong Tam Nguyên cảnh, còn có Địa Nguyên Cảnh và Thiên Nguyên cảnh có thể bay trên không trung, sức mạnh giữa hai bên lớn đến mức nào? Điều này khó có thế ước lượng được.
Càng đi xa, khoảng cách giữa hai cảnh giới càng lớn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...