Quăng Tám Sào Cũng Tới

Editor: Cá
__________

Quá đáng!

Chỉ vì tôi gửi mấy cái meme mà anh ta dám công kích cá nhân tôi ư?

Tuyệt giao!
1

Hừ! Bà đây còn đang phải bận với đống đồ án!

Nhóm chúng tôi có 7 người.

3 người phụ trách phần lập trình.

3 người phụ trách phần thiết kế.

Còn tôi ở giữa, biết mỗi thứ một ít nhưng không giỏi mảng nào, cho nên phụ trách phần lên kế hoạch.
1

Tôi nhắn tin cho đội thiết kế:【 Vụ hiệu ứng bọt nước khi đạn bắn tiến triển đến đâu rồi? 】

Đội thiết kế:【 … Ừm… vẫn đang tạo hiệu ứng đồ họa. 】

Tôi:【 Đâu, gửi tớ xem với. 】

Nhóm thiết kế gửi một file sang cho tôi: Kỹ năng đạn bắn trên mặt nước.

Tôi tưởng tượng — Một cơn sóng lớn xô đến, những mạch sóng dài nối đuôi nhau xuất hiện. Bùm. Một vầng hào quang lấp lánh hiện ra, bọt nước tung trắng xóa. To lớn hùng vĩ, khí thế ngút trời.

Tác phẩm của nhóm tôi — Mấy dòng chất lỏng màu trắng khả nghi đột nhiên xuất hiện nổi lềnh phềnh trên mặt nước. Tôi nhìn chằm chằm vào nó một phút không chớp mắt.

Hả?

Tôi:【 Cái gì đây…? 】


Đội thiết kế:【 Hử? Cơn sóng không động đậy hả? Để tớ alo bên lập trình xem sao. 】

Tôi: 

1

Tôi lại lạch cạch chạy đi nhắn tin cho đội lập trình:【 Tìm BUG đến đâu rồi cả nhà iu? 】

Đội lập trình:【 Nhóm trưởng yên trí, người đông sức mạnh. Bọn tớ đã đăng game lên trang cá nhân, nhờ mọi người ở đó test thử. Ai tìm được nhiều BUG thì sẽ được tặng bao lì xì. 】

Tôi:【 Thế ai phát bao lì xì? 】

Đội lập trình:【 Cậu nói thử xem, nhóm trưởng? 】

Tôi im lặng tắt group chat.
2

Ngày hôm sau,

Nhóm thiết kế vẽ tranh đến gãy cả tay, thành viên Quách Hiểu Bạch quẫn bức bắt đầu tự làm hại chính mình.

Cầm Apple Pencil lên và nhắm vào cổ tay còn lại ——

“Tay của Đại Lão thì được Thượng Đế hôn. Tay của tôi, chắc chắn là bị con chó Husky hôn.” Cậu ấy hét lên một tiếng, giơ tay đâm xuống: “Cái móng heo này của Trẫm thì có tác dụng chó gì chứ!”

Lại diễn kịch.

Mỗi ngày, nó đều tự biên tự diễn.

Hại tôi cũng bị lây bệnh theo.

Nhưng quả thật Hiểu Bạch cũng rất u sầu....

Đồ án này chúng tôi đã làm vài tháng rồi. Càng về sau, xuất hiện càng nhiều vấn đề.

Ví dụ như là lên màu.

Mỗi một khu vực, tông màu và ánh sáng, bóng đổ đều có sắc độ khác nhau.

Chúng tôi phải liên tục điều chỉnh, lượng công việc rất nhiều nên dễ xảy ra vấn đề.

Trình độ gà mờ, tốc độ sửa còn chậm, chúng tôi đã tạo ra cái mớ hỗn độn gì đấy tôi cũng không rõ lắm…

Ngành chúng tôi học đã không có nhiều giáo sư rồi, mà ai ai cũng rất bận rộn.

Tôi hỏi một câu mà mười bữa nửa tháng cũng chưa nhận được câu trả lời.

Không còn cách nào khác, chúng tôi chỉ có thể tự thân vận động, nghĩ cách giải quyết.

Mỗi tối đều lọ mà lọ mọ như này đây.

Đều như vắt chanh, tối nào Quách Hiểu Bạch cũng chia sẻ cá Koi với hy vọng công ty LH có thể nhìn trúng thiết kế của bọn tôi.

Bây giờ, cậu ấy lại bắt đầu hí hoáy điện thoại.

【 Xin phép share ảnh đàn anh đại thần khóa trên. Hy vọng đồ án của mình cũng thuận lợi thông qua, mong các thầy chiếu cố em với. 】

Hình ảnh đính kèm: [Vầng hào quang chói lóa trên đỉnh đầu Lý Hành.JPG]
1

Số lượng đã chia sẻ: hơn một triệu.

Cậu ấy cảm thấy chỉ mỗi mình share là chưa đủ, còn tag @tôi vào bài viết, bắt tôi share tiếp.


Sau khi up xong, Hiểu Bạch nói: “Thưa các ngài, con cũng không mong LH có thể coi trọng con. Chỉ xin ngài phái tới một người có kiến thức chuyên môn để có thể chỉ bảo chúng con một chút, giúp chúng con thuận lợi hoàn thành đồ án. Tín nữ về sau mỗi khi ăn cơm, nhất định sẽ không chỉ ăn thịt mà bỏ rau, làm ơn, làm ơn!”
1

Lời cầu nguyện kiểu gì thế?

Cậu cho rằng các ngài sẽ độ cậu hả?

Bỗng nhiên, di động kêu “tinh tinh”.

Lý Hành:【 Sao hai ngày nay không liên lạc? 】

Ha.

Không biết xấu hổ hay sao mà còn hỏi?

Tôi:【 Tôi nghĩ tôi không tiếp tục được nữa, khó quá. Xin thứ lỗi cho kẻ bất tài. 】

Bên kia yên lặng một lát.

Lý Hành:【 Xem ra điều kiện tôi đưa ra chưa đủ hấp dẫn. 】

Không, không, không.

Các điều kiện rất hấp dẫn,

Chỉ là anh quá đáng ghét!
1

Nhưng tôi không dám nói, tôi đành bơ anh đấy.

Lý Hành:【 Hẳn các thầy cô trong khoa thiết kế game rất bận đúng không? 】

Hử?

Mũi chó nhạy cảm của tôi ngửi thấy mùi gì đó.

Lý Hành:【 Đồ án có gặp vấn đề gì không? 】

Tai chó của tôi dựng đứng lên nghe ngóng.

Lý Hành:【 Có cần tôi hướng dẫn một chút không? 】

Tôi: !!!

Giàu rồi!


Giàu to rồi!

Tiền từ trên trời rơi xuống!

Mấy con gà chúng tôi đây mà được đại thần cố vấn, đây chính là dùng súng AK để bắn muỗi rồi.

Lý Hành:【 3 rưỡi chiều chủ nhật, tôi rảnh 2 tiếng. 】

Tôi cố nén sự hân hoan:【 Ừm. 】

Lý Hành:【 Mang game của bọn cô đến phòng làm việc LH tôi xem. Hôm đấy tôi sẽ cho xe tới đón. 】

Vl luôn daucatmoi, cảm ơn ông Trời đã phù hộ con!
3

Cuối cùng tôi cũng không khống chế bản thân mà gửi qua một ảnh gif:

5


Lý Hành:【 … 】

Cái kia..

Hôm qua lỡ nói tuyệt giao thì phải làm thế nào bây giờ?

Huỷ!

Huỷ bỏ!

Dù sao cũng không ai biết.
___________

Ta nói làm bộ này thời gian tìm rồi edit meme còn lâu hơn thời gian edit truyện nữa á mọi người =)))
7


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận