Editor: Cá
__________
Từ đó, tôi cảm thấy có bóng ma khi nghe đến hai chữ 'Lý Hành'.
Tôi chỉ ngày ngày cầu nguyện ngàn vạn lần đừng để chúng tôi có bất kỳ điểm chung gì.
Chắc tôi chưa đủ thành tâm nên mọi chuyện xảy ra chẳng hề như tôi muốn.
Sau khi Lý Hành tiết lộ thân phận là nhà thiết kế trò chơi, anh ấy rất nhanh có những động thái mới.
Lý Hành sáng lập công ty game LH và chuẩn bị đưa ra thị trường một ứng dụng trò chơi hoàn toàn mới.
Tôi nhìn chằm chằm vào tên cuốn tiểu thuyết giả tưởng nổi tiếng trên mạng 《Đại khai sát giới》.
Tác giả: Tiện Hề Hề.
Đúng, tôi đấy.
Tiện Hề Hề là tôi.
Tôi chính là Tiện Hề Hề.
Nhớ lại năm ấy, vì để bảo vệ tôi, Giản Vệ Đông đã phải trả cái giá quá lớn...
Vậy thì "Tiện Hề Hề" rốt cuộc là ai?
Câu hỏi này đã được đưa vào bí ẩn chưa được giải đáp của nhân loại thế kỷ 21.
Mọi người đoán già đoán non,
"Tiện Hề Hề" là một người giàu có, trời sinh tính cách quái đản, một ông chú bụng phệ 50 tuổi.
.... Thôi cứ cho là vậy đi.
Mấy hôm trước, có một vị biên tập viên tìm đến tôi.
Nói là công ty LH liên lạc với cô ấy, nhờ mua bản quyền bộ 《Đại khai sát giới》.
Đối phương còn đặc biệt nhấn mạnh một ý: Muốn "mua đứt bán đoạn" hay là muốn "ăn phần trăm dựa trên lượng tiêu thụ của trò chơi"?
Hừ.
Chắc chắn là bọn họ cố ý.
Tôi vẫn nhớ hồi năm ba trung học, sau khi một quyển truyện của tôi nổi danh, công ty LH cũng tìm được tôi thông qua biên tập viên .
Họ muốn mua bản quyền trò chơi của bộ truyện đầu tay của tôi ------ 《Ngự long cao thủ》.
Đối phương cũng hỏi tôi,
Muốn "mua đứt bán đoạn" hay muốn "ăn phần trăm dựa trên lượng tiêu thụ của trò chơi"?
Nói ngắn gọn lại thì là,
"Giờ bọn tôi đưa cô 3 triệu tệ," hoặc "bọn tôi bán game được bao nhiêu thì cô nhận bấy nhiêu"?
Lúc ấy dĩ nhiên tôi chọn lấy 3 triệu tệ rồi.
Đến cụ tôi cũng chẳng biết trò chơi của mấy ông ra mắt có thành công hay không?
Nhưng vào đầu năm nay, trên bảng thống kê giá trị thị trường của các công ty niêm yết,
Đơn vị sở hữu bản quyền bộ 《Ngự long cao thủ》, chính là công ty game LH mà Lý Hành thành lập,
Có giá trị thị trường là 2 tỷ, đô-la-Mỹ.
Dm, quá lỗ!
Nhưng mà tôi không hối hận.
Thật đấy.
Tôi vốn dĩ là một con cá mặn¹.
Viết truyện giết thời gian mà cũng kiếm được tiền.
Thế cũng khiến tôi thỏa mãn rồi.
Tuy nhiên vấn đề ở đây là,
Bây giờ LH còn cố ý bảo người ta nhắc lại điều kiện năm ấy một cách cường điệu như thế làm gì?
Để làm gì?
Giận tím người!
Tôi nói với biên tập: Bản quyền 《Đại khai sát giới》tôi-không-bán!
Đêm xuống, tôi lại chăng đèn dùi mài gõ phím.
Máy tính thông báo Weibo của Tiện Hề Hề có tin nhắn mới.
Chỉ có Hề gia mới có thể thấy: 【 Ngài Tiện, chào buổi tối. 】
Tiện Hề Hề: 【 Tiểu Kiến², đã lâu không thấy cậu. 】
Chỉ có Hề gia mới có thể thấy ------ là một fan hâm mộ 5 năm trời của tôi.
Tôi có rất nhiều fans, giống như những ông vua ngày xưa hậu cung có 3.000 giai nhân.
Gầy, béo, cao, thấp. Mỗi người mỗi vẻ.
Trong đó, không thiếu những fans hâm mộ lâu năm nhưng 'Chỉ có Hề gia mới có thể thấy' là fans trung thành lâu đời nhất.
Ra tay cũng rất hào phóng.
Cậu ấy từng nói một câu: 【 Người ta thích đốt tiền, còn tôi thích đọc truyện của cậu. 】
Nghe có Jack Sue³ không cơ chứ?
1
Chỉ có Hề gia mới có thể thấy: 【 Cậu gần đây có khỏe không? 】
Tiện Hề Hề: 【 Vẫn ổn. 】
Chỉ có Hề gia mới có thể thấy: 【 Tôi nghe nói công ty LH tính mua bản quyền bộ 《Đại khai sát giới》, cậu không đồng ý hả? 】
Tiện Hề Hề: 【 Tôi không định bán cho bọn họ. 】
Chỉ có Hề gia mới có thể thấy: 【 Tại sao? 】
Tiện Hề Hề: 【 Biết gì không? Mấy người đấy còn cố tình hỏi tôi là muốn bán đứt bản quyền hay nhận tiền bản quyền dựa trên doanh thu tiêu thụ cơ! Tôi nghĩ bọn họ chỉ muốn xem tôi đội quần như thế nào thì có. 】
Mãi không thấy Chỉ có Hề gia mới có thể thấy phản hồi lại
Lần đầu thấy cậu ấy do dự lâu như thế.
Cuối cùng,
Chỉ có Hề gia mới có thể thấy: 【 Tôi cảm thấy bọn họ không nghĩ vậy đâu. 】
Tiện Hề Hề: 【 Tôi chắc chắn bọn họ cố ý đem quần đến bắt tôi đội! 】
Chỉ có Hề gia mới có thể thấy: Đối phương đang nhập văn bản...
Một phút sau,
Chỉ có Hề gia mới có thể thấy: Đối phương đang nhập văn bản...
Biết nhau năm năm trời, đây là lần đầu tiên tôi thấy cậu ấy lúng túng như thế.
Hừm, thật sự chờ không nổi.
Tôi bèn gửi sang một cái meme huyền thoại mà các cụ nhà tôi hay dùng:
1
Tiện Hề Hề: 【 Tiểu Kiến, ngủ ngon. 】
Chỉ có Hề gia mới có thể thấy: 【 Ngủ ngon, Tiện đại thần. 】
Hình tượng tôi đang xây dựng là một tác giả chăm chỉ,
Là một người làm việc không ngừng nghỉ.
Tuy nhiên, gần đây, để kịp hoàn thành đồ án tốt nghiệp, việc viết chương mới của tác phẩm 《Người săn thú》 cứ phải dời lại ngày qua ngày.
Đồ án tốt nghiệp thật khó, cứ kéo dài hết ngày này qua tháng khác.
Chương mới vừa ra, một vài độc giả nhanh tay đã kịp vào làm loạn ở khu bình luận.
Bạn đọc 1: 【 Mẹ kiếp, chất lượng đi xuống thế. 】
Bạn đọc 2: 【 Tôi nhớ Hề gia đã trăm tuổi rồi nhỉ. Già rồi người chẳng được như trước nữa... 】
Bạn đọc 3: 【 Lão Hề bước vào thời kỳ mãn kinh rồi hả? 】
Bạn đọc 4: 【 Trash! 】
Hừ, cái đồ xấu tính này.
Fans đâu?
Fans tôi đâu rồi?
Mau đến dẹp loạn cho tôi đi...
1
Huhuhu...
Bảng thông báo toàn hệ thống: Chỉ có Hề gia mới có thể thấy tặng thưởng 《Người săn thú》 1 triệu điểm.
Bảng thông báo toàn hệ thống: Chỉ có Hề gia mới có thể thấy tặng thưởng 《Người săn thú》 1 triệu điểm.
Bảng thông báo toàn hệ thống: Chỉ có Hề gia mới có thể thấy tặng thưởng 《Người săn thú》 1 triệu điểm.
.......
Chỉ có Hề gia mới có thể thấy, liền tù tì tặng cho tôi 100 triệu điểm thưởng.
1 triệu điểm thưởng, tương đương với 1 vạn tệ.
1
100 triệu điểm thưởng -------
100 vạn, nhân-dân-tệ!
Mười phút sau, toàn hệ thống sục sôi.
Tiện Hề Hề nhảy lên hot search.
__________
Chú thích:
(1) Cá mặn: Có hai nghĩa, một là nói đến cá khô muối và một là nói đến lười biếng, không muốn làm gì, không có hứng thú. Ở đây mình đoán đang ám chỉ ý thứ hai.
(2) Chỉ có Hề gia có thể thấy nếu dịch Hán Việt là cận Hề gia khả kiến, cho nên chị Tây Tây mới gọi là Tiểu Kiến á.
(3) Jack Sue: là một biến thể từ "Mary Sue", tương tự "Tom Sue", ám chỉ nhân vật nam chính được buff siêu ảo lòi, thường dùng để cho tác giả tự sướng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...