Quăng Tám Sào Cũng Tới

Editor: Cá
__________

Quân tử trả thù mười năm chưa muộn!

Tôi quyết định dồn những vấn đề cần hỏi lại.

Sau đó đặt đồng hồ báo thức, 3 giờ sáng bắn tỉa cho Lý Hành.
2

Một giây sau đã trả lời.

Ấn tượng đấy.

Tôi nhớ rõ lần trước ở công ty LH, nghe được Lý Hành phân phó cấp dưới, trong vòng một tuần tìm cách lấy được bản quyền bộ 《 Đại khai sát giới 》.

Cũng một tuần rồi, sao không thấy có động tĩnh gì nhỉ.

Tôi đang chờ lời mời thứ ba của LH đây.

Giỏi thì đến đi.

Đến đi.

Biên tập gọi điện cho tôi.

Nhưng âm thanh đầu dây bên kia tựa hồ muốn khóc: “Tiện đại thần… Có chuyện rồi…”

Tôi lập tức căng thẳng.

Trong đầu nhanh chóng nảy số.

Không đúng, tuy rằng tôi đang tưởng tượng trong đầu nhưng tưởng tượng đến thảm cảnh mờ mịt luôn rồi…

Không đến mức phải uống trà với cảnh sát đấy chứ.

Biên tập nói: “LH cho người đến tặng sính lễ.... Ôi không phải, là tiền đặt cọc. Nói là hy vọng Tiện đại thần có thể cảm nhận được thành ý của LH.”

Tôi: “Tiền đặt cọc gì cơ?”

Biên tập gửi một ảnh chụp sang.

【 Một ngọn núi màu hồng phấn bên trên có hình ngài Mao.JPG】

Tôi: “... Bao nhiêu?”


Biên tập: “Bảo là 100 triệu.”
1

Tôi: “...”

Biên tập: “Nói là lần trước đề nghị vô tâm vô ý, mạo phạm Tiện đại thần. Ngài Tiện cứ ra giá, nếu vẫn chưa đủ, thì cứ nói, có thể thêm. Thuế bản quyền và hoa hồng cho bên website, LH sẽ bao hết.”

Vờ lờ.

Điên cmnr.

Tôi đã cảm nhận sâu cmn sắc thành ý của LH rồi.

100 triệu là quá nhiều.

Nhiều đến mức tôi có thể rửa tay gác kiếm về hưu hưởng già luôn ấy chứ.

Không thể đòi thêm nữa.

Biên tập mang tiền ra ngân hàng, gửi thẳng vào tài khoản cho tôi.

Tinh.

Di động vang lên báo có tin nhắn mới.

【 Ngân hàng Trung Quốc 】 Tài khoản tại ngân hàng Trung Quốc có số cuối 8888 của bạn đã nhận được 100.000.000,00 nhân dân tệ; Số dư khả dụng là 108.898.999,98 nhân dân tệ.
-
Tôi đứng trước mặt dì bán hàng ở căn tin, rối rắm giữa việc mua một hay hai cái đùi gà.

Bữa tối nay căn tin đẩy mạnh tiêu thụ.

Một cái đùi gà là 8 tệ.

Hai cái đùi gà là 15 tệ.

Do dự chính vì 1 tệ chênh lệch này.

Quách Hiểu Bách khí thế ngút trời quẹt thẻ chọn hai đùi gà: “Hôm nay đại gia đây mời cậu.”

Một chiếc đùi gà to mọng được gắp sang đĩa cơm của tôi.

Tôi: “... Cảm ơn.”
1

Quách Hiểu Bạch: “Cậu gầy quá, ăn nhiều lên.”

Tôi: Thương nhóm trưởng dạo này phải lo lắng nhiều quá đúng không? Omg… so sweet…

Quách Hiểu Bạch tà ác nói tiếp: “Làm mấy hoạt động thể chất thế kia tốn rất nhiều calo.”

Tôi: “...”

Sự trong sạch của tôi đâu mất rồi!!

***

Hôm nay tôi rất hạnh phúc.

Trò chơi thiết kế của khoa tôi năm nay có rất nhiều.

Trên cơ bản thì mấy đội ưu tú đều gửi vào hòm thư đội ngũ ươm mầm thiết kế game nguyên sang của LH rồi.

Nhưng mà đến nay chỉ có hai nhóm được chương trình hỗ trợ tốt nghiệp của LK lựa chọn.

Chính xác,

Là LK, không phải LH.

Khác với LH, đây là một công ty trò chơi nổi tiếng.

LK là một đại lão trong làng sản xuất trò chơi, có 8 năm kinh nghiệm trong nghề.

Phong cách đối lập, mỗi người một vẻ.

Tuy rằng chúng tôi đã bị LH nhiều lần từ chối.

Nhưng hôm nay, tác phẩm của nhóm chúng tôi,

Được LK lựa chọn rồi!!


Trở thành sản phẩm thứ 3 được chọn trong toàn khoa.

Quách Hiểu Bạch vui đến mức khóc lóc: “Mỗi ngày share cá Koi nhất định kỳ tích sẽ xuất hiện mà.”

Tôi biết tác phẩm có thể trở nên ưu tú đến như vậy là do ít nhiều nhờ có bậc thầy hướng dẫn đằng sau.

Tôi bèn nói chuyện này với Lý Hành.

Lý Hành: 【Cười từ thiện.JPG 】

1

Tôi: 【 ? 】

Lý Hành: 【 Tôi tận tâm tận lực chỉ bảo cho cô, cô lại đi giúp LK ngồi mát ăn bát vàng. 】
1

Tôi: 【 Là LH từ chối bọn tôi mà. 】

Lý Hành: 【 Khoa các cô có 3 nhóm được LK chọn, nhưng lại không nhóm nào được LH chọn. Cô có thể tự suy nghĩ tại sao lại vậy. 】

Tôi: 【 Điều này có nghĩa là LK yêu cầu thấp hơn LH. Đồng nghĩa với việc mấy tác phẩm này không đạt tiêu chuẩn LH. 】

Lý Hành: 【 Cô muốn được làm con cưng của LH không? Ông trời tạo ra địa chấn, còn cô có muốn tác phẩm mình là điểm nhấn toàn khóa không? Muốn được truyền bá lưu danh toàn khoa chứ? 】
2

Tôi: 【 Muốn! 】

Lý Hành: 【 Vậy vẫy tay tiễn LK đi. 】

Tôi: 【 Được, được. 】

Lý Hành: 【 Tiếp tục nỗ lực cải tiến và kiên trì gửi vào mail LH. 】

Tôi: 【 … Tôi cho rằng anh sẽ nói với tôi là: Được, vậy tới LH đi. 】

Lý Hành: 【 Cố gắng lên, đừng mơ ngủ nữa. 】

Tôi: 【 Được rồi, tôi sẽ tiếp tục hoàn thiện tác phẩm. 】

Lý Hành: 【 Gặp vấn đề gì thì cứ đến tìm tôi. 】

Tôi: 【 Chuyện kia… Có phải anh cố ý không? 】

Lý Hành: 【 Chuyện gì? 】

Tôi: 【 Khiến người lớn nghĩ rằng tôi rất dính anh. 】

Lý Hành: 【 Muốn biết sự thật à? 】

Tôi: 【 Ừm. 】

Lý Hành: 【 Bỏ năm chữ đầu tiên đi. 】
4

Khiến người lớn nghĩ rằng tôi rất dính anh,


Bỏ năm chữ đầu tiên——

Tôi rất dính anh.

Tôi: 【 ... 】

Lý Hành: 【 Thôi không huyên thuyên với cô nữa, buồn ngủ quá. Chạy deadline 2 ngày liền không ngủ. 】

Tôi: 【 OK, OK, ngủ ngon. 】

Lý Hành:

Tôi: 【 ??? 】
2

Lý Hành: 【 Lần sau nhớ gửi mấy cái có style kiểu này. 】

Lý Hành: 【 Cô không có kỹ năng tám chuyện với người khác gì cả. 】

Lý Hành: 【 Không cần cảm ơn. 】

Xem ra Lý đáng thương thật sự rất mệt.

Thôi lần này không mắng chửi anh ấy nữa.

Việc đưa ra quyết định từ chối LK khiến tôi rất mệt đầu.

Cực kỳ áp lực.

Nhóm tôi lại quay về thời kỳ sửa chữa trò chơi không có hồi kết.

Người phụ trách LK gọi điện thoại đến: “Giản tiểu thư có thể cho biết tại sao lại từ chối sự trợ giúp bên phía LK không?”

Tôi khó xử quá mà: “Tôi cảm thấy tác phẩm của mình vẫn chưa đủ xuất sắc.”

Người phụ trách LK: “Giản tiểu thư có thể dành thời gian gặp mặt trò chuyện với LK không?”

Tôi: “Ờm….”

LK: “Giám đốc chúng tôi thật sự đánh giá cao tác phẩm của các bạn, các bạn không nhận sự giúp đỡ cũng không sao cả. Sếp chúng tôi chỉ muốn đưa ra một vài lời nhận xét về tác phẩm từ góc độ chuyên môn mà thôi.”

Tôi: “Vậy được, tôi xin cảm ơn quý công ty. Tôi có thể hỏi thêm ngài ấy họ gì không?”

LK: “Họ Lý, Lý Khôn. Chính là người sáng lập LK.”
3


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận