Ở cái màn hình lớn kế bên là một hình ảnh khác hẳn so với cái trước, có hàng ngàn Venger khát máu, khuôn mặt dữ tợn vặn vẹo, ánh mắt đục ngầu, nước dãi tanh tưởi nhỏ từng giọt xuống mặt đất, chúng như một quả cầu khổng lồ đang lăn đến căn cứ trước mặt.
“Theo tốc độ này, bọn chúng sẽ đến đó trong khoảng một giờ nữa.” Selina vừa chỉ bản đồ vừa nói.
“Ta biết rõ rồi.” Thanh Vũ gật đầu, trầm ngâm nói tiếp: “Amoty, ngươi là người lãnh đạo tại đó, ngươi có thể tính toán xem căn cứ kia có thể chịu đựng được đợt tấn công từ lũ Venger này không?”
Amoty lắc đầu cười khổ nói: “Thưa Giáo Hoàng, tôi e rằng việc đó là không thể, bọn Venger quá khát máu, tuy số lượng không chênh lệch quá nhiều, nhưng mọi người ở đó đều tự mình chiến đấu, không phải một khối đoàn kết, cho nên họ không thể chống lại bầy Venger kia được.”
“Ngươi nói cũng đúng.” Thanh Vũ ngẫm nghĩ một chút về lời nói của Amoty. Họ không có một người lãnh đạo đủ khả năng gắn kết toàn bộ mọi người lại như Quang Minh Giáo Đình, cho dù Amoty có ở đó, hắn vẫn sẽ bị mọi người phớt lờ, thậm chí khi nghe tin được căn cứ sắp gặp nguy hiểm, đa số người sẽ lặng lẽ bỏ chạy, không muốn kháng cự lại bầy Venger.
“Xin Giáo Hoàng hãy cứu lấy họ, để cho họ hiểu rõ lòng nhân ái và lý tưởng của ngài.” Amoty khom người nói.
“Xin Giáo Hoàng hãy cứu họ.” Nolan cũng làm theo. Tại thời điểm này, người có thể chiến thắng lũ Venger và làm cho mọi người tin tưởng chỉ có Giáo Hoàng và Quang Minh Giáo Đình ở sau lưng.
“Các ngươi không cần phải cầu xin ta, bởi vì bắt ta đứng nhìn hơn năm ngàn nhân loại chết trong móng vuốt của quái vật là chuyện không thể nào xảy ra.” Thanh Vũ phất tay rồi nói.
“Cảm ơn Giáo Hoàng đại nhân.” Amoty và Nolan cung kính nói.
“Thiên Hà, cậu hãy thông báo cho Mặc lão lập tức trở về phòng họp, gọi luôn cả ba Quân Đoàn Trưởng, tất cả phải nhanh lên.” Thanh Vũ nhìn Không Thiên Hà rồi ra lệnh.
“Vâng, tôi đã biết thưa ngài.” Thiên Hà khom người một cái, cậu lập tức quay người rời khỏi Trinh Sát Đoàn, cậu muốn tự mình đi thực hiện mệnh lệnh của Thanh Vũ.
“Selina, hãy chuẩn bị một số Drone quan sát xung quanh, ta muốn cô và Trinh Sát Đoàn phối hợp với hành động của ta.” Thanh Vũ nhìn Selina rồi tiếp tục ra lệnh.
“Trinh Sát Đoàn luôn chờ đợi mệnh lệnh của ngài.” Selina gật đầu rồi nói. Cô vội vàng điều thêm một số thành viên của Trinh Sát Đoàn đang hoạt động gần đó để tham gia vào nhiệm vụ.
“Chúng ta hãy đến phòng họp để chờ đợi họ.” Thanh Vũ nói với Amoty và Nolan. Sau đó hắn quay đầu đi trước, khoảng vài phút sau, Thanh Vũ đã ở trong phòng hợp và chờ đợi các thành viên cấp cao của Giáo Đình, Selina là người thứ tư bước vào căn phòng sau khi thu xếp xong Trinh Sát Đoàn.
“Giáo Hoàng!” Mặc Hàn cùng với Rinka, Dieter, Richard, và Không Thiên Hà lục tục bước vào, đám người gởi lời chào cho Thanh Vũ.
“Được rồi, ta sẽ không nhiều lời làm gì, mọi người cũng đã biết mục đích của cuộc họp vào lúc này.” Thanh Vũ phất tay, nói ra để báo hiệu cuộc họp tối cao bắt đầu.
“Chúng tôi đã biết thưa ngài, một bầy Venger đang đe dọa đến một căn cứ gần Thập Linh Hỏa thành, sinh mệnh của hơn năm ngàn người đang gặp nguy hiểm.” Rinka gật đầu nói.
“Đúng vậy, ta cho gọi mọi người đến đây để bàn về kế hoạch giải cứu bọn họ.” Thanh Vũ gật đầu nói.
“Ai có ý kiến gì cứ nói ra.” Thanh Vũ nhìn mọi người xung quanh.
“Chỉ có hơn sáu ngàn Venger, đa số là cấp một và cấp hai mà thôi, Quân Đoàn Gaia đã chuẩn bị sẵn sàng, kiếm đã được mài sắc để lâm trận.” Richard nhìn Thanh Vũ rồi nói với giọng đầy chiến ý.
“Amoty, Nolan, hai người là người mới, tôi nghe nói, Amoty, cậu là thủ lĩnh ở đó sao?” Mặc Hàn đột nhiên nhìn Amoty và Nolan.
“Đúng vậy, tôi là thủ lĩnh của căn cứ kia thưa Mặc lão.” Amoty trả lời, không hiểu tại sao, khi nhìn vào ánh mắt của Mặc lão, toàn thân của Amoty không khỏi căng cứng và run lên, dường như cơ thể cậu đang bị một thứ gì đó cực kỳ nguy hiểm nhắm vào.
Amoty biết cảm giác kia không phải là tưởng tượng của chính hắn, sự thật là một luồng uy áp đến nghẹt thở từ Mặc Hàn đang đè nặng lên Amoty. Nolan ở gần, ông ta cũng cảm thấy nặng nề, một lần nữa, Nolan lại chứng kiến sức mạnh của Giáo Đình, trước Mặc Hàn, Nolan biết rõ ràng, chỉ cần Mặc Hàn xuất thủ là ông không có cơ hội chạy trốn.
“May mắn, nếu như Mặc lão xuất thủ mà không phải Giáo Hoàng thì mình đã chết rồi.” Nolan lau một vệt mồ hôi rồi cảm khái ở trong lòng.
“Mặc lão có đề nghị gì sao?” Thanh Vũ thấy vậy, hắn đành hỏi.
“Thưa Giáo Hoàng, tôi có đề nghị như thế này.” Mặc Hàn bình tĩnh nói.
“Nếu Giáo Đình cứu bọn họ tất nhiên phải di chuyển hơn năm ngàn người kia trở về đây, và Giáo Hoàng định dùng biện pháp của Richard, cho phép Quân Đoàn Gaia trực tiếp tham gia đánh đuổi Venger thì uy vọng của Giáo Đình sẽ không đủ lớn để trấn nhiếp nhiều người có dị tâm.”
“Tôi đề nghị ngài nên xuất thủ, đánh tan tác Venger trong thời gian ngắn để chứng tỏ sức mạnh của ngài trước toàn thể người ở căn cứ đó, tốt nhất, nên để Venger đến gần, chúng sẽ tạo ra một cảm giác ngột ngạt của tử vong vào căn cứ, lúc đó, ngài xuất thủ sẽ có hiệu quả tốt hơn.”
“Tất cả chỉ vì sự an toàn của Thập Linh Hỏa thành và sự ổn định của Giáo Đình.” Mặc Hàn chậm rãi nói.
“Vậy nhiệm vụ của Quân Đoàn Gaia chỉ là đến đó để hộ tống họ trở về Thập Linh Hỏa thành thôi sao?” Dieter hỏi.
“Dieter Quân Đoàn Trưởng, chiến đấu với hơn sáu ngàn Venger không phải là một công việc dễ dàng gì, dù đó là Quân Đoàn Gaia đi chăng nữa, nếu như cậu muốn luyện binh thì cứ tiến hành các cuộc viễn chinh nhỏ là đủ.” Mặc Hàn nhìn Dieter nói ra.
“Tôi nghĩ đề nghị của Mặc lão rất tốt, hơn năm ngàn người đột ngột chuyển vào Thập Linh Hỏa thành sẽ gây ra rối loạn mà Giáo Đình có thể không kiểm soát được, tôi chắc chắn rằng lực chấn nhiếp của Giáo Hoàng sẽ phát huy tác dụng vào lúc đó.” Rinka bỗng nhiên nói.
“Tôi đồng ý với Mặc lão.” Richard gật đầu.
“Vậy, nếu như khi Venger tới, có nhiều người hoảng sợ và chạy trốn thì sao?” Amoty có chút không yên lòng.
“Vận mệnh của họ do chính họ quyết định, Giáo Đình sẽ không can thiệp vào quyền của bất cứ ai, nếu như họ lựa chọn như cậu nói thì càng tốt, người sợ chết sẽ không làm ra điều gì khiến mình rơi vào nguy hiểm, còn nếu có những người dám chống lại Venger, thì họ chính là những người mà Giáo Đình cần, những chiến binh dám đương đầu với khó khăn mà không hề lùi bước, Giáo Đình sẽ mở cửa chào đón họ.” Mặc Hàn bình tĩnh trả lời.
Amoty mới hiểu ra, mục tiêu của Mặc Hàn là vì lợi ích của Giáo Đình! Khi con người bỏ chạy nhìn thấy một sức mạnh khổng lồ tới cứu họ, họ sẽ dễ dàng dựa dẫm vào thứ sức mạnh đó! Mặc Hàn đã tính kế tất cả mọi người trong căn cứ, một lão hồ ly tinh đúng nghĩa.
“Tôi hiểu rồi.” Amoty thở dài một cái rồi trả lời, sau ngày hôm nay, cậu không còn là thủ lĩnh của căn cứ kia nữa mà chỉ là một nhân viên bị bắt làm việc cho Giáo Đình mà thôi.
“Nếu mọi người không còn ý kiến thì ta sẽ quyết định như Mặc lão nói.” Đến lúc này, Thanh Vũ mới lên tiếng.
“Cảm ơn Giáo Hoàng đã tin tưởng.” Mặc Hàn đứng lên rồi khom người nói ra.
“Selina, cô hãy chỉ ra con đường nhanh nhất và an toàn nhất từ Thập Linh Hỏa thành đến căn cứ kia đi, ta không muốn một người nào phải chết đi trên đường trở về Thập Linh Hỏa thành.” Thanh Vũ nhàn nhạt nói với Selina.
“Vâng.” Selina gật đầu, cô dùng một thiết bị công nghệ chiếu hình ảnh bản đồ khu vực gần Thập Linh Hỏa thành và bắt đầu lập ra kế hoạch hộ tống cho ba Quân Đoàn Trưởng.
Một lúc sau, kế hoạch hộ tống phối hợp giữa Trinh Sát Đoàn và Quân Đoàn Gaia lập ra thành công, mỗi bên đều đồng ý với kế hoạch đó, Thanh Vũ không có nhiệm vụ gì vào kế hoạch hộ tống này cả.
“Trong lúc Quân Đoàn Gaia hộ tống mọi người, Trinh Sát Đoàn sẽ cử ra một số nhân viên thăm dò xung quanh Quân Đoàn Gaia để phát hiện ra các mối nguy hiểm và thông báo kịp thời.” Selina kết thúc bằng một câu nói chắc chắn.
“Chúng tôi cảm ơn cô vì kế hoạch tuyệt vời đó.” Rinka gật đầu ý bảo. Để lập ra một con đường hoàn hảo chỉ trong vòng chưa đến năm phút, Selina rõ ràng là một người có năng lực vượt trội.
“Lần này, Trinh Sát Đoàn sẽ cử ra một ngàn thành viên để tham gia vào kế hoạch hộ tống.” Rinka nói tiếp, ba người đã bàn luận và thống nhất ý kiến.
“Tôi có thể tham gia vào kế hoạch hộ tống được không?” Amoty đột ngột hỏi. Cậu muốn làm một việc gì đó dưới danh nghĩa thủ lĩnh lần cuối cùng.
Rinka, Dieter và Richard biết rõ Amoty là ai, một người dám cả gan tấn công Thập Linh Hỏa thành, nay hắn lại có thể ngồi ở đây để tham gia vào cuộc họp, đương nhiên Amoty đã được Thanh Vũ cho phép, nên ba người không hề trả lời câu hỏi của Amoty và đều nhìn về phía Thanh Vũ.
Thanh Vũ liếc Amoty một cái, hắn nhàn nhạt nói: “Amoty và Nolan, ta nhờ hai người hỗ trợ cho Quân Đoàn Gaia, đây là nhiệm vụ đầu tiên của hai người, hãy làm cho thật tốt.”
“Cảm ơn Giáo Hoàng đại nhân.” Amoty vui vẻ nói.
Mặt Nolan hơi nhăn nhó nhìn Amoty, tên này không có việc gì làm tự nhiên lại muốn tham gia vào mấy chuyện rắc rối và nguy hiểm, nhưng Nolan hết cách, Giáo Hoàng đã chỉ mặt gọi tên, hắn chỉ đành nhận mệnh mà thôi.
“Tôi sẽ thực hiện nhiệm vụ với một tinh thần cao nhất.” Nolan cao giọng nói, một cơ hội thể hiện quyết tâm của mình, Nolan sẽ không bỏ qua nó, cho dù Nolan có hơi gượng ép một chút.
“Được rồi, cuộc họp đến đây là kết thúc, năm phút sau kế hoạch giải cứu căn cứ bên ngoài Thập Linh Hỏa thành sẽ bắt đầu, mọi người hãy gấp rút chuẩn bị.” Thanh Vũ khoát tay rồi trầm giọng nói.
“Vâng!” Mọi người đồng thanh trả lời.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...