Keng--! Keng--!
Tiếng chuông vang lên dồn dập ngay lúc bình minh vừa ló dạng, ánh mặt trời rực rỡ chiếu xuống mặt đất xua tan đi màn đêm u ám cùng với cái lạnh đồng hành với nó.
Đây là một buổi sáng bình thường như mọi ngày, Thập Linh Hỏa thành được bảo vệ nghiêm ngặt, ngoại trừ những bầy Venger lớn tấn công tới đây, hầu như tất cả các sinh vật biến dị hay một số lượng nhỏ Venger đều không phải là uy hiếp gì quá lớn.
Thập Linh Hỏa trận cùng với những người lính gác thuộc quân đoàn Gaia có thể dễ dàng tiêu diệt bọn chúng nếu bọn chúng dám xâm phạm, hơn nữa, nhiều người sống sót đã bắt được cơ hội vào ban đêm, họ tụ tập thành những nhóm nhỏ, lớn, xông ra bên ngoài tường thành và hợp sức tiêu diệt quái vật để thu thập được tinh thể tiến hóa và chiến lợi phẩm như thân thể của động vật.
Đến đây, màn đêm đó không còn là một nổi sợ hãi như trước, đối với mọi người, lúc này màn đêm chính là thời gian dành cho việc săn bắn, tìm kiếm nguyên liệu để trao đổi với Quân Đoàn Gaia, lấy được nhiều vũ khí, áo giáp để có thể trang bị cho mình.
Nhìn thấy những hành động này của mọi người, các Quân Đoàn Trưởng của Gaia không hề có ý định ngăn chặn, mà ngược lại, ba Quân Đoàn Trưởng còn ủng hộ việc này, mọi người có thể có can đảm bước ra ngoài bức tường thành kiên cố và tiêu diệt kẻ địch vì sinh tồn, đó là một tín hiệu tốt đối với mọi người ở đây, chứng tỏ họ đã vượt lên nổi sợ hãi và cầm lấy vũ khí chiến đấu.
Nhờ có những người can đảm và gan dạ như vậy, sự phòng thủ của Thập Linh Hỏa thành đã tăng lên nhiều, Quân Đoàn Gaia không cần phải đổ nhiều nhân lực cho việc phòng thủ tường thành vào buổi đêm nữa, nhiều thành viên của Quân Đoàn Gaia có thể được ngủ yên giấc vào ban đêm, để bổ sung tinh lực cho một công việc quan trọng hơn vào buổi sáng.
Đúng vậy, đó là một công việc mà họ phải chấp nhận đưa mình vào hoàn cảnh có thể hi sinh bất cứ lúc nào, kẻ địch của họ không còn là các quái vật khát máu vô tri nữa, bởi vì, bọn họ phải chiến đấu ở bên ngoài tường thành, một thế giới đang lâm vào thời kỳ man hoang, không hề có luật lệ, ở đây, chỉ có sinh tồn, bất cứ thứ gì đều có thể trở nên nguy hiểm đối với họ, kể cả những con người có lý trí mà họ từng quen bước trước khi đại tai nạn xảy ra.
Ở trong sách lịch sử ghi lại, có một đoạn đã miêu tả về công việc của Quân Đoàn Gaia.Các cuộc Viễn Chinh tiến về vùng đất hỗn loạn. Chỉ vài dòng ngắn ngủi, không hề bắt mắt, nhưng nó lại ẩn chứa một ý vị khác, hời hợt vài chữ, nhưng nó lại tỏa ra một mùi máu tanh cay nồng…
“Quân Đoàn Phó, Nathan có mặt.” Nathan đứng nghiêm túc và chào một người ở trên đài cao, đó là vị thủ lĩnh mà tất cả Quân Đoàn Gaia đều tôn trọng tận sâu trong trái tim.
Với thân hình mảnh mai ẩn dấu bên dưới bộ giáp sắt có màu trắng bạc rực rỡ, một đôi mắt chứa đầy ý chí và một niềm tin bất diệt, như chẳng thể nào có một thứ gì có thể lay động niềm tin ấy của cô.
Một trong ba Quân Đoàn Trưởng, Shimizu Rinka, với vẻ bề ngoài trẻ trung của một cô gái tuổi đôi mươi, mái tóc màu bạch kim bắt mắt đang bay bổng theo làn gió dịu nhẹ, đứng trước vẻ đẹp này, không một người nào có thể kháng cự được mà nhìn Rinka nhiều lần và cũng không có một ai dám nghi ngờ năng lực của Rinka, một vị Quân Đoàn Trưởng mạnh mẽ, tất cả đã được Rinka chứng minh bằng hành động và chiến tích trong các trận đánh trước.
“Thưa Quân Đoàn Trưởng, năm trăm thành viên đã tập hợp đầy đủ và có thể xuất phát bất cứ lúc nào!!” Nathan nghiêm nghị nói bằng giọng cao to, ở sau hắn là một đội ngũ đang đứng chỉnh tề, bọn họ được trang bị bằng những bộ giáp trắng bạc, cùng với các thanh kiếm dài to rộng sắc bén, bằng ánh mắt kiên định đầy ý chí, khí chất quân nhân hội tụ thành một cơn bão nhỏ, chứng minh họ là một đội quân tinh nhuệ.
“Tốt lắm!” Rinka nhìn xuống bên dưới, đây là nhánh quân đoàn do cô chỉ huy, Quân Đoàn Gaia phân ra làm ba đội ngũ và được ba Quân Đoàn Trưởng trực tiếp lãnh đạo. Đây là quyết định chung của ba Quân Đoàn Trưởng.
“Mọi người cũng đã biết sứ mạng của chúng ta là gì!” Rinka nói bằng giọng yêm ái nhưng âm thanh của cô vang vào tai của tất cả thành viên.
“Đứng ở đây vào phút này, có nghĩa là tất cả đã chuẩn bị tâm lý, một khi bước ra bên ngoài đó, sinh tử đã không thuộc về chúng ta nữa, chúng ta chỉ có thể chiến đấu!!”
“Nhưng đây là việc mà chúng ta không thể không làm, bên ngoài kia, nhiều người đang phải trốn chui trốn nhủi trong những hang động, trong những nơi u ám, để thoát khỏi các quái vật và Venger, tính mạng của họ đã ở trạng thái ngàn cân treo sợi tóc, bọn họ đã chờ một sự cứu rỗi, một thứ gì đó đến và đưa họ thoát khỏi địa ngục đó.”
“Thân là một người của Hành Tinh Gaia, chúng ta không thể trơ mắt nhìn đồng loại của chúng ta chết đi và biến thành thức ăn trong miệng bọn quái vật được, vì vậy, chúng ta phải trở thành thứ cứu rỗi mà những người bên ngoài đang mong chờ!!”
“Vì thế, Quân Đoàn Gaia sẽ biến thành một mũi mâu sắc nhọn đâm xuyên tất cả quái vật và đưa bọn họ trở về đây!!”
“Đây là sứ mạng của Quân Đoàn Gaia!!”
Nghe được giọng nói yêm ái nhưng lại hung hồn đến không cách nào hình dung, lời nói của Rinka đánh sâu vào tâm linh của những thành viên của Quân Đoàn. Nghĩ lại thì, trong đây không ít người đã từng trải qua cuộc sống như địa ngục kia, bọn họ khắc sâu các hình ảnh trong thời gian đó, bọn họ biết được nơi đó khốn khổ và cay nghiệt đến mức nào và họ cũng thấu hiểu được họ cần thứ gì lúc đó.
Một sự cứu rỗi!! Và Rinka đã xuất hiện, mang bọn họ giết ra, đi đến được đây, có một cuộc sống tốt đẹp như thế này. Nghĩ đến nhiều người đang phải trải qua cuộc sống đó, các thành viên Quân Đoàn Gaia đều nắm chặt nấm đấm, quyết tâm càng trở nên kiên định hơn.
Qua một trận chiến nguy hiểm với một bầy Venger lớn đến vậy, và họ đã chiến thắng, cho nên ấn tượng ở bên ngoài tường thành đã không còn mạnh mẽ và nguy hiểm nữa rồi, ngay cả một đội Venger khủng bố đến vậy họ còn thắng được thì vài con quái vật có thể làm gì họ?
Đến đây, bất tri bất giác, Quân Đoàn Gaia từ những người khốn khổ đã phát triển thành một đội ngũ có sức mạnh vươn tay về phía hoang dã và cứu lấy những đồng loại của họ.
“Các cậu đều là những người có thân nhân, bạn bè, tôi biết được công việc này rất nguy hiểm, vì vậy, lần sau cùng, nếu như có người nào không nguyện ý tham gia thì hãy rời khỏi đây, tôi tuyên thể với danh nghĩa Quân Đoàn Trưởng rằng sẽ không gây ra bất cứ khó khăn gì đối với những người đó.” Rinka vừa nói vừa nhìn xung quanh một vòng. Cái mà Rinka nhận được đó là những ánh mắt tin tưởng vào cô, chẳng có một thành viên nào cuối đầu xuống cả.
Đều đó đã chứng minh họ muốn làm gì.
“Tốt lắm, thật vinh hạnh khi được chỉ huy một Quân Đoàn như thế này, tôi xin hứa rằng, tất cả mọi người ở đây sẽ trở về đầy đủ, không một chiến sĩ nào sẽ hi sinh cả.” Rinka nói bằng giọng rắn chắc.
“Quân Đoàn Gaia xuất phát!” Rinka phất tay lên, cô nhảy xuống đài cao và đi trước, Nathan cùng với năm trăm chiến sĩ của Quân Đoàn theo sau, rất nhanh, bóng lưng của họ dưới sự nhìn chăm chú của mọi người đã biến mất sau bức tường thành, xâm nhập vào hoang dã nguy hiểm.
Mọi người đứng hai bên đường không tự chủ được cầu nguyện cho quân đoàn Gaia, bởi vì, ở trong đội ngũ xuất chính kia cũng có người thân của họ, hoặc là người yêu, hoặc là cha, hoặc là bạn tri kỷ lâu năm.
“Giáo Hoàng, Rinka đã lãnh đạo năm trăm thành viên rời khỏi Thập Linh Hỏa thành.” Không Thiên Hà đi đến gặp Thanh Vũ và báo cáo.
“Hãy để trinh sát đoàn phối hợp với bọn họ thật tốt.” Thanh Vũ chỉ nhẹ nhàng gật đầu, ánh mắt nhìn xuyên qua khung cửa sổ, như đang nhìn về đội ngũ của Rinka.
“Vâng.” Không Thiên Hà đáp một cái rồi rời khỏi một cách nhẹ nhàng.
“Đây là lần viễn chinh đầu tiên, hi vọng sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.” Thanh Vũ nói nhỏ, tựa hồ hắn còn không an tâm, bởi vì chuẩn bị cho lần viễn chinh này, Thanh Vũ cùng Quân Đoàn Gaia đã mất khoảng mười ngày, Thanh Vũ không tiếc điểm tín ngưỡng để trang bị cho năm trăm người đó những bộ áo giáp và vũ khí mạnh nhất, đạt đến cấp bậc Nhất Tinh, đương nhiên Thanh Vũ không muốn họ gặp phải tổn thương gì rồi.
Dù sao bọn họ viễn chinh là để thăm dò hoang dã cùng với cứu lấy những nạn dân ở ngoài đó, tăng thêm số lượng dân cư ở Thập Linh Hỏa thành, Thanh Vũ cực kỳ coi trọng.
Thế là với tâm trạng lo lắng, Thanh Vũ đang muốn đứng lên và đi theo sau Quân Đoàn, một âm thanh vang lên ngăn cản Thanh Vũ lại.
“Giáo Hoàng không cần lo lắng, Rinka là một vị thủ lĩnh giỏi có kinh nghiệm nhiều nhất, có cô ất lãnh đạo, chắc chắn Quân Đoàn sẽ thu hoạch được toàn thắng.”
“Mặc lão?” Thanh Vũ nghe được âm thanh này, hắn vui vẻ nói.
“Nhờ Giáo Hoàng, Mặc Hàn đã chữa trị được thương thế, không những vậy, tu vi còn tăng tiến đến Nửa Bước Tứ Dương kỳ.” Mặc Hàn xuất hiện ở bên cạnh Thanh Vũ và nói bằng giọng cảm kích.
“Không có gì, Mặc Lão là một thành viên của Giáo Đình, xem như là người thân của ta, không cần phải khách khí.” Thanh Vũ cười nói trong lúc quan sát Mặc Hàn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...