“Cái gì cơ? Một người đến từ vùng đất ác quỷ Niyensa?” Một người vừa cầm một cây gỗ to đùng như cây côn, hắn ta giật mình, vẻ mặt biến sắc.
“Ác quỷ Niyensa!!”
“Trời ạ, hãy mau tiêu diệt hắn!”
“Đừng cho bàn chân dơ bẩn của lũ quỷ dữ đặt lên vùng đất của chúng ta!”
“Hãy tiêu diệt luôn bọn đồng lõa của ác quỷ!”
“Đó là đội Dart? Không ngờ hắn ta lại dẫn ác quỷ đến căn cứ của chúng ta!”
Hàng trăm, hàng ngàn người khi nghe Quân Chủ Alma đáng kính nói xong thì bọn họ liền bùng nổ, cảm xúc biểu hiện trên gương mặt liền chuyển thành tức giận, phẫn nộ, ánh mắt vằn vện tia máu màu đỏ, cả một đám người trông rất đáng sợ.
Đưa đưa đôi mắt hận thù sâu đậm quăng thẳng vào Thanh Vũ.
Trong lúc đó, năm trăm chiến dĩ dưới quyền Quân Chủ Alma đã xông tới, rất nhiều dị năng đánh úp từ mọi hướng, bao phủ Thanh Vũ và nhóm Dart đang hoảng sợ vào bên trong.
Rõ ràng, năm trăm chiến sĩ này không hề do dự, nương tay mặc dù bọn họ cũng từng uống rượu xã giao với nhóm người Dart.
“Quân Chủ Alma, tại sao ngài lại làm như vậy?” Dart hét lớn về phía Alma.
“Đi chung với ác quỷ, chính là ác quỷ!” Quân Chủ Alma bình tĩnh lên tiếng, đôi mắt lạnh băng.
“Không, tôi không muốn chết!!” Conal hét thảm một tiếng.
“Đừng, chúng tôi không phải là ác quỷ!”
“Anh ấy từng cứu chúng tôi khỏi lũ quái vật cấp bốn, anh ấy không phải là người xấu!” Cô gái từng lên tiếng chỉ trích Thanh Vũ cố gắng giải thích với vẻ mặt nao núng, sợ sệt.
Nhưng mọi thứ vẫn không ngừng lại, dị năng vô tình phủ xuống, nước, băng, lửa, điện, trọng lực, chất độc, mấy chục người khổng lổ, quái vật đủ hình thù cùng nhau tấn công tạo ra một áp lực khủng khiếp đè nặng lên vị trí xung quanh Thanh Vũ.
“Vô ích thôi!” Thanh Vũ hờ hững nói ra.
“Bọn chúng, mới chính chính là ác quỷ thực sự!” Thanh Vũ nâng một ngón tay chỉ vào Quân Chủ Alma đang đứng giữa không trung, cách mặt đất năm mét.
Cả nhóm Dart nhìn thấy sự bình tĩnh của Thanh Vũ, bọn họ đều chuyển dời tầm mắt nhìn vào Thanh Vũ, vẻ mặt ngạc nhiên bởi vì khi một ngón tay của Thanh Vũ đưa ra ngoài thì năm trăm chiến sĩ trong quân đội của Alma đều bị đánh bay!
“AA!!”
“AA!!”
Nhiều tiếng la hét thất thanh, đau khổ vang lên, năm trăm chiến sĩ bị một luồng sức mạnh vô hình khổng lồ đánh ập tới, chôn vùi hết dị năng, đẩy mạnh bọn họ lên trời cao rồi ngã mạnh vào mặt đất, máu tươi phun ra từ miệng của bọn họ, ánh mắt kinh hãi tận cùng.
“Quân đội… đã bị đánh bại?” Dart mở to mắt ra nhìn với khuôn mặt không thể nào tin tưởng được.
“Trời ạ!” Conal thốt ra thành tiếng, vẻ mặt đang hoảng sợ bị đông cứng nhìn rất buồn cười.
“Cả một đội quân, năm trăm chiến sĩ mất hết sức chiến đấu vì một ngón tay của anh ta?” Cô gái trẻ ngạc nhiên tới sửng sốt, cả người bị trấn trụ ở một chỗ.
“Không thể nào? Tại sao quân đội mạnh mẽ nhất của Quân Chủ Alma lại bị đánh bại bởi một tên ác quỷ?”
“AA!! Đây không phải là sự thật! Quân đội của Quân Chủ Alma đáng kính bất khả chiến bại!”
“Một năng lực tiến hóa ảo ảnh, đúng vậy, tên ác quỷ này đang đánh lừa chúng ta bằng ảo giác!!”
Hàng ngàn người dân tụ tập quanh đó đều hoảng sợ, vẻ mặt rung động mạnh, cả tâm linh của họ đang bị trùng kích, một cảm giác lạnh giá chạy dọc sống lưng rồi tiến thẳng lên đầu của họ.
Một ác quỷ vừa đánh bại quân đội từng cứu mạng họ ít nhất năm lần!
Tại sao lại có thể như vậy?
Đó chỉ là một tên ác quỷ trẻ tuổi, đáng lẽ ra tên ác quỷ phải bị nghiền nát bởi năm trăm chiến sĩ, những người anh hùng của Penohal chứ?
Quân Chủ Alma trừng mắt nhìn xuống Thanh Vũ, ông ta đang cầm lấy một cây thương làm từ một loại gỗ biến dị cấp bốn, cây thương có thể tương tác với năng lượng tiến hóa rồi biến đổi thành một loại vũ khí cứng cáp có thể đâm thủng lớp phòng ngự của quái vật cấp bốn đỉnh phong.
Thế nhưng, vào lúc này, Quân Chủ Alma đang run rẩy, đôi tay ông ta run bần bật như thể không thể cầm lấy thanh thương mà ông đã mang bên mình rất lâu nữa, trọng lượng của cây thương gỗ tăng lên gấp trăm, gấp ngàn lần!
“Các ngươi còn gì muốn nói không?” Thanh Vũ chậm rãi nói ra, đôi mắt tĩnh lặng trực thẳng vào Quân Chủ Alma, một luồng linh áp bá đạo tản mát ra từ Thanh Vũ làm cho mây mù cuộn trào, cuồng phong bay múa, mặt đất rung lên liên hồi, một luồng sóng xung kích thổi ra từ Thanh Vũ đánh bay hết năm trăm chiến sĩ đang nằm la liệt trên mặt đất.
“AA!!!” Bọn chiến sĩ không chịu đựng được sự đau đớn đang dằn xé cơ thể, bọn chúng la hét trong đau khổ tuyệt vọng.
“Ngươi…” Quân Chủ Alma trầm giọng nói.
“Quân Chủ Alma!” Thanh Vũ lạnh nhạt gọi tên.
“Ngươi có dị ngôn gì không?”
“Hừ! Cuồng vọng, một tên nhãi nhép như ngươi mà muốn lấy mạng của ta sao?” Quân Chủ Alma nghiến răng nói, ánh mắt biến thành màu đỏ, một sự điên cuồng hiện lên trong hai con ngươi.
“Chết đi!!” Quân Chủ Alma gầm gừ một tiếng thật dài, ông ta cầm lấy cây thương gỗ cứng đập xuống từ trên cao, cây thương quét qua không khí tạo ra những tiếng xé gió chói tai, sức mạnh quá lớn lao làm cho không khí nổ tung, đánh bay hết mọi thứ bên trong bán kính mười mét.
Ầm! Ầm! Ầm!!
Mặt đất bên dưới chân Thanh Vũ rạn nứt rồi sụp đổ, cả nhóm Dart ngây dại, họ bị sức mạnh khủng khiếp phát ra từ Quân Chủ Alma trấn áp, họ đang dán chặt vào mặt đất, không thể di chuyển, chỉ đành giương mắt lên nhìn vào một người thanh niên vẫn đứng hiên ngang tại đó.
“Quân Chủ Alma!!”
“Quân Chủ Alma tất thắng!!”
Mấy ngàn người khác cũng bị ảnh hưởng, mặc dù vậy, họ vẫn gào thét trợ uy cho Quân Chủ Alma chiến thắng “tên quỷ dữ”.
Bành!!
Cuối cùng, cây thương của Quân Chủ Alma đập xuống, nhưng trước toàn thể mọi người, Thanh Vũ đưa một bàn tay lên đỡ lấy mũi thương gỗ, sức mạnh to lớn đánh mạnh xuống, đè nát cả vùng đất to lớn, các dãy nhà, liều trại bắt đầu vỡ tung.
Tuy nhiên, Thanh Vũ vẫn đứng thẳng sống lưng, một đôi mắt đen tuyền lạnh nhạt nhìn vào Quân Chủ Alma, còn một tay thì đã bắt lấy cây thương gỗ cứng, cây thương không thể tiến xuống dù chỉ một tấc nhỏ nhoi, nó hoàn toàn bị chặn đứng.
Sức mạnh đối đầu sức mạnh!
Thanh Vũ là kẻ giành chiến thắng sau cùng.
Ầm!!
Thanh Vũ hơi dùng sức vào bàn tay, một nguồn sức mạnh bá đạo đánh thẳng vào cơ thể Quân Chủ Alma thông qua vũ khí của chính ông ta.
“A!” Quân Chủ Alma phun ra một ngụm máu tươi đỏ chót trong khi bay ngược lên trời cao rồi ngã cái ầm lên mặt đất.
Yên lặng!
Trông thấy cảnh tượng đó, hàng ngàn người đang quan sát từ xa đều rơi vào một sự trầm mặc, đôi chân họ bắt đầu run lên vì cảm thấy sợ hãi.
Quân Chủ Alma, một người vĩ đại cùng quân đội đã từng chém giết với quái vật cứu giúp bọn họ đã bị đánh bại một cách áp đảo bởi một kẻ lạ mặt đến từ vùng đất ác quỷ!
“Quân Chủ Alma…”
“Những chiến sĩ vô địch…”
“Tại sao lại như vậy?”
“Đây là sự hủy diệt dành cho căn cứ này sao?”
“Không thể nào, chúng ta đã chiến đấu, đã bỏ ra rất nhiều máu để bảo vệ nơi đây!”
“Quyết không thể để tên ác quỷ làm càn, cùng nhau giết chết hắn!!”
Từ những nét mặt rung động, ngẩn ngơ nhanh chóng đổi thành quyết tâm, kiên định và sát phạt.
Hàng ngàn người lạnh lùng nhìn Thanh Vũ, đôi tay xiết chặt đến chảy ra máu, từ người già cho đến người trẻ, không một người nào lùi bước mặc dù họ đã chứng kiến sức mạnh khủng khiếp của Thanh Vũ.
“Này mọi người, hãy ngừng lại đi, anh ta không phải ác quỷ, anh ta là người đã cứu mạng chúng tôi!!” Cô gái trẻ nhanh chóng nhận ra hành động thù địch từ người dân, cô dùng sức hét lên.
“Đúng vậy, anh ta là người tốt!” Conal nói với vẻ mặt thành thật.
“Ngừng lại đi, anh ta là người tốt đấy!” Dart cũng khuyên bảo.
“Các ngươi đều là đồng lõa của ác quỷ!” Tuy nhiên, không một người nào chấp nhận lời giải thích hay khuyên bảo của nhóm Dart, họ hoàn toàn bị bỏ qua một bên, lời nói vô giá trị.
“Ta là một người lữ hành từ quốc gia Niyensa.” Thanh Vũ đưa mắt nhanh quanh một vòng, hắn cảm nhận được người ở đây phẫn nộ, một cảm xúc chân thật bắt nguồn từ việc bị hoảng sợ bởi Thanh Vũ.
Giờ phút này, hắn không khác gì một tên ác quỷ chuẩn bị phá hủy căn cứ, ngôi nhà thứ hai của mấy ngàn người, không, rất nhiều người đã nhận ra sự bất ổn ở đây rồi nhanh chóng chạy đến tham dự.
Mấy chục ngàn người dân bình thường đang muốn tấn công Thanh Vũ!
Hắn là một kẻ xấu xa trong mắt của họ!”
Mặc cho tất cả, Thanh Vũ vẫn thản nhiên nói, âm thanh tuy nhỏ nhưng lại vang lên một cách to rõ, truyền ra toàn bộ căn cứ:
“Ngoài việc tìm hiểu các vùng đất xa lạ, bí ẩn ra thì ta còn muốn tìm một câu trả lời.”
“Quân Chủ Alma, hơn ba ngàn người dân vô tội của Niyensa đã bị tàn sát.”
“Có phải ngươi chính là kẻ đã làm việc đó không?”
Thanh Vũ lẳng lặng nhìn Quân Chủ Alma, hai con người bình tĩnh, vẻ mặt thì bình thường, không thể hiện cảm xúc gì quá nhiều nhưng ai cũng nghe ra rằng Thanh Vũ đã xác định hung thủ là Quân Chủ Alma, một sự phẫn nộ to lớn đang ẩn trong câu hỏi từ Thanh Vũ.
Tất cả mọi người đều đứng lại, họ quay đầu nhìn Quân Chủ Alma, ông ta vừa đứng lên, dáng vẻ chật vật, quần áo làm bằng da thú cấp bốn đều rách nát vì một đòn tấn công bình thường của Thanh Vũ.
Quân Chủ Alma cầm chặt cây thương rồi đặt nó vào sâu trong lòng đất, cây thương gỗ màu đen đứng thẳng, Quân Chủ Alma nở một nụ cười gằn nhìn vào Thanh Vũ.
Alma cao giọng tuyên bố:
“Ta, và những chiến sĩ dũng cảm chính là hung thủ đã giết hại ba ngàn sáu trăm mười một người dân vô tội của Niyensa, vùng đất bị Đại Thần Soái coi là vùng đất quỷ dữ cấm người dân Penohal vượt biên giới để đi vào!”
“Không thể nào!!” Một người hét lên, giọng nói dữ tợn, một đôi mắt chất vấn chỉ thẳng vào Quân Chủ Alma.
“Tại sao lại không thể? Những người vô tội kia chết vì các ngươi, chết vì Đại Thần Soái, chết bởi vì ta đã giết hại họ một cách tàn nhẫn!” Quân Chủ Alma cười to, tiếng cười vang dội lan rộng ra tám hướng, rơi thẳng vào tai của mọi người.
“Họ giống như các ngươi vậy, phải sinh sống trong thời đại nguy hiểm này, sinh sống như một bầy đàn, bảo bọc, cứu giúp lẫn nhau, cùng chung quyết tâm đánh đuổi quái vật ra khỏi quê hương!”
“Họ hoàn toàn không có tội!” Quân Chủ Alma cười lớn, một sự điên cuồng toát ra từ bên trong đôi mắt của ông ta, một tiếng cười dữ tợn, một tiếng cười tàn nhẫn, và đó cũng là một tiếng cười bi thương.
“Quân Chủ Alma, tại sao ngài lại làm như thế?”
“Tấn công những người vô tội ư?”
“Người dân của Niyensa, họ cũng giống như chúng ta, họ không phải là ma quỷ ư?”
Nghe tiếng nói phát ra từ Quân Chủ Alma, năm trăm chiến sĩ đang đứng nghiêm bên bên Quân Chủ Alma, không hề rời khỏi một bước dù bị thương rất nặng, hầu hết mọi người đều kinh ngạc, sau đó chuyển thành phẫn nộ dành cho Quân Chủ Alma.
“Tại sao ông lại làm như vậy?”
“Cớ sao phải giết hại người vô tội?”
“Không phải ông đã từng cứu chúng tôi ư?”
“Ông nên cứu những người đáng thương đó chứ không phải giết chết họ.”
“Alma, ngươi thật tàn nhẫn, một tên tàn bạo vô nhân tính!”
Từ những âm thanh hỏi chất vấn nhanh chóng chuyển sang những từ ngữ tức giận, thóa mạ Quân Chủ Alma.
Thậm chí, Thanh Vũ còn không thể theo kịp hành động của Quân Chủ Alma, đáng lẽ ra Quân Chủ Alma phải phản bác lời cáo buộc của Thanh Vũ rồi dùng sức mạnh đoàn kết từ những người dân tiến hành đánh đuổi Thanh Vũ mới đúng.
Nếu thật là vậy thì Thanh Vũ đành phải dùng bạo lực trấn giết Quân Chủ Alma, sau đó rời khỏi đây.
Kế đến tìm một thời cơ thích hợp để mở rộng vùng đất tín ngưỡng Vị Thần Quang Minh sang quốc gia Penohal.
Nhưng mọi thứ không đi đúng hướng giống tưởng tượng của Thanh Vũ, rất nhanh, khi nhìn thấy nụ cười vẫn không hề tắt trên gương mặt thành thục, trầm ổn của Quân Chủ Alma.
“Mình… đã bị ông ta tính kế!” Một suy nghĩ hiện qua trong đầu Thanh Vũ.
Toàn trường chú ý cao độ về phía Quân Chủ Alma.
Năm trăm chiến sĩ im lặng, không nói một lời.
Bông tuyết tung bay, tựa như đau đớn, tựa như một lời từ biệt, một khúc ca bi thương vang lên từ những cơn gió nhẹ hòa lẫn vào tiếng chửi rủa của những người dân dành cho Quân Chủ Alma cùng những chiến sinh vào sinh ra tử với ông.
“Các ngươi có biết, các ngươi có thể còn sống là nhờ vào gì không?”
“Đại Thần Soái cần các ngươi giao nộp tinh thể tiến hóa, cũng cần những Quân Chủ như ta cống nạp mười ngàn viên trong vòng một tuần!”
“Nếu như số lượng không đủ, Đại Thần Soái liền biến các ngươi thành những con cờ bị vứt bỏ trên chiến trường với lũ quái vật khủng bố, man rợ hơn quái vật ở đây gấp trăm lần!”
“Khi đó, kết cuộc của các ngươi là trở thành thức ăn cho bọn quái vật, tạo ra tiếng vang lớn cho Đại Thần Soái!”
“Ba tháng! Ta đã tiễn đưa rất nhiều người chiến sĩ trở về bụi đất chỉ vì muốn thu thập đủ tinh thể tiến hóa, ta cũng từng tận tay chôn những bộ thi thể giống như các người, bọn họ chết vì muốn tìm đủ tinh thể tiến hóa để giao nộp cho Đại Thần Soái!”
“Ta không thể để chuyện đó tiếp tục tái diễn!”
“Cho nên, ta quyết định giết hại, cướp bóc người dân vô tội ở Niyensa!”
“Haha!” Quân Chủ Alma cười to.
“Nào, cái chết của những người vô tội đó đang bảo vệ mạng sống của các ngươi đấy!”
“Hãy giáng sự phẫn nộ của các ngươi lên đầu ta!”
“Hãy trừng phạt ta bằng những thứ tàn khốc nhất trên trần thế này!”
“Hãy làm như các ngươi mong muốn, thế nhưng, ta chắc chắn một điều rằng…”
“Các ngươi sẽ bị Đại Thần Soái lợi dụng như những con vật đang cung cấp máu!”
“Và ta, KHÔNG HỀ SAI!”
Quân Chủ Alma lạnh lùng nhìn từng khuôn mặt biến đổi của người dân nơi đây, tất cả người dân đều đang thống hận ông, họ muốn dùng ngàn đạo, vạn kiếm để phân thây, xẻ thịt Quân Chủ Alma, thế nhưng, họ cũng bị ảnh hưởng bởi lời nói từ Alma.
Cho nên, tất cả đều trầm mặc!
“Còn chần chờ gì nữa, hỡi ngài Giáo Hoàng đáng kính của Quang Minh Giáo Đình!”
“Tới đây đây, giáng Thần Phạt của ngài lên ta và hãy giáng lên sự tuyệt vọng toàn bộ những tồn tại như quỷ hút máu trên Penohal!”
“Đại Thần Soái và năm mươi sáu Quân Chủ đang chờ đợi Vị Thần Quang Minh trừng phạt!”
Quân Chủ Alma dang rộng vòng tay lên cao, đôi mắt từ từ nhắm chặt lại, năm trăm chiến sĩ thì quỳ một chân trên mặt đất, không hề phản kháng, bọn họ đang muốn dấn thân vào cái chết vĩnh viễn.
Đền tội!
Giải thoát!
Và cũng tạo ra một hi vọng cho Penohal đang lụi tàn!
Những người dân nơi đây không còn đủ sức để sinh sống nữa, Đại Thần Soái kia chính là một tên ác quỷ thật sự!
Một ác quỷ đang hút cạn máu tươi của con người!
“Ngươi… đã thành công!” Thanh Vũ bình tĩnh nói.
Toàn bộ ánh mắt đều đổ dồn vào Thanh Vũ, một người lữ hành đến từ quốc gia Niyensa, một quốc gia giống như bọn họ, có những người dân vẫn cố gắng sinh tồn, bảo vệ người thân, bạn bè.
Ấy thế mà, Đại Thần Soái lại đổ oan cho Niyensa trở thành một nơi của quỷ dữ!
“Anh Thanh Vũ…” Cô gái trẻ trầm mặc.
Dart thở dài một hơi nặng trĩu: “Chúng ta đều bị gạt bởi Đại Thần Soái!”
“Chúng ta chỉ là những sinh vật cung cấp tài nguyên cho Đại Thần Soái!”
“Đại Thần Soái hoàn toàn không để tâm đến sự sống chết của người dân!”
Quân Chủ Alma cười thoải mái, cười như thể vừa chiến thắng một trận chiến gian khổ cuối cùng trong cuộc đời huy hoàng.
Xẹt!
Một cây thương ánh sáng phát ra năm màu sắc bắn xuống từ trên bầu trời cao, cây thương này cực kỳ đẹp đẽ và cũng mang theo một sức mạnh hủy diệt.
Ầm!
Vụ nổ khủng bố xuất hiện giữa căn cứ, bán kính năm mươi mét, chôn vùi Quân Chủ Alma cùng năm trăm chiến sĩ, cho đến lúc chết, Quân Chủ Alma vẫn không hề thu lại nụ cười rạng rỡ, và năm trăm chiến sĩ kia thì yên lặng quỳ một chân lên mặt đất.
“Tội lỗi của Quân Chủ Alma và năm trăm người làm việc cho hắn đã bị phán xử!” Thanh Vũ bay lên không trung, hắn đề cao giọng nói trước toàn thể mọi người.
Một căn cứ mạnh mẽ, đội quân có thể giết chết luôn cả sinh vật cấp bốn đỉnh phong, lại còn có Quân Chủ Alma thực lực mạnh hơn tu sĩ nửa bước Ngũ Dương kỳ, thế mà, chỉ có hơn mười lăm ngàn người đang sinh sống ở đây, đúng là một con số quá ít ỏi khi so với diện tích.
Điều đó chứng tỏ Đại Thần Soái đang tác động rất tiêu cực lên người dân Penohal!
Số người dân chết đang tăng mạnh!
Ngay cả một người nhiệt huyết, dũng cảm như Quân Chủ Alma cùng đội quân kiên cường của ông cũng bị đẩy vào tình thế tuyệt vọng.
Cho nên, Quân Chủ Alma quyết định thực hiện một kế hoạch!
Tàn sát người vô tội bên Niyensa, kích động Quang Minh Giáo Đình duỗi tay vào Penohal chỉ với một mục đích duy nhất, đánh đuổi Đại Thần Soái, giải cứu người dân giống như những gì Giáo Đình đã và đang làm trên quốc gia Niyensa.
Lúc Thanh Vũ đặt chân vào căn cứ thì hắn liền phát hiện ra rất nhiều cảm xúc tiêu cực như oán hận, điên cuồng, đau khổ, tuyệt vọng, chúng tràn ngập trong từng hạt không khí, điều đó làm Thanh Vũ cảm thấy rất khó chịu và tức giận.
Khi gặp mặt Quân Chủ Alma, hắn liền xác định, Quân Chủ Alma là một người với đôi tay nhúng vào máu tươi của người vô tội!
Cả năm trăm chiến sĩ làm việc cho ông ta cũng vậy!
Vong hồn đang đeo bám trên người của Quân Chủ Alma!
Rất nhiều, không thể nào đếm hết!
“Mọi người đã nghe Quân Chủ Alma nói rồi chứ? Đại Thần Soái là một kẻ tàn bạo, hắn ta đang ăn mòn quốc gia Penohal, quê hương của mọi người!”
“Hôm nay, Quang Minh Giáo Đình quyết định lập ra Thánh Đường ở đây, truyền bá tín ngưỡng Vị Thần Quang Minh, trợ giúp người dân đánh đuổi cái ác, làm cho Penohal biến thành một vùng đất an lành!”
“Ai nguyện ý theo ta giải cứu những người vô tội?” Thanh Vũ nhìn xuống từ trên cao, giọng nói bình thản.
“Chúng tôi nguyện ý theo ngài tiến công Đại Thần Soái, giải cứu người dân!” Dart hét lên thật to.
“Tôi nữa, Conal này không bao giờ lùi bước trước cái xấu!” Conal vội vàng lên tiếng.
“Tôi muốn mọi người sống trong hạnh phúc, vì vậy tôi sẽ theo ngài, đánh đuổi Đại Thần Soái và những tay sai của hắn ta!” Cô gái trẻ nói với vẻ mặt quyết tâm.
“Hãy cho chúng tôi theo ngài!” Hơn mười lăm ngàn người đều cất tiếng nói.
“Đại Thần Soái và những tay sai vô nhân tính của hắn sẽ bị trừng phạt! Quang Minh Giáo Đình tuyên chiến với Đại Thần Soái!” Thanh Vũ trầm giọng nói.
Và cũng ngay tại khoảnh khắc quan trọng, hào hùng của quốc gia Penohal, Thanh Vũ bỗng dưng nghe thấy một giọng nói vô cảm quen thuộc vang lên trong tâm trí.
“Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ Quét sạch Venger, kiến tạo khu vực an toàn!”
“Phần thưởng: Mười Ngũ Dương Thánh Quả, một Địa Mạch ba Pháo Đài Bay cấp năm, một Địa Mạch cao cấp, một trăm Tinh Thần Ấn Ký cấp ba của các loại nghề nghiệp!”
“Chúc mừng ký chủ nhận được một nhiệm vụ mới: Mở rộng Giáo Đình!”
Nhiệm vụ: Mở Rộng Giáo Đình!
Thông tin: Giáo Đình đang trên đà phát triển tại Hành Tinh Gaia, thế nhưng bấy nhiêu đó là chưa đủ, vẫn còn rất nhiều vùng đất đang cần vòng tay giúp đỡ từ Quang Minh Giáo Đình, hãy đưa ánh nắng của Vị Thần Quang Minh rọi xuống hai mươi vùng đất tăm tối.
Phần thưởng: Một Lục Dương Thánh Quả, một Quang Minh Thánh Điện cấp sáu, năm Địa Mạch cao cấp, một trăm loại thể chất Ngũ Hành Linh Thể, hai loại Thiên Thể, một loại Đạo Thể, mười bộ pháp thuật Thiên Cấp hạ phẩm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...