“Đá Thần Thông? Đá Ý Cảnh? Chúng là gì vậy?” Thanh Vũ ngạc nhiên lẩm bẩm từng cái tên mà hắn chưa từng nghe qua.
Thế là Thanh Vũ phải nhìn vào vài dòng giới thiệu của Hệ Thống về chúng.
“Đá Thần Thông, giúp người sử dụng lĩnh ngộ thần thông.”
“Đá Ý Cảnh, giúp người sử dụng lĩnh ngộ ý cảnh.”
“Mấy viên đá này muốn nghịch thiên à?” Thanh Vũ vui sướng đến mức muốn nhảy cẫng lên, nhưng nghĩ lại thì hắn còn chưa hoàn thành nhiệm vụ, hắn ỉu xìu xuống ngay lập tức.
“Thôi được rồi, năm mươi ngàn người ở Thập Linh Hỏa thành, một con số có thể chấp nhận được.” Thanh Vũ tính toán trong giây lát.
“Thêm hơn hai ngàn người mới thì Thập Linh Hỏa thành đã có đến hơn mười lăm ngàn người rồi.”
“Mình nên thúc đẩy Quân Đoàn Gaia làm việc nhanh hơn trước.”
Thanh Vũ gật gù tìm cách để hoàn thành nhiệm vụ “Người đông thế mạnh.”
“Bây giờ, Thập Linh Hỏa thành chỉ chứa được ba mươi ngàn người, mình phải có một kế hoạch xây dựng thêm.”
“Ây, thật là đau đầu, mình còn rất nhiều việc chưa làm xong, chuyện này nên giao cho Mặc lão vậy.” Thanh Vũ vò đầu nói, và hắn nghĩ ngay đến một người đáng tin cậy có năng lực làm việc cực cao, Mặc Hàn.
Trong lúc lo về nhiệm vụ mới, Thanh Vũ đi đến tòa tháp trung tâm, Lưu Úc đang đứng đợi hắn tại ngay phòng đại sảnh, ông ấy có khuôn mặt hơi lo lắng.
“Tham kiến Giáo Hoàng.” Lưu Úc thấy Thanh Vũ đến gần, ông ta lập tức chào.
“Lưu Úc, ông gọi ta tới đây vì chuyện gì vậy?” Thanh Vũ gật đầu nhẹ rồi hỏi.
“Đúng là tôi có chuyện cần báo cho ngài.” Lưu Úc nói ra.
“Vào buổi tối hôm qua có một người lạ tên Kyin đột nhập vào Thập Linh Hỏa thành và giết chết hai thành viên của Quân Đoàn Gaia, bắt đi Celena.” Lưu Úc từ từ nói.
“Cái gì?” Thanh Vũ nhíu mày.
“Giáo Hoàng yên tâm, kẻ đột nhập đã bị Lilith và Linda giết chết, Celena an toàn, nhưng tôi có một chuyện khác muốn nói cho ngài, đó là Lilith có vẻ như quen biết Kyin, họ cùng gia nhập một tổ chức thì phải.” Lưu Úc bình tĩnh nói, mắt ông tập trung vào Thanh Vũ để coi Thanh Vũ sẽ biểu hiện gì sau khi nghe hết lời của ông.
Thanh Vũ trầm mặc trong giây lát, thật sự thì hắn biết Lilith có bí mật không muốn nói cho người khác, Thanh Vũ cảm thấy Lilith luôn tự trách bản thân mình vì một điều gì đó, cảm giác ấy chỉ là trực giác của một người không cha không mẹ và luôn nhìn sắc mặt của người khác để sống.
“Kyin à? Tên của hắn giống như một người ta quen biết.” Thanh Vũ trầm ngâm nói, hắn không suy nghĩ về Lilith và bí mật của cô ta nữa, cô ấy là người cứu mạng Thanh Vũ, và Thanh Vũ đã quyết định rằng không điều tra sâu về chuyện đó, khi nào Lilith muốn nói tự nhiên cô ta sẽ tới gặp Thanh Vũ.
“Là người nào vậy?” Lưu Úc hỏi, ông thấy Giáo Hoàng chưa nhắc về chuyện của Lilith và ông tự giác bỏ qua nó.
“Một người tên Knin, sát thủ của tổ chức có tên gọi là Zero, chính hắn ta đã dẫn bầy Venger tấn công vào căn cứ của Amoty để chiếm phần lớn nhất.” Thanh Vũ lạnh lùng nói, việc làm của Knin là vô nhân đạo, còn việc làm của Kyin là khiêu khích uy nghiêm của Giáo Đình, tổn thương đến các thành viên của Giáo Hoàng, Thanh Vũ sẽ không dễ dàng tha thứ cho họ.
“Knin? Hắn đã chết rồi sao?” Lưu Úc bất ngờ hỏi, ông chẳng nghĩ đến việc một con người lại dẫn bầy Venger tấn công căn cứ của con người, quá ác độc đến nhân thần cộng phẫn.
“Hắn chưa chết, hắn đã chiến đấu một trận với Mặc lão và chạy trốn.” Thanh Vũ lắc đầu nói ra, hắn có chút tiếc nuối vì khi đó hắn không còn trạng thái kích hoạt Danh Hiệu nữa, nếu không Thanh Vũ làm gì để Knin chạy thoát chứ?
Thanh Vũ nói xong, hắn nhìn ánh mắt kinh ngạc của Lưu Úc, vậy là Thanh Vũ bổ sung một câu: “Knin là một kẻ sở hữu năng lực tiến hóa điều khiển thực vật, cảnh giới của Knin là Tam Dương hậu kỳ.”
“Lại thêm một người có năng lực tiến hóa.” Lưu Úc lẩm bẩm.
“Giáo Hoàng, kẻ tấn công Thập Linh Hỏa thành cũng có năng lực tiến hóa, có thể là một loại chất độc nào đó ăn mòn bất cứ thứ gì nó chạm phải.”
“Cảnh giới của Kyin ở khoảng Tam Dương trung kỳ.”
“Lilith và Linda giết chết hắn bằng cách nào? Nếu đúng như ông nói thì Kyin có lực chiến bằng với Tam Dương hậu kỳ, thậm chí là Tam Dương đỉnh phong.” Thanh Vũ nói, hắn khá quan tâm về Lilith và Linda, hai người có dư tố chất để trở thành trụ cột của Giáo Đình.
Còn việc năng lực tiến hóa sẽ mạnh đến đâu còn tùy thuộc vào mức độ sử dụng của từng người, nhưng Thanh Vũ phát hiện Knin cực mạnh, Knin có thể tạo ra hàng chục người cây có cảnh giới Tam Dương Đỉnh Phong để chiến đấu với Mặc Hàn, thậm chí Knin có thể ngăn chặn đòn tấn công toàn lực bằng với Tứ Dương sơ kỳ từ Mặc Hàn và chạy trốn thành công.
Một người có thực lực rất đáng sợ! Nếu đặt ở Tu Chân Giới, Knin tất được tôn kính vì hắn là một thiên tài hai sao, có thể là ba sao.
“Lilith đã thu hút Kyin để Linda có cơ hội tiếp cận hắn và tung ra đòn kết liễu bằng loại vũ khí có tên gọi là súng lục Railgun PS3.” Lưu Úc kể lại, ông không ngờ rằng một cường giả Tam Dương trung kỳ lại chết nhanh chóng và dứt khoát đến thế.
“Như vậy thì mới đúng là Lilith chứ!” Thanh Vũ gật gù khen ngợi, người có tâm thái cẩn thận và thông minh, người có năng lực hiểu rõ nhận thức và tâm trạng của người khác, đối mặt với một người như vậy là cơn ác mộng tuyệt đối.
“Xem ra tổ chức ở sau Knin và Kyin là một, vì Knin thu hút sự chú ý của chúng ta, còn Kyin lợi dụng thời cơ đó để hành động, nhưng tại sao bọn họ lại muốn bắt Celena?” Thanh Vũ suy nghĩ.
“Tôi nghe rằng tổ chức của Kyin đang săn lùng tất cả người có năng lực tiến hóa để phục vụ mục đích nghiên cứu gì đó, và tôi chắc chắn là người bị bắt sẽ vô cùng đau khổ.” Lưu Úc nhớ lại một vài chi tiết từ lời nói của Kyin, sau đó ông nói với Thanh Vũ.
“Được rồi, ông làm rất tốt, hãy giúp ta gửi lời chia buồn đến Quân Đoàn Gaia, và chăm sóc cho những người thân của người chết thật tốt.” Thanh Vũ dặn dò Lưu Úc.
“Tôi hiểu rõ.” Lưu Úc gật đầu nói bằng giọng khá buồn, hai người sống sờ sờ lại chết trong chính nơi mà họ tưởng là an toàn nhất, ông cảm thấy hổ thẹn vì điều đó.
Thanh Vũ thấy khuôn mặt bi sầu của Lưu Úc, hắn đến gần rồi vỗ vai ông ta vài cái thật mạnh: “Con đường chúng ta đi không bao giờ là dễ dàng, và chúng ta cũng không cần đi những con đường dễ dàng, hãy kiên cường lên, hãy chứng minh cho những người hi sinh thấy rằng họ đã đúng khi cống hiến hết mình cho lý tưởng của chúng ta!”
“Vâng!” Lưu Úc gật đầu nói bằng giọng cứng cỏi.
“Tôi xin phép.” Lưu Úc khom người nói, sau đó ông nhận được một cái gật đầu từ Thanh Vũ rồi mới rời khỏi đây với bước chân nhẹ nhàng.
“Chào ngài Giáo Hoàng.”
Sau khi Lưu Úc rời khỏi đây không bao lâu, Thanh Vũ nghe được tiếng bước chân kèm theo giọng dịu nhẹ, người tiến vào trong căn phòng là Lilith.
“Chào cô.” Thanh Vũ bình thản trả lời, hắn nghe ra trong lời nói của Lilith ẩn chứa một sự xa lạ do cô ấy chủ động làm việc đó, thông thường Lilith sẽ gọi Thanh Vũ là anh, chứ không phải là ngài Giáo Hoàng.
“Cô có chuyện gì muốn nói với ta sao, Lilith?” Thanh Vũ hỏi.
Lilith nghe vậy, cô trầm mặc một lát, cô biết là Thanh Vũ không có ý định hỏi cô về thân thế cũng như bí mật, cô có thể cười trừ một cái và rời khỏi đây, tất cả quan hệ sẽ trở về như cũ, không có biến đổi nào, nhưng Lilith chẳng thể làm vậy được, cô biết thời điểm nên nói về mình cho Thanh Vũ.
Lilith xem Thập Linh Hỏa thành như một ngôi nhà của cô, cô trân trọng điều đó và cô không muốn sống trong căn nhà này với vị thế là một ân nhân của Thanh Vũ, cô muốn sống như một thành viên trong ngôi nhà, và cô phải trung thực.
“Ngài có hứng thú nghe về cuộc đời của tôi không?” Lilith nhẹ nhàng nói ra, ánh mắt cô nhìn thẳng vào ánh mắt của Thanh Vũ, không một chút sợ hãi nào.
“Ta rất có hứng thú đấy, cô sẽ kể về chính mình à?” Thanh Vũ gật đầu, hắn mỉm cười nói.
“Có một đứa trẻ, ngay từ khi nhận thức thì đã sống trong một khu vực độc lập, có rất nhiều đứa trẻ sống cùng nó, họ sống trong những buổi luyện tập khắc nghiệt, một số đứa trẻ không chịu được sự khắc nghiệt đó và chết đi, cuộc sống tiếp diễn trong khoảng mười hai năm, những đứa trẻ còn sống trưởng thành và có kỹ năng vượt trội hơn so nhiều với người bình thường về khoảng giết người.”
“Tất cả kiến thức họ học được đều vì một mục đích sử dụng, giết người!”
“Đứa trẻ kia cũng vậy, nhưng nó khác biệt, nó có khả năng nhiều hơn những người khác và được chọn làm một công việc khác, đó là thu thập tình báo, phân tích thông tin, và chỉ có một sự khác biệt giữa họ, công việc của đứa trẻ nhẹ nhàng hơn những người còn lại vì mỗi một thông tin đứa trẻ kia báo cho những đứa khác, một người vô tội sẽ chết.”
“Nó làm việc hăng hái trong một khoảng thời gian năm năm trời, nó không đếm hết số thông tin mình gửi cho người khác, nó không nhớ hết mặt mũi những đứa trẻ khác vì có thể chúng đã chết đi trong quá trình làm nhiệm vụ, con người, mạng sống, tất cả chỉ là con số đối với nó.”
“Vào một ngày, thế giới xung quanh nó thay đổi, nó nhận ra rằng, con người có nhiều thứ mới lạ hơn những gì nó được biết đến từ tổ chức, từ khu vực độc lập kia.”
“Nó được tự do để tìm hiểu về con người, và nó hiểu rất nhiều, tình thương, hạnh phúc, tình thân, nỗi đau, ước mơ và hi vọng, đến lúc đó nó nhận ra chúng thật đẹp đẽ biết bao, nó nhận ra rằng việc làm từ trước đến giờ của nó là sai trái, nhưng nó làm sao có thể trở về nữa, hàng ngàn mạng sống bị giết vì chính nó.”
“Cuối cùng, nó bị ám ảnh trong những ký ức cũ, ám ảnh trong việc cứu người, ám ảnh vì muốn sửa lại tất cả sai lầm của nó.”
Lilith nhẹ giọng nói, ánh mắt của cô ẩn chứa bi ai, cô tự thuật lại cuộc đời của chính mình với tư cách một người đã thay đổi so với người trong quá khứ, và cô đau lòng, trái tim cô thắt lại qua mỗi lời nói. Thanh Vũ im lặng, hắn chăm chú nghe tất cả từ Lilith.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...