Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chuyện của Briona chỉ làm đám đông bàn tán bằng giọng nói thán phục pha lẫn cảm khái, họ đã thật sự tin vào các thành viên của Giáo Đình, vụ việc xấu như ở khu chợ chỉ do những thành viên dự bị tự ý làm xằng làm bậy mà thôi.

Sau lần này, có lẽ ấn tượng của Giáo Đình và Quân Đoàn Gaia sẽ trở nên vững chắc hơn. Trong lúc chờ đợi, Brian chăm sóc cho cha của Issac, một vài phút sau, Issac với khuôn mặt lo lắng đang bế một đứa bé trai tầm tám chín tuổi.

Đứa bé trai của mái tóc màu bạc pha lẫn màu lam nhạt, khuôn mặt gầy gò, thân thể nhỏ bé vì thiếu dinh dưỡng trong một thời gian dài, thật vậy, Ivac, đứa trẻ cơ khổ đã bị lũ nhện quấn quanh bằng sợi tơ để giữ gìn sự sống, cậu phải chờ đợi số phận làm thức ăn dự trữ trong gần một tháng trời.

Với một cơ thể yếu đuối của đứa trẻ, Ivac đã không kiên trì được, lâm vào bệnh nặng sau khi được Quân Đoàn Gaia cứu giúp, giờ đây, bệnh tình của Ivac đã vượt qua tầm kiểm soát của Issac rồi, có lẽ nếu không được chữa trị bằng các biện pháp đặc biệt, hay các loại công nghệ chữa bệnh của hành tinh Gaia, một vài ngày sau, Ivac sẽ từ biệt cõi đời trong tuổi đời thơ mộng.

“Lại là một linh hồn lạc lối giữa thế giới đầy tàn khốc này.” Brian nhìn thấy Ivac như thế, ông ta thở dài cảm thán ở trong lòng.

“Đây là em trai của tôi, nó tên là Ivac, xin ngài hãy cứu lấy nó.” Issac bước đến gần, ngay lập tức, cậu quỳ gối xuống đất, đầu gối đập mạnh tạo ra một âm thanh to rõ, mọi người ở xung quanh liền chú ý đến Issac một lần nữa, có thể Issac và tình cảm của cậu ta, gánh nặng đang đè lên vai của cậu ta đã cảm hóa được mọi người.

Đâu đó trong lòng họ, họ cũng hi vọng Issac và Ivac sẽ được cứu chữa, được cứu ra khỏi cuộc đời đầy bi thương này.

“Mau đứng lên đi.” Briona đưa tay ra để đỡ lấy Issac.

“Hãy để ta xem xét tình trạng của Ivac trước đã.”


“Cảm ơn ngài.” Issac nhỏ giọng nói, nước mắt đã tràn ra khóe mi, lần đầu tiên, sau khi thế giới thay đổi đến không còn hình dạng gì, cậu nhận được một trợ giúp, cậu được một người đã giúp cậu chia sẻ gánh nặng, có lẽ, hình dạng ở bên ngoài, cơ thể của Issac không thể hiện gì nhiều, nhưng trong thâm tâm Issac vẫn là một người con trai ở lứa tuổi đi học. Sự kiên cường kia chỉ là vỏ bọc của Issac dùng để chiến đấu chống lại vận mệnh mà thôi.

“Cậu cũng cần phải được chữa trị, yên tâm đi, Briona đã hứa là giúp cậu rồi.” Brian tiến lên khuyên bảo, ông ta kéo tay Issac sang một bên rồi lấy ra vài viên đan dược chữa trị vết thương ngoài da cho Issac.

“Cảm ơn ông.” Issac nhận lấy rồi khom người nói.

“Không có gì đâu.” Brina xua tay nói, vài viên đan dược kia đối với người bình thường thì có lẽ là quý giá, nhưng ông là thành viên của Giáo Đình, lương bổng đầy đủ, dư sức để giúp đỡ Issac.

Briona nhẹ nhàng nâng cơ thể Ivac lên, cô dùng linh lực ở ngón tay, truyền vào cơ thể của Issac, một loại phương pháp của người tu luyện để kiểm tra tình trạng cơ thể của người khác, Briona học được nó từ Mặc Hàn, một người lão luyện ở tu chân giới.

Mặc Hàn ngoài việc tu luyện ra, ông thường xuyên ra ngoài xem xét tình hình của Giáo Đình, thậm chí ông ta còn dò xét Quân Đoàn Gaia bằng tận ánh mắt trực tiếp nữa, lòng trung thành vì sử dụng Quang Minh tín ngưỡng quả quá lớn khiến Mặc Hàn sẽ liều cả mạng sống, thậm chí bỏ qua tôn nghiêm, bỏ qua cả nhân cách để bảo vệ Giáo Đình, đó là lý do vì sao Thanh Vũ lại tin tưởng ông ta đến như vậy.

Mặc Hàn đã dạy cho các thành viên của Giáo Đình ở Hành Tinh Gaia, những con người không hề có một chút kiến thức nào về tu chân giới hay các mẹo của tu sĩ dùng trong lúc khẩn cấp. Mặc Hàn tất nhiên không an tâm vì điều đó, thế là các lớp học sinh tồn, các lớp học bổ sung kiến thức và kinh nghiệm do Mặc Hàn đích thân chỉ dạy đã xuất hiện như thế.

“Tình trạng thật là xấu.” Briona kiểm tra một hồi, cô khẽ nhăn đôi mày lại rồi nói.

“Cậu bé này có gì đó rất lạ, cơ thể của cậu ta đang chống lại cậu ta thì phải, thường thường, cơ thể sẽ dâng ra nhiều sức mạnh và sinh cơ để chống lại bệnh tật mới đúng.” Briona càng nghĩ, cô càng đau đầu.


Sau đó, Briona quay sang nói với Issac đang khẩn trương và lo lắng.

“Ivac đang ở tình trạng nguy kịch, cần phải được chữa trị bằng một vài loại đan dược quý giá, ta sẽ chi trả tất cả để chữa trị cho Ivac, còn bây giờ, cậu hãy bế Ivac và đi theo tôi.”

Nghe được câu đầu, khuôn mặt Issac liền trở nên trắng bệch, nhưng nghe đến hết, cậu mới thả lỏng một chút rồi gật đầu, nói bằng giọng tôn kính lẫn vui vẻ: “Cảm ơn ngài vì tất cả.”

“Thời gian càng sớm càng tốt, hãy đi theo tôi.” Briona đứng lên, Issac vội vàng nhận lấy cơ thể gầy còm của Ivac từ tay Briona.

Ngay khi Briona vừa định bước về phía trước, một giọng nói vọng từ xa đến đây khiến cô đứng im lại.

“Ngài Briona, thật tốt quá, ngài ở đây rồi.” Một người ăn mặc bộ quần áo của hầu gái bước nhanh đến, khuôn mặt cô luôn treo một nụ cười rạng rỡ như thể ngọn gió xuân thổi từ cánh đồng vàng óng ánh xuống vùng biển sắc lam trầm lặng.

“Có chuyện gì vậy Aviv, tôi đang rất gấp, cô hãy nói ngay đi.” Briona không kiên nhẫn, cô làm sao có thể nhẫn tâm nhìn một đứa trẻ đang chịu đau đớn trước mặt mình được chứ?

Aviv, một trong số những người hầu gái được Giáo Đình thuê làm việc tại tòa tháp trung tâm, đừng nghĩ cô gái có màu tóc vàng mượt, thân thể mảnh mai cao ráo này là một người dễ trêu chọc, cô ta cũng là một trong những cao thủ mạnh mẽ đạt đến Trúc Cơ Đỉnh Phong, thậm chí các hầu gái của Giáo Đình đều có cảnh giới đó, vì bọn họ được bồi dưỡng như một hộ vệ của Giáo Hoàng, không thể lơ là được.


Nếu ở ngày thường, Briona có thể chào hỏi bằng giọng thân thiện với Aviv, thậm chí tán dóc với cô ta một vài giờ cũng được, nhưng bây giờ thì không thể nào.

Aviv vừa chạy vừa quan sát, cô thấy được Issac đang bế Ivac có tình trạng xấu ở sau lưng Briona, Aviv có thể đoán được một hai, vì thế cô ta không tức giận vì lời lẽ như ra lệnh của Briona.

“Giáo Hoàng đang triệu tập tất cả đầu bếp để ban thưởng, tất cả mọi người đã tập hợp đầy đủ, chỉ còn thiếu cô và Brian mà thôi.”

“Giáo Hoàng quyết định ban thưởng cho đầu bếp?” Brian kinh ngạc hỏi.

“Đúng vậy, Briona, Brian, hai người là các đầu bếp tài giỏi có thứ hạng cao, lễ trao thưởng không thể thiếu hai người được.”Aviv gật đầu nói.

Ngay cả Briona, khi nghe đến Giáo Hoàng muốn ban thưởng, tâm trạng của cô không khỏi vui sướng và hưng phấn, nhưng nhớ lại việc trước mắt, Briona lắc đầu nói: “Hiện giờ tôi không thể trở về được, tôi cần phải giúp đỡ đứa bé đang trong tình trạng nguy kịch này.”

“Nhưng Giáo Hoàng đang chờ cô tại nơi đó.” Aviv khó khăn nói, một người con gái yếu đuối được thuê bởi Giáo Đình, hưởng thụ những mức đãi ngộ không tưởng lại không thể tìm được một người ở Thập Linh Hỏa thành, Aviv sẽ bị trách phạt.

Issac nghe được cuộc nói chuyện của mấy người, cậu ta mở miệng nói: “Ngài hãy đi nhận thưởng đi, không thể để Giáo Hoàng đáng kính kia chờ đợi được, tôi có thể tự mình đến nơi để chữa trị cho Ivac, chỉ cần ngài chỉ tôi đường đến đó là được.”

Briona lập tức lắc đầu nói: “Không được đâu, cậu không thể lấy danh nghĩa của tôi để khiến bọn họ chữa trị cho Ivac được, chỉ khi nào tôi đứng trước mặt họ thì họ mới tin tưởng, sau vụ việc ngày hôm qua, các Quân Đoàn Trưởng đã xiết chặt luật lệ và kỷ luật của Quân Đoàn Gaia rồi.”

“Ý ngài là, nơi chữa trị cho Ivac ở chỗ Quân Đoàn Gaia?” Issac bất ngờ hỏi.


“Đúng vậy.” Briona trả lời một câu ngắn gọn rồi dừng, cô không muốn nói ra một số thông tin quan trọng về Quân Đoàn Gaia cho một người ngoài như Issac.

“Aviv, tôi biết cô có nỗi khổ riêng, nhưng rất tiếc, tôi không thể theo cô trở về được, có một mạng người đang cần tôi cứu giúp, tôi phải ở đây và giúp họ, vì vậy, cô hãy trở về cùng với Brian đi, tất cả hậu quả tôi sẽ nhận lấy hết, tôi cam đoan rằng cô sẽ không bị liên lụy một chút gì.”

“Briona.” Brian mở miệng nói.

“Tôi biết ông muốn nói gì, nhưng ý tôi đã quyết.” Briona lắc đầu, ngăn chặn lời nói tiếp theo của Brian. Người đứng đầu bảng xếp hạng đầu bếp, người được các đầu bếp tôn kính và khâm phục lại vắng mặt ngay trong buổi lễ trao thưởng do Giáo Hoàng, một người đầy lòng nhân hậu chủ trì, đó không khác gì một trò hề, mà vai hề chính là Giáo Đình và Giáo Hoàng, dù Briona có năng lực tài giỏi đến mấy, cô vẫn sẽ nhận lấy trừng phạt nghiêm khắc từ Giáo Đình.

“Cô đã quyết định rồi sao Briona?” Aviv hỏi lại, tâm trạng cô hơi thoải mái hơn nhiều sau khi nghe những lời nói của Briona, Aviv cũng cảm thấy đáng tiếc và khâm phục Briona vì điều đó, một người bạn đáng giá để kết giao, Aviv cũng muốn giúp đỡ Briona một tay, nhưng Aviv chỉ có cấp bậc Tín Sứ, không có địa vị gì, không có tài nguyên dư thừa để cứu chữa Ivac.

“Aviv, chúng ta đi thôi.” Brian gật đầu, ông dẫn đầu đi trước, Aviv thở dài một cái rồi đi theo sau, Brian đi được một vài bước, ông ta mới quay đầu lại rồi nói bằng giọng cứng rắn: “Tôi sẽ giải thích cho Giáo Hoàng, cô cứ yên tâm đi nhé, Briona, chúc cô và cậu, cùng với em trai của cậu một ngày may mắn.”

“Cảm ơn ông, Brian.” Briona nhỏ giọng nói.

“Cảm ơn ngài.” Issac có vẻ không được thoải mái lắm khi biết mình và em trai đã làm phiền Briona, khiến Briona rơi vào tình thế khó xử đến thế, nhưng lòng thúc giục về sinh mạng bé nhỏ của đứa em trai đã chiến thắng tất cả mọi ý nghĩ kia, Issac muốn Ivac khỏi bệnh, chỉ cần như thế thôi, sau đó, nếu Briona xảy ra chuyện gì, cậu có thể dùng cả tính mạng này để trả lại cho cô.

“Chúng ta đi thôi Issac.” Briona nói rồi đi trước, Issac kéo tay cha mình trong khi bế đứa em trai đi theo Briona.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui