“Nè, Lilith, chừng nào chúng ta mới đi đến hang động kia vậy.” Linda uống một hớp trà xanh rồi phấn khích hỏi. Giáo Đình đã thông báo chính thức, cứu người ở bên ngoài và bảo vệ họ trở về Thập Linh Hỏa thành sẽ nhận được một phần thưởng, có thể là Trúc Cơ Đan, linh thạch, pháp bảo, tinh thể tiến hóa, hầu như mọi người có thể tìm thấy vật họ cần ở Giáo Đình.
Cho nên, điều đó rất khích lệ tinh thần của Linda, ở kia có mấy ngàn người, nếu có thể đem họ về Thập Linh Hỏa thành, Linda và Lilith sẽ nhận được phần thưởng lớn từ Giáo Đình, Quân Đoàn Gaia vất vả lắm mới cứu được hai ngàn người, hai cô làm được chuyện kia thì đó chính là một kỳ tích khiến người ngưỡng mộ.
“Sau khi chúng ta kết thúc công việc ở đây đã.” Lilith đặt tách trà xuống bàn rồi nói một cách chậm rãi.
“Cô đừng quá chờ mong, sức của hai người chúng ta có hạn, nếu như muốn bảo vệ bọn họ về đến đây thì chúng ta cần sức mạnh của Quân Đoàn Gaia.”
“Nếu chỉ có vài người bảo vệ trong đoạn đường gần trăm km, gần như toàn bộ người ở đó sẽ chết đi trong miệng của lũ quái vật, chúng ta sẽ trở thành tội nhân nếu chuyện đó xảy ra.”
“Tôi biết rồi.” Linda chán nản nói, nhờ Quân Đoàn Gaia giúp sức đồng nghĩa với việc công lao kia sẽ chia đôi, phần thưởng từ Giáo Đình sẽ giảm đi rất nhiều.
…
Bận rộn cả một buổi sáng, rốt cuộc Thanh Vũ đã làm xong tất cả, chỉnh lý và sửa chữa một số văn kiện của tất cả mọi người rồi làm ra quyết định sau cùng, Thanh Vũ đánh từng ký hiệu thuộc về mình lên các tờ giấy rồi để một bên.
“Để nhiều ngày không làm, vì vậy có nhiều vấn đề nảy sinh thật.” Thanh Vũ vươn người ra phía sau rồi nói, xương cốt kêu răng rắc, thoải mái dễ chịu.
Các chuyện to nhỏ kia làm Thanh Vũ tiêu hao khoảng mười triệu điểm tín ngưỡng.
“Giáo Hoàng, đây là phần tài liệu mà ngài cần.” Mặc Hàn bước vào căn phòng, ông để lên cái bàn một chồng giấy.
Thanh Vũ nhìn sang, thấy được các tờ giấy kia ghi lại thông tin cá nhân của mỗi người đầu bếp trong Giáo Đình, có bốn mươi mốt tờ giấy như thế.
“Làm tốt lắm, Mặc lão.” Thanh Vũ gật đầu trong khi lấy một tờ giấy rồi bắt đầu đọc, ngày hôm qua, một số đầu bếp đã tìm đến Mặc Hàn và yêu cầu ông ta làm một buổi tuyển chọn ra đầu bếp giỏi nhất, mà giám khảo là các cư dân của Thập Linh Hỏa thành.
Vào bữa tiệc tối hôm qua, mọi người đã bỏ phiếu rất nhiều cho đầu bếp khiến họ hài lòng. Có thể coi đó là một việc giải trí dành cho các cư dân, nhưng đó là một chuyện rất quan trọng đối với các đầu bếp.
“Khi vừa mới thành lập, chúng ta sợ mọi người bất mãn và không đồng tình khi chọn ra một người đầu bếp quản lý, vì vậy, chuyện đó bị kéo dài đến tận bây giờ, lúc này là thời gian thích hợp để tìm ra người quản lý đó.” Mặc Hàn nói ra.
“Cạnh tranh với nhau đã lâu, họ đã nóng lòng muốn tìm ra người mạnh nhất.”
“Mặc lão đã chọn ra được người đó rồi sao?” Thanh Vũ khẽ hỏi.
Mặc Hàn gật đầu nói: “Có một vài người thể hiện ra thành tích rất xuất sắc, và có một người đặc biệt hơn tất cả, kỹ năng bếp của người đó rất tốt, có thể sánh ngang với những đầu bếp trong vương cung của bậc đế vương.”
“Lại có một người như vậy?” Thanh Vũ ngạc nhiên, hắn nhớ lại, có một món ăn để lại nhiều ấn tượng cho Thanh Vũ nhất, món ăn kia đã trị thương và khiến tu vi của Thanh Vũ tăng cao.
“Đầu bếp Durra có kinh nghiệm làm bếp lâu năm, thế mạnh nghiêng về hải sản, có một ngàn năm trăm người bầu cho bà ta.” Thanh Vũ đọc lên một người đầu bếp xuất sắc, thành tích như vậy đã cao lắm rồi, một ngàn năm trăm trên mười ngàn, một tỷ lệ khủng bố.
“Đầu bếp Aylimer kỹ năng rất cao, thế mạnh là các món vùng núi, có một ngàn bốn trăm phiếu bầu.”
“Aylimer đã bám rất sát với Durra, xem ra hai người này đều mạnh mẽ, có thể tập trung bồi dưỡng.”
“Đầu bếp Brian, có bốn trăm phiếu bầu, tuổi của người này trẻ hơn Durra và Aylimer rất nhiều, có thể coi là có tài năng nấu nướng.” Thanh Vũ chậm rãi đánh giá từng người, lần lượt các tờ giấy được Thanh Vũ đọc hết, cho đến khi tờ giấy cuối cùng xuất hiện trong tầm mắt của Thanh Vũ.
“Ồ!” Thanh Vũ thốt lên một tiếng kinh ngạc.
Mặc Hàn nghe vậy, ông cười khẽ không nói gì, ánh mắt nhìn Thanh Vũ như muốn xem Giáo Hoàng ngạc nhiên sẽ ra sao. Dù là Mặc Hàn, một người từng trải qua nhiều thử thách, và rèn luyện ra được một tâm chí kiên định như thép, ông vẫn bị kinh động khi nhìn thấy người ở trên tờ giấy kia và kết quả mà người ấy đạt được.
“Đầu bếp Briona, tuổi tác hai mươi tám, người nấu món cà ri trong bữa tiệc, khi ăn món cà ri kia, có hơn ba trăm người đột nhiên phá vỡ bình cảnh, đột phá đến cảnh giới cao hơn, nhiều người không đột phá, nhưng tu vi tăng cao, không những vậy, món cà ri còn xua tan đi cái lạnh, phù hợp với hoàn cảnh, được coi là người đầu bếp có tâm nhất, và là người đầu bếp thu hút tất cả mọi sự chú ý của bữa tiệc, món cà ri của cô được đánh giá là món ăn ngon nhất và có nhiều tác dụng nhất, cô được năm ngàn sáu trăm phiếu bầu.” Thanh Vũ từ tốn nói.
“Một người đầu bếp còn trẻ tuổi, nấu ra một món ăn đạt đẳng cấp không thua kém gì một viên đan dược cấp ba, cô ta là một người tài giỏi, một nhân tài xuất chúng cần được bồi dưỡng một cách tốt nhất.” Mặc Hàn khen nói, một con người tiếp tục đến linh lực chưa được bao lâu, lại có thể tìm ra một cách sử dụng linh lực vào nấu ăn như đầu bếp có trình độ cao trong các cung điện của vua chúa, thật là một tài năng thiên bẩm.
“Mặc lão nói rất đúng, ta đánh giá cao sự phát triển của đầu bếp tên Briona này.” Thanh Vũ gật đầu, nghiêm túc nói. Hắn đã bàn luận với Mặc Hàn về vấn đề hoàn thiện Giáo Đình, dù là những chi tiết nhỏ nhất cũng không thể bỏ qua, huống chi đây là một hệ thống đầu bếp của Giáo Đình, chiếm lĩnh một vị trí quan trọng, người quản lý các vị đầu bếp có địa vị không thua kém gì một đường chủ cả.
“Tuy nhiên, tay nghề của cô ta chỉ mới chớm nở, không có thời gian ma luyện, ngược lại, ta cảm thấy Durra và Aylimer có thể cạnh tranh với Briona.”
“Briona đã chỉ họ cách chế biến các món ăn bằng linh lực, vì thế họ mới biểu hiện một cách xuất sắc, họ cam tâm tình nguyện nhận thua Briona.” Mặc Hàn lên tiếng nói.
“Vậy à, thật là một người thú vị, ta nghĩ rằng Briona chỉ vừa mới lĩnh ngộ kỹ năng đầu bếp không bao lâu, cô ấy không dấu như, lại còn chỉ dạy mọi người, xem ra Briona là một cô gái tốt bụng.” Thanh Vũ cảm khái.
“Giáo Hoàng định làm thế nào?” Mặc Hàn không khỏi hỏi.
“Tất nhiên là phải vinh danh Briona với tư cách một người thắng cuộc, người đầu bếp có kỹ năng cao nhất Giáo Đình ở hiện tại.” Thanh Vũ bình tĩnh trả lời.
“Còn nữa, chúng ta phải tổ chức một buổi lễ thật trang trọng, không thể để các đầu bếp thất vọng được, những người có thành tích tốt cũng sẽ nhận được phần thưởng xứng đáng.”
“Mặc lão nghĩ ta nên thưởng họ thứ gì mới tốt?” Thanh Vũ nhìn Mặc Hàn rồi hỏi.
Mặc Hàn trầm ngâm một chút rồi trả lời: “Địa vị, danh vọng, và tiền tài, mỗi người đầu bếp đều cần nó, tuy nhiên, có một thứ họ còn khát vọng hơn hết, đó chính là sự phát triển con đường của đầu bếp, tôi từng nhìn thấy một cái tinh thần ấn ký thuộc về một đầu bếp cấp ba, có thể chế biến các món ăn dành cho cường giả Tam Dương kỳ trở lên, nó được đổi bằng điểm cống hiến, ngài nên trao tặng họ thứ đó.”
“Mặc lão nói rất đúng.” Thanh Vũ đồng ý.
“Nhưng thứ có được dễ dàng sẽ làm cho mọi người không trân trọng nó, ta đã quyết định rồi, đầu tiên là trao tặng địa vị của Briona, để cô ấy quản lý các đầu bếp và Durra cùng Alimer sẽ hổ trợ, ta sẽ ban thưởng cho những người còn lại các loại tài nguyên.”
“Ngoài ra, Briona sẽ nhận được một viên tinh thần ấn ký cấp ba, Durra và Alimer sẽ nhận được viên cấp hai, như vậy vừa có thể khiến các đầu bếp hài lòng, vừa tạo ra một động lực thúc đẩy họ làm việc.”
“Ngài muốn thành lập một đường thuộc về đầu bếp?” Mặc Hàn nghĩ ra gì đó, ông hỏi.
“Đúng vậy, trước mắt còn không được, đó chỉ là ý tưởng của ta mà thôi, phải để mọi người cạnh tranh đến một thời gian nào đó thích hợp, ta sẽ tuyên bố chuyện đó, còn bây giờ, nên đưa cho họ các tri thức về đầu bếp, họ cần một thứ gì đó dẫn dắt họ nhập môn như các quyển sách nấu ăn.” Thanh Vũ nói ra.
“Giáo Hoàng tính toán rất đúng, họ cần phải trải qua ma luyện của thời gian, khi đó, họ mới có đủ khả năng đương đầu, người giỏi nhất sẽ ở vị trí cao nhất.” Mặc Hàn cười nói.
Sau đó, Thanh Vũ và Mặc Hàn bàn bạc về số tài nguyên sẽ ban thưởng cho các đầu bếp, Thanh Vũ còn được Mặc Hàn nhắc nhở về một vật gọi là bằng chứng của sự khen thưởng từ Giáo Đình, giống như một tờ giấy khen về kết quả học tập vậy, Thanh Vũ đành phải mua một loại ngọc lưu ly, rồi sử dụng linh lực ngưng tụ thành một cái ký hiệu biểu diễn Quang pháp tắc in vào ngọc lưu ly, sau đó luyện chế miếng ngọc thành hình muỗng và nĩa giao nhau, miếng ngọc tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ, trong rất bắt mắt và đẹp đẽ.
Về sau, đó chính là một trong những thứ quan trọng và khó đạt được nhất, chỉ có những đầu bếp ưu dị mới có thể sở hữu vật đó, vì nó chính là biểu tượng cho sự tài giỏi của đầu bếp tại Giáo Đình!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...