Khoảng thời gian mà con cá sấu ló đầu ra khỏi mặt nước và há miệng để nuốt chửng con mồi béo bở, ánh mắt của Thanh Vũ và con cá sấu đã va chạm vào nhau giữa không gian.
Thanh Vũ nhìn con cá sấu đang đóng vai ‘ngư ông’ đắc lợi và cuỗm lấy con cóc khổng lồ khỏi tay của Thanh Vũ, đó là ánh mắt chần chờ, như thể đang suy nghĩ về một quyết định nào đó.
Với Thần Quang đang ở trên tay, Thanh Vũ đang do dự, hắn có nên tiêu diệt con cá sấu khổng lồ này ngay tại đây hay không? Nó là một mối nguy hiểm lớn luôn rình rập Thập Linh Hỏa thành.
Còn ánh mắt của con cá sấu khi nhìn về phía Thanh Vũ, hay nói đúng hơn là nó đang nhìn vào toàn bộ Thập Linh Hỏa thành, một ánh mắt trêu tức, tựa như nó đang nói: ‘’Làm tốt lắm, mọi việc ở sau cứ để ta lo.’’
Và thật sự, nó đã lo mọi chuyện ở sau giùm Thanh Vũ, việc làm nhẹ nhàng nhưng lại có lương cao, đó là ăn thịt con cóc khổng lồ rồi sau đó lặn xuống nước biến mất.
Đến cuối, Thanh Vũ quyết định không tấn công con cá sấu, để cho nó rời khỏi, bây giờ đây, Thanh Vũ đã cạn kiệt linh lực, Thánh Hoàn chứa đựng linh lực đã biến thành Thần Quang cho nên hắn không có nguồn cung cấp bổ sung.
Thêm nữa, Thanh Vũ chỉ ở cảnh giới Tam Dương trung kỳ, khi sử dụng Danh Hiệu đạt đến Tứ Dương trung kỳ trong ba phút, đáng tiếc rằng, chỉ với bấy nhiêu sức mạnh đó, Thanh Vũ chưa tự tin về việc chém giết hay đánh bại con cá sấu, nhị tinh thiên tài, càng lên cao, khả năng khiêu chiến vượt cấp càng khó.
Ở Nhị Dương cảnh, Thanh Vũ nhờ vào thiên phú, hắn có thể khiêu chiến vượt hai cấp độ.
Ở Tam Dương cảnh, Thanh Vũ có thể đánh bại kẻ địch lớn hơn hắn một cấp độ, hắn rơi xuống nhất tinh thiên tài.
Nhưng ở Tứ Dương cảnh, linh lực cấp tám không đủ làm cho Thanh Vũ khiêu chiến kẻ địch vượt cấp, cho nên, nếu hắn sử dụng Danh Hiệu, cùng lắm thì Thanh Vũ chỉ đánh bại được Tứ Dương trung kỳ mà thôi.
Vấn đề không nằm ở đó, nếu có thời gian dư giả, Thanh Vũ tự tin chém giết được con cá sấu, nhưng mà, Danh Hiệu chỉ có ba phút, hơn nữa, vùng lưng Thanh Vũ đã bị thương vì cưỡng ép sử dụng Thánh Dực, cộng với việc, khả năng phá hoại của cảnh giới Tứ Dương rất lớn, nếu chiến đấu cùng với con cá sấu khổng lồ ở đây, chỉ trong nháy mắt, Thập Linh Hỏa thành sẽ bị đập nát, tất cả mọi người sẽ chết.
‘’Nó không có ý định tấn công?” Thanh Vũ nghi hoặc khi nhìn thấy con cá sấu biến mất, cho dù nhìn thấy nhiều con mồi đứng im, nhưng tại sao nó lại không tấn công?
‘’Cái ánh mắt của nó!’’ Thanh Vũ tức giận nói trong khi thả người xuống tường thành, một tay của hắn đang giữ lấy Lilith còn đang hôn mê.
Thanh Vũ rất quen thuộc với ánh mắt mà con cá sấu vừa để lộ ra hồi nãy, tựa như một người câu cá nhìn về phía mồi câu đang dãy giụa trên lưỡi câu, ánh mắt đó của con cá sấu chính là như thế.
‘’Nó coi chúng ta là mồi, dùng để hấp dẫn các sinh vật khác đến ăn, và sau đó nó sẽ tiêu diệt cá sinh vật khác.’’ Thanh Vũ tức giận nói.
Ai bị xem là mồi mà không có cảm giác tức giận ở trong lòng?
‘’Hèn chi, từ đầu đến giờ, nó không hề xuất hiện, mình chắc chắn, những động tĩnh mà trận chiến này gây ra đủ để hấp dẫn một sinh vật như nó rồi.’’
‘’Không phải nó không muốn xuất hiện, mà là nó đang quan sát ở dưới lòng sông, rất hiếm có sinh vật nào có khả năng chiến đấu lại cá sấu khi ở dưới nước.’’
‘’Nghĩ lại thì, sào huyệt của nó ở rất gần đây, còn có trứng chưa nở, vì vậy, nó không thể đi xa được, cho nên nó đã không tấn công các sinh vật ở gần, dùng các sinh vật đó hấp dẫn con mồi, và sau đó, nó chỉ cần bước vài bước khỏi sào huyệt là có ngay một bữa ăn thịnh soạn.’’
Thanh Vũ vừa rơi xuống bức tường thành trong khi suy nghĩ về lý do con cá sấu không tấn công Thập Linh Hỏa thành.
‘’Con cá sấu này thật ranh mãnh và khôn ngoan, thật không ngờ được, việc một sinh vật vừa mới tiến hóa chỉ trong sáu tháng lại có trí khôn như vậy.’’
‘’Chẳng lẽ thôn phệ nhiều tinh thể biến dị cùng cấp khiến nó trở nên đặc biệt?’’
‘’Ài! Nếu có thể bắt được nó thì tốt biết mấy.’’ Thanh Vũ thở dài, nhưng hắn lại tin tưởng, chỉ cần cho Thanh Vũ thời gian, hắn sẽ chuẩn bị đủ các yếu tố để đánh đuổi hoặc tiêu diệt con cá sấu, đương nhiên, Thanh Vũ còn suy tính đến việc bắt lấy con cá sấu để nó trở thành chiến hữu nữa.
Sinh vật có trí khôn có thể chiến đấu với Tứ Dương sơ kỳ, nếu cứ giết chết như vậy, không phải quá uổng phí hay sao? Dù gì đi nữa, nó là một sinh vật có thiên phú đủ để khiến tất cả mọi người ao ước.
Thanh Vũ nhíu mày, nhìn về Thập Linh Hỏa thành, tất cả mọi người đều đứng im với trạng thái mơ màng, có kẻ còn lẩm bẩm gì đó nữa.
‘’Con cóc có năng lực tiến hóa đã chết, vì vậy, cưỡng ép phá hủy năng lực sẽ không làm bọn họ bị thương nữa.’’
‘’Năng lực không có năng lượng chèo chống, giống như bèo không rễ.’’ Thanh Vũ nói trong khi vung tay lên và đặt lên người của Linda, cô nàng này đang bị ảo giác đây.
‘’Tỉnh lại.’’ Thanh Vũ nói.
Bị tác nhân ở bên ngoài tác động vào, Linda mở ra đôi mắt ngẩn ngơ, sau đó cô lấy lại được tinh thần, và đưa ánh mắt khó hiểu nhìn về phía Thanh Vũ.
Nhận thấy bạn thân đang bị hôn mê, Linda vội vàng, hấp tấp nói: ‘’Có chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao Lilith lại suy yếu đến thế?’’
‘’Lúc này không phải là thời gian để trò chuyện, cô hãy lo cho Lilith.’’ Thanh Vũ nói trong lúc chuyển Lilith sang cho Linda ôm lấy.
‘’Đừng quá lo lắng, Lilith chỉ bị suy yếu vì sử dụng quá sức mà thôi, cô ấy đã làm rất tốt, bây giờ hãy để cô ấy nghĩ ngơi.’’
Nói xong một câu, Thanh Vũ quay đầu rời khỏi, để lại Linda đang ôm chầm lấy Lilith và khá lo lắng, nghe được lời nói của Thanh Vũ, Linda liền hiểu được, Lilith vừa làm một việc quan trọng gì đó, Linda quan sát xung quanh, và nhìn thấy cảnh tượng kỳ lạ, rồi sau đó, Linda nhìn Thanh Vũ đang đi về phía Rinka và nói:
‘’Tôi sẽ lo cho cô ấy, còn anh đừng quên trả tiền xứng với công sức của Lilith đó nhé.’’ Nói xong, Linda ôm Lilith và nhảy xuống tường thành, đi vào trong, để Lilith nghỉ ngơi ở trung tâm của Thập Linh Hỏa thành, ngọn tháp cao nhất, Linda và Lilith đã được cho phép ở đó với tư cách là thành viên chính thức của Giáo Đình.
Nghe được câu đầu, Thanh Vũ bình thường, đến câu tiếp theo, khóe miệng của Thanh Vũ co giật, ở trong tình cảnh hiện tại, lại có tâm trạng nghĩ đến công lao, chắc chắn cô nàng Linda này đã bị Lilith tha hóa đi, không phải Lilith cũng moi móc Thanh Vũ một khoảng tiền khá lớn hay sao?
Bộ hai cô nàng này coi hắn là cây ATM di động rồi hả? Bộ làm Giáo Hoàng thì giàu đến nổi vung tiền như nước rồi hả? Công bằng ở đâu? Ta còn phải nhịn ăn các món ngon để tích góp tiền đó!
‘’Nói cái gì vậy, Lilith có công lớn, không thể tính toán bằng tiền được, ta sẽ ghi nhớ công lao này và tuyên dương Lilith trước toàn thể Giáo Đình.’’ Thanh Vũ rất muốn nói một câu như vậy, hắn thật không dám nghĩ đến, việc làm của Lilith chuyển thành tiền thì sẽ bằng bao nhiêu? Thanh Vũ đang nghèo a!
Không có thời gian để nhìn xem các phần thưởng của Hệ Thống có gì đặc biệt, Thanh Vũ bước nhanh đến Linda, các Venger biến dị đang có dấu hiệu thức tỉnh, còn Mặc Hàn, Richard, Dieter vẫn đứng im.
Bọn Venger sẽ đấu đá lung tung ở trong ảo giác, nói không chừng đây là cách để thoát khỏi ảo giác, nhưng nó sẽ làm tiêu hao tinh thần, bọn Venger ngoại lệ, bọn chúng thì có thể biết được cách để tránh tổn thương hay sao?
‘’Rinka, tỉnh lại.’’ Thanh Vũ đặt tay nhẹ lên vai của Rinka, cô ấy đang đứng với tư thế giương cung, mũi tên còn chưa kịp để lên.
Phải nói, năng lực biến dị của con cóc rất hữu dụng, Thanh Vũ thèm muốn năng lực đó, muốn một người ở Giáo Đình có được năng lực của con cóc, đó là động lực để Thanh Vũ sử dụng Thần Quang, nhưng bây giờ có muốn thì chẳng có ích gì nữa, con cóc đang ở trong bao tử con cá sấu chết bầm kia rồi.
‘’Giáo Hoàng!?’’ Rinka mở mắt, và nhìn về phía Thanh Vũ, cô nói với giọng khó hiểu.
‘’Rinka, ta có một việc nhờ cô làm ở ngay lúc này!’’ Thanh Vũ nhìn Rinka rồi nói, có lẽ Rinka vừa nhận ra được có gì đó xảy ra mà cô không biết, vì vậy, Rinka đã sử dụng thần thức để quan sát, nhìn thấy được mọi người đều đứng im, với cả bọn Venger biến dị đang muốn tỉnh lại, cô cũng nhận thấy, Thanh Vũ đang ở tình trạng đuối sức.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...