Trông tâm tình của Thiểm Vân đại ca cũng rất nặng nề, đội kỵ binh này đi theo hắn vào sinh ra tử đã lâu, đối với hắn mà nói tựa như thân nhân vậy. Không ngờ trong chốc lát lại chết nhiều như vậy…
Thiểm Vân đại ca đi rồi, chúng ta cùng ngồi xuống trong phòng, ta nói
- Tu Ti bọn họ hẳn là cũng tới rồi, sao vẫn chưa đến nhỉ?
Chiến Hổ hỏi:
- Chúng ta tiếp theo nên làm như thế nào đây?
Ta thở dài, nói:
- Tình hình bây giờ rất không ổn, chúng ta tới đây quá lộ liễu, ngoại trừ Tu Đạt thì quốc gia của hai người dám chắc đã chú ý tới rồi. Nếu Ngải Hạ phát hiện thân phận của ta, dám chắc sẽ không từ bỏ ý đồ. Bây giờ dường như vẫn còn may mắn một chút, chính là ma pháp sư lại do Đôn Vu sư phụ thống lĩnh, quan hệ giữa sư phụ và ta coi như ổn.
Mộc Tử tỉnh táo nói:
- Bây giờ không phải lúc nói chuyện này. Vừa rồi mọi người đều tiêu hao rất nhiều năng lượng, tranh thủ khi phiền toái chưa tới, mau nghỉ ngơi một chút, khôi phục trạng thái tốt nhất. Như vậy mới có thể ứng phó những tình huống tiếp theo.
Mọi người đối với lời nói của Mộc Tử đều rất tin phục, vì vậy đều khoanh chân tĩnh tọa, bắt đầu tu luyện.
Vừa rồi ta mặc dù tiêu hao không ít năng lượng nhưng tốc độ khôi phục lại nhanh chóng dị thường, ta phát hiện, ba chủng loại năng lượng trong cơ thể không cần ta dụng ý vận chuyển, chúng nó cũng có thể tự khôi phục rất tốt. Ba chủng loại năng lượng này tự tuần hoàn phân biệt tại các bộ vị không giống nhau, rất nhanh đã khôi phục tới trạng thái tốt nhất.
Ta từ trong minh tư tỉnh lại, mọi người đều đang nhập định. Mộc Tử vừa thay đổi dung mạo, nhìn khuôn mặt nhu hòa của nàng, trong lòng ta dậy lên một cảm giác ôn nhu.
Phó quan của Thiểm Vân đại ca đi đến, thấy ta đã tỉnh lại liền nhẹ giọng nói:
- Ngài đã tỉnh lại rồi, Thiểm Vân đại nhân đã phân phó, nếu có gì cần, xin ngài cứ nói.
Ta cười thiện ý, nói:
- Tình hình bên ngoài thế nào?
Phó quan trả lời:
- Đang kiểm soát lại thương vong, trị liệu cho những người bị thương, thế cục rất khẩn trương. Chẳng ai biết ma thú liên quân lúc nào sẽ tiến công tiếp.
Ta suy tính thật nhanh, nếu muốn thuyết phục ba nước, Tu Đạt sẽ chính là đột phá khẩu thứ nhất, nếu lấy được sự ủng hộ của Tu Đạt, chỉ còn hai nước sẽ dễ dàng hơn, ta phải đi gặp thân vương điện hạ - cha Chiến Hổ đại ca một chút.
- Thiểm Vân đại ca khi nào quay lại?
- Việc này ta cũng không biết được, khi có hội nghị quân sự thường sẽ rất lâu, ngài cứ nghỉ ngơi, khi đại nhân quay lại, ta sẽ lập tức thông tri tới các người. Ta xin cáo lui trước, thuộc hạ của ta sẽ làm một ít thực vật đem tới cho các ngài.
Phó quan đi ra, Tiểu Nhu biến thành sóc nhỏ lanh lợi chạy tới, ta đưa tay lên, liền mượn thế leo tót lên bả vai ta, dùng cái đầu mượt như nhung dụi dụi vào cổ ta, tiểu gia hỏa này thật sự là đáng yêu. Phỏng chừng mọi người còn cần thêm một ít thời gian mới có thể phục hồi, ta cầm Tô Khắc Lạp Để pháp trượng đi ra khỏi phòng, ngoài sân rất rộng, bốn phía có bốn cây đại thụ, gió nhẹ thổi qua làm lá cây xào xạc. Mặc dù vậy, khi ta nhớ tới sự tàn khốc của chiến trường, trong lòng vẫn phát lạnh cả lên. Lần này mặc dù vượt qua được những kinh nghiệm rất nguy hiểm nhưng cũng khiến ta càng thêm kiên định quyết tâm thuyết phục ba nước.
Không biết các vị sư phụ Ngải Hạ thế nào? Địch sư phụ, ngài có khỏe không? Nếu không có lão nhân gia dạy bảo đã không có ta hôm nay, ta không ở bên ngài, người nhất định trong lòng phi thường khổ sở. Sư phụ a, ngài yên tâm đi, ta nhất định sẽ nỗ lực khiến cho ngài phải hãnh diện. Điều lo lắng nhất của ta bây giờ chính là lập trường của Ngải Hạ, với sự lão luyện mưu thâm của Khả Trát, dám chắc sẽ không dễ dàng tiếp nhận đề nghị của ta, huống chi, ta bây giờ còn là truy nã phạm của Ngải Hạ. Bất quá bây giờ sợ rằng cũng không còn ai có thể nhận ra ta được.
Nghĩ tới đây, ta vô thức sờ sờ vết sẹo trên mặt, không khỏi rộ lên một tràng cười khổ. Oán trời, trách người có tác dụng gì, đã như vậy càng nên xử lý thật tốt những việc đang lo lắng đã.
- Trường Cung, bọn họ đâu?
Thiểm Vân đại ca đã trở về.
- Bọn họ tu luyện trong phòng để khôi phục năng lượng, vừa rồi để tới được đây cũng đã tiêu hao không ít rồi.
- Được rồi, Trường Cung, ta còn chưa hỏi ngươi, rốt cuộc vì sao ngươi lại bị vết sẹo này?
- Tính là ta mệnh khổ đi, khi ở Ma tộc ta đánh nhau với Ma Hoàng một trận, ta thua, sau lại bị hắc ám ma lực của hắn xâm nhập, ngươi cũng biết, ta là thể chất quang nguyên tố, khi bị hắc ám nguyên tố xâm nhập, kinh mạch toàn thân đều bị hủ thực, giữ được cái mạng này đã là quá tốt rồi, nhưng thân thể lại biến thành bộ dạng này.
Nhìn bộ dạng buồn bã của ta, Thiểm Vân đương nhiên hiểu được rằng ta đã trải qua rất nhiều thống khổ, bèn vỗ vỗ bả vai ta, nói:
- Hảo huynh đệ, đừng buồn nữa, đại ca nhất định sẽ giúp ngươi mời thầy thuốc tốt nhất trị liệu cho ngươi, nói cho đại ca, các ngươi lần này tới Ma tộc đã trải qua những gì?
Đối với Thiểm Vân, ta có thể hoàn toàn tin tưởng, nhân cách cao thượng của huynh ấy chính là điều mà ta khâm phục nhất. Lập tức, ta kể lại tất cả những gì đã trải qua từ đầu tới chí cuối. Thiểm Vân vừa nghe vừa kinh tâm động phách, thần sắc trên mặt chuyển biến liên tục, nghe thấy ta cũng mang cả công chúa Ma tộc về để chuẩn bị hòa đàm với ba nước, huynh ấy không khỏi kinh ngạc a lên một tiếng.
- …… vậy đó, mấy tháng này đối với đệ mà nói, cảm giác như trong mộng vậy.
- Trường Cung a, mặc dù ý tưởng rất tốt nhưng ngươi hẳn cũng biết hòa đàm rất khó thực hiện, mấy ngàn năm nay, nhân loại chúng ta và ma thú hai tộc kết hạ cừu hận, không phải mấy người các ngươi có thể thay đổi được. Bất quá mặc dù vậy, ta vẫn sẽ ủng hộ ngươi, bởi vì ta cũng hy vọng đại lục có thể khôi phục được hòa bình. Mấy ngày nay, ta thấy các huynh đệ bên mình từng người, từng người một ngã xuống, trong lòng ta thật sự rất đau đớn.
- Thiểm Vân đại ca, cám ơn huynh, có huynh ủng hộ, thành công của chúng ta lại tăng thêm vài phần.
Thiểm Vân cười khổ nói:
- Ngươi cũng không nên quá lạc quan, ta ủng hộ các ngươi cũng không được tác dụng trọng yếu gì, quân đội Tu Đạt bây giờ đều do cha ta tiết chế, huống chi ở trên cha ta còn có bệ hạ. Nhiệm vụ chủ yếu của chúng ta trước tiên là thuyết phục phụ vương, sau đó thuyết phục bệ hạ. Trong hội nghị quân sự vừa rồi, hai nước kia đều hỏi các ngươi là ai. Ta vẫn chưa cho bọn họ biết, chỉ nói đó là liên quân, ta cũng không biết rõ về các ngươi lắm, sau khi hỏi rõ ràng sẽ nói cho bọn họ. Uu thế lớn nhất của các ngươi bây giờ chính là thân phận thần chi sứ giả (sứ giả của thần), nếu muốn thành công hòa đàm ba nước, thân phận này là cực kỳ trọng yếu.
Ta gật đầu, nói:
- Việc này đệ hiểu, kỳ thật bị hủy dung mạo cũng không phải chuyện xấu, ít ra bây giờ căn bản là không ai nhận ra được đệ, hai quốc gia kia cũng không biết Chiến Hổ đại ca và người của huynh ấy. Mặc dù bây giờ Ngải Hạ đang truy nã ta, chỉ cần cẩn thận một chút hẳn là sẽ không bị bọn họ phát hiện. Chúng ta còn vài người chưa đến đây, chính là những bằng hữu đã cùng ta tham gia trận đấu lần trước tại Tu Đạt, chờ bọn họ tới, chúng ta càng đầy đủ lực lượng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...