Quảng Cáo Tìm Vợ Yêu



Lúc ăn cơm tối.

Hạ Tuyết hận hận ăn cơm.
.
.
.
.
.

Hạ Tuyết ăn củ cà rốt, vẫn đang suy nghĩ, coi như là ăn một củ cà rốt đi? Ăn củ cà rốt thì không phải là miệng đối miệng sao? Nhưng củ cà rốt trong đĩa là chín, củ cà rốt kia là sống! Nàng rất phiền não, lấy muỗng cơm ăn …

Hàn Văn Vũ im lặng, cười như không cười ăn cơm, thỉnh thoảng ngẩng đầu lên nhìn Hạ Tuyết, phát hiện nàng rất dễ nổi nóng, hắn nhịn không được, bật cười.

Hạ Tuyết ngẩng đầu, nhìn Hàn Văn Vũ nói: “Tại sao anh.
.
.
.
.
.
muốn giúp tôi?”

Hàn Văn Vũ lườm nàng một cái, chồm ngang qua mặt bàn, véo véo cái mũi của nàng nói: “Cô cố gắng sống tốt, kiên cường dũng cảm, ai cũng sẽ giúp cô! Ông trời cũng sẽ giúp cô!!”

Hạ Tuyết chăm chú suy nghĩ đến vấn đề này! Hạ Tuyết múc cho hắn một chén canh, đặt trước mặt hắn, tức giận nói: “Ăn canh đi! nấu vất vả như vậy!”

Hàn Văn Vũ nghe lời uống canh, có chút nghi ngờ.
.
.
.
.
.”Tại sao tôi lại cảm giác, gần đây cô giống như là bà chủ của tôi?”


Hạ Tuyết bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này.
Nàng có chút động tâm, ăn một miếng cơm.
.
.
.
.
.

Hàn Văn Vũ thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục ngồi xuống, ăn cơm, sau đó cầm củ cà rốt, vừa cắn vừa nói: “Cô nghĩ cho kỹ, tôi không ép buộc cô!”

Hạ Tuyết còn đang suy nghĩ đến chuyện hôn!

Hàn Văn Vũ nhìn bộ dáng thật sự phiền não của nàng, trong lòng hắn có chút tức giận, hắn ngẩng đầu lên nhìn Hạ Tuyết nói: “Ôi, tôi nói cô cũng rất kỳ quái a, nhận nụ hôn của tôi, đối với cô ảnh hưởng lớn lắm sao? Quá khoa trương đi? Thiên hạ này có bao nhiêu cô gái muốn hôn môi với tôi? Cô sao lại từ chối?”

Hạ Tuyết ngẩng đầu lên nhìn Hàn Văn Vũ nói: “Tôi cũng không phải là hôn môi cá! Tại sao muốn tôi vui vẻ hôn môi với anh?”

Hàn Văn Vũ nhún nhún vai, tiếp tục gắp một miếng cá chiên ăn, vừa ăn vừa cảm thấy hôm nay cá ăn thật ngon, ánh mắt của hắn sáng lên, nhìn Hạ Tuyết nói: “Ừ? Cái này làm thế nào? Con cá này ăn thật ngon a!”

Hạ Tuyết cũng gắp một miếng ăn, vừa ăn vừa tức giận nói: “Tôi đem cá trong hồ vớt lên chiên đấy!”

“Phốc ……..” Hàn Văn Vũ phun cá ra ngoài, tức giận la hét: “Này …..
thật hay giả?”

*******************

“Tôi dựa vào cái gì để gia nhập vào giới Giải Trí ?” Hạ Tuyết bắt đầu suy nghĩ chuyện này.

“Cô dựa vào cái gì mà cho là không được? Tôi thấy cô rất thông minh! Nhập vai nhanh chóng! Hơn nữa, tôi đã nói với cô.
.
.
.
.
.
đạo diễn Tôn dường như muốn bồi dưỡng cô.
.
.
.
.
.
Đây là cơ hội khó có được! Ông ấy là người đàng hoàng, không thích diễn viên đi cửa sau, nhiều người đầu tư mua một chút nhân tình, tham gia diễn vai nhân vật phụ thôi, ông ấy chỉ ậm ừ, có lúc đồng ý, có lúc không đồng ý! Càng không cần phải nói đến vai diễn chính! Ông ấy đã mở lời cho cô diễn vai Minh Cơ, đại biểu đã mở cánh cửa cho cô rồi!”

Ước mơ của cô là gì?” Hàn Văn Vũ hỏi nàng.

Hạ Tuyết lầu bầu nói: “Kiếm tiền!”

Hàn Văn Vũ liếc nàng một cái, mới nói tiếp: “Ngoài kiếm tiền ra! Ước mơ của cô là gì? Có liên quan đến điện ảnh và âm nhạc hay không?”

“Có!” Hạ Tuyết nói: “Tôi thích xem phim, cho nên tương lai của tôi mở phòng cà phê, nhất định phải đặt rất nhiều VCD!”

“Đây cũng là một cách để cô kiếm tiền! Hơn nữa, nếu như cô có ước mơ, đúng lúc chắp cho mơ ước thêm đôi cánh rồi!” Hàn Văn Vũ dịu dàng nói.

“Nghe nói.
.
.
.
.
.
Trong giới giải trí có rất nhiều quy tắc ngầm phải không? Trong tương lai, tôi có gặp phải chuyện như lần trước ở hậu trường hay không?”


Hàn Văn Vũ mỉm cười nhìn Hạ Tuyết, hơi do dự một chút, rồi gật gật đầu nói: “Đúng vậy! trong giới giải trí có rất nhiều quy tắc ngầm! ban đầu một cô gái đơn thuần trong trắng, sau đó bị người đại diện kéo đi tiếp khách, tiếp nhà đầu tư ăn cơm, thậm chí ép buộc lên giường, còn có rất nhiều rất nhiều người, tự mình muốn hiến thân chỉ vì tranh thủ một vai diễn, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào … Nhưng chỉ cần cô giữ vững ý tưởng trong sạch, sẽ không ai có thể ép buộc cô! Huống chi, còn có tôi! Hơn nữa trong giới giải trí, còn có rất nhiều người đáng yêu! Khi cô chính thức gia nhập giới giải trí, cô sẽ từ từ hiểu! Bây giờ cô cũng chỉ là người bên ngoài! Tương lai nếu như cô phát triển thuận lợi, tôi sẽ sắp xếp cho cô vào một công ty tốt, tìm cho cô người đại diện tốt nhất!”

Hàn Văn Vũ nghiêm túc giải thích: “Cô muốn gia nhập giới giải trí sao? người bên ngoài nhìn vào giới giải trí, tuy vinh quang nhưng lại có rất nhiều quy tắc ngầm!”

Hạ Tuyết vẫn hơi sợ.
“Dĩ nhiên là giả!!” Hạ Tuyết ăn một miếng cá chiên, nói: “Anh gầy như vậy, có thể ăn thoải mái!”

“Tôi đã nói với cô!” Hàn Văn Vũ hơi nghiêm nghị nhìn Hạ Tuyết nói: “Nếu cô muốn gia nhập giới giải trí, như vậy.
.
.
.
.
.
chuyện hôn môi là khó tránh khỏi, nếu cô không muốn gia nhập giới giải trí, vậy thì không cần miễn cưỡng, 20 ngàn cũng không nhiều, bây giờ tôi trả tiền lương cho cô cũng không ít, tôi có thể tăng lương cho cô!”

************

Hàn Văn Vũ mỉm cười nhìn nàng nói: “Cô suy nghĩ kỹ đi! Tôi đi tắm trước! Hôm nay khó có được ngày nghỉ, lão tử muốn xem đá bóng!! Còn có, hôm nay tôi tình nguyện diễn hôn môi với cô, đó là tôi đã hy sinh rồi? Thật là!”

Hạ Tuyết nặng nề thở dài, suy nghĩ một chút.

Hạ Tuyết trừng mắt liếc hắn một cái, nhưng nghĩ tới diễn cảnh hôn, nàng kêu “a” một tiếng to, lúc này điện thoại di động vang lên, là điện thoại của Lynda, nàng nhận.
.
.
.
.
.”Alo! Chị Lynda!”

“Tôi nói cho cô nha, ngày mai nếu cô muốn đi thử vai Minh Cơ, cô phải để cho Tiểu Thanh thay cô, biết chưa? Văn Vũ là vua, một ngày không ai hầu hạ, sẽ chết đấy!” Lynda nhanh chóng nói hết lời!

“Chị Lynda! Trong mắt chị, diễn cảnh hôn, đối với các ngôi sao mà nói, có phải là chuyện rất nhỏ hay không?” Nàng không nắm chắc, hỏi.

“Đúng vậy! diễn cảnh hôn có gì sao? cô còn nhớ chứ? lần đầu tiên cô thấy Văn Vũ, hắn và Tô Diệu Diệu đang diễn cảnh hôn, quay lại vài chục lần, hôn đến nát!!

BABY, đây là công việc của cô! ok?” Lynda nhai kẹo cao su, vừa đi vừa chỉ nhân viên công ty mắng to: “Ngày hôm qua, không phải cô mời tôi ăn cá trứng ngoài chợ? Ăn món đó thật kinh khủng a, hôm nay lại có thể cho tôi lên báo, nói công ty chúng tôi không phát tiền lương cho cô, sau đó cô phải đi ăn cá trứng!! Cô!! Cá trứng cũng rất đắt rồi?? Nếu như cô còn làm chuyện mất hình tượng, hại tôi mất mặt, lão nương đem cô trở thành cá tuyết cô có tin hay không?”

Hạ Tuyết nở nụ cười, biết Lynda nói năng chua ngoa nhưng tấm lòng như đậu hũ, nàng liền cúp điện thoại, nghĩ cũng đúng, đây cũng là một phần công việc a, nàng nghĩ xong, lập tức bưng tô canh cho uống hết, cắn một củ cà rốt, lấy dũng khí đi lên lầu.
.
.
.
.
.


Hàn Văn Vũ mới vừa tắm xong từ trong phòng tắm đi ra, mặc quần thể thao màu trắng, sơ mi kẻ ô màu xanh dương nhạt, chưa cài nút, lộ ra lồng ngực rắn chắc, cơ bụng hấp dẫn, cầm khăn lông, đứng ở cửa sổ, vừa nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, vừa dùng khăn lông trắng lau mái tóc ẩm ướt.
.
.
.
.
.

“Văn Vũ! Tôi và anh thử diễn!” Hạ Tuyết đứng sau lưng Hàn Văn Vũ nói.

Hàn Văn Vũ quay đầu, nhìn nàng.
.
.
.
.
.
Trái tim nhảy dựng, kích động hỏi: “Cô xác định chưa?”

Hạ Tuyết gật đầu một cái!

“Tới đây.
.
.
.
.
.” Hắn nhàn nhạt kêu nàng.
.
.
.
.
.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui