Bờ biển!
Sáng sớm hôm nay chuẩn bị quay cảnh nam, nữ nhân vật chính trong phim rơi xuống nước ở bờ biển, thế thân của Hàn Văn Vũ đã sắp xếp xong xuôi, cho nên chỉ cần quay cảnh bên trên bờ biển, hắn lập tức chạy đến trên xe ngủ bù, mà nhóm làm việc chung với Văn Vũ cũng chạy vào trong lều nghỉ ngơi đi, chỉ có một mình Hạ Tuyết ngồi uống sữa chua, đối mặt với từng cơn gió biển lạnh thấu xương, tò mò nhìn đoàn phim chuẩn bị quay phim!!
“Cái gì, người đóng thế thân không tới? Cô ta cho mình là ngôi sao lớn à? Hiện tại ảnh đế cũng không dám đến muộn, cô ta lại có thể để cho lão tử trở thành con rùa chết?”
Phó Đạo diễn tức giận đập kịch bản, nhìn trợ lý đạo diễn kêu to!
“Nhưng cô ấy nói đột nhiên tạm thời có chuyện, cho nên không có biện pháp a!” Có một nhân viên nói!
“Cô ta nói không muốn trà trộn nơi này, cho nên cô ta nói bận việc! Lần trước còn xin tôi cho cô ta đóng thế thân, nói thật dễ nghe, cũng chỉ xin ở trong màn ảnh lộ cái lưng cũng cam tâm tình nguyện! Mẹ kiếp!! Cả đoàn phim đều đang đợi cô ta tới làm việc, cô ta lại chưa tới! Chuyện như vậy, sau này bổ sung vai diễn cũng không tốt đâu!” Phó Đạo Diễn tức giận kêu to, ngại ngùng nhìn về phía mỏm đá bên bờ biển, Tôn Minh vẫn đang chăm chú nhìn vào tivi nhỏ …
Tôn Minh quay đầu, nhíu mày hỏi: “Không đến? Tại sao không đến? Mọi người đang đợi cô ta, cô ta lại nói không đến?”
“Hả? Gọi một chút xem?” Tôn Minh nói!
“Nên làm cái gì bây giờ? Theo tính khí của đạo diễn, nhất định sẽ nổi giận! cậu!! Mau gọi điện thoại tìm một người đóng thế thân cho tôi, một tiếng 5000 đồng!!”
Hạ Tuyết vừa nghe, vừa uống sữa tươi, đi về phía trước, phía sau “đinh” một tiếng, con ngươi trợn trừng, nàng lập tức quay đầu lại, nhìn Phó Đạo Diễn đang gọi diễn viên trong công ty, nàng lập tức kêu to: “Chờ một chút!!”
Phó Đạo Diễn và các nhân viên nghiệp vụ nhìn Hạ Tuyết giống như con thỏ nhảy nhót chạy tới, quấn trước mặt bọn họ, ánh mắt của nàng tỏa sáng, vui vẻ cảm động lại tràn đầy thích thú nhìn Phó Đạo Diễn nói: “Ông vừa nói cái gì? Ông vừa nói đóng thế thân một canh giờ bao nhiêu tiền?”
“5000 đồng! Thế nào? Cô muốn diễn à?” Phó Đạo Diễn nhìn vẻ mặt ngây ngô của Hạ Tuyết, ha ha cười hỏi.
Hạ Tuyết vội vàng gật đầu!
“Cô muốn diễn?” Phó Đạo Diễn hoài nghi nhìn Hạ Tuyết nói: “Cô nên hỏi Hàn Văn Vũ một chút, nếu không, tôi cho cô cơ hội, đến lúc đó lại bị hắn mắng!”
“Mặc kệ hắn, đừng quan tâm!! Để cho tôi diễn đi! Tôi thật sự cần tiền! Huống chi, kỹ thuật bơi lội của tôi rất tốt, ông hãy yên tâm đi! !” Ánh mắt Hạ Tuyết tỏa sáng, nói.
“Tôi muốn diễn!” Hạ Tuyết lập tức gật đầu nói: “Muốn diễn thế nào?”
Phó Đạo Diễn suy nghĩ một chút, chỉ đành phải gật đầu nói: “Tốt! Tôi nói chuyện với đạo diễn một chút!”
“Đạo diễn.
.
.
.
.
.
Ừm …… Người đóng thế thân cho Tô Diệu Diệu không tới.
.
.
.
.
.” Phó Đạo Diễn nhỏ giọng giải thích với Tôn Minh.
“Ở chỗ này!” Phó Đạo Diễn kéo Hạ Tuyết qua đứng trước mặt Tôn Minh.
“Làm cái gì?”
Tôn Minh vừa ngẩng đầu lên, nhìn bộ dáng Hạ Tuyết đang nhiệt huyết sôi trào, ngược lại ông ta hơi giật mình cười nói: “Cô …… Cô muốn diễn thế thân của Diệu Diệu!”
“Vâng! Đạo diễn, xin ông cho tôi cơ hội này!” Hạ Tuyết sợ mình không được diễn, đi lại gần năn nỉ.
.
.
.
.
.”Làm ơn đi!”
“Là cô à, Hạ Tuyết!” Một nhân viên đột nhiên đi tới cầm cuộn phim, cười nói.
“Ừ!” Phó Đạo Diễn cũng cười nói: “Đúng vậy! Không chuyên nghiệp lắm, chẳng qua tôi tìm một thế thân tạm thời, vóc người cũng hơi giống Diệu Diệu!”
Tôn Minh suy nghĩ một chút, bỏ kịch bản xuống, tháo cái nón xuống, kéo nhẹ cánh tay Hạ Tuyết, dắt nàng đến bên vách núi, chỉ vào nước biển đang cuộn trào bên dưới vách núi nói: “Từ nơi này cách mặt biển cao 30 mét, sau đó chúng tôi muốn quay ở trong nước biển lạnh thấu xương, có thể là một phút! Nhưng ống kính quay không tốt, sẽ phải quay lại vô số lần! Cô chịu nổi sao?”
“Tôi diễn được! Ông yên tâm! !” Hạ Tuyết lập tức gật đầu nói!
Tôn Minh do dự nhìn Hạ Tuyết một chút, mới mỉm cười nói: “Được rồi!”
“Vậy có phải cho dù quay bao nhiêu lần, thù lao cũng là 5000 đồng một giờ không!” vẻ mặt Hạ Tuyết hưng phấn, nàng chỉ quan tâm đến vấn đề này!
*****************
“Cô biết? Tốt! Chúng ta chuẩn bị!!” Tôn Minh dặn Phó Đạo Diễn chuẩn bị quần áo cho Hạ Tuyết, sau khi sắp xếp xong, mỗi người vào vị trí của mình để chuẩn bị quay cảnh rơi xuống nước.
.
.
.
.
.
“Bình tĩnh một chút, lưng phải thẳng một chút.
.
.
.
.
.
Bởi vì cô không còn nhớ nhung gì nên nhảy xuống.
.
.
.
.
.
Ở trong kịch bản, sau khi sống lại, cô là một cô gái dũng cảm, dũng cảm đối mặt tình yêu.
.
.
.
.
.
Hiểu chưa?” Tôn Minh lại nói.
“Tốt! Tôi hiểu rồi!” Hạ Tuyết lập tức nhìn Tôn Minh gật đầu nói!
“Vậy đơn giản, nếu cô biết bơi, cô mặc quần áo nữ chính, sau đó đứng ở bên mỏm đá, tung người nhảy xuống biển, lặn xuống nước một phút, để cho chúng tôi quay bóng lưng của cô là được rồi!
“Hiểu rồi.
.
.
.
.
.” Hạ Tuyết bình tỉnh, hai tay kéo áo choàng thật dài, thả lỏng cả người của mình, để bản thân vào nhập vai, từng bước, từng bước đi tới vách núi.
.
.
.
.
.
“Hạ Tuyết!! Cô chuẩn bị xong chưa?” Tôn Minh lớn tiếng nhìn Hạ Tuyết trong tivi nhỏ, cao giọng hỏi.
“Chuẩn bị tốt rồi!” Hạ Tuyết gật đầu, thở ra một hơi, cố chịu đựng cơn gió lạnh thấu xương, cắn chặt răng.
.
.
.
.
.
****************
Tôn Minh từng chút, từng chút giảng giải cho Hạ Tuyết, Hạ Tuyết rất nghiêm túc lắng nghe.
.
.
.
“Hình như đang dạy cô ấy thứ gì đó!” Có một nhân viên cũng tò mò nói.
Phó Đạo Diễn cũng kinh ngạc nói với trợ lý đạo diễn: “Thật kỳ lạ, tại sao đạo diễn lại quan tâm cô ấy như vậy? Còn giảng giải này nọ cho cô ấy?”
Trong màn hình nhỏ, Tôn Minh nhìn Hạ Tuyết mặc quần áo giống vai nữ chính Tô Diệu Diệu như đúc, váy dài đỏ thẫm, tóc dài bay bay trong gió đứng bên vách núi, hai tay lạnh phát run, nắm chặt áo choàng thật dài, nhìn dưới biển sâu 30 m, không ít nhân viên nghiệp vụ đang bơi ở trên mặt biển, chuẩn bị quay phim dưới nước.
.
.
.
.
.
Tôn Minh nhìn Hạ Tuyết một cái, ánh mắt có chút do dự, vỗ nhẹ vai Hạ Tuyết, nhỏ giọng nói: “Lúc quay phim, trước hết phải học tập nhìn vào ống kính …… Ống kính có tổng cộng tám loại.
.
.
.”
******************
“A sĩ!” Tiểu Thanh đang đánh bài xì phé với người trong nhóm của Hàn Văn Vũ, vừa chơi vừa cười nói: “Không biết hôm nay người đóng thế thân ra sao? Mẹ nó! Nhảy xuống 30 m! Trời lạnh như thế này còn nhảy xuống biển! Ai dám quay cảnh này vậy?”
Bọn Tiểu Thanh bỏ bài xuống, kinh ngạc kêu to: “A ……cô ấy?”
Tiểu Thanh nhào đến trên xe, kéo Hàn Văn Vũ.
.
.
.
.
.
Hiện trường đóng phim!! “Hạ Tuyết muốn diễn thế thân Tô Diệu Diệu nhảy xuống biển sâu a!” Tiểu Thanh vội vã kêu to! Hàn Văn Vũ đang mơ màng, nghe những lời này, lập tức nhảy vọt xuống xe, chạy tới hiện trường đóng phim …
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...