Trái tim Hạ Tuyết đập thình thịch, nhớ lại, vì sao phải tuyên truyền như vậy, các nàng một ngày sau mới tới? Nàng tò mò đứng trong đám người, quay đầu nhìn Hồ Điệp mặc váy ren dài màu xanh da trời, khoác chiếc áo lông chồn màu trắng, tay đeo nhẫn ngọc trai Chanel, đi cùng trợ lý, vén chiếc váy thật dài, từng bước đi vào hội trường, tất cả đèn flash điên cuồng lóe lên trên thân thể nàng . . . . . .
Dạ Thiên Thiên mặc chiếc váy màu đen, là loại hiện đang thịnh hành rất đẹp, trang điểm nhàn nhạt, cổ tay mang vòng tay kim cương, tay cầm chiếc xắt tay màu đen nhãn hiệu Gucci, mang giày cao gót 10 phân, từng bước đi vào hội trường, phong cách của nàng luôn lạnh lùng, nhìn về ánh đèn flash nhàn nhạt tươi cười. . . . . .
Hạ Tuyết đứng trong đám người, nhìn hai đại mỹ nhân Dạ Thiên Thiên và Hồ Điệp, thật sự là một đóa hoa bách hợp và một đóa sen hồng, cùng xinh đẹp, đẹp đến nổi làm cho người ta hít thở không thông, trong lòng của nàng không khỏi hồi hộp, không khỏi nhớ tới Hàn Văn Hạo, mới một vài ngày, dường như hắn đã rời khỏi thế giới của nàng thật xa, Hạ Tuyết chỉ cần nghĩ đến ánh mắt sáng rực của hắn, khí phách mạnh mẽ, nàng nặng nề thở một hơi, quay đầu lại nhìn Dạ Thiên Thiên và Hồ Điệp hai người như chị em tốt tựa vào nhau, cùng chụp ảnh. . . . . .
Tiểu Thanh đi tới bên cạnh Hạ Tuyết, bất đắc dĩ cười nói: “Chậc! nhìn các nàng giống như chị em tốt, thật ra thì tranh giành chết đi sống lại! Tôi thực thay khó chịu các nàng!”
Hạ Tuyết quay đầu, nhìn tiểu Thanh nói: “A? Hai người họ bất hòa sao?”
“Làm sao có thể cùng được? Một người là người yêu mới của Hàn tổng giám đốc, một người là người yêu cũ!” Tiểu Thanh cười, chuẩn bị máy ghi âm thật tốt chờ Hàn Văn Vũ muốn dùng.
“A?” Hạ Tuyết kỳ quái nói: “Là thật à? Lời đồn là thật a?” Nàng cũng thường xuyên nghe Quách Dung nói việc này. . . . . .
“Cái vòng tin tức luẩn quẩn, thật thật, giả giả, trước kia cô ở bên ngoài, khẳng định không biết, bây giờ đã vào đây, cô nhìn là có thể hiểu được!” Tiểu Thanh cười nói.
“Nhưng . . . . . Nếu các nàng không hợp nhau, tại sao lại cùng nhau muốn đến hội trường?” Hạ Tuyết lại kỳ quái hỏi.
“Còn có thể vì cái gì?” Tiểu Thanh cười nhìn Hạ Tuyết nói: “Chắc là cô không không biết ? Văn Vũ Chúng ta là em trai của Hàn tổng giám đốc! Cho nên hai “Chị dâu” tự nhiên muốn tới lấy lòng chú em!”
“Gì? ? ? ?” Hạ Tuyết khiếp sợ đứng lên: “Cậu nói lại một chút ai là em trai? ? ?”
Tiểu Thanh ngạc nhiên nhìn biểu tình khoa trương của Hạ Tuyết, cười nói: “Văn Vũ chúng ta là em trai của Hàn tổng giám đốc a!”
Hạ Tuyết sợ tới mức mồ hôi đầm đìa, trừng to mắt, không nói nên lời, lại che miệng, khiếp sợ nghĩ: Làm sao mọi chuyện lại tập trung vào chỗ này hết vậy ? Rõ ràng vừa mới nói hẹn gặp lại với em trai của Hàn Văn Hạo, bây giờ lại thêm đây một em trai? Nàng thật buồn rầu nhìn Tiểu Thanh nói: “Tại sao nhà Văn Vũ có tiền như thế, lại còn muốn làm ngôi sao?”
“Tại sao không thể?” Tiểu Thanh cười rời đi. . . . . .
Hạ Tuyết mặt như đưa đám nhìn Hồ Điệp và Dạ Thiên Thiên cùng nói chuyện với Hàn Văn Vũ, nhìn nét mặt ba người bọn họ trò chuyện với nhau thật vui vẻ, nàng thật sự muốn chết. . . . . .
Hàn Văn Vũ đang nói chuyện với Hồ Điệp Dạ và Thiên Thiên, đột nhiên cảm thấy miệng có chút khô, tiện đặt nhẹ yết hầu gọi: “Hạ Tuyết! ! !”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...