Trần Tinh Duệ coi như là hiểu sâu biết rộng, mười mấy năm trong quan trường, gặp qua không ít nhân vật muôn hình muôn vẻ, nhưng chưa từng thấy qua nhân vật nào diễn đạt như Hạ Đức Trường, chẳng những đánh, còn đánh rất mạnh.
Lời nói của Hạ Đức Trường, là gọn gàng dứt khoát, có chút nghiêm túc đe dọa, rõ ràng muốn nói cho Trần Tinh Duệ —— tôi vốn là Phó trưởng ban thường trực ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, công việc chủ yếu là điều động và sắp xếp người. Ngụ ý rất rõ ràng, chính là muốn để cho Trần Tinh Duệ hiểu được, nên coi chừng thái độ.
Sắc mặt Trần Tinh Duệ từ xanh chuyển đỏ, lại từ đỏ thành trắng, cuối cùng cúi xuống ngẩng cao đầu:
- Rất xin lỗi, Trưởng ban Hạ, sự tình vừa rồi là lỗi của tôi, tôi sẽ xin lỗi Quan Doãn.
- Biết sai chịu sửa là đồng chí tốt.
Hạ Đức Trường thấp hơn so với Trần Tinh Duệ, y cố gắng ngẩng đầu nhìn Trần Tinh Duệ, Trần Tinh Duệ chỉ có thể khom lưng cúi đầu, bộ dáng rất lúng túng, y tự tay vỗ vai Trần Tinh Duệ, thành khẩn nói:
- Tinh Duệ, chăm chỉ làm việc, công việc của cậu, trong lòng tôi đã biết.
Sau khi đợi bóng lưng thảm hại của Trần Tinh Duệ mất hẳn ở tòa nhà Tỉnh ủy, Hạ Đức Trường mới hướng về phía Quan Doãn gật đầu cười:
- Cậu tới Tỉnh ủy, quả thật là một chuyện tốt, chuyện thật tốt.
- Tôi cũng thấy thế.
Quan Doãn gật đầu cười.
- Vừa rồi thật may có Trưởng ban Hạ giải vây.
- Ha hả, nói như vậy quá khách khí.
Hạ Đức Trường cười ha hả.
- Tôi nghĩ cậu hẳn là đang chờ tôi xuất hiện, có phải hay không?
Quan Doãn ngượng ngùng cười:
- Nếu Trưởng ban Hạ không xuất hiện, tôi và Tề Dương rất mất mặt.
Hạ Đức Trường bắt tay với Tề Ngang Dương:
- Tổng giám đốc Tề, Quan Doãn mới đến, còn phải nhờ vào sự chiếu cố của cậu.
- Trưởng ban Hạ nói như vậy chính là đánh vào mặt của tôi rồi.
Tề Ngang Dương niềm nở trả lời Hạ Đức Trường, và bắt tay với Hạ Đức Trường.
- Chú Quan đến thành phố Yến, việc lớn việc nhỏ, đều là chuyện của tôi, nếu hắn xảy ra bất cứ chuyện gì ở Thanh phố Yến, đều là sự bất lực của tôi.
Quan Doãn thấy Hạ Đức Trường có ý tiếp cận Tề Ngang Dương vội nói:
- Gặp dịp chúng ta cùng nhau đi ăn tối, thế nào Ngang Dương?
Tề Ngang Dương hơi do dự, nhưng nể mặt Quan Doãn, đành phải nói:
- Tốt lắm, tốt lắm, có nên mời Hoàng Hán đến góp vui không?
Quan Doãn hiểu tâm tư của Tề Ngang Dương, có Hoàng Hán, bữa cơm sẽ náo nhiệt hơn, chủ yếu nhất là nếu y không quan tâm đến sự thân thiện của Hạ Đức Trường, có thể mượn Hoàng Hán làm tấm bia, liền khẽ gật đầu nói:
- Chủ ý này hay, đúng lúc mọi người đều ở thành phố Yến, ngồi lại nói chuyện với nhau.
Hạ Đức Trường còn nói:
- Không chê nhiều người, tôi gọi thêm Giám đốc sở Tống được không?
- Được, rất vui được tiếp đón.
Quan Doãn đồng ý.
Quan Doãn và Tề Ngang Dương hùng hổ xông vào cổng, vốn là đem lại không ít sự chú ý cho mọi người ở Tỉnh ủy, cũng may tố chất của phần lớn người ở Tỉnh ủy cao hơn rất nhiều so với Thành ủy, không ai vây lại xem náo nhiệt, tuy nhiên cửa sổ ở trên lầu, vẫn là không ít người lặng yên theo dõi tình thế phát triển. Rất nhiều người đều hỏi thăm người thanh niên của chiếc xe BMW là ai, người thanh niên lái chiếc xe Mercedes-Benz không cần hỏi thăm, mọi người đều biết là công tử số một của tỉnh Yến.
Mà khi nghe tới người thanh niên của chiếc xe BMW chính là thư ký Quan Doãn cấp phó phòng sắp điều động vào Văn phòng thư ký Tỉnh ủy số một, không ít người đều thất kinh, hơi giật mình, dáng vẻ xuất hiện như thế lại lên giọng cao ngạo, hơn nữa trực diện chống đối cấp trên, lại cùng kết thân với Tề Ngang Dương, Hạ Đức Trường, Quan Doãn này, còn chưa chính thức đến Tỉnh ủy báo danh đã gióng trống khua chiêng gây rối, rốt cuộc hắn muốn như thế nào?
Quan Doãn giống như một cơn gió lốc, sau mấy tiếng, đại danh của hắn liền truyền khắp trụ sở của Tỉnh ủy.
Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy Trưởng ban Tổ chức Tỉnh ủy Hồ Tuấn Nghị đang ở văn phòng nghe báo cáo, sau khi nghe tin Quan Doãn và Tề Ngang Dương đại náo Tỉnh ủy, cười đầy thâm ý, y khoát tay, kết thúc báo cáo công việc, để cho thư ký Nhiễm Hâm vào:
- Cậu nghe được tin Quan Doãn và Tề Ngang dương gây rối phải không?
Nhiễm Hâm gật đầu:
- Vâng, hiện tại đều truyền khắp Tỉnh ủy, nghe nói Trưởng ban Hạ cũng ra mặt, còn thay Quan Doãn ra tay trợ giúp, sau đó Trưởng ban Hạ cùng với Quan Doãn, Tề Ngang Dương đã đi cùng nhau rồi.
- ...
Trầm ngâm một lát, Hồ Tuấn Nghị nói.
- Cậu gọi điện thoại cho Lý Cách Tân, tìm hiểu chút hướng đi của bí thư Tề.
- Vâng.
Nhiễm Hâm xoay người đi ra ngoài, gọi điện thoại cho Lý Cách Tân.
Lý Cách Tân là thư ký của Tề Toàn, cuộc đối thoại giữa thư ký và thư ký, có khi đại diện cho cuộc đối thoại giữa các lãnh đạo với nhau, có khi lại là sự thăm dò lẫn nhau. Nhiễu Hâm biết rõ tính khí nóng nảy của Hồ Tuấn Nghị, Trưởng ban Hồ muốn để y gọi điện thoại cho Lý Cách Tân, để moi thông tin từ Lý Cách Tân xem Tề Toàn có cùng tham gia tụ họp với mấy người của Quan Doãn không.
Không bao lâu, Nhiễm Hâm đã gọi điện thoại xong, vội báo cáo cho Hồ Tuấn Nghị:
- Trưởng ban Hồ, bí thư Tề đang nghe báo cáo công tác của Bí thư Thành ủy Tần Đường, buổi tối cũng sẽ không rãnh.
Hồ Tuấn Nghị gật đầu, không nói gì, như có điều suy nghĩ, y nghĩ một chút về sự tình, sau đó khẽ cười.
Khi Hồ Tuấn Nghị đang ở phòng làm việc như có điều suy nghĩ khẽ mỉm cười, thì trong phòng làm việc của Chủ tịch tỉnh, cũng đã xảy ra một cuộc đối thoại rất thú vị.
- Quan Doãn đến rồi?
Trần Hằng Phong ngồi ở bàn làm việc, không ngừng di chuyển cây bút trong tay.
- Đến rồi, cùng Tề Ngang Dương đến, hơn nữa còn lái chiếc BMW.
Thư ký số hai của Tỉnh ủy Tào Thành cung kính nói.
Tào Thành đảm nhiệm thư ký của Trần Hằng Phong không lâu, sau khi Trần Hằng Phong đến tỉnh Yến, y mới được điều động và trở thành thư ký của Trần Hằng Phong, nguyên tưởng rằng Chủ tịch tỉnh Trần sẽ bắt bẻ y không đủ cơ trí linh hoạt sẽ thay đổi người, không ngờ sau khi tiếp xúc, dường như Chủ tịch tỉnh Trần xem như đã hài lòng về y, tâm trí của y mới thuộc về chỗ này.
Có thể trở thành thứ ký số hai của Tỉnh ủy, tuy nói không đến mức thăng chức nhanh như thư ký số một Đại Gia năm đó của Tỉnh ủy, nhưng nhất định sẽ có tiền đồ rộng mở, Tào Thành vốn trung thành phụng chủ, trung thành và tận tâm đối với Trần Hằng Phong, một lòng phụ tá Trần Hằng Phong hoàn thành cú xoay người vinh quang ở tỉnh Yến.
Cái gọi là xoay người vinh quang, chính là mục tiêu cuối cùng của Trần Hằng Phong ở tỉnh Yến——ngai vàng Bí thư Tỉnh ủy.
Trần Hằng Phong khẽ gật đầu cười nói:
- Lên giọng xuất trướng, ngoài dự đoán mọi người, Quan Doãn này, thật thú vị.
Khi nói chuyện, ánh mắt của y đảo qua nhìn Tào Thành, trong lòng có ý tín nhiệm Tào Thành. Tào Thành tuy ăn nói không khéo léo, dường như cũng không biết nhìn mặt đoán lòng, nhưng không quan trọng, tiêu chuẩn của y dùng người chính là trung thành và tận tâm, năng lực mới là kế tiếp, trung thành nhất định xếp đầu tiên.
Giống như Quan Doãn, tuy rằng năng lực xuất chúng, thông minh tuyệt đỉnh, nhưng thực sự không phải là ứng cử viên tốt nhất trong tâm trí của y, Trần Hằng Phong cũng không thích bên cạnh có một thư ký có khả năng đặc biệt xuất chúng, tuy nói có một thư ký như Quan Doãn có thể giúp y nhiều chuyện mà y không tiện ra mặt, y chỉ cần một ánh mắt một ám chỉ, là có thể hoàn thành rất nhiều chuyện lớn không tiện ra mặt, nhưng nói đi cũng phải nói lại, thư ký quá thông minh dễ dàng mưu cầu quyền lợi riêng tư sau lưng lãnh đạo, thậm chí đánh vào chiêu bài của lãnh đạo làm ra rất nhiều chuyện không thể khống chế, nếu chẳng may xảy ra chuyện lớn, cuối cùng cũng có thể kéo lãnh đạo xuống nước không chừng.
Chương Hệ Phong chính là vết xe đổ.
Trần Hằng phong rất là khinh thường Chương Hệ Phong dung túng cho Đại Gia, một Đại Gia ở nhà chơi rông nhưng biến thành chướng khí mù mịt cuả Tỉnh ủy tỉnh Yến, thân là lãnh đạo trực tiếp của Đại Gia, Chương hệ Phong không cho là nhục ngược lại cho là quang vinh, thậm chí dung túng Đại Gia muốn làm gì thì làm, hoàn toàn không có khí phách và công chính của một Bí thư Tỉnh ủy. Chương Hệ Phong còn đắc chí, Đại Gia với thân phận là người phát ngôn của y, y rất tấm đắc vì không cần y đích thân ra mặt cũng có thể càn quét chính trị của tỉnh Yến, nhưng lại không biết, Đại Gia đã làm cho nhiều người tức giận, hiện tại rất nhiều người đều muốn đưa Đại Gia vào chỗ chết cho hả giận.
Nhìn chung tình hình chính trị trong nước, bị người thân tín bên cạnh kéo xuống ngựa nhiều đếm không xuể, Chương Hệ Phong là đắc ý vênh váo, cho là có người đứng đầu ủng hộ y là y có thể bình chân như vại? Trần Hằng Phong cười lạnh, Bí thư Chương, Bắc Thành Nhất kiến của anh, thư ký Cửu Thiên Tuế của anh, con trai Chương Tiện Thái của anh giàu lên nhờ tiền phi nghĩa ở tỉnh Yến, hiện tại sớm đã bị một đám người theo dõi, ngã quỵ chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Càng đắc ý, đến lúc đó lại càng té đau.
- Đúng vậy, Quan Doãn cũng thật to gan.
Tào Thành phụ họa một câu, quan sát nét mặt, chú ý tới Trần Hằng Phong khi đề cập đến Quan Doãn trong ánh mắt toát ra ý tán thưởng, y thuận theo lời nói của Trần Hằng Phong.
- Tỉnh ủy mỗi ngày đều như mọi ngày đi làm rồi tan ca, Quan Doãn náo loạn như vậy, cũng là chuyện lý thú.
- Chuyện lý thú? Ha hả, nói rất hay, đúng là chuyện lý thú, chờ xem, còn nhiều chuyện thú vị đang ở phía sau.
Hai tay Trần Hằng Phong đỡ sau đầu, ngửa cổ ra.
- Nghe nói Quan Doãn vốn không muốn đến Tỉnh ủy, muốn đi thẳng đến huyện làm Phó chủ tịch huyện, Đại Gia không muốn cho hắn chen vào, mới điều Quan Doãn tới làm thư ký của Văn phòng Tỉnh ủy?
- Dường như có chuyện như vậy.
Tào Thành hơi suy nghĩ.
- Khi tôi ở phòng thư ký nghe người ta tán gẫu, có nghe ai đó nói như vậy.
- Hạ Đức Trường rất tốt đối với Quan Doãn, nghe nói Mộc Quả Pháp cũng rất thích Quan Doãn?
Trần Hằng Phong hỏi rõ, nhưng không muốn cho Tào Thành trả lời, mà là tự hỏi tự đáp.
- Quan Doãn ở Tỉnh ủy cũng không lẻ loi, hắn có quan hệ mật thiết với Tề Ngang Dương như vậy, Tề Toàn nhất định cũng có ấn tượng tốt với hắn, như vậy Quan Doãn chỉ muốn làm một Phó chủ tịch huyện của huyện Trực Toàn, có phải là quá không có chí hướng?
Trần Hằng Phong khi nói chuyện thích lách cong, nhưng cho dù lời nói có lách cong cỡ nào, Tào Thành cũng có thể nghe hiểu, nếu y nghe không rõ, y sẽ không xứng làm thư ký của Trần Hằng Phong, lời nói của Chủ tịch tỉnh Trần ngụ ý là, Quan Doãn là người mà Đại Gia hết sức chèn ép, nhưng Quan Doãn xuất hiện cao ngạo như vậy, rõ ràng cho thấy muốn chứng tỏ sức mạnh với Đại Gia, là muốn tỏ rõ sự tồn tại, nếu Quan Doãn dưới con mắt khinh thường của Đại Gia thuận lợi đến Tỉnh ủy, và trực tiếp nhậm chức ở huyện Trực Toàn, xem như Quan Doãn đã thắng một ván, Chủ tịch tỉnh Trần âm thầm mượn việc Quan Doãn thắng một ván, đồng thời âm thầm tấn công dáng vẻ bệ vệ kiêu ngạo của Đại Gia, và làm cho Chương Hệ Phong cũng mất mặt?
Nếu Quan Doãn trực tiếp nhậm chức ở huyện Trực Toàn, không phải Phó chủ tịch huyện, mà là một bước lên đảm nhiệm Chủ tịch huyện, tin rằng Đại Gia cũng vậy, Chương Hệ Phong cũng thế, sắc mặt sẽ càng khó xem.
Nhưng Quan Doãn muốn được điều khỏi Tỉnh ủy cũng gặp không ít khó khăn, cho dù hắn có sự ủng hộ của Hạ Đức Trường và Mộc Quả Pháp, lại có sự ngưỡng mộ của Tề Toàn cũng không đủ, còn thiếu một nhân vật mấu chốt. Nếu nhân vật mấu chốt này cũng ủng hộ Quan Doãn điều khỏi Tỉnh ủy, hơn nữa Chủ tịch tỉnh Trần ngầm đồng ý, chuyện lớn của Quan Doãn nhất định thành công.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...