Người đến không phải ai khác, chính là Vương Hướng Đông!
Đừng nói là Quan Doãn không ngờ Vương Hướng Đông đến nhanh như vậy, ngay cả Hoàng Hán cũng hơi giật mình. Trong nháy mắt ánh mắt Hoàng Hán và Quan Doãn nhanh chóng trao đổi một chút, hai người tâm ý tương thông, không ngờ phối hợp ăn ý bất động tại chỗ, không ai tiến lên trước một bước đón Vương Hướng Đông.
Phải biết Vương Hướng Đông là Trưởng ban thư ký Uỷ ban nhân dân Thành phố, luận cấp bậc cao hơn Quan Doãn và Hoàng Hán rất nhiều. Theo quy củ của chốn quan trường mà nói, Quan Doãn và Hoàng Hán nên chủ động tiến lên trước đón Vương Hướng Đông mới đúng, cho dù là gặp bên ngoài cũng phải biểu hiện ra sự tôn trọng nên có đối với Trưởng ban thư ký Uỷ ban nhân dân Thành phố.
Nhưng hai người không hẹn mà gặp đứng nguyên tại chỗ, chính là hành động vô cùng ý vị sâu xa. Hoặc là miệt thị quyền uy của Vương Hướng Đông, hoặc là khinh thường Vương Hướng Đông, cho dù là loại nào, hai người lần đầu tiên đứng trên cùng một lập trường cùng đối phó với người ngoài, đạt đến sự ăn ý làm người ta kinh ngạc!
Như vậy càng làm Quan Doãn kết luận hắn và Hoàng Hán, ở mức độ nhất định có nhu cầu chính trị tương đồng.
Vương Hướng Đông vẻ mặt tức giận, sải bước đến trước mặt Quan Doãn và Hoàng Hán, đưa mắt nhìn qua, đem tình hình đang xảy ra thu hết vào tầm mắt, vẻ giận dữ trên mặt càng sâu. Lúc này nhân viên cứu hộ đã đến, Mã Tùng Lâm đang được đưa lên xe cứu thương, Dương Phiến Tây bị ném qua một bên không người để ý tới, người đã chết cứng rồi, còn có mấy vị cảnh sát chạy đi chạy lại bảo vệ hiện trường, điều tra lấy chứng cứ.
Cho dù không cần giới thiệu chuyện xảy ra, Vương Hướng Đông dựa vào kinh nghiệm nhiều năm cũng có thể đoán được đại khái đã xảy ra chuyện gì, huống chi trước khi y đến đây đã nghe qua về sự tình. Được, Quan Doãn ra tay với sự nghiệp nhà họ Vương thì cũng chẳng nói làm gì, Hoàng Hán cũng muốn nhúng tay vào, thật coi họ Vương dễ bắt nạt lắm hay sao?
Thật coi Vương Hương Đông này là quả hồng nhũn sao?
Vương Hướng Đông lạnh lùng hỏi:
- Ai giải thích cho tôi một chút, rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
Thân là Trưởng ban thư ký Uỷ ban nhân dân Thành phố, mặc dù cấp bậc cao hơn Quan Doãn nhiều, nhưng Vương Hướng Đông và Quan Doãn không có quan hệ lệ thuộc trực tiếp, thậm chí có thể nói y không có quyền lãnh đạo với Quan Doãn. Nhưng Hoàng Hán thì khác, Cục Công an Thành phố chịu sự quản lý của Đảng uỷ Công an Thành phố và Uỷ ban nhân dân Thành phố, Vương Hướng Đông không phải lãnh đạo trực tiếp của Hoàng Hán nhưng lại có quyền chất vấn.
Vương Hướng Đông vừa mở miệng hỏi, không đợi Hoàng Hán mở miệng, Quan Doãn liền trả lời:
- Trưởng ban thư ký Vương, mọi việc là do tôi, để tôi nói cụ thể hơn.
Hoàng Hán ném cho Quan Doãn một cái nhìn đầy thâm ý, rất tán thưởng việc Quan Doãn dũng cảm đảm đương mọi chuyện. Thực ra Quan Doãn hoàn toàn có thể không đếm xỉa đến, đem vấn đề nan giải ném sang trước mặt gã, Quan Doãn lại không làm như vậy, điều này làm cho gã nhận thức sâu hơn về Quan Doãn.
Quan Doãn đứng trước mặt Vương Hướng Đông và Hoàng Hán nói từ lúc hắn và Ôn Lâm đến xem xe, đến chuyện vài câu nghị luận lại làm Dương Phiến Tây kiêu ngạo, lại đến chuyện Dương Phiến Tây cáu kỉnh và Vương Audi kiêu ngạo… Mọi chuyện lớn nhỏ đều miêu tả tường tận, ngay cả lời Vương Audi ngạo mạn không chịu nổi nói Hoàng Lương không có ai dám đóng cửa cửa hàng chuyên bán xe Audi của ông ta, Quan Doãn cũng nói nguyên như cũ cho Vương Hướng Đông nghe.
Vương Hướng Đông cũng biết kiềm chế, không nói gì mà nghe Quan Doãn nói xong, không mở miệng ngắt lời Quan Doãn. Mặc dù sắc mặt khi thì xanh mét, lúc lại đỏ lên, cũng không còn sự hào sảng như bình thường, nhưng ông ta vẫn duy trì được sự trấn tĩnh cần có. Ít nhất cách ăn mặc tây trang đeo cà vạt hàng năm không thay đổi, còn có phong cách thị uy của ông ta, làm ông ta rất có khí phách, thể hiện sự điềm đạm, chắc chắn.
Nhưng khi đối mặt với lần đầu tiên liên kết của Quan Doãn và Hoàng Hán, Vương Hướng Đông trong lòng khua chiêng gõ trống. Ông ta biết thủ đoạn và sức ảnh hưởng của Quan Doãn ở Thành uỷ, cũng biết tác dụng của Hoàng Hán ở thế cục Hoàng Lương càng ngày càng nổi bật, lại thêm việc chuyện cửa hàng độc quyền ô tô Audi là do Dương Phiến Tây có lỗi trước, mà Vương Audi lại xử lý không thoả đáng dẫn đến bây giờ chỗ nào cũng bị động, ông ta vừa ra mặt là có thể xoay chuyển cục diện suy tàn sao? Trong lòng ông ta thật không tự tin.
Nếu để Quan Doãn và Hoáng Hán đóng cửa cửa hàng độc quyền ô tô Audi, liền to chuyện rồi. Ai mà không biết chuyện kinh doanh độc quyền ô tô Audi và nhà khách Hoàng Lương lũng đoạn hoạt động chiêu đãi Uỷ ban nhân dân Thành phố là dấu hiệu của sức ảnh hưởng to lớn của họ Vương ở Hoàng Lương!
Dân chúng Hoàng Lương lén lút truyền miệng nói việc ăn ở của Uỷ ban nhân dân Hoàng Lương do họ Vương lo hết. Mặc dù chuyện ăn ở của Uỷ ban nhân dân Thành phố họ Vương không quyết định được, nhưng xe công của Uỷ ban nhân dân Thành phố đều nằm trong sự không chế của họ Vương. Nói tóm lại một câu, họ Vương nắm giữ chân của Thành uỷ và miệng của Uỷ ban nhân dân Thành phố. Như vậy có thể thấy thế lực khổng lồ và lực ảnh hưởng chỗ nào cũng có thể nhúng tay vào của họ Vương.
Nếu cửa hàng độc quyền ô tô Audi bị đóng cửa, tuyệt đối là sự kiện chấn động Hoàng Lương, ảnh hưởng mạnh hơn cả ba cái tát lần trước của Quan Doãn. Vương Hướng Đông biết Quan Doãn muốn ép ông ta vào khuôn khổ.
Được lắm, một tên Quan Doãn, ỷ thế có chỗ dựa là Tưởng Tuyết Tùng. Trước khi họ Trịnh vẫn chưa hoàn toàn rơi đài đã muốn ra tay với họ Vương, thật sự là ăn tim gấu gan báo, tưởng họ Vương dễ bị ăn hiếp như họ Trịnh sao? Họ Vương và họ Trịnh không giống nhau, họ Trịnh mặc dù bề ngoài thế lực hùng hậu hơn họ Vương nhưng đều tập trung ở hệ thống công an, đặc biệt là trên người Trịnh Thiên Tắc, mà Trịnh Thiên Tắc dựa vào ngũ hổ tướng, dùng quyền lực và nắm đấm để khống chế trị an ở Hoàng Lương. Mà bây giờ ngũ hổ tướng chỉ còn lại mình Hoáng Hán, Trịnh Thiên Tắc cũng không rõ tung tích, rõ ràng sắp rơi đài, đem so sánh vẫn là họ Vương thông minh, không phạm sai lầm đem trứng gà đặt vào giỏ.
Thế lực họ Vương trải rộng các ngành nghề, không có nhân vật quá máu mặt, thế lực không được coi là hùng hậu nhất nhưng lại rộng nhất. Cho dù đẩy một mình ông ta ngã, gốc rễ họ Vương vẫn còn, sẽ không sụp đổ. Không ai có năng lực đem họ Vương nhổ cỏ tận gốc, họ Vương số lượng quá kinh người, nhiều kiến cắn chết voi, huống chi Quan Doãn chưa phải voi, nhiều nhất chỉ là một con ngựa ốm.
- Đưa Vương Audi đi trợ giúp điều tra, có thể hiểu được, nhưng đóng cửa hàng độc quyền ô tô Audi thì không cần, chuyện bé xé ra to, hơn nữa mấy chiếc xeÂudi của tập đoàn Viễn Phương đặt cũng sắp được chuyển đến, đóng cửa hàng là chuyện nhỏ, ảnh hưởng đến việc lấy xe của tập đoàn Viễn Phương mới là chuyện lớn. Chủ tịch Thành phố Hô Diên luôn quan tâm đến sự phát triển của tập đoàn Viễn Phương…
Vương Hướng Đông thong thả nói, cố gắng duy trì sự bình tĩnh và uy phong mà một Trưởng ban thư kú Uỷ ban nhân dân Thành phố nên có, dường như là không chút để ý nhắc tới quan hệ giữa Hô Diên Ngạo Bác và tập đoàn Viễn Phương.
Tập đoàn Viễn Phương là một công ty tập đoàn quy mô lớn ở Hoàng Lương, thế lực hùng hậu, dưới cờ công ty con liên quan đến ẩm thực, bất động sản, than đá và ngành du lịch, là một lá cờ của Hoàng Lương. Từ lúc Hô Diên Ngạo Bác nhậm chức đến nay rất chiếu cố tập đoàn Viễn Phương, nhiều lần đến tập đoàn Viễn Phương thị sát công việc, ủng hộ tấtcả những chính sách nằm trong khả năng của tập đoàn Viễn Phương.
Viễn Phương, Chủ tịch tập đoàn Viễn Phương cũng có đi có lại, đáp lại hậu lễ cho sự quan tâm của Hô Diên Ngạo Bác, không những giải quyết rất nhiều vấn đề nan giải về kinh phí cho Uỷ ban nhân dân Thành phố mà còn cung cấp một số xe ô tô Audi cho các lãnh đạo chủ chốt của Uỷ ban nhân dân Thành phố chuyên dùng.
Theo quy định, dựa vào cấp bậc của Hô Diên Ngạo Bác cũng chưa đủ điều kiện để có ô tô Audi, nhưng trên có chính sách dưới có đối sách, Hô Diên Ngạo Bác dùng hình thức mượn, nhiều năm qua luôn mượn dùng một chiếc xe Audi của tập đoàn Viễn Phương, cũng là một trong những hiện tượng lạ của Thành uỷ Hoàng Lương. Xe chuyên dụng của Chủ tịch Thành phố cho dù là chất lượng hay quy cách đều hơn Bí thư Thành uỷ, cũng chứng minh một cách gián tiếp một sự thật là Hô Diên Ngạo Bác vẫn luôn đè đầu cưỡi cổ Tưởng Tuyết Tùng.
Hô Diên Ngạo Bác yêu xe như mạng, một chiếc xe chuyên dụng bình thường không đến hai năm là phải đổi, hoặc là chỉ cần vừa ra kiểu dáng mới, ông ta liền không ngồi kiểu cũ nữa. Bây giờ xe Audi vừa ra một đời xe mới, Vương Viễn Phương liền vội vàng đặt một chiếc chuẩn bị cho Hô Diên Ngạo Bác mượn. Chuyện này mặc dù không phải ai cũng biết nhưng trong Thành uỷ cũng cơ bản không phải là bí mật. Vương Hướng Đông đem chuyện này ra chèn ép Quan Doãn, tin rằng Quan Doãn và Hoàng Hán không ai dám nói thêm một chữ không nào.
Quan Doãn không nói gì nữa, ánh mắt thản nhiên nhìn Hoàng Hán, hắn muốn xem xem Hoàng Hán có dám mạo hiểm đắc tội Hô Diên Ngạo Bác để khiêu chiến với quyền uy của họ Vương không. Nếu y dám, nếu y dám thì cho dù mục đích thật sự của Hoàng Hán ở Hoàng Lương là cái gì, cũng chứng minh một điểm, Hoàng Hán và Hô Diên Ngạo Bác không phải người cùng đường, nhu cầu chính trị cuối cùng của y ở Hoàng Lương sẽ không giống với Hô Diên Ngạo Bác.
Hoàng Hán không để cho Quan Doãn thất vọng, y chỉ hơi ngẩn ra, lập tức lắc đầu nói:
- Lời của Trưởng ban thư ký Vương cũng có đạo lý, có điều cửa hàng độc quyền ô tô Audi xảy ra án mạng, không đóng cửa điều tra lấy chứng cứ sẽ ảnh hưởng đến kết quả điều tra. Vạn nhất nếu để lộ tin tức gì cũng sẽ gây khủng hoảng cho xã hội. Tôi vẫn kiên trì cho rằng cửa hàng độc quyền ô tô Audi bắt buộc phải đóng cửa.
Vương Hướng Đông vẻ mặt thất vọng thêm tức giận, há miệng đang muốn nói gì đó nhưng Hoàng Hán không cho gã cơ hội, tiếp tục nói:
- Không giấu gì Trưởng ban thư ký, một năm trước Cục trưởng Trịnh đã để ý đến chuyện cửa hàng độc quyền ô tô Audi có khoản doanh thu dị thường, bước đầu điều tra rõ cửa hàng độc quyền ô tô Audi bị tình nghi là có hiện tượng rửa tiền. Vào mấy hôm trước, Cục trưởng Trịnh lại thu được chứng cứ xác thực, phát hiện cửa hàng độc quyền ô tô Audi có khả nghi rửa tiền, Cục trưởng Trịnh chỉ thị phải áp dụng biện pháp mạnh hơn đối với cửa hàng độc quyền ô tô Audi, bây giờ cơ hội thích hợp, đúng lúc mượn cơ hội điều tra án mạng, điều tra hai vụ án cùng lúc.
Một phen nói ra, không những Vương Hướng Đông trợn mắt há hốc mồm, Quan Doãn cũng nhất thời chấn kinh, hắn không khỏi bội phục tài tuỳ cơ ứng biến của Hoàng Hán, đặc biệt là dựa vào danh nghĩa của Trịnh Thiên Tắc để phản bác Vương Hướng Đông, gần như là nét bút thần.
Đương nhiên trước đây Trịnh Thiên Tắc có điều tra chuyện cửa hàng độc quyền ô tô Audi rửa tiền thật hay không, Quan Doãn liền không được biết rồi, dù sao bây giờ Trịnh Thiên Tắc mất tích rồi, là thân tín đắc lực nhất của Trịnh Thiên Tắc, Hoàng Hán nói cái gì thì là cái đó, không ai có thể kéo Trịnh Thiên Tắc về đối chứng.
Tuy nhiên Quan Doãn có lý do để tin tưởng Trịnh Thiên Tắc quả thực đã điều tra chuyện cửa hàng độc quyền ô tô Audi rửa tiền. Cửa hàng độc quyền ô tô Audi có quan hệ làm ăn với tập đoàn Viễn Phương, đã là một trong những sản nghiệp chủ yếu của họ Vương, lại liên quan đến Hô Diên Ngạo Bác, có thể nói một mũi tên trúng hai đích.
Nghĩ sâu hơn một chút, không khỏi kinh sợ, lời này của Hoàng Hán không phải thuận miệng nói ra, cũng không phải chỉ để phản bác Vương Hướng Đông mà là rất có khả năng mượn cơ hội này để tiết lộ một cách kín đáo với hắn một tin tức kinh người --- Trịnh Thiên Tắc mất tích có lẽ có liên quan trực tiếp hoặc gián tiếp đối với chuyện cửa hàng độc quyền ô tô Audi rửa tiền!
So với sự khiếp sợ và liên tưởng của Quan Doãn, Vương Hướng Đông sau khi trợn mắt há hốc mồm một lát, bỗng làm ra một hành động khiến người ta nghẹn họng nhìn trân trối --- gã không nói gì xoay người đi, lúc đi đến cửa lại bỗng nhiên đứng lại, quay đầu nhìn Quan Doãn và Hoàng Hán nói một câu…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...