Tin đồn hắn và Ôn Lâm có quan hệ nam nữ từ lúc đầu, giờ đột nhiên lại nổi lên. Có những người đúng là không muốn yên tĩnh lấy một ngày.
Quan Doãn lo nghĩ, gọi ba người Lưu Bảo Gia lên:
- Các anh về Huyện ủy trước đi, tôi sẽ về sau.
- Chúng tôi đến Huyện ủy làm gì?
Lưu Bảo Gia không hiểu nổi sự sắp xếp của Quan Doãn.
- Đưa mặt ra, giơ nắm đấm, khiến cho người ta kiềm chế lại.
Ánh mắt Quan Doãn hơi lạnh lùng.
- Biết rồi.
Lưu Bảo Gia cười ha hả:
- Đi thôi các anh em, đến Huyện ủy xếp hàng thôi, lộ mặt tí.
Lôi Tấn Lực cùng Lý Lý cùng nhau cười ha hả nói:
- Anh Quan, nếu chẳng may đối phương thấy chúng em xuất đầu lộ diện nhưng cũng không kiềm chế thì phải làm thế nào?
Quan Doãn vỗ vai Lôi Tấn Lực:
- Hành lá cãi với đậu hủ, nên làm thế nào thì cứ làm thế ấy.
- Tuân lệnh!
Lôi Tấn Lực cung tay lại:
- Các anh em, anh Quan đã nói vậy, chúng ta đi thôi.
Ba người Lưu Gia Bảo vừa đi, Kim Nhất Giai đã phì cười vui vẻ:
- Quan Doãn, khá lợi hại, ba người đó đối với anh rất dễ bảo. Anh thu phục họ bằng nắm đấm hay dựa vào ân huệ nhỏ?
- Anh ấy luôn dựa vào sức hấp dẫn người khác.
Tiểu Muội luôn muốn giữ hình tượng cho Quan Doãn:
- Dựa vào nắm đấm thu phục thì khẩu phục tâm không phục. Dựa vào ân huệ nhỏ thì không được lâu dài. Chỉ có thể dùng nhân cách mới có thể làm cho người ta một mực thối lui. Những người biết được nhân cách của anh ấy đều dần dần bị sức hấp dẫn của anh ấy chinh phục.
- Hắn nhiều tài vậy sao? Lớn hơn chị chưa được nửa tuổi nữa. Có được sức hấp dẫn người khác sao? Chị thấy đây chính là sùng bái cá nhân.
Kim Nhất Giai bĩu môi nói:
- Chỉ nói đến thân thể gầy còm của hắn, không ra vẻ nam nhi đại trượng phu gì cho lắm, ai mà sùng bái hắn? Trừ phi những người đó có vấn đề về ánh mắt và giá trị nhân sinh quan.
Tiểu Muội chỉ thản nhiên mỉm cười, cũng không cãi vã với Kim Nhất Giai nữa:
- Em không muốn bất hòa với chị, chỉ nói với chị một sự thật. Trước kia Ôn Lâm cũng khiêu khích anh ấy, chọc tới chọc lui giờ cô ấy thành bộ dáng như vậy đó. Chỉ có người trong mắt cô gái mới đáng để cô ấy soi mói.
- Chị…
Kim Nhất Giai tức đến không trả lời được tiếng nào, bị câu nói thản nhiên của Tiểu Muội khiến mình mắc nghẹn, vội lắc đầu, biện giải cho mình một câu:
- Cô bé như em thì biết gì chứ? Không nói lý lẽ với em nữa.
Tiểu Muội vẫn thản nhiên mỉm cười như cũ, không hề phản bác lại Kim Nhất Giai.
Ba người của Quan Doãn quay về Huyện ủy, vừa lúc Liễu Tinh Nhã phái ô tô của Văn phòng Huyện ủy ra đón. Đây là lần đầu tiên kể từ khi Quan Doãn đảm nhiệm Thông tín viên được hưởng thụ đãi ngộ cao như vậy. Nếu như hắn đi xe đạp về Huyện ủy, thì mệt đây, lúc đến còn có cả Ôn Lâm chở Kim Nhất Giai, nếu không có xe tới đón, hắn đi xe đạp về chở theo Hạ Lai, còn Kim Nhất Giai phải làm thế nào?
Quan Doãn cũng là lần đầu tiên cảm nhận được sự phiền não vì những phiền toái của phụ nữ. Đương nhiên, khi hắn có ô tô rồi thì những rắc rối nho nhỏ đó chẳng đáng để phiền não. Nhưng, lúc này, khi đang ngồi ở ghế trước, Quan Doãn không hề suy nghĩ về vấn đề phụ nữ, mà suy nghĩ có chuyện quan trọng gì đến mức Chánh Văn phòng Huyện ủy phải đích thân mời hắn về?
Ô tô chạy một mạch khoảng hơn mười phút đã đến Huyện ủy. Quan Doãn khách sáo nói cảm ơn với người lái xe, sau khi xuống xe còn cố ý nắm tay Hạ Lai, bước dọc qua tòa nhà Huyện ủy. Quan Doãn cao ngất như tùng, Hạ Lai rạng rỡ như hoa. Đôi tiên đồng ngọc nữ vừa xuất hiện trong Huyện ủy đã thu hút ánh mắt của vô số người.
Kim Nhất Giai thẳng lưng, ngẩng cao đầu bước phía sau, ánh mắt ngạo nghễ, cũng không thèm liếc nhìn người khác lấy một cái, khôi phục khí chất cao cao tại thượng của cô.
Hôm nay vốn là thứ Bảy. Nếu như bình thường, người trong Huyện ủy hẳn là không nhiều lắm, nhưng lúc này lại có nhiều người bước vào với dáng vẻ bận rộn, rõ ràng là có chuyện xảy ra.
Phần lớn người ở đây hẳn là đã nghe được lời đồn. Lần đầu tiên nhìn thấy Quan Doãn, ánh mắt rất kỳ quái và trào phúng, nhưng khi nhìn tiếp đến người đẹp như hoa bên cạnh hắn thì trở nên kinh ngạc không còn lời nào để nói. Đến chốc nữa, khi Quan Doãn giới thiệu Hạ Lai là bạn gái ở thủ đô của hắn, không ít người có vẻ mặt rất phấn khích.
Đạt được hiệu quả mong muốn, Quan Doãn cười thầm trong lòng. Vương Xa Quân muốn lợi dụng quan hệ nam nữ làm lớn chuyện, bôi nhọ hắn và Ôn Lâm, hắn lại không vì danh dự của chính mình mà lại để lời đồn càng lúc càng to sao? Danh dự chỉ là bước đầu tiên, thật ra, trong tiềm thức của Quan Doãn, sao lại không có ý chọc tức Vương Xa Quân chứ. Được thôi, Vương Xa Quân ganh tị quan hệ thân thiết giữa hắn và Ôn Lâm, hắn lại dẫn đến một người bạn gái hấp dẫn xinh đẹp, lại có xuất thân tốt, khiến cho toàn bộ Huyện ủy đều biết rằng hắn đã có bạn gái rồi, hơn nữa, người bạn gái thật sự này càng có thân phận hơn bạn gái tin đồn.
Cho dù Vương Xa Quân tức giận đến mức nào thì có thể không phục được sao? Có bản lĩnh thì anh cứ đi tìm một người bạn gái thật sự tốt hơn đi, hay là làm cho Ôn Lâm yêu anh đi.
Sau khi khôi phục danh dự, Quan Doãn cũng sẽ không bỏ qua cho Vương Xa Quân. Vương Xa Quân nham hiểm tung tin vịt, nếu như hắn thật sự không có bạn gái, lại không phải đúng lúc Hạ Lai đến huyện Khổng, sự việc càng lúc càng lớn hơn, danh tiếng của hắn phải vất vả một phen. Cả Ôn Lâm cũng không thể làm người ở huyện Khổng, trừ phi phải tha hương. Quả thật là một kế ác độc, một mũi tên chết hai con chim.
Quan Doãn cố ý bước chậm lại, còn có ý muốn lượn một vòng quanh Huyện ủy, khiến cho không ít người thấy được màn biểu diễn cẩn thận của hắn, tạo ra hiệu quả rất rõ ràng. Rất nhiều người sau khi xoay người đi liền châu đầu ghé tai, bàn bạc về chuyện nghe đồn hắn đã có bạn gái thật sự từ lâu, đều nhất trí đưa ra kết luận, chuyện Quan Doãn có con với Ôn Lâm chắc chắn là có người bịa đặt. Bạn gái Quan Doãn xinh đẹp lại cao quý như vậy, sao hắn có thể làm bậy với Ôn Lâm được? Hơn nữa, cả năm nay Ôn Lâm đi làm trong Huyện ủy, nếu có sinh con, sao lại không ai biết?
Kế độc của Vương Xa Quân tỉ mỉ bày ra, đã bị Quan Doãn nhẹ nhàng phất tay một cái, đã hóa giải ngay. Lời đồn đại còn chưa kịp lên men đã biến thành chuyện cũ. Quan Doãn quả nhiên có bạn gái ở Bắc Kinh. Nghe đồn hắn có cha vợ làm quan lớn, quả thật không sai. Bạn gái Bắc Kinh của hắn chính thức lộ diện ở Huyện ủy, có phải đại diện cho việc cha vợ quan lớn của Quan Doãn sẽ điều tra huyện Khổng không?
Trong nhất thời, tin đồn Quan Doãn và Ôn Lâm có con đã biến thành bạn gái thật sự của Quan Doãn xuất đầu lộ diện, Quan Doãn sắp được điều ra huyện Khổng…. Lời đồn xôn xao, bên nào cũng cho mình là phải. Dù tin tức truyền bá thế nào, tóm lại một câu: âm mưu của Vương Xa Quân phá sản.
May mắn thế nào, đúng lúc vừa tiến tới cửa trong, lại đối diện với Vương Xa Quân đang đi tới.
Vương Xa Quân đã mất đi vẻ sáng lạn của ngày trước, tóc không bóng mượt, giày không bóng loáng, mặt mày u ám chẳng có thần sắc. Hiển nhiên, gã vì việc Lý Vĩnh Xương tạm thời bị cách chức đả kích nặng nề. Chẳng qua, trong ánh mắt tránh né của gã vẫn còn toát lên vẻ không cam lòng thất bại một cách mơ hồ, còn muốn có thể trở người đổi đời.
Vương Xa Quân đang cắm cúi bước đi, vừa ngẩng đầu lên đã ngây hết cả người. Quan Doãn trước mắt hào hứng phấn khởi, khí vũ hiên ngang, càng thêm kiêu ngạo. Bên phải hắn còn có một người đẹp rực rỡ lóa cả mắt. Ai cũng có thể nhìn thấy được quan hệ giữa hắn và người đẹp này là không bình thường. Chẳng lẽ chính là bạn gái thiên kim tiểu thư của hắn như lời đồn?
Điều làm cho Vương Xa Quân tức đỏ cả mắt là phía sau Doãn Quan còn có một người đẹp nữa, dáng vẻ như sinh đôi với người đẹp bên người hắn. Nhưng nhìn kỹ lại thì có thể nhận ra không phải là sinh đôi, chỉ là xinh đẹp như nhau, khí chất như nhau khiến người khác không dám nhìn gần.
Sao bên người Quan Doãn luôn được người đẹp vây quanh? Vương Xa Quan gần như ghen tức đến phát cuồng.
- Xa Quân, họp Huyện ủy, sao anh lại đi ra ngoài?
Quan Doãn chủ động chào, khẽ mỉm cười:
- Giới thiệu với anh, đây là Hạ Lai, bạn gái của tôi, Kim Nhất Giai, nhà đầu tư ở Bắc Kinh. Hạ Lai, Nhất Giai, vị này là Vương Xa Quân, đồng sự của anh.
Hạ Lai gật đầu cười:
- Vương Xa Quân, xin chào, thường nghe Quan Doãn nhắc đến anh.
Vẻ mặt tuy có nhiệt tình, nhưng lại mơ hồ toát ra vẻ phản kháng xa cách nghìn dặm, cũng không chủ động bắt tay Vương Xa Quân.
Hạ Lai còn giữ lễ phép cơ bản, còn Kim Nhất Giai cũng không thèm liếc mắt nhìn Vương Xa Quân một cái, nghiêng người, tránh sang một bên, ý tứ rất rõ ràng là mời đi cho, mau chóng chạy lấy người đi.
Vương Xa Quân gượng gạo gạt đi nụ cười, nói một cách vô cùng mất tự nhiên:
- Phải họp ngay, tôi ra ngoài mua cho lãnh đạo chút đồ dùng làm việc.
Nói xong vội vàng bỏ đi như chạy trốn.
Quan Doãn nhìn theo bóng Vương Xa Quân kêu lên:
- Chầm chậm thôi Xa Quân, đừng để ngã đó. Sau này nói chuyện nên có chừng mực, đừng có chuyện gì cũng nói.
Bóng người Vương Xa Quân rõ ràng là khựng lại, nhưng vẫn không quay đầu lại, bước nhanh đi mất. Quan Doãn cười thầm, nhớ đến uy phong của Vương Xa Quân ngày trước. Tuy mua đồ dùng là nhiệm vụ của gã, nhưng gã vẫn có thể sai bảo người khác. Giờ buồn cười chưa, đúng là họp khẩn cấp, những công việc quan trọng như sắp xếp hội trường, chỗ ngồi cho lãnh đạo… cũng không cho gã nhúng tay, chứng tỏ gã đã bị ghẻ lạnh rồi.
Hạ Lại và Kim Nhất Giai đến phòng thư ký, Quan Doãn bước tới trước cửa Văn phòng Huyện ủy, gõ cửa. Liễu Tinh Nhã thấy Quan Doãn đến, vội vàng nói:
- Quan Doãn, anh đến văn phòng Chủ tịch huyện Lãnh một chút, ông ấy đang tìm anh.
Quan Doãn đến văn phòng Liễu Tinh Nhã có mục đích khác. Hắn lên tiếng, không hề cất bước:
- Chủ nhiệm Liễu, xin mạo muội hỏi một câu. Ba dòng họ lớn của thành phố Hoàng Lương là ba dòng họ nào?
Liễu Tinh Nhã ngơ ngác, khó hiểu hỏi:
- Muốn gì mà hỏi đến chuyện này? Ba dòng họ của thành phố Hoàng Lương gần như ai cũng biết. Đừng để cho Chủ tịch huyện Lãnh chờ lâu, đi nhanh đi.
Quan Doãn cũng không nói tiếp với Liễu Tinh Nhã, gật đầu bước ra khỏi văn phòng, khẽ lắc đầu cười. Quả thật Liễu Tinh Nhã giống như phỏng đoán của hắn, rất cẩn thận. Ngay cả ba dòng họ lớn là họ gì cũng không nói ra, miệng kín thật.
Thật ra Quan Doãn đương nhiên biết ba dòng họ lớn của thành phố Hoàng Lương là họ gì. Lịch sử có ghi lại, ba dòng họ lớn của thành phố Hoàng Lương được hình thành và tồn tại đã lâu. Nhưng hắn chỉ biết một mà không biết hai. Vừa rồi dường như thuận miệng hỏi Liễu Tinh Nhã, nhưng thật ra là thử anh ta.
Lần trước Tưởng Tuyết Tùng đến huyện Khổng, biểu hiện của Liễu Tinh Nhã rất quyền biến, khiến Quan Doãn có thêm đánh giá đối với Liễu Tinh Nhã. Trực giác nói cho hắn biết, dường như quan hệ của Liễu Tinh Nhã và Lãnh Nhạc rất tốt.
Đến văn phòng Lãnh Phong, gõ cửa bước vào. Lãnh Phong đang tựa lưng vào cửa sổ, vẻ mặt nghiêm trọng.
- Quan Doãn, hạng mục đập sông Lưu Sa phải dừng lại.
Lãnh Phong nói thẳng vào vấn đề.
- Tình hình rất nghiêm trọng. Công nhân và thôn dân lân cận cùng nhau quấy rối. Quế Hiểu Kiệt và Quách Vĩ Toàn ra mặt làm công tác trấn an nhưng cũng không làm gì được.
Quả nhiên, Vương Xa Quân trong tối, Lý Vĩnh Xương ngoài sáng, phối hợp đúng là ăn ý.
Trong lòng Quan Doãn lập tức thông suốt. E là việc trên thành phố trừng phạt Lý Vĩnh Xương đã có tin đồn truyền ra!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...