52. Động Phòng, Hai Kẻ Bối Rối...
Thật vất vả dằn vặt dày vò người ta cho đã, Quách Mỹ Mỹ và Tề Tiểu Mi mới cáo từ về nhà. Tiễn Tiểu Háo lại đối Sở Cố Hoài nói từ hôm nay nàng bắt đầu mỗi ngày buổi tối đều ngủ với Duy Duy, Sở Cố Hoài vẻ mặt hắc tuyến đứng ở bên cạnh, hận không được đem tiểu tử này quay về trong bụng mẹ, thế là thế nào......
“ Không thể.” Sở Cố Hoài lạnh lùng nói.
“ Tại sao a, Duy Duy mới vừa đến còn chưa quen đâu, em chăm sóc hắn......” Tiễn Tiểu Háo tức giận phản bác.
“ Mẹ......” Sở Duy Tiêu thật cẩn thận kéo kéo y phục Tiễn Tiểu Háo.
“ Không sợ, mẹ cho con chỗ dựa.” Tiễn Tiểu Háo quyết đoán nói, khí thế dồi dào.
“ Không phải chị không cho em chăm hắn......Nhưng mà......” Sở Cố Hoài có chút bất đắc dĩ.
“ Vậy là được rồi.” Tiễn Tiểu Háo đánh gảy lời Sở Cố Hoài.
“ Ngoan nào, chị đã lớn như vậy rồi, đừng nhõng nhẽo......” Tiễn Tiểu Háo bỗng nhiên chuyển biến sách lược, dỗ dành Sở Cố Hoài, còn chủ động tiến lên hôn nàng.
“ Chị mau ngủ đi, ngày mai còn phải đi làm nữa, em và Duy Duy đi khách phòng ngủ......” Tiễn Tiểu Háo kéo Sở Duy Tiêu đi khách phòng.
“ Ai......” Sở Cố Hoài thở dài, bất đắc dĩ nhìn hai mẹ con vừa đi vừa tán gẫu, yên lặng đi trở về gian phòng trống không của mình.
Sáng hôm sau, Sở Duy Tiêu đã trở nên thân thiết hơn với Tiễn Tiểu Háo, trong lòng Sở Cố Hoài thật sự bội phục Tiễn Tiểu Háo về việc dỗ dành đứa nhỏ, nàng không thể nhìn ra Sở Duy Tiêu là hôm qua mới cùng Tiễn Tiểu Háo quen biết.
“ Mẹ ơi, tối hôm qua chuyện ngày xưa mẹ còn chưa kể xong......” Sở Duy Tiêu ngồi ở bàn cơm quay qua quay lại.
“ Buổi tối kể tiếp......” Tiễn Tiểu Háo đem trứng chim để ở trên bàn, vứt bỏ vỏ trứng sau đó xịt miếng nước tương, nhét vào trong miệng nhỏ của Sở Duy Tiêu.
“ Khụ khụ......” Sở Duy Tiêu quả nhiên không ngoài dự đoán của Sở Cố Hoài, sặc rồi.
“ Uống sữa vào uống sữa vào......” Tiễn Tiểu Háo vội vàng đưa sữa cho Sở Duy Tiêu.
“ Cẩn thận một chút nha......” Tiễn Tiểu Háo ôm oán giận nói.
“ Cục cưng ơi, là em đem một cái trứng chim lớn nhét vào miệng hắn đó.” Sở Cố Hoài bất đắc dĩ nói giúp Sở Duy Tiêu, bởi vì bị nghẹn lòng đỏ trứng, Sở Duy Tiêu nói không thành lời nên liên tục gật đầu phụ họa.
“ Ủa...... Vậy đó hả?” Tiễn Tiểu Háo ngượng ngùng cười cười, tiếp tục hướng Sở Duy Tiêu trút sữa.
Sau khi Sở Duy Tiêu rốt cục đem trứng chim nuốt xuống, tiếp tục ăn những món khác, Sở Cố Hoài mới mở miệng trò chuyện với Tiễn Tiểu Háo.
“ Hôm nay có sắp xếp gì không.”
“ Mang Thước Thước cùng Duy Duy về nhà một chuyến, vừa rồi ba em gọi điện thoại lại đây, nói bá phụ bá mẫu cũng qua, ưm...... Đại ca Nhị ca cũng lại đây giúp vui.” Tiễn Tiểu Háo vừa ăn vừa trả lời.
“ Á, vậy có muốn chị đưa em đi không.” Sở Cố Hoài giúp Tiễn Tiểu Háo lấy hạt cơm nơi khóe miệng, tiếp tục hỏi.
“ Đương nhiên rồi a, chẳng lẽ chị muốn em một mình mang theo hai đứa nhỏ đi xe buýt hả.” Tiễn Tiểu Háo trừng mắt nhìn Sở Cố Hoài.
“ Đại ca Nhị ca em sẽ không lại đây đón em sao? Em gọi một cú điện thoại khẳng định bọn hắn lập tức đến đây.” Sở Cố Hoài không đồng ý nói.
“ Không muốn bọn hắn đón.” Tiễn Tiểu Háo gắp một khối đậu hủ nhét vào miệng Sở Cố Hoài.
“ Ừm, chị đưa em đi ha.” Sở Cố Hoài cười mị mị nói, hôm nay tâm tình bởi vì khối đậu hủ này trở nên tốt bất ngờ.
“ Buổi tối cũng phải lại đây đón em đó, nhân tiện ăn bữa cơm luôn, chị phải nghe mẹ chỉ dạy kinh nghiệm chăm em bé, dường như Thước Thước rất thích chị, về sau chuyện của Thước Thước chị nên quan tâm nhiều một chút.” Tiễn Tiểu Háo đối Sở Cố Hoài nói.
“ Ừm, được thôi.”
Ăn cơm chiều xong, Tiễn Tiểu Háo mang theo hai đứa con lên xe Sở Cố Hoài, đem Tiễn Tiểu Háo đưa đến sau, Sở Cố Hoài ở Tiễn gia trình diện xong liền đi sự vụ sở làm.
Buổi tối, Tiễn gia vẫn là một quán náo nhiệt, Tiễn ba ba ôm Thước Thước vui vẻ cùng Sở mẹ mẹ tán gẫu vấn đề cháu gái phải chăm làm sao,Tiễn ba ba lôi kéo Duy Duy dạy hắn chơi cờ.
“ Cố Hoài đến rồi à.”
“ Vâng.” Sở Cố Hoài hướng Tiễn ba ba cười cười.
“ Cha......” Duy Duy ngọt ngào kêu một tiếng.
“ Ngoan.” Sở Cố Hoài đi lên trước hủy kiểu tóc Tiễn Tiểu Háo cực khổ làm cho Duy Duy.
“ Sao chị mới vừa tới đã quậy phá rồi a.” Tiễn Tiểu Háo liếc Sở Cố Hoài một cái, giúp Duy Duy chải tóc.
“ Ai...... Địa vị giảm xuống.” Sở Cố Hoài thở dài ngồi xuống.
“ Tạm thời thôi.” Tiễn Tiểu Háo rót nước ép ngô mới vừa làm cho Sở Cố Hoài.
“ Cố Hoài ơi, đến, lại đây con.” Tiễn mẹ mẹ hướng Sở Cố Hoài vẫy tay. Kêu nàng qua, Sở Cố Hoài đến bên cạnh Tiễn mẹ mẹ ngồi xuống, tiếp nhận Thước Thước đang ngủ say trong tay Tiễn mẹ mẹ.
“ Cố Hoài a, mẹ nói cho con nghe, chăm em bé thực phiền toái,tối nay các con trở về, mẹ chỉ con cách chăm sóc, đến, trước là pha sữa, nước cỡ vầy, lấy sữa bột nhiều chút, chớ lấy quá liều, em bé uống không nhiều đâu. Nhớ rõ phải đun ấm sữa, đừng nóng quá hoặc nguội quá, nguội quá dễ bị tiêu chảy......” Tiễn mẹ mẹ dặn dò Sở Cố Hoài từng li từng tí, còn lấy ra đồ vật này nọ thực hành cho Sở Cố Hoài xem.
“ Còn việc thay tả nữa...... Thước Thước khóc con liền xem xem nàng đói bụng hay là tiểu ẩm ướt, bằng không bé sẽ bị lạnh...... Việc này cụ thể các con tự mình xem.”
“ Đây là những việc hôm qua mẹ đã viết, hạng mục cần chú ý. Về cơ bản đều ở trong này, con tự xem đi, hôm nay mẹ cũng đã chỉ Tiểu Háo, hai người các con hẳn là không vấn đề đi. Em bé cũng không phải là sủng vật, phải kiềm chế lại.” Tiễn mẹ mẹ dặn bảo thêm.
“ Bà ngoại, những chuyện này Duy Duy đều biết.” Sở Duy Tiêu giơ tay, tỏ vẻ như hắn đã làm thường xuyên.
“ Ai, đứa nhỏ ngoan.” Tiễn mẹ mẹ thương tiếc sờ sờ đầu Sở Duy Tiêu.
“ Sau này nha, kêu cha mẹ con làm, con cứ thường xuyên lại đây chơi với chúng ta.” Sở mẹ mẹ đem Sở Duy Tiêu ôm đến trên đùi mình.
“ Dạ.” Sở Duy Tiêu ngoan ngoãn ứng thanh.
“ Mẹ, mọi người cũng không nên cưng chiều hắn như vậy, hắn đã tới tuổi đến trường.” Sở Cố Hoài mở miệng nói.
“ Ôi trời, chưa trễ a, ở với mọi người tận một năm rưỡi nữa mà sợ cái gì.” Sở mẹ mẹ phản đối.
“ Cũng không thể nói như vậy, con trai mà, thế này đi, mấy tháng nữa, con giúp Duy Duy tìm trường học tốt, mọi người trong mấy tháng này nựng nựng cho đã đi, về sau không thể được.” Sở ba ba đề nghị.
“ Duy Duy, có thể sao?” Sở Cố Hoài thực tôn trọng đứa nhỏ.
Sở Duy Tiêu gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
“ Cứ như vậy đi......” Tiễn Tiểu Háo giải quyết dứt khoát.
Lúc Tiễn Tiểu Háo và Sở Cố Hoài về đến nhà, đã là mười giờ tối, Thước Thước và Duy Duy bị các trưởng bối bắt ở lại Tiễn gia, hai tến thất sủng các nàng đành phải trở về, dự định vài ngày nữa mới qua đón đứa nhỏ.
“ Tắm đi rồi ngủ.” Tiễn Tiểu Háo đối Sở Cố Hoài nói.
“ Ừ.”
Vì thế hai người ở hai phòng khác nhau đều đã tắm xong, Tiễn Tiểu Háo trở lại phòng thì thấy Sở Cố Hoài đang sấy tóc, khắp phòng tràn đầy hương thơm sữa tắm.
“ Thế nào, hôm nay phá lệ ngủ với chị hả?” Sở Cố Hoài trêu chọc.
“ Đừng giỡn mà, một chút ý tứ cũng không có.” Tiễn Tiểu Háo thở phì phò ngồi trên giường.
“ Phải rồi a, sau khi đứa nhỏ xuất hiện thì địa vị của chị giảm xuống hẳn luôn.” Sở Cố Hoài cười nói.
“ Hừ.”
“ Đừng hừ hừ, lại đây, chưa hong khô tóc mà dám nằm trên giường, cẩn thận sau này về già sẽ bị chứng đau nửa đầu, chị giúp em sấy.” Sở Cố Hoài đem Tiễn Tiểu Háo kéo qua, cầm máy sấy giúp nàng.
Tay Sở Cố Hoài mềm mại, lướt trong tóc nàng giúp nàng thổi từng cọng từng cọng, thực thoải mái, Tiễn Tiểu Háo nhịn không được giật giật, tựa vào trên người Sở Cố Hoài, cọ cọ chà chà.
“ Đừng lộn xộn.” Sở Cố Hoài thanh âm có chút khàn khàn.
“ Đừng mà, chị Cố Hoài, chị thật êm ái, rất thoải mái......” Tiễn Tiểu Háo híp mắt nói.
“ Em sẽ hối hận.” Sở Cố Hoài tắt máy sấy, ngồi ở trên giường, để Tiễn Tiểu Háo tự do cọ cọ trong lồng ngực nàng.
“ Sẽ không,chị Cố Hoài! Chúng ta đã có con!!” Tiễn Tiểu Háo kích động ngồi thẳng dậy, hét lên sau đó tức giận đến thở gấp.
“ Em kích động quá vậy.” Sở Cố Hoài giúp nàng vỗ vỗ lưng.
Nhưng nàng không hề trốn sự tập kích bất ngờ của Tiễn Tiểu Háo, Tiễn Tiểu Háo xoay người đem Sở Cố Hoài đè ở trên giường, thô bạo áp môi mình lên đôi môi đỏ hồng của Sở Cố Hoài.
Sở Cố Hoài lặng lẽ hít một hơi trong lòng, con bé ngốc này thô bạo quá, làm môi mình muốn nứt ra, Sở Cố Hoài trong lòng hạ quyết định, chính là hôm nay đi, nàng sẽ không cho Tiễn Tiểu Háo có cơ hội đổi ý.
Một khi đã như vậy, phản công mới chính là việc quan trọng. Sở Cố Hoài xác định chủ ý, lập tức vươn tay ôm Tiễn Tiểu Háo lật nàng lại, trở mình đè trên người nàng, đem cục diện nắm ở trong tay, Sở Cố Hoài mút đôi môi nhỏ Tiễn Tiểu Háo, dần dần, Tiễn Tiểu Háo cũng thả lỏng mình, bắt đầu hưởng thụ những trải nghiệm tốt đẹp Sở Cố Hoài mang lại, thừa dịp Tiễn Tiểu Háo phân tâm, Sở Cố Hoài như linh xà thâm nhập vào khoan miệng Tiễn Tiểu Háo không chút trở ngại, Sở Cố Hoài thõa mãn dò xét hàm trên Tiễn Tiểu Háo, truy đuổi cái lưỡi đang trốn tránh của nàng, Tiễn Tiểu Háo cảm thấy trời đất quay cuồng, giống như cả thế giới đều đảo lộn hết, hô hấp trở nên khó khăn hơn, giữ hai chân bỗng lướt qua một dòng nước ấm.
“ Ưm......” Tiễn Tiểu Háo nhịn không được phát ra một tiếng rên rỉ khi Sở Cố Hoài buông tha đôi môi sưng đỏ của nàng. Hộc hộc...... Này xấu hổ thanh âm là do mình phát ra sao, Tiễn Tiểu Háo trừng lớn đôi mắt không thể tin đối mặt Sở Cố Hoài.
“ Ngoại trừ chị, không ai được quyền nghe thấy, rất mê người...... Cục cưng ơi, làm sao bây giờ......” Sở Cố Hoài nhẹ nhàng dùng môi mình chạm nhẹ vào đôi môi sưng đỏ của Tiễn Tiểu Háo, mị hoặc nói, tay không ngừng dạo chơi trên lưng nàng.
“ Chị, chị Cố Hoài......” Tiễn Tiểu Háo thanh âm rất nhỏ, mang hơi thở gấp gáp, gương mặt nàng được che phủ bởi áng mây hồng.
“ Hửm?” Sở Cố Hoài vừa trả lời vừa đem váy ngủ của Tiễn Tiểu Háo vén lên.
“ A......” Tiễn Tiểu Háo lại nhịn không được rên rỉ, thò tay bắt lấy cái tay đang làm loạn của Sở Cố Hoài.
“ Đừng nghĩ chạy trốn, đêm nay chính em chủ động quyến rũ chị. Cục cưng......” Sở Cố Hoài ở bên tai Tiễn Tiểu Háo thổi một hơi.
“ Nhưng, nhưng mà......” Tiễn Tiểu Háo mặt đỏ bừng, không biết nên nói cái gì mới tốt.
“ Không có nhưng mà, ngoan, buông tay......” Sở Cố Hoài vừa nói vừa thổi khí bên tai Tiễn Tiểu Háo, làm cho tai Tiễn Tiểu Háo ngứa ngáy, nhưng lại chạm không tới,nhịn không được vặn vẹo thân mình.
“ Coi kìa, cục cưng, em lại quyến rũ chị......” Sở Cố Hoài cười cười, đem váy ngủ Tiễn Tiểu Háo cởi ra, cũng đem quần áo mình thoát đi.
Kế tiếp, Sở Cố Hoài tự nhiên là đem cái bra vướng tay vướng chân quăng đi.
“ Ưm.., nhìn không ra nha, phong cảnh mỹ lệ giấu sau y phục, thực mê người.” Sở Cố Hoài tiếp tục khiến cho Tiễn Tiểu Háo mặt đỏ tim đập mạnh, vươn tay nắm Tiễn Tiểu Háo ( hòa quyện vào nhau)
“ A......” Sở Cố Hoài nhìn nhìn Tiễn Tiểu Háo rối rắm, cười cười, thả tay ra, cúi xuống hôn hôn Tiễn Tiểu Háo cái trán, cái mũi, môi, xương quai xanh, còn có......( Tiếp tục hòa quyện) (Bạn tác giả viết mấy chữ đó đấy không phải editor dịch sai hay tự ý cắt đoạn đâu, nên đoạn này mình cũng không biết TTH có bị SCH “ăn” chưa nữa:x, theo ý các bạn thì sao ^^)
Bây giờ Tiễn Tiểu Háo hoàn toàn là nhịn không được nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...