Dương Nhuệ Phong vừa nói, còn không quên liếc một cái nhìn khiêu khích về phía Tần Liên Thành, không sai, chính là rung cây nhát khỉ, ông mày dạy người của mày, có bản lĩnh thì đứng ra mà cắn ta đây này.
Tần Liên Thành mỉm cười không nói, trong lòng âm thầm bơm hơi cho Trần Thái Trung, tiểu Trần àh, cậu nên cho tôi thêm thể diện chứ.
- Ai nói là chúng tôi đi chơi?
Trần Thái Trung nhìn Dương Nhuệ Phong, mũi hừ một tiếng lạnh lùng
- Chúng tôi là tìm mục tiêu đi đàm phán với khách hàng, nhưng giao dịch ở Birmingham đã xong rồi, chúng tôi không thể ngồi đần ở đây đợi hợp đồng tự đến chứ?
Theo sau tiếng hừ lạnh đó, quan hệ giữa hắn và Dương Nhuệ Phong, tuyên bố hoàn toàn vỡ tan, có điều, ngay cả là như thế, hắn cũng không thể nói ra lời nói quá đáng, đúng vậy, đây là thói thường của quan trường.
Kiểu cảm giác này rất tinh tế, không dễ gì giải thích, hay là nói cách khác, giống như dạng quyết liệt, Trần Thái Trung đương nhiên có thể nếu như lúc nãy thêm một câu trước đó
- Dương Nhuệ Phong cậu nói khắm lắm
Nhưng sự vệc…. lại không thể làm như vậy.
Lời này một khi nói ra, trừ phi hắn trong phút chốc răn dậy Dương Nhuệ Phong, biểu hiện dũng mãnh bình thường của Đảng thái tử, nếu không, hắn rất khó giúp đỡ được gì trong quan trường.
Bất kể quan hệ thế nào, tôn ti trên dưới đều phải nói tới, chơi trò chơi cũng phải nói quy tắc của trò chơi, không có không giống lời nói treo bên ngoài, tốt nhất là ít kiêu ngạo đi.
Nhưng chỉ có cái hừ lạnh này, Dương Nhuệ Phong tức giận muốn đi ngay
- Cậu ký hợp đồng gì ở Birmingham chứ? Không có chứ gì? Tài nguyên địa phương cậu cũng không biết đào, không ngờ lại chạy đến nước Pháp….
Nói đến đây, gã quay đầu lại nhìn về hướng Tần Liên Thành, cười lạnh một tiếng
- Chủ nhiệm Tần, các ông làm thu hút đầu tư là làm chuyện gì vậy? Nói rằng là tham vọng viển vông chắc cũng không quá đáng chứ? tôi hy vọng ông có thể cho tôi lời giải thích.
- Tôi từ trước tới giờ không quan tâm thao tác cụ thể …
Tần Liên Thành ngồi dựa vào ghế, cười mà như không cười rồi lắc đầu nhìn Phó chủ tịch Dương
- Chúng tôi thu hút đầu tư không chú ý đến quá trình, cái chúng tôi muốn là kết quả, Trưởng phòng Trần… năng lực nghiệp vụ cũng tạm được đó.
Lời này, chính là một cái đinh mềm thật sự, “luận mèo đen mèo trắng “ của Đặng Công, đương thời nóng đến bỏng tay, Dương Nhuệ Phong cho dù là muốn đâm chọc, từ lời nói này cũng không đâm được.
- Chúng tôi đã cố hết sức rồi, thật sự không có tiềm lực gì có thể đào
Vương Ngọc Đình không thuận mắt. Dựa vào nhãn lực của cô ta, tức khắc nhìn ra, Trưởng đoàn và Phó đoàn khảo sát đang phân cao thấp, có điều, trong lòng cô ta thật sự hoảng
- Ông dựa vào điều gì cho rằng chúng tôi không làm được?
- Ý đồ ký tắt ICI xây dựng nhà máy, còn có bốn năm ý đồ nữa, đang trong quá trình tiếp xúc……
Dự án gần nhau, vậy là làm không ra, tuy mọi người hiểu rõ. Thu hút đầu tư là một quá trình dài dòng, nhưng không ngờ có thể ký tắt, cái này là tiền vị tiền, có thể coi như không phí công làm.
- Ha, thật không?
Liên Nhất Thành nhất thời lên tiếng
- Tiểu Vương, khổ cho cậu rồi, ha ha
~Miệng gã gọi tiểu Vương. Trong lòng mọi người không hiểu rõ lắm, ý người ta nói - chúng tôi thu hút đầu tư ý đồ ký tắt, thế nào? Không phải Dương Nhuệ Phong anh nói không ký được sao?
- Mới ký tắt được một dự án?
Dương Nhuệ Phong hừ một tiếng, tuy nhiên lần này, gã sẽ kéo người đến ủng hộ, tối thiểu mọi người cho rằng như vậy
- Trưởng phòng Trương, ông cũng là làm nghiệp vụ, phiền ông giải thích với tôi một chút, hội giao dịch lớn như vậy, ký tắt một dự án, có phải là đã làm cho đắc chí rồi không? Có phải đã làm ột số nhân công có khoản du lịch không?
Được, vấn đề này, Trưởng phòng Trương Linh Linh bị dồn tới bốc hỏa rồi, lời của cô ta, nhất định đắc tội với một vị lãnh đạo nào đó – hai Phó giám đốc sở đều dựng tai nghe kìa.
Lúc này, cô ta thật khó xử chết đi được, một bên là lãnh đạo trực tiếp chính mình, một bên là Phó chủ tịch thành phố nắm quyền thực, đổi lại là anh bạn, thì anh bạn sẽ chọn ai?
Đương nhiên, đổi lại là anh bạn chắc chắn sẽ chọn Tần Liên Thành, có thể Trương Linh Linh không phải là độc giả, cô ta nghĩ linh tinh, chọn một con đường đại khái thuộc trung gian, hai bên đều không phạm đến là tốt nhất
- Cái này… tình hình cụ thể cần đối phó cụ thể, tôi cũng khó nói ….
Bình tĩnh mà xem xét, lời nói thực này, một câu lời nói thật, tuy nhiên tiếc nuối chính là, câu nói thật này cũng là đắc tội với hai bên.
Tần Liên Thành nghĩ, nha đầu ngươi là người ta thu hút đầu tư, tính chất lần này, ngươi cũng không phải không hiểu rõ, thuần túy là đến đây du lịch và mua sắm, ai từng có trông cậy vào cái triển vị kia chứ? uhm? ngươi lại có ý đồ ký tắt là có ý gì? Người ta còn có suy tính bước tiếp theo ngươi cũng không xem xét sao?
Mông của ngươi, ngồi chỗ nào rồi?
Dương Nhuệ Phong cũng tức giận, ngươi nói “thành tích rất kém” thì sẽ chết àh? Dọc đường đi chỉ nghe thấy ngươi nói Trần Thái Trung thế này thế nọ không chịu nổi, lúc này đến điểm mấu chốt rồi, ngươi lại không nói lời nào sao?
- Khó nói, Trưởng phòng Trương nói “ khó nói” sao?
Gã cười nhạt một tiếng, gật đầu nhẹ
- Vậy thì nói, thành tích này… ít nhất cũng làm ra được chứ.
Nhưng mà… có ít người đã vênh váo có tiền rồi!
Nói đến đây, thanh âm của gã đầy mãnh liệt
- Đây là tiền vốn của nước ngoài tùy ý phá hoại hình tượng thành phố Phượng Hoàng, đây là để đại sứ quán trú hợp pháp báo cáo tình hình tư bản nơi này tới tôi.
- Trần Khoa làm không ít việc.
Tạ Hướng Nam nhịn không được, gã ngơ ngác nhìn Dương Nhuệ Phong
- Ở địa vị xã hội của anh ta, Debby gửi giấy mời đến, mời Chủ tịch thành phố Đoàn đến phỏng vấn Debby, người ta có ý kết bạn với thành phố Phượng Hoàng mà.
Thành phố bạn bè? cả hiện trường ồ lên, Dương Nhuệ Phong nhất thời đứng ở đó, hồi lâu chẳng nói được lời nào.
- Thật không?
Lưu Mẫn cuối cùng lên tiếng rồi, cô ta đã thờ ơ lạnh nhạt nửa ngày rồi, bây giời nghe nói có người phát thư mời Chủ tịch thành phố Đoàn, cô ta tất nhiên vui vô cùng, cuối cùng phá vỡ sự yên lặng
- Ha ha, Trưởng phòng Trần, thư mời ở chỗ đồng chí àh?
- Đúng vậy
Trần Thái Trung gật đầu, cũng không liếc mắt nhìn Dương Nhuệ Phong
- Tôi còn nói khi về sẽ chuyển giao cho Chủ tịch Đoạn, nếu không thế cùng đại bộ đội hội hợp, ha ha, vậy thì phiền Bí thư Lưu cô chuyển vậy.
Nói thật, muối nói tới hiểu rõ lịch sử làm giàu của Trần Thái Trung, đừng nói là đoàn khảo sát thu hút đầu tư, cho dù là quay về tỉnh Thiên Nam, cũng không người nào biết nhiều hơn so với Lưu Mẫn, nếu không phải là cô ta gian lận, Trần mỗ sợ cũng không vào được Đảng đâu.
Nghe lời này, cô ta đương nhiên đoán ra, Trần Thái Trung phỏng đoán là muốn thông qua Dương Thiến Thiến chuyển giao cho Đoàn Vệ Hoa, người ta là bạn học nên tình cảm cũng được, nghĩ đến đây, cô ta thản nhiên cười
- Ha ha, tự cậu chuyển đi, tôi chẳng sao cả.
- Ha ha, tôi chuyển, còn không phải qua tay Bí thư Lưu sao? Một chuyện không phiền hai chủ, ha ha
Trần Thái Trung cười vui
- Hơn nữa, chuyện này phỏng chừng còn phải để cô thu xếp.
Điểm này là kỹ xảo người nắm người, kiểu tình huống này, Lưu Mẫn người ta để hắn chuyển, tuy không phải không thể, nhưng trước mắt hắn làm thế mới là chính xác nhất.
Dù sao trong chiếc nhẫn của hắn, vô số kho báu đến từ Champs Elysees, tùy tiện đưa tặng cho Dương Thiến Thiến, cũng tuyệt đối mạnh hơn so với phong thư nhiều.
Lời này trong lòng Lưu Mẫn nghe được, tự nhiên muốn bao nhiêu uất ức thì có bấy nhiêu uất ức.
Dương Nhuệ Phong nghe được cũng không tiếp thụ lắm, thế là, gã quyết định thật nhanh liền bỏ qua một bên vấn đề này
- Được rồi, vấn đề này chúng ta không nói nữa, có điều, nghe nói các cậu ở Paris, nhục mạ lãnh tụ Đảng xã hội nước Pháp, còn tiến hành ẩu đả với Cảnh sát duy trì trị an?
Lời này vừa nói ra, hiện trường lại im lặng như tờ một hồi lâu, ngoại trừ không biết nên trả lời như thế nào, còn lại cũng chẳng thèm trả lời
Đợi một lúc lâu., phát hiện không có ai trả lời, Đoàn trưởng Dương không vừa lòng
- Vừa nãy không phải mọi người đều có thể nói được sao? bây giờ làm sao thế? Câm điếc rồi àh?
- Tôi muốn hỏi một chút, Đoàn trưởng Dương
Vẫn còn Vương Ngọc Đình nhịn không được, ở đây địa vị của cô ta cao nhất, cho nên, cô ta dám có gì thì nói thế
- Đại sứ quán cư trú hợp pháp có nói cần phải truy cứu trách nhiệm của Trưởng phòng Trần không?
Lần đầu tiên, Trần Thái Trung con người này, bị đề xuất rõ ràng, tuy mọi người đều biết, một loạt vấn đề này, đều là nhằm vào Trần Thái Trung, nhưng nếu Dương Nhuệ Phong không chỉ ra, ai sẽ đi ăn no rồi chịu đòn, tự đi tìm chỗ khổ sao?
- Truy cứu trách nhiệm?
Dương Nhuệ Phong cười nhạt một tiếng, con mẹ mày, mày là một nhân viên chủ nhiệm nho nhỏ, đúng là không còn vương pháp nữa rồi sao? Nếu đại sứ quán cư trú hợp pháp không cần ta truy cứu trách nhiệm, ta còn nói được gì làm được gì nữa? Ngại bộ máy của thành phố Phượng Hoàng đoàn kết chặt quá?
Lời này có chút quá đáng, tuy rằng ông ta vẫn không tiếp lời Vương Ngọc Đình, đầu mâu cũng không có thể không thể đỡ được chỉ thằng Trần Thái Trung, nhưng lời nói kỳ quái, thật sự là rất bất lợi cho bộ máy đoàn kết.
Tần Liên Thành không chịu nổi trước rồi, tuy trước mắt Dương Nhuệ Phong may mắn hơn gã, nhưng gã cũng không phải là người dễ bị ức hiếp
- Phó chủ tịch Dương, có chuyện thì nói đi, đại cục làm trọng, ông không cho rằng như vậy sao?
Dương Nhuệ Phong trừng mắt nhìn anh ta, cũng không dám tác quái nữa, bất kể thế nào, Lưu Mẫn tâm phúc của Đoàn Vệ Hoa vẫn còn ngồi đây
- Đại sứ quán cư trú hợp pháp đương nhiên nói rồi, muốn thành phố Phượng Hoàng của chúng ta giáo dục tốt tư tưởng cán bộ.
Thật lòng mà nói, gã hiện tại mơ hồ cảm thấy không đúng, Tần Liên Thành quan hệ với gã không hòa hợp lắm, nhưng cũng không tới mức bởi vì một trưởng phòng nho nhỏ mà cứng rắn chống đối gã, mà thái độ lúc nãy của Lưu Mẫn, càng là nói rõ, tên họ Trần này, mười phần thì có tám chín phần có điểm sâu xa với Đoàn Vệ Hoa.
Nhưng bây giờ, đao khó cho vào vỏ, gã không chỉ tên làm khó Trần Thái Trung, nhưng không hề nghi ngờ, mọi người đều biết gã muốn làm khó, chính là ý đó.
- Tôi nghĩ chuyện này, khả năng có hiểu nhầm gì đó
Vương Ngọc Đình nhìn Dương Nhuệ Phong, chậm rãi nói
- Đại sứ quán cư trú hợp pháp là vì bảo hộ Trưởng phòng Trần, còn muốn anh ta và cán bộ Nghiêm cùng nhau về nước, nhưng Thư ký Khâu không nói gì đến truy cứu trách nhiệm Trưởng phòng Trần.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...