Quan Thương

Liễu Diệp Thiên không để Lâm Tuyền đánh trống lảng:

- Thành phố mà ra giá thấp thì người ta bảo chúng ta quan thương câu kết.

- Chúng ta chính là quan thương câu kết còn gì nữa.

Lâm Tuyền giang tay ra:

- Hay là mang nó ra đấu giá công khai, tôi sẽ trả hơn người cao nhất 100 triệu.

- Đem đấu giá công khai, chưa chắc được nổi 1 tỷ.

Cố Hiểu Linh cười trên đau khổ của người khác:

- Có điều phải xem ai bức thiết hơn.

- Cậu có lòng tin với TTCK trong nước như thế thì đem tiền chuyển về nước thật nhanh mới là điều cậu quan tâm nhất. Giá thấp thì bị người ta công kích, giá cao thì cậu di chuyển được nhiều tài sản, lợi thế còn gì. Huống hồ nều thành phố hành động nhanh, cậu chưa chắc mất quyền khống chế tổng cty XD, 1.5 tỷ là cái giá phải chăng rồi còn gì.


Cảnh Nhất Dân thong thả uống trà, nghe bọn họ mặc cả với nhau.

- Nói thực, nếu có thể giữ được tổng cty XD thì cứ nên giữ thì hơn, tổng cty XD có cơ sở tốt ở việc kiến thiết hạ tầng, đó là điều tôi cần. Đương nhiên nếu có khó khăn, hai ba năm sau lấy lại quyền khống chế nó cũng không thành vấn đề.

Lâm Tuyền kiến nghị:

- Thêm vào 30 quyền kinh doanh nhà máy xử lý nước thải ở khu Thành Nam thì được.

- Mà máy xử lý nước thải?

Liễu Diệp Thiên nghi hoặc:

- Liên hợp Tĩnh Hải định chuyển hưởng sang sản nghiệp bảo vệ môi trường?

- Tài chính không thể ở mãi trong TTCK, cho nên phải nghĩ cách chuyển sang thực nghiệp, ở sản nghiệp truyền thống có tập đoàn thế lực lâu đời, tiến vào sẽ bị họ o ép bài xích, nên chỉ còn nguồn năng lượng mới và bảo vệ môi trường thôi, nhà máy xử lý nước thải là điểm tiến quân tốt.

Lâm Tuyền giải thích:

- Với tình hình trong nước hiện nay, trong thời gian dài cái nghiệp xử lý nước thải sẽ không có lợi nhuận nhiều. Nhưng xét tới tiềm lực thị trường cực lớn trong nước, tôi muốn tiến vào trước, ít nhất sẽ kinh doanh kiến thiết nhà máy xử lý xả thải ở thành phố ven biển phía đông. Lợi nhuận ở mảng này tương đối ổn định, lại còn giúp chính phủ tiết kiệm đầu tư vào nó ...

Cố Hiểu Linh nói với giọng có chút thương hại:

- Thẩm Thị giờ còn đang tổ chức tiệc mừng nữa, bọn họ không hiểu rằng mình đã lựa chọn một chiến trường sai lầm, còn lựa chọn một đối thủ sai lầm ...

Lâm Tuyền nhếch môi lên, không hề cười ...

Khách sạn Ngân Thành, bữa tiệc do Địa ốc Thẩm Thị và Đầu tư An Thái liên hợp tổ chức đang tới cao trào, bữa tiệc mới rất nhiều doanh nhân xây dựng, vật liệu. Trong mắt những người này, ST Tinh Hồ cùng với công ty liên quan đều là hóa thân của tội ác cực lớn, bọn họ lợi dụng quan hệ mật thiết với chính phủ, lũng đoạn tài nguyên địa ốc Tĩnh Hải, khống chế nó tăng trưởng, để chiếm lợi nhuận ổn định, gây trở ngại cho người khác kiếm lợi kếch sù, còn chuyện nào khiến người ta căm hận hơn thế? Nhưng từ khi Liên hợp Tĩnh Hải âm thầm quật khởi tới nay, ít nhất không có chủ đầu tư địa ốc nào dám công khai đứng ở phía đối diện với Liên hợp Tĩnh Hải, nếu không phục, nhìn tấm gương Lệ Cảnh.

Sự xuất hiện của Địa ốc Thẩm Thị và đầu tư An Thái khiến rất nhiều chủ đầu tư địa ốc Tĩnh Hải nhìn thấy ánh sáng le lói, song không dám công khai, chỉ bí mật tụ tập dưới lá cờ. Lần này địa ốc Thẩm Thị không tiếc tiền mua lấy khoản nợ của tổng cty XD, sẽ khống chế được Thế Kỷ thành, khu nhà ở lớn nhất Tĩnh Hải, thắng lợi tới rất gần rồi, tất cả không e dè nữa, cùng nhau tới đây dự tiệc.


Lục Kiến Huy mặ bộ véc trắng tinh suốt từ đầu tới chân, cầm ly rượu đi lên bục nói chuyện, khẽ gõ gõ vào micro, rồi hắng giọng nói:

- Trong nửa năm qua, địa ốc Thẩm Thị được các vị phối hợp, đã khống chế khu vực đông nam Tĩnh Hải, đẩy giá nhà nơi này lên 6.000 đồng, nhưng lượng giao dịch không lý tưởng, nguyên nhân thì mọi người biết rồi, có một khu nhà thu hút toàn bộ ánh mắt của người dân Tĩnh Hải, nơi đó không có chút tuyên truyền nào ở truyền thông, không có lấy một tâm biển quảng cáo nào, cũng chẳng có biển chỉ đường, tôi tới đó hai lần đều lạc đường, nhưng không cần phải tranh cãi, nó sẽ là tiêu điểm thành phố này, người mua nhà đều đợi nó xuất hiện. Hôm nay tôi tuyên bố, Địa ốc Thẩm Thị và Đầu tư An Thái sẽ đưa nó ra ánh sáng trong thời gian sớm nhất, đưa thị trường địa ốc Tĩnh Hải vào thời đại bùng nổ đích thực ....

Hết sức hài lòng vì tiếng vỗ tay như sấm rền phía dưới, Lục Kiến Huy nâng ly rượu lên mời, trong lòng hắn, khi tòa nhà rực rỡ hào quang đó đưa ra bán, sẽ là thời khắc đắc ý nhất trong cuộc đời, đi tới phía Vệ Gia Hoa đứng ở góc tường:

- Chú Vệ, chú khuyên thím Ba của cháu đi, chuyện nhà không thể để người ngoài chê cười, hiện chẳng ai nói đỡ cho chú Ba một tiếng.

- Chuyện này tôi không khuyên được.

Vệ Gia Hoa lạnh nhạt nói:

- Hiện chúng ta hợp lực làm tốt chuyện ở Tĩnh Hải là tốt rồi, còn chuyện Lục Thúc Cung làm chẳng lẽ không có lỗi tới Vệ gia, ông ta cứ ở trong trại cải tạo đi.

Lục Kiến Huy cười thầm, hắn cố tình đổ dầu vào lửa, vì nếu Lục Thúc Cung ra sớm, có khi hắn phải nhường chỗ, trong số những người nhà họ Lục, Lục Thúc Cung được đánh giá chỉ đứng sau Lục Băng Thiến, thấy thái độ Vệ Gia Hoa cứng rắn như thế, lòng yên tâm hẳn, chuyển sang đề tài khác:

- Dù nói thế nào thì đứa em họ này của tôi có tài hoa không ai bì kịp, từ chung cư Đàn Sơn, Bằng Nhuận gia viên, giờ là Thế Kỷ Thành, thật không ai có thể nghĩ một khu nhà ở thành phố cấp hai lại thu hút người trong nghề như thế.

Vệ Gia Hoa nhếch môi cười khẩy:

- Lục gia, Thẩm gia các người đã bao giờ nhận đứa bé bỏ rơi đó, còn dám gọi là em họ ...


Lúc này có người đi tới, ông ta vội dừng chủ đề không thể tiết lộ này:

- Các người muốn giữ gia sản, song Vệ gia không có nghĩa vụ giúp đỡ các người, những chuyện thối tha các người âm thầm làm tốt nhất là cẩn thận một chút, Lâm Tuyền là khúc xương dễ gặm.

- Nắm được Thế Kỷ Thành rồi còn cần làm việc gì khác nữa.

Lục Kiến Huy cười hòa hoãn không khí, song nụ cười rất gượng:

- Trước khi tới Tĩnh Hải, cháu đã khảo sát kỹ lưỡng tiềm lực thị trường đị ốc nơi này rồi, cũng đã làm nhiều công tác dọn đường, Chung cư cao tầng ở Thế Kỷ Thành giá hươn 6.000, căn hộ nhà vườn giá trên 7.000 là hoàn toàn không thành vấn đề. Thế Kỷ Thành đâu vào đó rồi, lượng giao dịch các nơi khác sẽ nhanh chóng tăng trở lại, địa ốc Tĩnh Hải khi ấy đang đà tăng trưởng nóng, các nhà đầu tư khác sẽ tiến vào, đó chính là lúc chúng ta rút đi ...

Hắn cực kỳ tự tin nói:

- Giờ chúng ta có thể xem xét vấn đề rút khỏi tổng cty XD rồi, sau hạng mục Thế Kỷ thành, tổng cty XD rút khỏi sản nghiệp địa ốc, phòng địa ốc của nó có thể sát nhập vào Thẩm Thị, nhưng như thế cổ phiếu 00601 không thể giữ giá cao như bây giờ được. Có điều rút đúng lúc là đủ rồi, Lâm Tuyền đúng là thiên tài, từ hồ Tiên Nữ tới hệ sinh thái đất trũng, quá nhiều không gian thao tác, riêng hạng mục Thế Kỷ Thành này có thể kiếm lợi ròng 2 tỷ, khi đó địa ốc Tĩnh Hải sẽ tới mức điên cuồng nhất, đẩy giá cổ phiếu 00601 lên 20 đồng chẳng phải là chuyện khó, đủ thời gian mất giá cho cũng ta rút lui.

- Tiếp đó địa ốc Tĩnh Hải có thành một mảnh hoang tàn hay không cũng chẳng liên quan tới chúng ta nữa chứ gì?

Vệ Gia Hoa cười, xưa nay chính sách can dự của chính phủ luôn chậm một bước, muốn có hiệu quả càng phải đợi một thời gian, biện pháp có hạn. Cho dù hiện giờ chính phủ có biện pháp can dự, ít nhất giữa năm sau mới có hiệu lực, Vệ gia rút lui ở đợt thứ hai, thời gian hẳn là đủ rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui