Thư Nhã đi vào văn phòng Phương Nam, ấm ưc đem hết chuyện vừa xong trút ra, oán trách:
- Làm tim em đập loạn xạ một hồi, thế mà anh ấy ú ớ nửa ngày không nói ra nổi. Anh ấy cẩn thận, lấp lửng trong kinh doanh còn được, mang nó vào cuộc sống không ai chịu nổi, ai đoán thấu được tâm tư anh ấy, thế mà chị chịu được anh ấy bao năm.
- Em tưởng rằng đoán thấu được tâm tư của cậu ấy, cuối cùng phát hiện ra mình chẳng hiểu gì cả, cảm giác ấy có phải rất thú vị?
Phương Nam cười hỏi:
Thư Nhã nhìn Phương Nam với ánh mắt cổ quái:
- Chị nói bản thân đấy à? Chỉ chị mới thích loại quái nhân như anh ấy.
- Biến đi.
Phương Nam má ửng hồng, da mặt cô không dầy như của Thư Nhã:
- Không thảo luận nam nhân của em nữa, cậu ta là thế đây, em không chịu không được. Hạng mục Đại Khê, cậu ta nói sao?
- Anh ấy chẳng thèm nhìn một cái, chỉ nói không thể trực tiếp đầu tư, mà lập quỹ gia tộc cấp vốn, xem tình hình này anh ấy chẳng thèm ngó ngàng tới đâu.
Thư Nhã hậm hực nói:
- Phì.
Phương Nam cười rũ rượi:
- Liên hợp Tĩnh Hải muốn đầu tư quy mô lớn vào Thuận Nghĩa, thế nào cũng phải có hạng mục dò nông sâu trước, công ty đang không rút người ra làm được, em lại tự lao đầu vào, Lâm Tuyền làm gì có chuyện bỏ qua cơ hội? Cậu ấy làm thế là sợ em quá đắc ý, còn nữa ...
Nhìn Thư Nhã với ánh mắt thương hại:
- Em không nên xem thường Lâm Tuyền, kế hoạch quỹ gia tộc hạn ngạch 100 triệu, không thể bỏ hết vào hạng mục Đại Khê, chị thấy lấy được 30 triệu là tốt rồi, số còn thiếu em tính sao?
- Hả?
Thư Nhã hét lên:
- Em sao ngờ được anh ấy giở thủ đoạn với cả em? Em đi hỏi tội anh ấy ...
Vừa mở cửa lại do dự:
- Sao em phải cầu xin anh ấy? Em không để anh ấy xem thường, em có hạng mục tốt, còn sợ không có người đầu tư à?
Lâm Tuyền sợ Thư Nhã hiểu ra mình cố ý trêu chọc cô sẽ quay lại hỏi tội, Thư Nhã vừa đi y cũng gọi Tiểu Sơ rời công ty.
Trần Thần đã kết thúc kỳ thực tập ở Liên hợp Tĩnh Hải, trở về Anh hoàn thành học kỳ cuối cùng, tới tận tháng 7 tham gia lễ tốt nghiệp xong mới quay về nước làm việc. Tới lúc đó Trần Thần chọn Liên hợp Tĩnh Hải hay Lệ Cảnh thì giờ chưa biết được.
Vì Tiểu Sơ sang Đh Birmingham theo tính chất giao lưu sinh viên, cho nên quay về Đh Đông Hải để tốt nghiệp, vì chiều lòng mẹ y, giữ Tiểu Sơ tốt nghiệp xong ở lại Liên hợp Tĩnh Hải làm việc, Lâm Tuyền hứa sau khi cô nàng có giấy phép lái xe trong nước, sẽ tặng cho một chiếc ô tô, lần đầu Tiểu Sơ về nước Lâm Tuyền cũng nói là tặng cho một cái xe rồi, thực ra đó lại là xe phân phối của công ty, không phải xe riêng.
Hiện ở đoạn đường dài hai kilomet từ phía đông Tân thành Nam Cảng tới bệnh viện Nam Thụy tập trung vô số cửa hàng xe hơi, hình thành cả con phố mậu dịch xe hơi bao gồm trung tâm trưng bày xe siêu lớn, cho thuê xe, trang trí xe, giao dịch xe second hand ...v..v...
Lúc ra thì chiếc Volvo bị Trương Bích Quân dùng mất rồi, Lâm Tuyền bảo Quý Vĩnh lái chiếc Becker, tới cửa hàng ô tô lớn, Tiểu Sơ hưng phấn vào trước, ngó nghiêng một hồi dừng lại chiếc ML 500, đây là chiếc xe địa hình kết hợp với xe jeep, to lớn hơi thô, nhưng lại toát ra vẻ phú quý. Lâm Tuyền kéo Tiểu Sơ sang khu khác, chẳng phải là xót tiền, chỉ thích chiếc ML 500 này lớn, với cô gái như Tiểu Sơ mà nói thì không thích hợp.
Tiểu Sơ không hài lòng, cô thích chiếc xe đó, nhất định muốn thử.
Bọn họ không hẹn trước, đi vào có một cô gái từ xưng là giám đốc tiêu thụ tiếp đãi, Lâm Tuyền ăn mặc rất bình thường, chắc vì thế khiến cô ta cho rằng y không mua nổi chiếc ML 500 này, hai tay khoanh trước ngực, thái độ lãnh đạm, thấy Tiểu Sơ muốn thử xe, mày nhíu lại, song giọng nói vẫn uyển chuyện:
- Chiếc ML 500 này khi chuyển hướng chậm chạp, động cơ V6 chạy xăng hoạt động không như ý, phanh không chắc chắn, không gian nhỏ, mà giá lại hơi đắt ...
Đánh giá của cô ta rất thật, đó là nhược điểm của chiếc ML 500 này, có điều giọng điệu cô ta nói ra, hàm ý muốn Tiểu Sơ không thử chiếc xe này.
Lâm Tuyền sao chẳng nhận ra cô gái này cảm thấy phiền phức rồi, mỉm cười, nói thuận theo giọng điệu của cô ta:
- Không phải là hơi đắt, 1 triệu 2 là quá đắt ...
Lâm Tuyền cho tới giờ vẫn chưa có bằng lại, không hứng thú với xe cộ, tri thức xe hơi rất thiếu, đi chọn xe cùng Tiểu Sơ phải kéo Phàn Xuân Binh đi cùng. Hiện y đi chiếc Phantom đã phần là do nhu cầu thương nghiệp, nếu không y thích đi chiếc Volvo hơn, không muốn người khác nhìn ngó xoi mói.
Cô gái hơi giật mình, hiểu thái độ không tốt của mình đã bị Lâm Tuyền phát hiện ra, có điều buổi chiều uể oải, cũng không muốn bỏ công sức ra với khách hàng không ý định mua xe, không có ý hối lại, cười nói:
- So sánh với những chiếc SV cao cấp trong nước , thì chiếc ML 350 rất có sức cạnh tranh, ngoài ra Meredes 3X, cùng với Audi Q 7 năm sau sắp ra thị trường đều là lựa chọn không tệ, giá cả cũng được nhiều người hoan nghênh.
Nói tới đó cô ta quay đầu ra cửa, một thanh niên mặc véc đi vào, liền gọi:
- Trương Tiểu Bân!
Rồi bảo với đám Lâm Tuyền:
- Thật xin lỗi, tôi có một cuộc hợp gấp, có thể để đồng nghiệp của tôi tiếp các vị không?
Trương Tiểu Bân đi tới gần mới nhận ra Lâm Tuyền, ngạc nhiên gọi:
- Ngài Lâm.
Lâm Tuyền đưa tay ra bắt tay Trương Tiểu Bân, hắn rời công ty cuối năm 2004, tới nay đã một năm rưỡi rồi:
- Anh làm việc ở đây à?
- Vâng, tôi làm việc ở nơi này đã được một năm.
Trương Tiểu Bân chào hỏi Phàn Quân Binh, Quý Vĩnh, nhìn Tiểu Sơ hỏi:
- Tiểu Sơ chuẩn bị về Tĩnh Hải làm việc à?
Lâm Tuyền gật đầu:
- Còn gì nữa, mẹ tôi có cái tính xót con mà, tôi phải hối lộ một chiếc xe để nó ở lại đấy.
Cô giám đốc tiêu thụ thấy Trương Tiểu Bân quen đám Lâm Tuyền, nói:
- Tiểu Bân, anh quen bọn họ thì tốt quá rồi, phụ trách tiếp họ nhé.
Nhìn cô ta lắc mông đi về phía cửa, Phàn Xuân Binh hỏi:
- Cậu làm việc dưới trướng con nha đầu này à?
- Đúng vậy, cô ấy tuyển tôi vào.
Trương Tiểu Bân hỏi:
- Sao thế?
- Khách hàng vĩnh viễn là thượng đế, nhưng cô ấy có vẻ ghét thượng đế.
Lâm Tuyền cười thản nhiên:
- Tiểu Sơ muốn thử cái xe này.
- Ồ ML 500 à, cái xe này không gian hơi hẹp, có điều lại hợp với các cô gái.
Trương Tiểu Bân hướng về phía cô giám đốc hỏi;
- Giám đốc Hạ, chìa khóa của chiếc ML 500 đâu?
Cô gái kia quay lại, mặt có chút do dự, chắc là vẫn không muốn cho đám Lâm Tuyền thử xe, song không tiện làm mất mặt Trương Tiểu Bân, gọi hắn tới đưa chìa khóa. Trương Tiểu Bân cầm chìa khóa quay về, Lâm Tuyền mới nói:
- Nếu không tiện thì thôi, cái xe thì to, Tiểu Sơ thì nhỏ, trông chênh lệch quá.
Còn giang tay ra so sánh, Tiểu Sơ cao 1m6, người nhỏ nhắn xinh xinh, đứng cạnh chiế ML 500 có phần hầm hố, Tiểu Sơ đứng bên nhìn cứ như bị nuốt chửng.
- Không sao đâu, ông chủ không có mặt, tôi cũng hay lấy xe đi chơi. Vả lại giám đốc của chúng tôi không biết mọi người là khách hàng có tiềm năng nhất.
Luận khí độ thì Phàn Xuân Binh không tệ, có điều bốn người chui vào một chiếc Becker đi xem chiếc Mercedes ML 500, chẳng trách người ta xem thường, nghành phục vụ trong nước khởi đầu chưa lâu, chưa đạt tới mức chuyên nghiệp như ở phương Tây, không thể đòi hỏi phục vụ có trình độ cao.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...