Ăn tối xong các cô gái đi thăm con trai Cảnh Thiên Sương, Lâm Tuyền cùng Cảnh Thiên Sương, Lý Tân Nghĩa vào phòng trà trò chuyện.
Cảnh Thiên Sương còn chưa đến Thuận Nghĩa song qua Lâm Tuyền và mối quan hệ quan trường, nắm bắt tình hình khá toàn diện, buổi sáng Lâm Tuyền gọi điện nói với hắn về Lý Tân Nghĩa, hắn liền nghĩ ngay tới Giang Lập Sơn.
Giang Lập Sơn công tác ở Thuận Nghĩa 30 năm, cuối cùng lui về ở vị trí chủ nhiệm phòng nghiên cứu chính sách, chưa tròn một năm. Tài năng Lý Tân Nghĩa thế nào thì Cảnh Thiên Sương không rõ, song Giang Lập Sơn sẽ có ích lớn trong việc giúp hắn triển khai công tác, nắm cục thế ở Thuận Nghĩa. Đương nhiên với một cán bộ lâu năm như thế, rất cảnh giác, rất thực dụng, không dễ dàng chiếm được sự tín nhiệm của ông ta, song có tầng quan hệ với Lý Tân Nghĩa thì khác rồi.
Đương nhiên, dù không có nhân tố Giang Nghĩa Tân thì người Lâm Tuyền tiến cử phải coi trọng, nếu có tài thật, càng phải trọng điểm bồi dưỡng.
Cảnh Thiên Sương xuống Thuận Nghĩa, từ Trì Châu tới tỉnh, đều cho rằng hắn xuống quá độ để tới cương vị cao hơn. Có điều Cảnh Nhất Dân trước đó đã tìm hắn nói chuyện, Lâm Tuyền cũng có mặt, đã tỏ thái độ rõ ràng muốn hắn tới cơ sở rèn luyện cho tốt, để có kinh nghiệm nắm giữ toàn cục.
Sở dĩ chọn Thuận Nghĩa là vì gần sát Tĩnh Hải, Tĩnh Hải có thể có giúp đỡ chính sách cho Thuận Nghĩa, giảm thiểu lực cản trên quan trường, ngoài ra mấy năm qua công tác Thuận Nghĩa rất vững trải, dễ làm ra thành tích tốt.
Chỉ tiếp xúc thời gian ngắn, nhưng biểu hiện của Lý Tân Nghĩa làm người ta hài lòng, tính cách trầm ổn, tư duy mẫn tiếp, ăn nói chừng mực, biết nắm vững khoảng cách giữa người và người. Lâm Tuyền thì cảm khái, nhớ lại chuyện hoang đường giữa Lý Tân Nghĩa và Điền Lệ năm xưa, tính cách hắn có thể nói là phù phiếm xốc nổi, tốt nghiệp vài năm được xã hội cải tạo thành thế này chứng tỏ phải trải qua không ít va vấp.
Nghe nói Lý Tân Nghĩa đang tự học khóa trình nghiên cứu sinh, Lâm Tuyền thán phục, phải biết rằng thời đại học hắn đi thi toàn gian lận mới qua nổi.
Cảnh Thiên Sương rất hứng thú với khóa trình nghiên cứu sinh của Lý Tân Nghĩa, muốn thử trình độ của hắn trước mặt Lâm Tuyền. Lý Tân Nghĩa mới khởi đầu đã công tác ở cơ sở, rất ảnh hưởng tới tầm nhìn, có thể tiến tới tầng cấp cao hơn không, trình độ lý luận không thể thiếu, nếu thiếu điều này, Cảnh Thiên Sương sẽ không bồi dưỡng hắn, cũng để Lâm Tuyền thấy không phải mình không dùng, mà hắn không đủ tiềm lực để dùng.
Phương Nam, Thư Nhã dẫn Tiểu Tư Vũ về khách sạn trước, đám Lâm Tuyền trò chuyện tới tận khuya mới trở về.
Lâm Tuyền có một gian hộ siêu xa hoa năm phòng ngủ ở tầng thượng Bằng Nhuận gia viên, có điều sau khi chính thức quan hệ với Thư Nhã, đã đem tài sản chuyển giao cho Tiểu Tư Vũ, không chỉ số tài sản này, Lâm Tuyền còn hàng tháng gửi tiền vào tài khoản an toàn ở nước ngoài, đều là để dành cho tương lai của Tiểu Tư Vũ, đề phòng vạn nhất sau này có biến cố, số tiền này không phải chỉ lấy danh nghĩa Tiểu Tư Vũ mà thực sự thuộc về Tiểu Tư Vũ, trước khi Tiểu Tư Vũ tròn 20 tuổi không thể sử dụng, và không ai có quyền rút tiền khỏi tài khoản, kể chính bản thân Lâm Tuyền.
Lý Tân Nghĩa vừa về tới khách sạn thì Lê Hoa, Mạn Hoa cũng cùng đám Thư Sướng, Tiểu Sơ đi hát về không lâu, hỏi:
- Trò chuyện thế nào?
Lý Tân Nghĩa về tới phòng mới cảm giác mệt mỏi vì tập trung cao độ, ngồi xuống ghế sô pha nhắm mắt lại:
- Cảnh Thiên Sương trẻ vậy leo lên vị trí cao không phải nhờ quan hệ, chút trình độ của anh thiếu chút nữa không đủ dùng, thi tiếng Anh cũng không mệt như vậy.
- Còn kiểm tra anh à? Lâm Tuyền không nói giúp anh sao?
Giang Lê Hoa kỳ quái hỏi:
- Đến ải này mà không qua được thì cả đời anh chỉ có thể lăn lộn ở cơ sở thôi.
Lý Tân Nghĩa mệt mỏi nhưng hưng phấn:
- Anh ấy giúp cũng có hạn thôi, nếu là hạng A Đẩu thì ai đi nâng đỡ làm gì?
- Nói như vậy thì ải này coi như qua rồi?
- Cũng chưa chắc, thời gian sau này còn dài lắm, ngày mùng 7 Cảnh Thiên Sương tới Trì Châu, mùng 8 do người thành ủy đưa tới Thuận Nghĩa, Lâm Tuyền nói muốn tới Đại Khê chơi, đoán chừng là tới đón Cảnh Thiên Sương nhậm chức, giờ em gọi điện cho ba đi, nói chiều mai chúng ta về.
- Muộn thế này rồi.
Mạn Hoa nhìn đồng hồ treo tường, đã 1h 30.
- Lúc này chưa chắc ba đã ngủ, em gọi điện thoại cho ba, ba còn truy hỏi thân phận của Lâm Tuyền, cứ như anh ấy còn quan trọng hơn cả Cảnh Thiên Sương vậy.
Thường hào môn đều có quan hệ mật thiết với chính giới.
Mạn Hoa mắt mơ màng lẩm bẩm:
- Rốt cuộc Lâm Tuyền là ai?
Lý Tân Nghĩa lấy một tấm danh thiếp đưa cho Mạn Hoa:
- Đây là danh thiếp của Cố Lương Vũ.
- Chủ tịch HĐQT công ty trách nhiệm hữu hạn Tứ Quý ... Tứ Quý, em có một người chị lớp trên làm cho họ, vênh váo lắm.
Mạn Hoa kinh ngạc:
- Trẻ như vậy mà là chủ tịch à, trông chưa tới 35 ...
Lý Tân Nghĩa tới gần sáng mới mơ hồ thiếp đi một lúc, dậy rồi vẫn chưa hết phấn khích:
- Để anh gọi cho Trần Lập, Hoàng Vĩ mời bọn họ, như vậy chúng ta về trước không quá đột ngột.
Giang Lê Hoa hưởng ứng, thêm vài người là thêm chi phí, tuy xót tiền song một số việc phải làm cho đẹp, số tiền này không tiết kiệm được.
Hoàng Vĩ nhận được điện thoại còn uy hiếp Lý Tân Nghĩa phải mời cả Lý Ngọc, Lý Ngọc nhận được điện thoại của Lý Tân Nghĩa thì lấy làm lạ, song nghe giải thích xong thì gật đầu ngay, chẳng phải cô có nhiều thiện cảm với Hoàng Vĩ như thế, mà hai ngày qua hưởng thụ cuộc sống hào môn, khiến cô khao khát.
Lâm Tuyền và Thư Nhã rời khách sạn từ sớm, cty du lịch hiện chỉ có hai hạng mục du lịch ngắn, trọng điểm ở Tĩnh Hải, Kiến Nghiệp. Chừng 10h30, Lâm Tuyền gọi điện cho Lý Tân Nghĩa, Lý Tân Nghĩa đem chuyện đám Trần Lập cũng theo bọn họ tới Thuận Nghĩa.
Lý Tân Nghĩa, Lê Hoa, Mạn Hoa tới nhà ăn , Thư Sướng, Tiểu Sơ cũng dẫn Tiểu Tư Vũ xuống, hai nhà trở nên thân thiết, Thư Sướng gặp Tiểu Sơ, cùng tuổi, tính cách cũng nhiều phần tương tự, nhanh chóng trở nên thân thiết, kết hợp với Tiểu Tư Vũ, làm cả đống người cực kỳ đau đầu.
Thư Sướng hẹn bọn họ cùng đi mua sắm, Lý Tân Nghĩa nói phải về Thuận Nghĩa, mời bọn họ đi cùng.
- Hay quá.
Thư Sướng đồng ý không chút do dự:
- Tiểu Sơ kiếm được chỗ Lâm Tuyền một tấm thẻ, chỉ dùng được một ngày, mấy ngày tới chưa biết đốt thời gian ra sao, kỳ nghỉ nên đâu cũng toàn người, tới đó cho yên tĩnh. Chị cả của Lâm Tuyền đang ở nhà đợi, tôi gọi rủ chị ấy luôn, mọi người không chê đông chứ?
- Tất nhiên là không rồi, Thuận Nghĩa tuy nhỏ, song cảnh sắc không tệ, người lại vắng, không giống như nơi khác toàn người xem người. Có thêm một người, thêm một phần tuyên truyền mà.
Thư Sướng lấy di động ra, gọi liền mấy cuộc điện thoại, thấy cô nàng gọi tới cuộc thứ 5 mà vẫn không có vẻ gì muốn dừng lại, Lý Tân Nghĩa thầm phát run :"Thế này rốt cuộc có bao nhiêu người đây?"
Thư Sướng gọi cú điện thoại cuối cùng thông báo cho chị mình, Thư Nhã dở khóc dở cười, Lâm Tuyền lấy đâu ra thời gian đi du sơn ngoạn thủy? Cô về khách sạn nói với em gái:
- Kỳ nghỉ này của em kết thúc sớm rồi, mai em tới Thuận Nghĩa an bài trước.
Thư Sướng chỉ vào mũi mình:
- Sao lại là em?
- Ai bảo em đi khoe khoang khắp nơi? Cả Tiền Vi, Lạc Tình cũng gọi điện thoại hỏi chị.
- Sao họ biết, em có nói với họ đâu.
- Em không nói, nhưng chị Tĩnh Di còn giỏi phát tán tin tức hơn em, số người phía Tĩnh Hải muốn đi Thuận Nghĩa có thể tổ chức thành một đoàn du lịch rồi. Tiền Vi cũng là hạng thích náo nhiệt, sinh sự thị phi, cô ấy hôm qua đòi Lâm Tuyền bốn ngày nghỉ, cổ động hơn 10 người ở Kiến Nghiệp tới Thuận Nghĩa, em xem phải làm thế nào đây?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...