Từ Kim Sắc Niên Hoa đi ra, vừa mới 11 giờ hơn, ở con đường này bây giờ mới bắt đầu vào cuộc sống về đêm, có điều đám Trương Giai Minh đại khái cảm thấy nơi này không thoải mái nên giải tán sớm rồi.
Quý Vĩnh ngồi trong chiếc Volvo xám bạc, nhìn thấy Lâm Tuyền từ bậc thềm đi xuống, lái xe tới đón.
Vương Hiểu Dương đững vẫy tay ý chào Quý Vĩnh.
Trương Tự Cường nhìn chiếc Volvo đi xa để lại dấu đèn mờ, tò mò hỏi:
- Thầy Lâm đúng là giáo viên của Trung học Tây Trạch à?
- Khả năng là sở thích nghiệp dư của cậu ấy thôi, ai mà biết chứ.
Vương Hiểu Dương quay lại nhìn Quách Tử, chỉ hai tay vào mắt mình:
- Quy định hôm nay do chính Lâm Tuyền đặt ra, tôi sẽ thay cậu ấy theo dõi các cậu.
Quách Bảo Lâm nhe răng cười:
- Được, chúng tôi sẽ thuần khiết như xử nữ vậy.
Nhìn Vương Hiểu Dương, Trương Tự Cường nối nhau lên xe rời đi, Minh Tuyết cảm thấy buồn vô cớ, có lẽ là vị người ta lạnh nhạt, tuy cô rất có tiếng trong cái nghề này, song người có thế lực thực sự, ai thèm để cô vào mắt, với họ cô khác gì đám con gái bán thân xác kia đâu?
Minh Tuyết lắc đầu xua đi cảm xúc không hay đó, mình đâu còn là cô gái ngây thơ, những chuyện này sớm xác định rồi, còn so đo cái gì? Nhưng trong đầu vẫn không quên vừa rồi trong chiếc Volvo có một khuôn mặt nữ nhân tuyệt mỹ, nhìn cô một cái rồi rụt đầu vào, nhường chỗ cho Lâm Tuyền, cô gái ấy là ai?
Minh Tuyết hỏi Quách Bảo Lâm:
- Tôi nhớ ra rồi, thầy Lâm từng cùng giám đốc Thái của Đầu tư Nam Cảng tới Bắc Thần, hình như là hai năm trước, anh ấy rốt cuộc là ai? Cô gái vừa rồi ở trong xe rất đẹp.
Quách Bảo Lâm làm một tư thế rất ngầu:
- Nó mới là vương tử thực sự ở thành phố này, Trương Giai Minh là cái buồi gì.
Ở trong xe Phương Nam cũng hỏi một câu tương tự:
- Cô gái vừa rồi là ai?
- À, là giám đốc QHXH ở đó, sao vậy?
- Thật xinh đẹp, đáng tiếc.
Phương Nam lắc đầu :
- Ha ha, không có những cô gái xinh đẹp, ai muốn tới đó rải tiền?
Lâm Tuyền nắm tay Phương Nam:
- Quách Tử sẽ không làm cái chuyện cưỡng ép con gái nhà lành đâu, nơi này có nhiều cô gái xinh đẹp như vậy, tự có xã hội và nhân tính của họ.
Vì đêm nay lên Kiến Nghiệp, cho nên Lâm Tuyền mới bảo Quý Vĩnh, Phương Nam tới Kim Sắc Niên Hoa đón y.
Trong lòng Lâm Tuyền không có ý nhất định bán biệt thự số 36, đổi lại là người khác, cho dù đưa gia cái giá tương tự, quá nửa Lâm Tuyền sẽ từ chối, nhưng y không thể từ chối Cố Viên, vì Cố Viên là nhân vật đại biểu cho Diêu Khê Cố, khi tin tức Cố Viên dùng giá trên trời mua tòa biệt thự này âm thầm lan truyền trong nội bộ nhà đầu tư Diêu Khê, Lâm Tuyền biết đơn đặt hàng này không hỏng được.
Sức ảnh hưởng của Cố gia ở Diêu Khê là tuyệt đối không thể xem nhẹ, mà tư bản dân gian của Diêu Khê cũng là điều bất kỳ nhà đầu tư và thị trường đầu cơ nào trong nước cũng không thể xem nhẹ.
Trừ người tham gia cuộc gặp mặt ở hội sở Lực Duy, còn có khá nhiều nhà đầu tư hay tin tới, tổng cộng có 76 nhà đầu tử Diêu Khê đưa ra quyết định đầu tư vào Bằng Nhuận, tham gia lần tiêu thụ không công khai này của Bằng Nhuận.
Lầu B có 30 tầng trên mặt đất, tổng diện tích kiến trúc trên 50.000 mét vuông, bị 76 nhà đầu tư chia nhau mua hết, người mua ít nhất cũng hai căn nhà, nhiều nhất là hai tầng. Sức mạnh tư bản dân gian của Diêu Khê đúng là làm người ta há hốc mồm, Tinh Hồ thu lại khoán tiền 660 triệu.
Lâm Tuyền sớm dự liệu được kết quả này, nhưng khi tin tức truyền tới tai, vẫn hưng phấn vô cùng.
Lần này trở về Kiến Nghiệp, trừ mở cuộc họp chủ quản hành chính ra, thì còn thảo luận với Lạc Ích Đồng làm sao sử dụng khoản tiền đó. Thêm vào khoản vay chưa dùng hết, trong tài khoản Cty khai phát Bằng Nhuận có tới hơn 900 triệu. Biệt thự số 36 bán cho Cố gia với giá 100 triệu, cùng doanh lợi thời gian qua của Tinh Hồ, tài chính liền trở nên xung túc, có thể tiếp tục thu mua cổ phiếu của Tổng cty xây dựng Tĩnh Hải.
Trước đó Tổng công ty Tĩnh Hải bị ảnh hưởng từ sự kiện Tân thành Á Đông, nửa năm qua cổ phiếu không ngừng sụt giảm không sao gượng dậy nổi. Phòng chứng khoán thì không khác gì rắn độc ẩn trong bãi cỏ, lặng lẽ nuốt chửng con mồi dâng tới miệng, Lâm Tuyền tuyệt đối không dễ dàng hành động, y thà để tiếp tục trì hoãn còn hơn bứt giây động rừng. Lâm Tuyền chỉ gặp Trần Minh Hành một lần qua quít, nhưng y tìm hiểu Tập đoàn Lệ Cảnh không phải chỉ một ngày, Lệ Cảnh sánh ngang Đông Đô là một trong số tập đoàn dân gian lớn nhất Tĩnh Hải, thực lực không thể xem thường.
Trần Nhiên đánh giá Trương Quyền không cao, nhưng đánh giá Trần Minh Hành rất cao, gọi ông ta là thị trưởng sau rèm của Tĩnh Hải. Trương Quyền và Trần Minh Hành đều phát tích từ Tổng cty xây dựng, chỉ là về sau người đi theo quan lộ người hướng tới thương đồ. Từ đủ các loại dấu hiệu cho thấy, hai người này mỗi người chọn một con đường khác nhau là có dự mưu từ trước. Tổng cty xây dựng đi xuống, Lệ Cảnh quật khởi thần tốc, tiếp đó Trương Quyền cùng từng bước thăng tiến.
Không thể phủ nhận đây là sách lược rất cao minh.
Cảnh Nhất Dân từ khi đảm nhận chức bí thư thành ủy tới nay, sử dụng nhóm quan viên năm xưa Trần Nhiên đề bạt năm xưa mới đứng vững chân được ở Tĩnh Hải, dùng tư thái mạnh mẽ thúc đẩy kiến thiết thành phố. Nhưng những năm qua, chính phủ luôn tăng cường quyền lực hành chính của chính phủ, tước bớt sức ảnh hưởng của thành ủy với chính phủ, trong cuộc đấu tranh với Trương Quyền, Cảnh Nhất Dân chưa bao giờ chiếm được thế thượng phong, huống hồ còn có Hướng Nghĩa Sơn ở bên cạnh ngáng chân.
Trong bảy thường ủy, Cảnh Nhất Dân chỉ đảm bảo được sự ủng hộ từ thư ký trưởng Tư Vĩ Khánh, phó thị trưởng thường vụ Liễu Diệp Thiên, song hai người này xếp cuối thường ủy, hai người khác là Thái Lược, Trương Quý Lan đều là quan viên địa phương Tĩnh Hải, không ngả theo một bên nào.
Hai năm qua Cảnh Nhất Dân luốn mạnh mẽ đề bạt quan viên mới, nhưng trong thành ủy, sự ủng hộ ông ta thu được cũng không đem lại ưu thế quá rõ ràng.
Bị kiềm chế về chính trị, khiến việc kiến thiết thành phố bắt đầu gặp phải cản trở tương đối lớn, Cảnh Nhất Dân đành phải dùng sách lược vu hồi, đem quyền hạn khai phát đại học thành phố, tòa nhà thị chính mới giới hạn ở khu Tĩnh Nam, kiến thiết Tân thành Nam Cảng giới hạn trong Đầu tư Nam Cảng, tránh bị Trương Quyền quấy nhiễu.
Đương nhiên khi khu khai phát mới trở thành xu thế không thể ngăn cản, Trương Quyền cũng điều chỉnh sách lược, từ phản đối mạnh mẽ lúc đầu chuyển sang ủng hộ hữu hạn, trừ đại học thành phố và tân thành Nam Cảng, ra sức tìm cách nắm chặt khu khai phát mới trong tay, may mắn là Cảnh Nhất Dân thông qua Liễu Diệp Thiên chủ đạo động tĩnh của chính phủ.
Không thể phủ nhận rằng, mâu thuẫn chính trị khiến phần lớn hiệu suất bị hi sinh cho cân bằng và thỏa hiệp, ảnh hưởng nghiêm trọng tới tiến trình kiến thiết khu khai phát mới, Cảnh Nhất Dân về bản chất là loại người giống Lâm Minh Đạt, dù đi theo quan lộ cũng không khiến lòng chính nghĩa của ông ta bị bóp méo, tìm cách thanh trừ Trương Quyền, hoài bão của ông ta không thể bị cản trở bởi tên quan viên hủ bại đó.
Song Trương Quyền rất thông minh, dù toàn bộ người dân Tĩnh Hải đều biết ông ta là quan tham, nhưng không có chứng cứ lật đổ ông ta.
Tổng công ty xây dựng Tĩnh Hải! Người biết nội tình đều hiểu rằng đó là nhược điểm trí mạng của Trương Quyền, nhưng ông ta liên kết với Trần Minh Hành luôn đặt nó trong cái vỏ vững trãi của thể chế.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...