Quan Thương


Rời hội sở Lực Duy, Lạc Íc Đồng về nhà, thấy thời gian còn sớm, hiện đám Thiệu Binh chắc còn ở quán bar Sau Hồ, đoàn người Lâm Tuyền thì ngồi xe tới tiểu khu Nguyệt Nha Hồ, tới quán bar thấy Dương Minh, Cảnh Thiên Sương, Dương Oanh đang ngồi ở ghế cao trước quầy bar uống rượu, bất ngờ là Tiểu Sơ mặc đồng phục phục vụ, cầm khay chạy qua chạy lại.
Lâm Tuyền nhíu mày nắm tay Tiểu Sơ kéo lại:
- Hôm nay đâu có vũ hội hóa trang đúng không?
Lâm Tĩnh Sơ còn tưởng vị khách nào to gan làm sằng, đang định phát tác, thấy Lâm Tuyền tức thì chuyển sang nụ cười ngọt như mía lùi:
- Đương nhiên không phải rồi, chỉ có một cô nữ sinh đang tự lực cánh sinh kiếm học phí thôi.
- Giỏi lắm, vậy tiền năm sau ra nước ngoài cũng tự kiếm nhé.
Lâm Tuyền sao tin lời này được, tiền tiêu vặt bị Tiểu Sơ xin còn gấp mấy tiền học phí:
Lâm Tĩnh Sơ giở chiêu nũng nịu sở trường, ôm cánh tay Lâm Tuyền nói:
- Có rất nhiều du học sinh tới Sau Hồ tiêu khiển, em tới đây có thể luyện tập giao tiếp.
Lâm Tuyền xua tay, làm ra vẻ mặc kệ cô bé, Tiểu Sơ thè lưỡi làm mặt quỷ với Phương Nam rồi tiếp tục làm việc, nhìn Tiểu Sơ thành thạo dùng tiếng nước ngoài trò chuyện với khách, Lâm Tuyền chợt có cảm giác là lạ, trước kia Tiểu Sơ có chuyện gì cũng kể với y, như ở lớp có bạn trai viết thư tỏ tình cũng gọi điện kể, lần này lại không nói gì, chợt nhớ ra hai anh em gần đây ít gặp nhau rồi, Tiểu Sơ không quấn lấy y như cô bé trước kia nữa, y cảm thấy không quen lắm.

Lâm Tuyền lắc đầu xua đi cảm xúc bất thường, đi tới quầy bar, nói với Cảnh Lệ Lệ đứng phía sau:
- Tùy tiện chọn cái gì đó cho chúng tôi là được, tôi cũng chẳng biết cái gì.
Phương Nam rất ưu nhã ngồi xuống bên cạnh Lâm Tuyền, không cần xem menu, gọi:
- Cho hai ly Tuyết Lực.
- Hì hì đi với chị cũng giống đi với Tư Vũ, không cần tốn công nghĩ món.
Lâm Tuyền không thấy Cố Lương Vũ đâu, quay đầu lại tìm:
- Lão Cố, sao không tới đây?
Cố Lương Vũ đứng ở cửa, nói lớn vọng vào:
- Quân Quân ở nhà một mình, tôi về nhà trước đây.
- Ba, con ở nơi này.

Cái đầu của Cố Quân bất thình lình từ sau quầy bar nhô lên, làm Lâm Tuyền giật mình, ghé vào tai Phương Nam thì thầm:
- Lão Cố hình như sợ bị Cảnh Lệ Lệ nuốt chửng.
- Cái gì mà nuốt sống với nuốt chửng?
Cảnh Lệ Lệ tai thính mơ hồ nghe được một ít.
- Không có gì, thảo luận bữa ăn lúc nãy thôi.
Lâm Tuyền nói dối như cuội:
- Tiền Vi đâu nhỉ, còn một cô bạn học xinh đẹp của cô nữa, tên là ... Tên là gì, tên tới miệng lại quên mất rồi.
- Vậy anh cũng khỏi cần nhớ làm gì.
Cảnh Lệ Lệ bĩu môi:
- Còn không biết xấu hổ hỏi tới Tiền Vi, tầng quản lý ở công ty của anh có ai là được về nhà đúng giờ tan ca? Ngày nào tôi cũng phải đi đón Quân Quân đấy.

Lâm Tuyền nhớ ra phái đoàn mua nhà của Diêu Khê xuất hiện làm loạn các bước marketing định trước, sách lược marketing cần sửa lại toàn bộ, quá nửa là Tiền Vi tổ chức bộ phận marketing tăng ca. Lúc này đã 10 giờ 30 chưa về, Lâm Tuyền không dám thảo luận vấn đề này nữa. Nhưng không phải Cố Lương Vũ tìm bảo mẫu chăm sóc Quân Quân sao, thế nào lại là Cảnh Lệ Lệ tới nhà trẻ đón? Chẳng trách Cố Lương Vũ không dám vào.
Lâm Tuyền cười hăng hắc, trong này có gian tình, ngồi đó liếc mắt đưa tình với Phương Nam.
Quán bar Sau Hồ đã kinh doanh được một năm rồi, trở thành nơi giao tế quan trọng của Tiểu khu Nguyệt Nha Hồ, Lâm Tuyền không hay tới đây lắm, nhưng lần nào tới cũng gặp rất nhiều người quen, đa phần giám đốc của Thực nghiệp Tinh Hồ đều sống ở đây, chưa kể vợ chồng Cảnh Thiên Sương và chị y.
Trong hai năm thôi giá nhà tại Tiểu khu Nguyệt Nha Hồ đã lên tới 7.000, so với giá nhà ở Tĩnh An Một gần đó còn hơn một đoạn.
Thứ bảy và chủ nhật, Lâm Tuyền và Phương Nam đều ở lại Kiến Nghiệp, Quách Bảo Lâm cũng đang ở tỉnh thành, có điều được Dương Tinh Hỏa dẫn đi tới các CLB cao cấp học tập, thực chất là đi chơi bời trụy lạc, Lâm Tuyền chẳng thèm để ý tới.
Bộ phận marketing tổ chức đoàn người Diêu Khê đi tham quan Bằng Nhuận, mặc dù hào quang Chung cư Đàn Sơn còn đó, nhà đầu tư Diêu Khê do dự cũng là điều khó tránh khỏi. Tinh Hồ tới tháng 6 mới phối hợp với giới truyền thông dự mưu thúc đẩy địa đốc khu vực bắc hồ Vị Danh, hiệu quả chưa thể hiện ra.
Lâm Tuyền chẳng có gì phải vội, thậm chí trong cuộc họp với nhà đầu tư đi xem nhà vào chủ nhật chỉ có Lạc Tình tham gia, còn những cao tầng khác của Tinh Hồ tới khách sạn Tứ Quý tổ chức cuộc họp chủ quản hành chính.
Kết thúc cuộc họp, Lâm Tuyền cùng Phương Nam, Quý Vĩnh ăn bưa cơm đơn giản rồi về Tĩnh Hải.
Hạng mục đồng thời xây dựng của tân thành Nam Cảng có bảy cái, tổng diện tích kiến trúc lên tới 1 triệu mét vuông, quy môt còn lớn hơn cả trung tâm hành chính mới của chính phủ, tới cuối năm xong mới hoàn công.
Tân thành Nam Cảng nằm sát khu khai phát, có thể nói là sự thay thế hoàn mỹ cho khu vực thành trấn nhỏ hẹp của khu khai phát, lại cách nội thành có 5 -6 km, sau khi xây xong, không cần phải nghi ngờ chuyện tân thành Nam Cảng sẽ trở thành một trong những khu vực trung tâm của thành phố.
Chu Vân Thiên mỗi lần gặp Lâm Tuyền đều thở vắn than dài, năm ngoái ông ty ký hiệp nghị đại diện tiêu thụ với Lâm Tuyền, mùa xuân năm sau mở cửa giao dịch, nếu giá nhà trên 2.800 sẽ phải trả cho Tinh Hồ 8%, nếu là trên 3.000 sẽ phải trả 10%. Mặc dù cách lúc đó còn tới hơn ba tháng nữa, nhưng nhìn tình hình bây giờ Tinh Hồ chẳng cần phải làm gì cũng có thể đẩy giá lên trên 2.800 rồi.
Ở hạng mục Nguyệt Nha Hồ bị Lâm Tuyền xẻo một cái rồi, lần này tới Tĩnh Hải khai phát, dự kiến phải cống hiến cho Lâm Tuyền 1/3 lợi nhuận, không xót của mới là lạ.

Lưu Hoa Đông còn đỡ vì ông ta lấy được đất với giá khá rẻ, chỉ phải nhường một phần lợi nhuận cho hộ giải tỏa, nhưng ông ta cũng có chỗ xót xa của mình, Hào Thành bị lượng lớn hộ giải tỏa tràn vào, giá nhà bị kiềm chế, thấp hơn giá Tinh Hồ Uyển bên cạnh 8%, công trình kỳ hai đang tiến hành, song khả năng giá nhà vẫn bị ảnh hưởng thấp hơn Tinh Hồ Uyển 5%.
Ở công trình kỳ hai, tiêu chuẩn bồi thường giải tỏa đã tăng lên đến 1.200 đồng trên mét vuông, nhưng đem so với giá nhà ở tại nội thành tăng lên bình quân 15%, khu tân thành Nam Cảng là 40% thì tiêu chuẩn nâng giá này không đáng để nói.
Tới lúc này nhiều người dân tỉnh táo thầm kêu may mắn, nếu như bọn họ cố ương bướng không chịu chấp nhận phương án giải tỏa mà đợi tới năm sau, thì rất nhiều người chỉ còn đường ra sống trong căn nhà giá rẻ ở ngoại ô thành phố mà thôi.
Nói chung tất cả đều đã vào guồng, Lâm Tuyền dù không đảm nhận bất kỳ chức vụ nào ở Tập đoàn Tây Trạch, song lại đem rất nhiều tinh lực bỏ vào đó, chuyện kiến thiết trường học mới cũng rất coi trọng.
Đối với đám học sinh năm thứ ba cao trung của Tây Trạch, Lâm Tuyền chẳng khác gì ác ma, đối với vị thầy giáo thường ngày chỉ phụ trách tiết học chính thức, giờ phụ đạo còn cần giáo viên khác thay thế này có rất nhiều tin đồn lan truyền trong giới học sinh. Đám lưu manh vô lại ở gần đó bị cấm tiếp xúc với học sinh Tây Trạch, không những thế những chốn ăn chơi giải trí gần đó tựa hồ qua một đêm liền trở nên thuần khiết, nghiên cấm người vị thành niên ra vào, hơn 12 quán bar chuyên tổ chức lên mạng xem phim bẩn đóng cửa tập thể, làm công an lẫn cục văn hóa khu khai phát, Nam Cảng, Lục Hồng đều trố mắt, đường phát tài bị lấp liền mấy cái.
Chuyện này cùng với hoàn cảnh trị án được cải thiện là điều các lãnh đạo rất hoan nghênh, đương nhiên cái giá là đám Quách Bảo Lâm phải rút khỏi nghành giải trí ở khu vực này.
Quách Bảo Lâm làm bộ mặt hết sức đáng thương nhìn Vương Hiểu Dương:
- Cục trưởng Vương, vì quan lộ bằng phẳng của anh mà thằng em đây phải tự tay chặt đầu mình đấy.
Vương Hiểu Dương hỏi:
- Vậy cái Kim Sắc Niên Hoa là sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận