Editor: Quỳnh Nguyễn
Diệp Tư Cần là luật sư riêng của Minh gia, anh trở thành luật sư bào chữa cho Minh Văn Thức cũng không hề kỳ lạ.
Mậu Hinh về đến Luật Chính Tư, Diệp Tư Cần đã đợi một lúc lâu, mà bên cạnh anh còn có Nhị công tử Minh gia, Minh Nhất Kỳ.
Hôm nay cô thật sự rất có duyên với người Minh gia, gặp người Minh gia đến mấy lần.
"Luật sư Diệp, anh nên biết là dựa theo trình tự pháp luật, khi chúng ta gặp mặt không thể có thêm người thứ ba.". Mậu Hinh không vui, trong công việc cô đặc biệt coi trọng nguyên tắc, ghét nhất có người làm việc không theo trình tự.
"Mậu kiểm, nhị thiếu là người quen cũ với cô, muốn ôn chuyện với cô.". Diệp Tư Cần cười nói.
"Đây là Luật Chính Tư, chỉ sợ không hợp trình tự. Nhị thiếu, tôi và anh ôn chuyện lúc nào cũng được, ở trong này thật sự không tiện.". Mậu Hinh nhìn Minh nhị thiếu, vẫn là vẻ mặt xin lỗi.
"Được rồi, tôi đi ra ngoài trước, giữa trưa cùng nhau ăn cơm, tôi mời là Mậu Hinh, em gái cùng tôi lớn lên kia.". Minh Nhất Kỳ có thâm ý khác nói.
"Mời anh chờ một chút, tôi có phòng tiếp khách, Tiểu Nam mang Minh nhị thiếu đi.". Mậu Hinh nói.
"Vâng, Mậu kiểm.". Tiểu Nam cực kỳ khách sáo dẫn Minh Nhất Kỳ đến phòng tiếp khách ngồi.
Diệp Tư Cần và Mậu Hinh đến văn phòng cô, vừa vào văn phòng, Diệp Tư Cần liền hỏi: "Mậu kiểm, tôi muốn biết cô thấy thế nào về vụ án Lâm Văn Hi này?".
"Từ chứng cứ cho đến bây giờ mà nói, đương nhiên khởi tố vì tội hiếp dâm, hơn nữa tôi sẽ đề nghị quan toà phán tù có thời hạn trên mười năm, bởi vì tình hình phạm tội có vẻ nghiêm trọng.". Mậu Hinh nói.
"Nhưng mà Mậu kiểm, cô nên biết ở nơi như Hoàng Đình này, Lâm Văn Hi đến đó vốn cũng là người tiếp khách, đây căn bản chính là chuyện cô tình tôi nguyện, tôi cho rằng có thể phán tội quấy rối tình dục hay không, đều là tội gần giống nhau.". Diệp Tư Cần nói.
"Ở đây tôi có một phần bệnh án của Lâm Văn Hi, tôi tin tưởng anh cũng có thể nhìn thấy, thân thể cô ấy có bao nhiêu thương tổn, hạ thể (bộ phận sinh dục) bị xé rách nghiêm trọng thậm chí sẽ ảnh hưởng đến sinh con. Thủ đoạn ác liệt khiến người ta giận sôi như vậy, Diệp luật sư anh lại còn nói không thể phán tội, tôi nghĩ anh nên trở về trường học lại môn hình sự với giáo sư đi.". Mậu Hinh nói chuyện với luật sư chưa bao giờ giả dối, cũng không nể mặt.
"Được rồi, một khi đã như vậy tôi đi về học một khóa trước, nếu có tiến triển mới hoặc là có thu hoạch mới tôi lại tới tìm cô.". Diệp Tư Cần cũng không tức giận, chỉ cười ảm đạm.
"Tôi không tiễn, đi thong thả.". Mậu Hinh ngồi xuống, mở ra hồ sơ tiếp tục bận rộn làm việc.
Diệp Tư Cần quay đầu nhìn Mậu Hinh một cái, cuối cùng cười khổ rời đi.
Lúc Diệp Tư Cần đi, Mậu Hinh mới ngẩng đầu lên, cô nhìn thấy những bức ảnh chụp Lâm Văn Hi bị hại này thì không khống chế được, nếu không thể phán tội Minh Văn Thức, cô làm kiểm sát trưởng cũng bằng không rồi.
Đương nhiên, cô chưa hề quên Minh Nhất Kỳ hẹn mình ăn cơm trưa, sát giờ cô xuống lầu, thấy được Minh Nhất Kỳ chờ ở chỗ không xa.
"Anh còn tưởng rằng em quên anh hẹn với em.". Minh Nhất Kỳ đi tới cười nói.
" Buổi chiều tôi còn phải trở về Luật Chính Tư, sợ là không thể đi quá lâu.". Mậu Hinh nói.
"Bên cạnh có một quán đồ ăn Trung Quốc, không bằng ăn gần đây đi!". Minh Nhất Kỳ nói.
Đến nhà ăn, Minh Nhất Kỳ gọi cơm, chọn món xong người phục vụ đi ra ngoài, anh nói: "Tiệc đính hôn của anh, em nhất định sẽ đến, đúng không? Hinh Hinh.".
"Đương nhiên, tôi nhận được thiệp mời của anh, tôi nhất định sẽ đi.". Mậu Hinh nói.
"Vậy là tốt rồi, em không biết em trở về, Nguyệt Đình cực kỳ bất ngờ, cô ấy cũng nói rất mong được gặp em.". Minh Nhất Kỳ nói.
Vị hôn thê của Minh Nhất Kỳ là Giang Nguyệt Đình, bác sĩ ngoại khoa một bệnh viện Tân Thị, là hai nhỏ vô tư với Minh Nhất Kỳ (hai đứa con trai và con gái thuở nhỏ chơi với nhau hồn nhiên), năm đó học đến đại học thì ở bên nhau, hiện tại đính hôn cũng là chuyện thuận nước đẩy thuyền.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...