Editor: Quỳnh Nguyễn
"Bị cáo, cô nói cô căn bản không biết bệnh Viên Ninh Ninh, phải không?". Mậu Hinh hỏi lại.
Sắc mặt Giang Nguyệt Đình hơi xấu, vẻ mặt do dự trả lời: "Phải.".
"Nhưng mà ở đây tôi có một phần bệnh án, ghi lại bệnh án của Viên Ninh Ninh ở khoa tim bệnh viện, mà bác sĩ khoa tim tỏ ra cô đã từng đến khoa tim xem qua bệnh án Viên Ninh Ninh. Có chuyện này không?". Mậu Hinh hỏi.
Hô hấp Giang Nguyệt Đình hơi nghẹn, cô không nhịn được nhìn về phía Diệp Diệu Tư, thấy Diệp Diệu Tư cực kỳ bình tĩnh, cô liền hít sâu trả lời: "Đúng, bởi vì mỗi lần Viên Ninh Ninh chạy chữa đều tới phòng tôi quấy rầy, nhưng mà phần lớn tôi trốn tránh không gặp. Bởi vì tôi rất rõ ràng, dây dưa với người phụ nữ như vậy mất thân phận của tôi. Biết cô tới bệnh viện, tôi không nhịn được tò mò đi thăm dò bệnh án của cô.".
"Cô là một bác sĩ ngoại khoa thâm niên, cô chỉ cần xem bệnh án Viên Ninh Ninh một cái liền biết cô dùng cây dương địa hoàng thời gian dài, kỳ thật là phi thường nguy hiểm, chỉ cần một lần quá lượng, sau đó sẽ dẫn đến suy tim, đúng không?".
"Đúng, tôi có một người bạn là Phương Nhã cũng có bệnh tim bẩm sinh, tôi từng kê vị thuốc này cho cô, cũng luôn nhắc nhở cô vị thuốc này tuyệt không thể quá liều, một khi quá liều sẽ nguy hiểm tính mạng.". Giang Nguyệt Đình trả lời.
"Cho nên trong hồ sơ, ngày đó cô thả cây dương địa hoàng vào trong cốc nước của Viên Ninh Ninh dẫn đến cô uống vào sau đó suy tim, phải không?". Mậu Hinh ép hỏi.
"Không phải, tôi không làm như vậy.". Giang Nguyệt Đình trả lời.
"Chánh án, hội thẩm, ở đây tôi có một phần ghi lại mục lấy thuốc ở bệnh viện, phía trên rõ ràng ghi lại trước khi vụ án xảy ra một ngày Giang Nguyệt Đình lấy thuốc trong bệnh viện, trên đơn thuốc có cây dương địa hoàng.". Mậu Hinh nói.
Mậu Hinh đem tư liệu đưa lên sau đó tiếp tục thẩm vấn Giang Nguyệt Đình: "Cô đến bệnh viện tìm Viên Ninh Ninh, các cô nói chuyện gì?".
"Tôi muốn cô phá thai.". Giang Nguyệt Đình trả lời.
"Cô ấy trả lời như thế nào?".
"Cô không chịu.". Giang Nguyệt Đình nói, "Tôi nói cho cô, tôi xem qua bệnh án của cô, lấy thân thể của cô căn bản không thích hợp sinh đứa nhỏ. Nếu cô phá thai, tôi sẽ cho cô một số tiền lớn đồng thời giới thiệu cơ hội đóng phim cho cô, cô sẽ nổi tiếng.".
"Điều kiện này có vẻ không tệ, theo lý cô nên suy xét tiếp thu.". Mậu Hinh nói tiếp.
"Cô không chịu, cô nói cô và Nhất Kỳ là chân ái, cô phải gả cho Minh Nhất Kỳ.". Giang Nguyệt Đình trả lời.
"Một phụ nữ đồng ý chịu nguy hiểm tính mạng vì một người đàn ông sinh đứa nhỏ, chỉ có thể nói người phụ nữ này thật sự cực kỳ yêu người đàn ông này.". Mậu Hinh nói xong, dùng khóe mắt nhìn Minh Nhất Kỳ ở trên ghế nghe. Anh cũng đang nhìn mình, vẻ mặt chuyên chú.
"Người phụ nữ như vậy chẳng qua là vì gả vào nhà giàu có thôi, nào có chân ái gì! Tôi nói cho cô, cho dù sinh đứa nhỏ, Nhất Kỳ cũng không có khả năng cưới cô, đứa nhỏ cô sinh ra cũng không được Minh gia thừa nhận. Không chỉ có như vậy, cô còn có thể thân bại danh liệt, sau cùng hai bàn tay trắng.". Giang Nguyệt Đình nói.
"Vậy cô ấy nhất định rất tức giận.". Mậu Hinh nói.
"Cô đúng là rất tức giận, nhưng lại phát điên, sau đó còn bổ nhào vào người tôi. Tôi thấy cô không chịu tiếp thu điều kiện của tôi, thì không muốn nói tiếp, chờ bác sĩ y tá tiến vào khống chế được cô, tôi đi.". Giang Nguyệt Đình nói.
"Tôi xem ra sự thật căn bản không phải như vậy.". Vẻ mặt Mậu Hinh biến đổi, giọng điệu cũng trở nên sắc bén, "Căn bản chính là cô trong lúc hỗn loạn bôi cây dương địa hoàng trên miệng chén Viên Ninh Ninh, để cô ấy uống cây dương địa hoàng quá liều suy tim mà chết.".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...