Quan Thanh

Hạ Thiên Nông hơi thất thần mà nhìn cảnh tưởng ý thu xanh um bên ngoài cửa sổ phòng bệnh, trước mắt hiện lên gương mặt anh tuấn kiên nghị của con rể An Tại Đào, ông không kìm nổi hơi cảm thán. Lúc trước, khi An Tại Đào và Hạ Hiểu Tuyết tốt nghiệp đại học lần đầu tiên đến nhà, ông đã là Phó Chủ tịch thành phố Tân Hải, mà nhiều năm qua đi như vậy, thanh niên trẻ tuổi hơi có vẻ ngây ngô lúc trước, đã trưởng thàn hcán bộ cấp Sở ngồi tương đương với ông.

Nhiều năm như vậy, ông từ một Phó Chủ tịch thành phố ngồi lên Bí thư Thành ủy, mà An Tại Đào từ một thân áo vải dĩ nhiên ngồi lên địa vị cao như thế.

Thế sự khó liệu, quan trường khó lường, cảnh ngộ của người, là như thế này!

****

Mấy ngày An Tại Đào khôn gở phòng Sơn, thật ra cục diện chính trị Phòng Sơn cũng không an ổn. Tống Nghênh Xuân nắm lấy thời gian An Tại Đào không có mặt, không ngờ muốn làm một hoạt động chỉnh đốn tác phong mạnh mẽ, đẩy đi một lệnh cấm rượu thi hành toàn bộ cơ quan Đảng ủy chính quyền thành phố. Ngay từ hôm bắt đầu, toàn bộ nhân viên công tác của cơ quan Đảng ủy chính quyền thành phố cơm trưa uống rượu trong thời gian làm việc, liền bị bộ phận giám sát của Ủy ban Kỷ luật xét xử nghiêm túc.

Lệnh cấm rượu được thông qua trong hội nghị thường vụ. Tuy rằng An Tại Đào không ở Phòng Sơn, nhưng hội nghị thường vụ cũng trưng cầu ý kiến của hắn. Chẳng qua, tuy rằng An Tại Đào Tống Nghênh Xuân thi hành lệnh cấm rượu là ý không ở trong lời ---- đơn giản là muốn mượn điều này lập lại quyền uy vô thường của Bí thư Thành ủy mình, nhưng hắn cảm thấy lệnh cấm rượu chung quy là một chuyện tốt, có thể mạnh mẽ giết đi không khí ăn uống khoản công không tốt của Phòng Sơn, cho nên cũng bỏ phiếu tán thành.

Tin tức Phòng Sơn thi hành lệnh cấm rượu truyền ra ngoài, chợt khiến cho truyền thông cả nước chú ý mạnh mẽ, tiếng nói dư luận khen chê đều có. Tán thành tự nhiên không nói, cũng có không ít học giả chuyên gia và bình luận viên truyền thông phát biểu bài văn "Lệnh cấm rượu của Phòng Sơn là một hồi chiến tích, duy trì không bao lâu sẽ không giải quyết được gì...".

Phòng Sơn lại một lần nữa trở thành điểm nóng tin tức. Vì vậy Tống Nghênh Xuân còn được tiếp nhận phỏng vấn của đài truyền hình tỉnh Đông Sơn, trên màn ảnh TV nói về hiệu ứng của lệnh cấm rượu.

Trên đường An Tại Đào quay về Phòng Sơn, cố ý mua một tờ "Báo chiều Đông Sơn" cùng ngày ven đường, hai ngày này trên báo chí nơi nơi đều đưa tin về lệnh cấm rượu của Phòng Sơn.


- Hôm nay phóng viên thăm hỏi được từ một số bộ phận có liên quan tại thành phố Phòng Sơn, Văn phòng Thành ủy Phòng Sơn và Văn phòng UBNd thành phố phòng Sơn chuyển tới Ủy ban Kỷ luật, Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy, Cục Giám sát thành phố, Phòng Nhân sự thành phố cùng đưa ra quy định: nghiêm cấm nhân viên chính phủ uống rượu trong thời gian làm việc là thời gian chấp hành công vụ không trong thời gian làm việc. Theo hiểu biết, hành động này chỉ tiến thêm một bước cải tiến tác phong công tác, công tác kỷ luật nghiêm túc, đề cao hiệu suất công tác, tạo hình tượng tốt văn minh, hiệu suất cao, liêm khiết, cần chính cho nhân viên cơ quan các cấp và đơn vị sự nghiệp.

- Theo giới thiệu, quy định này áp dụng với cơ quan Đảng các cấp, cơ quan Hội đồng nhân dân, cơ quan chính phủ, cơ quan Mặt trận Tổ quốc cùng với cơ quan thẩm phán, cơ quan kiểm sát, cơ quan công an, đoàn thể nhân dân và đơn vị sự nghiệp, cùng với các đơn vị chức năng phục công công khác của thành phố Phòng Sơn. Quy định yêu cầu rõ ràng: toàn bộ nhân viên cơ quan các cấp và đơn vị sự nghiệp cấm uống rượi trong thời gian làm việc và thời gian chấp hành công vụ ngoài thời gian làm việc (bao gồm đồ uống có cồn)...

An Tại Đào vội vàng xem xong báo chí, không kìm nổi cười cười, thản nhiên nói với thư ký Lý Bình ngồi ở vị trí lái phụ:

- Lý Bình, mở radio nghe tin tức một chút, xem có đưa tin về lệnh cấm rượu của thành phố chúng ta hay không...

...

... - .

- Các vị thín hgiả, gần đây, Trung ương in ấn và phát hành "Cán bộ lãnh đạo Đảng viên liêm khiết theo một số chuẩn tắc chính trị", nhấn mạnh cán bộ lãnh đạo Đảng viên liêm khiết theo chính trị, phải tự trọng, tự xét lại, tự nhắc nhở, tự khích lệ, cấm phô trương, xa hoa, tiêu xài công khoản, phô trương lãng phí... Mà không phải ngẫu nhiên, gần đây thành phố Phòng Sơn đã gióng trống khua chiêng thi hành lệnh cấm rượu đối với cơ quan Đảng ủy chính quyền ---- tiếp theo, xin nghe phóng viên của đài tại Phòng Sơn phỏng vấn Bí thư Thành ủy Phòng Sơn Tống Nghênh Xuân.

Radio trong xe truyền ra một giọng MC nữ ôn nhu, giọng nói này ngọt ngào, khiến người ta nghe xong tinh thần rung lên.

Đuôi mày An Tại Đào nhẹ nhàng nhướng lên, nheo mắt lại cẩn thận lắng nghe. Mãi đến khi truyền ra giọng nói quen thuộc hơi khàn khàn của Tống Nghênh Xuân, hắn mới đột nhiên mở mắt, rồi quay đầu nhìn ra ngoài cửa kính xe.


- Lần này thành phố Phòng Sơn đưa ra lệnh cấm rượu đối với cơ quan Đảng ủy chính quyền cũng khôn gphải thể hiện, mà là thật sự. Đối với người trái quy định, sau khi trải qua thẩm vấn, xem kỹ tình tiết nặng nhẹ xử lý tương ứng. Tình tiết nhẹ, thông báo phê bình trong phạm vị toàn thành phố, công khai đưa ra ánh sáng, hủy bỏ tất cả tư cách ưu tú trước đó, nói chuyện cảnh cáo một lần; tình tiết nghiêm trọng hoặc người uống rượu ảnh hưởng tới thực hiện chức trách công vụ bình thường, tổn hại hình tượng cơ quan Đảng ủy chính quyền, tạo thành ảnh hưởng không tốt, giáng chức, từ chức, miễn chức chờ tổ chức xử lý....

An Tại Đào nhẹ nhàng cười, thản nhiên nói:

- Bí thư Tống nói làm thật, thật ra vẫn đang đánh Thái Cực Quyền, nếu làm thật, phàm là gây án ngược, tạm thời cách chức giáng chức nói chuyện sau! Lệnh cấm rượu này, hẳn là phổ biến theo chế độ tương quan, nếu không chỉ dựa vào một lệnh cấm rượu, bắt được có nghiêm cũng chỉ là một cơn gió mà thôi.

Đối với loại chuyện lớn của các lãnh đạo thành phố này, Lý Bình tự nhiên không dám nói gì, chỉ kính cẩn mà cười.

...

...

Hoàng Thao biết An Tại Đào sốt ruột trở về Phòng Sơn, bởi vậy lái xe rất nhanh. Buổi sáng 10h rời khỏi Lam Yên, không đến 12h trưa, xe đã rời khỏi đường cao tốc tiến vào cảnh nội thành phố phòng Sơn, nhưng rời đường cao tốc không bao lâu, ba người liền phát hiện đường phía trước bị ngăn, một đám người dày đặc vây quanh trên đường, không biết đang xem náo nhiệt gì.

Hoàng Thao không thể không dừng xe ven đường. An Tại Đào và Lý Bình xuống xe, chậm rãi tới gần, vừa thấy liền giật mình.

Từng rương rượu nổi tiếng, thuốc lá nổi tiếng, trà ngon và hàng mỹ nghệ xa hoa, thuốc lá Trung Hoa rượu Mao Đài, Ngũ Lương thượng đẳng, Long Tỉnh, lộc nhung bổ dưỡng linh tinh, chiếm cả đường đi bộ, xếp ra hơn mười mét/ Quần chúng vây xem vừa nghị luận, vừa dùng cameras quay chụp những vật phẩm này. An Tại Đào liếc mắt một cái, phỏng đoán qua loa một chút, giá trị ít nhất của thuốc lá, rượu và hàng mỹ nghệ xa hoa này ít nhất mấy trăm ngàn.


Phía trước "đội ngũ" rượu thuốc kia, không ít người bộ dáng công nhân trông coi. An Tại Đào nhíu mày, thuận miệng hỏi một người đàn ông trong đó:

- Vị này, ngài đang bán rượu thuốc sao? Sao lại đặt trên đường chứ?

- Đây là vật phẩm tiếp đãi của nhà máy chúng tôi, chúng tôi đưa đi "phơi nắng". Để mọi người xem, cảnh ăn uống khoản công của nhà máy chúng tôi nghiêm trọng cỡ nào. Thành phố không phải đang thi hành lệnh cấm rượu sao, để cho lãnh đạo thành phố nhìn...

Người đàn ông liếc An Tại Đào một cái, căm giận nói:

- Một đám sâu mọt, một nhà xưởng lớn, tài sản quốc hữu lớn như vậy, cứ bị bọn chúng ăn uống hết sạch...

Một công nhân trông ở bên cạnh cũng tức giận nói xen vào:

- Rượu thuốc này gửi ở gian phòng cách vách văn phòng lãnh đạo. Sáng sớm hôm nay, mọi người đi vào đưa ra một bộ phận, để thị dân kiến thức cảnh ăn uống khoản công của nhà xưởng.... Hiện giờ một tháng công nhân nhận hơn 400 đồng sinh hoạt phí, bọn họ lại xa xỉ như thế.

An Tại Đào chau mày, nhẹ nhàng hỏi:

- Các vị là nhà xưởng nào?

Dường như nghe ra giọng điệu nói chuyện của An Tại Đào hơi giống cán bộ chính phủ, cũng hiểu được quần áo vẻ mặt của hắn không giống người thường, vài công nhân kia liền tràn đầy cảnh giác nhìn An Tại Đào, đánh giá hắn từ trên xuống dưới, hơn nửa ngày mới trầm giọng nói:


- Chúng tôi là nhà máy phân bón Phòng Sơn, ngài là?

An Tại Đào ngẩn ra, đang muốn nói gì, đột nhiên cảm thấy chói mắt, ngẩng đầu vừa thấy đối hiện có hai người bộ dáng phóng viên chụp ảnh về phía bên này.

An Tại Đào liền lui ra, vẫy tay với Lý Bình, cúi đầu nói:

- Lý Bình, gọi điện thoại liên hệ Văn phòng UBND thành phố một chút... Để Chủ tịch thành phố Dương dẫn người tới đây xử lý một chút, tra ra đây rốt cuộc là chuyện gì.

Lý Bình ứng lời đang muốn đi gọi điện, lại chợt nghe giọng nữ trong trẻo vang lên:

- Chủ tịch thành phố An!

...

...

Phóng vien Báo chiều Phòng Sơn Trương Hiểu nhận ra Chủ tịch thành phố An Tại Đào, quần chúng và công nhân hiện trường nghe nói là Chủ tịch thành phố An, nháy mắt liền ầm ầm xúm lại. Chờ Dương Hoa mang theo Chu Quân và nhân viên công tác của Văn phòng UBND thành phố tới, thấy An Tại Đào bị một đám người vây quanh ở giữa, không khỏi hoảng sợ.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui