An Tại Đào chạy đến bệnh viện, Tần Liên Điếu bị thương nặng nhưng thoát chết.
Biết được tin tức về cuộc đấu súng của thương nhân người Hoa cũng khiến cho xã hội Moscov chấn động ở một mức độ nhất định. Dù sao, trong thời khắc nhạy cảm này, xuất hiện một vụ án mẫn cảm như vậy, cũng khiến cho nhiều người dân Moscov lo lắng rằng phía chính phủ Hoa Hạ sẽ phẫn nộ, làm cho quan hệ hai nước tiếp tục chuyển biến xấu.
Ở cửa bệnh viện, An Tại Đào chen chúc với giới truyền thông Moscov đang vây quanh, sau một cuộc trả lời phỏng vấn đơn giản, An Tại Đào mới đưa người rời khỏi bệnh viện, đi thẳng đến Bộ Ngoại giao, khẩn cấp hẹn gặp cán bộ phụ trách liên quan.
Từ Bộ Ngoại giao trở vầ cũng đã là hoàng hôn.
Vừa bước vào văn phòng của mình, mệt mỏi ngã xuống sô pha định nghỉ một lúc thì chuông điện thoại lại vang lên. Tôn Kế Hồng đứng lên, vừa nói một tiếng "xin chào" thì âm thanh đột nhiên trở nên cung kính hẳn lên, dáng đứng theo bản năng cũng lập tức thẳng tắp.
-Dạ, dạ. Xin ông chờ một lúc.
Tôn Kế Hồng dùng tay che ống nói, quay đầu nói với An Tại Đào:
-Phó Chánh văn phòng An, là phó Thủ tướng Lý gọi điện thoại từ trong nước.
An Tại Đào hoảng hốt, lập tức đứng dậy, chạy tới nghe điện thoại:
-Chào ông, phó Thủ tướng Lý, tôi là An Tại Đào.
-Đồng chí Tiểu An, tôi không chờ nghe báo cáo nổi, nói thẳng với tôi, người bị thương tình hình thế nào rồi. Có nguy hiểm đến tính mạng không? Sau khi xảy ra chuyện này, dân làm ăn người Hoa ở Moscov có thay đổi gì không? Còn nữa, thái độ đối phương thế nào?
Giọng nói của phó Thủ tướng Lý hơi khàn khàn, tốc độ nói rất nhanh và hỏi liên tiếp.
An Tại Đào hơi trầm ngâm, kính cẩn nói:
-Phó Thủ trướng Lý, là thế này. Tôi mới vừa dẫn người của Đại sứ quán từ bệnh viện trở về, Thương thế của Tần Liên rất nặng nhưng cơ bản đã không còn nguy hiểm đến tính mạng. Trước mắt, Đại sứ quán để lại bệnh viện một người. Hội Hoa Thương ở Moscov cũng phối hợp với Đại sứ quán, liên hệ với người nhà của hai vị đó. Người làm ăn Hoa Hạ ở Moscov về sau bị ảnh hưởng nhất định, nhưng được Đại sứ quán và Hội kinh doanh người Hoa trấn an, bọn họ cũng duy trì được cảm xúc ổn định. Cảnh sát hình sự quốc tế cũng phát lệnh truy nã hung thủ rồi. Nhưng bọn họ kiên quyết phủ nhận đây là vụ án giết người nhằm vào thương nhân người Hoa, cho rằng đây là một vụ án bình thường. Đồng thời, theo tôi được biết, các nhân viên ban an toàn ở Moscov cũng đã đến thăm hỏi người bị thương.
Dừng lại một chút, An Tại Đào nói tiếp:
-Bước tiếp theo, Đại sứ quán chúng ta cũng chuẩn bị can thiệp. Vừa giải quyết hậu quả với Hội kinh doanh người Hoa, vừa ra cảnh báo an toàn đến tất cả thương nhân người Hoa.
Phó Thủ tướng Lý lẳng lặng lắng nghe, lúc sau mới trầm giọng nói:
-Được, đồng chí Tiểu An, những chuyện gần đây vô cùng phức tạp, các đồng chí trong Đại sứ quán vất vả rồi. Nói với mọi người giúp tôi, càng là việc nghiêm trọng thì càng phải cẩn thận, mỗi một công tác đều phải như đi giày trên băng mỏng. Đồng thời, cũng thay tôi ân cần hỏi thăm tất cả thương nhân người Hoa ở Moscov. Hy vọng bọn họ nhớ rằng, tổ quốc luôn là hậu phương vững chắc cho tất cả bọn họ. Chỉ cần chúng ta đoàn kết nhất trí, không có khó khăn nào không vượt qua được.
Phó Thủ tướng Lý đã nhanh chóng ngắt điện thoại. Lời của ông ngắn gọn nhưng rất có sức nặng. An Tại Đào buông điện thoại, im lặng suy nghĩ. Theo giọng nói của phó Thủ tướng Lý, hắn nghe được lòng quyết tâm và tin tưởng, dường như thái độ của lãnh đạo nghiêng về sự cứng rắn và mạnh mẽ.
Tôn Kế Hồng và Phùng Thanh nhìn An Tại Đào, gần như đồng thanh hỏi:
-Phó chánh văn phòng An, lãnh đạo chỉ thị thế nào?
An Tại Đào thản nhiên mỉm cười:
-Lão Phùng, anh đi nói với Trình Quốc Bình, lập tức triệu tập mọi nhân viên trong Đại sứ quán. Chúng ta sẽ mở một cuộc họp truyền đạt tinh thần của phó Thủ tướng Lý.
Vài ngày sau, thái độ trong nước đột nhiên trở nên cứng rắn, mạnh mẽ hơn.
Là người phụ trách chủ yếu của Đại sứ quán. An Tại Đào trực tiếp thay mặt lãnh đạo trong nước không ngừng tạo áp lực cho đối phương, yêu cầu đối phương phải thi thố trên sân khấu tương quan, cho phép tất cả thương nhân người Hoa được buôn bán các loại hàng hóa trong nước.
Đồng thời, Thứ trưởng Bộ Ngoại giao Chương Long, Thứ trưởng BộThương mại Lâm Hổ Thành cũng thay phiên nhau tới gặp đại sứ Nga ở Hoa Hạ, trịnh trọng bày tỏ thái độ nghiêm túc của chính phủ Hoa Hạ, tiến thêm một bước yêu cầu đối phương bảo đảm không được xâm hại quyền lợi.
Tiếp đó, An Tại Đào làm một tiết mục trên TV Moscov.
Karina ngồi một mình trong phòng khách xem TV, thấy An Tại Đào trên TV. Mở đầu tiết mục, vị quan ngoại giao đông phương An Tại Đào mặc vest, mang giày tây xuất hiện trên màn hình. Khóe miệng cô nhếch một nụ cười khó hiểu.
Khâu Kim Na không biết từ lúc nào đã xuất hiện trong phòng khách, nhẹ nhàng bước tới. Bà đứng cạnh sô pha, nhìn TV, đột nhiên nói khẽ:
-Karina, cục cưng của mẹ. Quan hệ của con với vị cán bộ ngoại giao phương đông này…
Karina đang tập trung tinh thần, nhìn chằm chằm vào TV, đột nhiên nghe tiếng mẹ mình, hơi hoảng hốt. Mặc cô đỏ lên, đứng dậy kéo tay Khâu Kim Na, sẵng giọng:
-Mẹ, mẹ đang nói gì vậy? Con với An Tại Đào chỉ là bạn bè thôi.
-À, vậy sao? Chỉ là bạn tốt?
Khâu Kim Na nhìn Karina cười lạ lùng:
-Mẹ thấy quan hệ của hai người không đơn giản như vậy. Công chúa Karina nhà ta lại yêu một thanh niên người phương đông. Nào, cục cưng Karina của mẹ, nói cho mẹ biết, con quen hắn lúc nào? Nói cho mẹ biết tất cả về hắn đi.
Karina đột nhiên khẽ thở dài, chậm rãi quay đầu đi.
-Mẹ, mẹ không hiểu đâu. Hắn đã kết hôn rồi, có vợ ở trong nước rồi.
Khâu Kim Na lập tức nhíu mày, rõ ràng bà không ngờ An Tại Đào đã kết hôn. Cô thấy con gái mình đích thân mời một vị quan ngoại giao người phương đông, lại còn trịnh trọng giới thiệu, bèn nghĩ đó là bạn trai của cô.
Karina luôn thích văn hóa phương đông, lại kiên quyết sống ở Hoa Hạ nhiều năm như vậy, thích một người phương đông cũng bình thường. Cha mẹ Karina luôn cưng chìu cô, hiểu rõ tính cách của cô. Nếu con gái mình thích một người Hoa Hạ, họ cũng sẽ không phản đối.
Nhưng đột nhiên nghe Karina nói chàng trai này đã kết hôn, Khâu Kim Na cảm thấy rất bất ngờ.
Ánh mắt của Khâu Kim Na nhìn đến nét mặt u buồn quyến rũ của Karina, trong lòng lập tức mềm xuống. Nà lắc đầu cười nói:
-Nếu hai đứa yêu nhau thì chuyện đó có gì đâu. Sau khi hắn ly hôn thì cưới con là được. Chàng trai mà công chúa nhà chúng ta đã chấm, cha mẹ nhất định giúp con hoàn thành tâm nguyện.
Karina nghe xong giật mình, cô liên tục xua tay:
-Mẹ, mẹ đừng làm bậy. Mẹ không hiểu người phương đông, không hiểu bọn họ đâu. An Tại Đào lại là một người đàn ông rất đặc biệt. Hơn nữa, hắn cũng không thiếu tiền. Mẹ, mẹ có biết vợ hắn là ai không? Có lẽ mẹ cũng biết đó.
Khâu Kim Na ngẩn ra:
-Ai? Mẹ cũng biết sao?
-Chủ tịch Hội đồng quản trị tập đoàn dầu mỏ Long Đằng, Hạ Hiểu Tuyết, là nữ cường nhân trong giới kinh doanh người Hoa. Trước đây cô ấy cũng đã tới Moscov. Công ty của cha không phải đang bàn chuyện hợp tác với cô ấy ở Yên Kinh sao? Con nghe cha nói, lúc cô ấy đến đây, cha mẹ còn mời cô ấy dùng cơm.
Karina nhẹ nhàng nói xong lại ngắm An Tại Đào trên TV.
-À, Chúa ơi, không ngờ là cô ấy!
Khâu Kim Na khẽ nhướn mày lên, đang định nói tiếp thì nghe trên TV đã phát ra giọng nói lanh lảnh của người phương đông, liền quay lại nhìn TV. Trong TV, An Tại Đào đang mỉm cười, trả lời câu hỏi của cô MC gợi cảm tóc vàng.
-Chúng tôi thống nhất theo tinh thần hợp tác chiến lược của hai nước, không ngừng tuyên truyền phải có thái độ tôn trọng, giải quyết vấn đề theo pháp luật, bảo vệ quyền lợi của thương nhân người Hoa, đặc biệt là an toàn bản thân và tài sản của họ, ngăn chặn cách hành vi tổn hại nhân cách và tôn nghiêm của người dân nước tôi. Hai nước đang tiến hành tìm kiếm một giải pháp hợp lý, cố hết sức giảm bớt tổn hại cho thương nhân người Hoa.
-Sắp tới, các ngành chủ quản và chính quyền địa phương ở nước tôi sẽ đến Moscov, triển khai bàn bạc đối thoại theo hướng tích cực cho mối quan hệ lâu dài giữa hai nước để đạt tới nhận thức chung về thị trường.
Ngày 3
Phó Thủ tướng Lý Kỵ của Quốc vụ viện Hoa Hạ dẫn đoàn đại biểu đi thăm chính thức nước láng giềng, và cùng ngày, tham dự nghi thức động thổ của khu Thương mại Hoa Hạ ở thủ đô Cơ Lan.
Ngày 6. Tổng công ty xây dựng Hoa Hạ trịnh trọng tuyên bố, đầu tư vào thủ đô Cơ Lan hơn một ngàn tỷ nhân dân tệ để xây dựng Khu Thương mại Hoa Hạ. Dự án này dự tính đầu năm sẽ đưa vào sử dụng.
Trong nghi thức khai mạc, phó Thủ tướng Lý công khai phát biểu. Ông nói rằng khu Thương mại Hoa Hạ được Bộ thương mại Hoa Hạ đầu tư, chiếm khoảng vài mươi ngàn mét vuông. Kế hoạch xây dựng rất lớn. Sau khi thành lập, khuThương mại Hoa Hạ sẽ trở thành trung tâm phân lưu sản phẩm Hoa Hạ trong toàn cõi trung á, trở thành trung tâm mua bán chủ yếu của cả hai nước. Sản phẩm tiêu thụ chủ yếu của khu Thương mại bao gồm: trang phục, giày dép, đồ điện gia dụng, chăn drap, bách hóa hằng ngày, đồ chơi thiếu nhi và các sản phẩm nội địa của Hoa Hạ.
Sau nghi thức khai mạc, phó Thủ tướng Biệt Lợi Tư Cơ cũng phát biểu. Ông ta cho rằng khu Thương mại Hoa Hạ do Tổng có thể xây dựng Hoa Hạ đầu tư đã trở thành một trong những dự án quan trọng, có ảnh hưởng to lớn với sự phát triển kinh tế của đất nước ông.
Ông ta còn nói, Ủy ban nhân dân thành phố Cơ Lan đã mở một trang web giới thiệu dự án khu Thương mại Hoa Hạ, cập nhận tin tức thường xuyên. Ủy ban nhân dân thành phố còn muốn dùng phần tài chính định dùng để cải tạo cơ sở hạ tầng Cơ Lan làm vốn đầu tư, trợ giúp các thương nhân người Hoa, khiến họ mau chóng hội nhập được với cuộc sống. thành phố Cơ Lan ủng hộ mạnh mẽ công ty xây dựng, đã mang đến cho cộng đồng một trung tâm thương mại có ảnh hưởng lớn nhất ở vùng trung á.
Hạng mục khu thương mại này không phải là một dự án bình thường. Nó là sự hợp tác của chính phủ hai nước để xây dựng một sân chơi kinh tế bình đẳng, hứa hẹn nhiều loại chính sách xuất nhập khẩu có tính bảo hộ với khu thương mại, đưa ra một nhành ô liu đầy tính hữu hảo với thương nhân người Hoa với màu sắc chính trị tương đương.
Để "báo đáp", chính phủ Hoa Hạ đã nghiêm túc hứa hẹn, sẽ cung cấp sản phẩm chất lượng cao, quản lý nghiêm khắc hành vi của thương nhân người Hoa trong khu Thương mại.
Điều này có nghĩa, nhà nước đầu tư một dự án lớn như vậy, nước xây dựng có chủ quyền nhất định, quản lý khu thương mại, là nơi tập kết hàng lớn. Người Hoa kinh doanh ở đây, sẽ an toàn và ít phiêu lưu hơn. Đây là một khoản kinh phí lớn, đối với nền kinh tế khá lạc hậu ở đây, chẳng khác gì là món ngon từ trên trời rơi xuống.
Nếu người Hoa tiến vào kinh doanh với số lượng lớn, làm Cơ Lan trở thành trung tâm tập hợp và phân tán hàng hóa đến các vùng phụ cận, chỉ cần thương nhân người Hoa tồn tại thì cũng đủ để thúc đẩy kinh tế phát triển.
Cơ Lan và Moscov giao thông thuận lợi, có tàu tốc hành, phong tục và ngôn ngữ cũng không khác nhau. Xây dựng xong khu Thương mại, vì người trong nước chèn ép, những người ban đầu hoạt động trong nước chắc chắn sẽ đến Cơ Lan, khiến Cơ Lan trở thành khu tập hợp và phân tán hàng hóa Hoa Hạ mới ở trung á, từ đó có thể thay thế được vị trí của Moscov.
Rõ ràng chính phủ Hoa Hạ muốn đầu tư vào Cơ Lan nhằm trả Moscov, đồng thời cũng xuất phát từ quan điểm chính trị, để thoát khỏi sự chèn ép về mậu dịch của đối phương, lại đẩy mạnh thêm quan hệ chính trị.
Phó Thủ tướng Lý của Hoa Hạ dẫn đoàn thương nhân đi nước ngoài, tham gia nghi thức động thổ khu Thương mại ở thành phố Cơ Lan – tin tức này khiến cho truyền thông quốc tế vô cùng chú ý. Liên tiếp mấy ngày đều là tin này.
Trên các phương tiện truyền thông nào là bình luận, phân tích, đoán mò… Dần dần các phương tiện truyền thông cũng chuyển hướng, bắt đầu đả kích chính phủ cố ý xảo trá. Có bài còn viết về hành vi chân thật của thương nhân Hoa Hạ, chính phủ Liên Bang và Ủy ban nhân dân Moscov hết sức ngu xuẩn, khiến phí tổn dân sinh trong nước ngày càng cao.
An Tại Đào ngồi trong văn phòng, nghe Tôn Kế Hồng dịch cho hắn nghe việc người trong nước này đang trở thành nạn nhân cho cuộc đấu tranh quyền lực với thương nhân người Hoa. Lời văn sắc bén, phê bình sâu sắc, đồng thời cũng khiến người ta hiểu rõ đủ loại đấu tranh quyền lực và thái độ lúc trước của giới truyền thông. Gần như chuyển biến 180 độ.
Tôn Kế Hồng vừa đọc vừa dịch, nửa chừng mỉm cười:
-Chủ nhiệm An, không đọc nữa. Các tin tức cũng không khác nhau lắm, nói chung là ép chính phủ phải cúi đầu, thoạt nhìn vào thì kế hoạch rút củi dưới đáy nồi của chúng ta rất có hiệu quả.
An Tại Đào cười ha hả:
-Đương nhiên, Tôi đã nói từ lâu, áp lực của nước họ có bao nhiêu với nước ta. Chờ xem, có lẽ không được mấy ngày, bọn họ sẽ chủ động mời chúng ta đàm phán.
Tôn Kế Hồng ngồi mỉm cười:
-Dạ, tôi cũng thấy vậy.
Đang nói chuyện, Phùng Thanh từ dưới lầu chạy lên, hưng phấn nói:
-Phó Chánh văn phòng An, lão Tôn, nước Nga chủ động mời sáng mai chúng ta lên Bộ Thương mại bàn bạc về vấn đề hàng hóa của thương nhân người Hoa.
Ngừng một chút, Phùng Thanh cười nói:
-Mới rồi, Bộ Ngoại giao nước họ đột nhiên phát biểu rõ ràng, ý là đánh buôn lậu, nên phải áp dụng các biện pháp giữ gìn trận tự bên ngoài, bao gồm tất cả các kho chứa hàng trên thị trường. Hoa Hạ có vẻ hiểu và ủng hộ. Hoa Hạ quyết định tích cực tăng mạnh công tác quy định tính tuân thủ pháp luật của thương nhân Hoa Hạ. Cũng theo dõi chất lượng sản phẩm trong nước không cho các sản phẩm chất lượng thấp, nguy hiểm, gây hại sức khỏe hay các sản phẩm giả mạo vào nước. Nếu có thương nhân Hoa Hạ khiếu nại về việc bị xâm phạm quyền lợi hợp pháp sẽ nghiêm túc xét xử.
-Phó Chánh văn phòng An, rốt cuộc thái độ của bọn họ đã mểm nhũn, chúng ta thắng lợi rồi!
Phùng Thanh hưng phấn nhẹ nhàng ôm Tôn Kế Hồng, cũng ôm cả An Tại Đào.
-Ha ha, được lắm. Lão Tôn, cô lập tức thông báo cho Tham tá Yến, ngày mai bốn người chúng ta đến đàm phán với họ. Xong sớm một ngày, thì chúng ta rời khỏi nơi rách nát này sớm một ngày.
An Tại Đào cười nói, nhưng trước mắt lại hiện lên gương mặt quyến rũ tao nhã của Karina, nụ cười tắt mất.
Cuộc đàm phán gián đoạn giữa hai nước lại được mở lại. An Tại Đào dẫn đầu tổ công tác bên Hoa Hạ đàm phán không chút sợ hãi. Căn cứ vào yêu cầu của đối phương, tất cả đàm phán đều chọn hình thức đóng cửa.
Đàm phán rất thuận lợi, gần như là một mình An Tại Đào đề xuất yêu cầu, đối phương đồng ý cả. Trước lúc đàm phán, Cục trưởng Cục Hải quan Liên Bang luôn mồm hò hét: "Cái gì? Thanh quan? Đó là cách gọi của các người, còn chúng tôi gọi là buôn lậu!" Nhưng hiện giờ y đã mở miệng thừa nhận đây là "vấn đề lịch sử", cần hai bên giải quyết bằng thành ý.
An Tại Đào và Yến Giá nhìn nhau.
Đàm phán chỉ mang tính tượng trưng. Sáng sớm hôm sau, thành phố dán thông báo bản giờ giấc giao nhận hàng, bảo đảm công việc giao nhận hàng hóa cho thương nhân Hoa Hạ.
Thương nhân Hoa Hạ vui mừng khôn xiết. Dưới sự tổ chức của Đại sứ quán và Hội thương nhân Hoa Hạ, mỗi ngày có hơn một ngàn chiếc xe bắt đầu giao nhận hàng. Sau hơn mười này cố gắng, toàn bộ thị trường tăng cao. Toàn bộ hàng hóa của người Hoa, chỉ trừ mấy sản phẩm làm nhái bị chặn lại, các sản phẩm khác đều cứu vãn được tổn thất.
Cùng ngày, Ủy ban nhân dân thành phố Moscov tuyên bố sẽ không cấm vận nữa.
Cùng ngày, Đại sứ quán mở cuộc họp báo. An Tại Đào đại diện Đại sứ quán và tổ công tác, tỏ vẻ hai nước đã có nhận thức chung, giải quyết bước đầu sự việc, sau khi mở cửa thị trường đã làm chậm lại tốc độ tổn thất của thương nhân người Hoa.
Tuy thị trường Y Tư Mỹ La vẫn đang đóng cửa, nhưng ai cũng biết đó là họ muốn duy trì thể diện của mình thôi. Có lẽ không bao lâu nữa, thị trường này sẽ lặng lẽ mở cửa, hoặc là để thị trường khác chiếm lấy vị trí của nó.
Đây là thắng lợi thật lớn của nhàng ngoại giao Hoa Hạ. Cuối năm 93 đầu năm 94, trong mùa đông Moscov, thương nhân Hoa Hạ gần như mỗi ngày đều là tết. Tin tức truyền về trong nước, lập tức bọ truyền thông trong nước quảng bá một phen, khiến An Tại Đào lại thêm nổi tiếng.
Năm hết Tết đến, trong cuộc hội đàm giữa Thứ trưởng Bộ Thương mại và Bộ trưởng Bộ Nga ở Bắc Kinh đã hứa hẹn sẽ giảm thuế nhập khẩu. Phía Nga cho rằng, quy định thuế quan và phương diện thuế suất ở Nga hẳn là nên cố gắng cải tiến.
Đọc được tin này từ trang web trong nước, An Tại Đào thầm hiểu, ngày mình thành công về nước đã không còn xa. Hoặc là sau khi Đại sứ Tạ Á Ninh quay lại Moscov, hoặc là bản thân hắn bị triệu hồi về nước, chấm dứt việc tạm giữ chức ở Bộ Ngoại giao. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn
Chuyện tạm giữ chức để rèn luyện lần này, đối với An Tại Đào mà nói, đúng là kết thúc viên mãn, vượt quá mục tiêu mà hắn đề ra. Trải qua công tác ở Bộ Ngoại giao và Moscov, tuy thời gian không dài lắm, nhưng sức ảnh hưởng lại rất lớn. Chiến tích chói mắt này chắc chắn sẽ rất quan trọng với con đường làm quan của hắn, có sức ảnh hưởng không thể thay thế.
Không chỉ đối với hiện tại, mà còn với cả tương lai.
Đã đến đêm 30.
Cùng ngày, Đại sứ quán giăng đèn kết hoa, tất cả nhân viên đều tụ tập ở nhà ăn, vừa ăn cơm tất niên, vừa xem chương trình chúc xuân của CCTV qua TV vệ tinh của Đại sứ quán.
Đồng thời, tối nay còn có một tiết mục đặc biệt. Mấy hôm trước, tổ biên đạo chúc xuân đột nhiên liên hệ với Đại sứ quán, nói là trong tiết mục chúc xuân, sẽ có một tiết mục nhỏ, đến lúc đó, người dẫn chương trình sẽ phỏng vấn An Tại Đào, các nhân viên trong trong Đại sứ quán có liên quan và đại diện thương nhân Hoa Hạ qua điện thoại, để cho mấy người này chuẩn bị cho tốt. Ngoài ra, phóng viên ngoại cảnh của CCTV còn bay tới Đại sứ quán Moscov để lấy một ít hình ảnh ngoại cảnh.
Cho nên tới nay mọi người cùng nhau ở lại Đại sứ quán, có cả Hoàng Đức Hồng mà mười mấy đại diện thương nhân và du học sinh Hoa Hạ.
Hai cán bộ cấp bậc cao nhất trong Đại sứ quán là An Tại Đào và Trình Quốc Bình sóng vai bước vào nhà ăn. Tất cả mọi người đang ngồi đều cùng nhau đứng dậy, nhiệt liệt vỗ tay.
-Mời ngồi, mọi người tiếp tục dùng cơm đi.
An Tại Đào khoát tay, vừa đi vừa cười nói.
Hoàng Đức Hồng dẫn theo vài đại biểu thương nhân Hoa Hạ, bắt chặt tay An Tại Đào, liên tục nói cảm ơn:
-Phó Chánh văn phòng An, tất cả mọi người nhờ tôi cảm ơn anh và lãnh đạo Đại sứ quán. Tất cả mọi người đều muốn đến Đại sứ quán chúc tết các lãnh đạo đều bị tôi ngăn lại cả.
An Tại Đào mỉm cười, buông tay Hoàng Hồng Đức ra, bắt tay các đại diện thương nhân và du học sinh khác, sau đó cười nói:
-Các vị, đừng khách khí như vậy. Chúng ta đều là đồng bào ruột thịt. Chúng ta đều là người một nhà cả.
-Đại sứ quán cũng như nhà của các vị. Khi nào các vị nhớ nhà, cứ đến Đại sứ quán ăn cơm quê hương, chúng tôi nhiệt liệt hoan nghênh. Ha ha… được rồi, mọi người cứ ngồi đi, tiết mục chúc xuân bắt đầu rồi. Chúng ta hãy cùng nhau nâng chén, mong tổ quốc vĩ đại và những người thân ở quê hương năm mới hạnh phúc!
Mọi người ăn ăn uống uống, nâng chén chúc mừng nhau, mừng năm mới. Không khí trong nhà ăn cũng rất náo nhiệt. Không bao lâu, tiết mục chúc xuân trên TV cũng bắt đầu. Mọi người cũng dần dần buông ly rượu và chén đũa, chăm chú xem TV.
Nếu ở trong nước, An Tại Đào căn bản sẽ lười xem tiết mục Chúc xuân lặp đi lặp lại này. Nhưng những người đang tha hương nơi xứ người khi xem tiết mục này sẽ có cảm giác nhớ nhà mãnh liệt.
Sau khi tiết mục bắt đầu được chừng một giờ, hình ảnh đột nhiên lấy phong cảnh Moscov làm bối cảnh. MC đơn giản thuật lại sự kiện hoàng hóa của thương nhân Hoa Hạ liên tục gặp khó khăn, sau đó tán dương mạnh mẽ công tác của các nhân viên Đại sứ quán mà người dẫn đầu là An Tại Đào đã vượt qua muôn ngàn khó khăn gian khổ để hoàn thành nhiệm vụ. Tiếp theo, bắt đầu phỏng vấn An Tại Đào.
An Tại Đào không ở trong nước, Mạnh Cúc và Lưu Ngạn cùng ông Tiếu đón năm mới ở Nam Dương, còn Hạ Hiểu Tuyết thì bay đến Lam Yên, cùng Hạ Thiên Nông vui tết.
Đã biết đêm nay An Tại Đào được phỏng vấn, Hạ Hiểu Tuyết và Hạ Thiên Nông đã sớm ngồi chờ trước TV. Nhìn lên TV, trên bối cảnh sân khấu xuất hiện hình ảnh Đại sứ quán cùng An Tại Đào mặc áo khoát màu đen tiếp giới truyền thông, Hạ Hiểu Tuyết lập tức hưng phấn hẳn lên:
-Cha, mẹ, mọi người xem này, Tiểu Đào nhà mình xuất hiện trên tiết mục chúc xuân.
-Hứ, đừng gào to, để nghe Tiểu Đào nói những gì.
Hạ Thiên Nông trừng mắt nhìn Hạ Hiểu Tuyết, khoát tay.
-Phó Chánh Văn phòng An, Tham tán An, trong mấy tháng nay, anh lãnh đạo tổ công tác và nhân viên Đại sứ quán làm một lượng công việc rất lớn. Đặc biệt là vấn đề thị trường ở Nga gần đây. Mọi người đã vượt mọi khó khăn, vất vả bàn bạc mới có được quyết định mang tính đột phá cứu vớt hàng hóa của hơn ba mươi ngàn thương nhân người Hoa, cứu được tổn thất hàng trăm triệu tệ. Xin hỏi, lúc này, anh có gì muốn nói với nhân dân cả nước không?
-Đầu tiên, tôi xin đại diện tất cả các nhân viên công tác trong Đại sứ quán cùng ba mươi bốn ngàn thương nhân Hoa Hạ chúc tết nhân dân ở tổ quốc, mong muốn tổ quốc chúng ta mãi ãi phồng vinh hùng mạnh.
Trên TV truyền đến giọng nói trầm ổn và thu hút của An Tại Đào, đôi mắt của Hạ Hiểu Tuyết đột nhiên đầy lệ, trong lòng cảm thấy khó chịu, nên sau đó, An Tại Đào nói những gì cô cũng không nghe rõ.
"Ông xã, anh phải quay về đi." Cô lẳng lặng quay mặt, đưa lưng về phía cha mẹ, giấu đi hàng lệ của mình.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...