Quan Thanh

Nghe Cổ Trường Lăng nói như thế, Phó chủ tịch huyện Trần Tân im lặng cúi đầu.

Mà 3 người Phó chủ tịch huyện Hàn Chí Long, Ti Thư Phong, Từ Khánh Sơn, cũng vội vàng liếc mắt nhìn nhau một cái, trao đổi một ánh mắt. Bọn họ biết Cổ Trường Lăng cùng An Tại Đào là kẻ xướng người hoạ. Rõ ràng là trước đó đã kết nối và hiểu ngầm với nhau. Sự tình của Ủy ban nhân dân huyện, Chủ tịch huyện và Phó chủ tịch thường trực huyện đều đã đạt thành ăn ý, lãnh đạo huyện khác còn có thể nói gì, lại dám nói gì nữa chứ?

Mặc dù ở trên sự tình bổ nhiệm và miễn nhiệm cán bộ ban ngành quan trọng, mọi người ai nấy đều muốn đề bạt người của mình, nhất là phòng Y tế còn là một chức quan béo bở. Nhưng thấy An Tại Đào và Cổ Trường Lăng như vậy, khẳng định là sớm đã có ứng cử viên. Bọn họ cần gì tự làm mất mặt? Ở trong quan trường. Biết rõ không thể mà còn cố chấp, thì chẳng khác nào tự làm mất mặt

Cổ Trường Lăng cố ý vô tình nhìn qua một bên hơi cúi đầu, Giang Ba trong lòng phập phồng khẩn trương không ngừng, khóe miệng nhấc lên. Trước khi họp, An Tại Đào quả thật cùng y đơn độc kết nối qua, y vốn cũng có một ứng cử viên thích hợp, nhưng An Tại Đào nếu đã định cho Giang Ba thay Hoàng Liên Trung, y cũng chỉ đành buông xuôi ý định xếp tâm phúc của mình vào đó

Cổ Trường Lăng là một người rất biết tuỳ cơ ứng biến, tuy chỉ hơn 30 tuổi, nhưng rất sành sỏi. Nếu không, với xuất thân không có hậu thuẫn như y, sao có khả năng ở huyện Quy Ninh lăn lộn lên một Phó chủ tịch thường trực huyện, vẫn chưa phải là Huyện ủy ủy viên thường vụ.

Trước mắt, cục diện Quy Ninh tuy rằng do Lãnh Mai làm chủ, nhưng theo Cổ Trường Lăng thấy, Lãnh Mai căn bản không có khả năng là đối thủ của An Tại Đào. Nói về thủ đoạn thì Lãnh Mai thua xa An Tại Đào

Y vẫn luôn theo dõi những gì An Tại Đào đã làm, cảm thấy An Tại Đào tuy rằng tuổi trẻ, nhưng tâm tư lại kín đáo, thủ đoạn thì quả quyết, tầm mắt nhìn xa trông rộng, cũng không phải là người bình thường có thể so sánh. Quan trọng hơn là An Tại Đào không chỉ là cán bộ hậu bị được trung ương coi trọng bồi dưỡng, còn được lãnh đạo thành phố, thậm chí lãnh đạo ở tỉnh coi trọng sâu sắc. Đủ loại nhân tố suy đi tính lại, Cổ Trường Lăng dự tính, trong 2 năm thời gian, Quy Ninh này chính là thiên hạ của một mình An Tại Đào

Về phần Lãnh Mai, kết cục tốt nhất là thăng chức hoặc là điều chuyển ngang rời chức.

Cho nên, bắt đầu từ ngày đầu tiên An Tại Đào được bổ nhiệm thay quyền Chủ tịch huyện, Cổ Trường Lăng liền âm thầm kiên định chủ ý, quyết tâm đứng bên cạnh An Tại Đào, làm tốt tư tưởng chuẩn bị của một trợ thủ xứng với chức vụ. Y cho rằng, An Tại Đào - cán bộ hậu bị trẻ tuổi này, không có khả năng ở mức độ cấp huyện bậc một này lâu dài, chỉ cần An Tại Đào ra đi, y cũng liền có cơ hội.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là An Tại Đào đồng ý mạnh mẽ tiến cử y. Cũng đương nhiên, sự nương tựa chính trị kiểu này không chỉ là một loại hành động khôn ngoan. Còn có liên quan đến ám chỉ nào đó của An Tại Đào đối với y.

An Tại Đào không chỉ một lần ám chỉ y, tương lai sẽ hướng thành phố thay y thao tác một chút, trải đường cho y tiến vào Huyện ủy ủy viên thường vụ

Theo lý, Phó chủ tịch thường trực huyện vốn nên là Huyện ủy ủy viên thường vụ. Nhưng trên đời này, chuyện "Vốn nên" nhiều lắm, nếu bên trên không gật đầu, Cổ Trường Lăng muốn tiến vào bộ máy ủy viên thường vụ cũng là một kết quả không có nhiều khả năng.

Hoặc là nói, trong lòng Cổ Trường Lăng, An Tại Đào gần như thành chỗ dựa chính trị vững chắc cho "Đầu tư" của y. Đem hy vọng sự nghiệp ký thác trên một chàng thanh niên mới tròn 25 tuổi, đôi khi nghĩ lại, bản thân Cổ Trường Lăng cũng cảm thấy có chút không thể tin nổi. Nhưng y dù gì cũng là tin tưởng vào phán đoán và ánh mắt cũng mình. Rồi sau đó đến thực tế đã chứng minh, ánh mắt y cũng không sai.

Giang Ba nhận thấy trong mắt Cổ Trường Lăng, có chút gì đó "Đầy thâm ý" trong lòng càng thêm khẩn trương.

Tuy rằng An Tại Đào đã cho anh ta đủ ám chỉ, nhưng nguy cơ sóng gió trên quan trường hay thay đổi, có thể đạt tới mục đích hay không, vẫn là sự tình có 2 khả năng. Nếu chẳng may An Tại Đào thay đổi chủ ý hoặc là nói trước đó lừa dối anh ta, cái này chỉ có thể là giỏ trúc múc nước công dã tràng, mừng hụt mà thôi.

Nếu là như vậy. Giang Ba cũng chỉ đành ngậm bồ hòn làm ngọt, có khổ cũng không dám nói ra. Cái gọi là gần vua như gần cọp, trong quan trường, lãnh đạo lật tay thành mây, đảo tay thành mưa là chuyện rất thường tình thôi, bản thân Giang Ba cũng không dám chắc An Tại Đào có "đùa giỡn với anh ta" hay không.

Vô tình. Giang Ba cũng không ý thức được, hô hấp của mình trở nên dồn dập khác thường, hô hấp dồn dập khác thường này sinh ra bởi vì căng thẳng, khiến Trần Tân ngồi cạnh Giang Ba trong lòng vừa động, không kìm nổi ngẩng đầu, lạnh lùng liếc mắt nhìn Giang Ba một cái.

Bất kể như thế nào, Giang Ba dẫn người tới Phòng Y tế hỏi tội, gióng trống khua chiêng triển khai điều tra, đủ để khiến Trần Tân trong lòng rất không thoải mái. Đây rõ ràng là bội tro lên mặt y, người lãnh đạo phân công quản lý.

Dường như là bởi vì phát giác khác thường của Giang Ba, Trần Tân trong lòng từ từ liền đoán được vài phần. Y nhìn Giang Ba, trong lòng cười lạnh: khó trách con gấu này chơi hết mình như vậy, hận không thể lật ngược cả Phòng Y tế huyện. Hóa ra là đánh vào chủ ý này! Hừ, Giang Ba ơi Giang Ba, chỉ cần bố mày còn phân công quản lý hệ thống vệ sinh, thì cho dù mày có đến Phòng Y tế, bố mày cũng không cho mày ăn trái ngọt đâu nhé! Xem tao sau này làm thế nào tiêu khiển với mày nhé!

Thấy mọi người đều mang tâm sự khác nhau, vẫn duy trì trầm mặc không nói gì, trên mặt An Tại Đào lộ vẻ cười thản nhiên:

- Đồng chí Trường Lăng nói đúng, nhân cuộc họp hôm nay, chúng ta nghiên cứu một chút ứng cử viên cho Phòng Y tế. Một bộ máy tác phong bất chính, trách nhiệm ở trưởng bộ máy, nhưng thành viên khác cũng khó chối bỏ được sai lầm này. Hoàng Liên Trung miễn chức, một số phó chức của bộ máy cục Vệ sinh, tôi thấy cũng cần phải cho bọn họ chuyển ổ lên dây đi!

Trần Tân yên lặng gật gật đầu. Đến lúc này, y tức Phó chủ tịch huyện phân công quản lý hệ thống vệ sinh vốn có quyền lên tiếng nhất, nhưng một câu cũng nói không nên lời.

Cứ việc trong lòng buồn bực. Y lại sinh không ra bất kỳ một sự ghen ghét nào đối với An Tại Đào. Đến thời điểm này, y mới bỗng nhiên phát giác, thủ đoạn của vị Chủ tịch huyện trẻ tuổi này quả quyết tàn nhẫn hơn rất nhiều so với trước tưởng tượng và hiểu biết của y trước đây. Đồng thời cũng rất khôn khéo, suy xét vấn đề rất toàn diện.

Trước khi xuống tay đối với Hoàng Liên Trung, đến cả Trần Tân cũng không ngờ rằng, An Tại Đào lại trực tiếp sắp xếp người đưa cháu của y - một nhân viên bình thường của phòng Nông nghiệp huyện, điều tới văn phòng Đốc tra huyện làm phó chủ nhiệm. Đây chẳng khác nào cho Trần Tân ăn táo đỏ trước, sau đó cho khiến anh yên tâm chờ hắn trước mặt mọi người bạt tai anh.

Biết rõ hắn đang bạt tai mình, lại có nỗi khổ không thể nói nên lời. Trần Tân ánh mắt phức tạp vội vàng lướt qua trên mặt An Tại Đào, trong lòng âm thầm thở dài.

Ti Thư Phong ngồi ở chỗ kia ha hả cười:

- Chủ tịch huyện An, nếu vấn đề ăn uống bằng công quỹ của phòng Y tế nghiêm trọng như thế, đã nói rõ thành viên bộ máy này hoặc nhiều hoặc ít đều xuất hiện một số vấn đề, điều chỉnh một chút cũng là đúng! Nhưng vì suy nghĩ cho công tác đại cục, cá nhân tôi cho rằng, điều chỉnh thì cứ điều chỉnh, nhưng không nên đánh động phạm vi quá lớn, tránh cho công tác bình thường của hệ thống vệ sinh lâm vào trạng thái hỗn loạn, cho dù là đồng chí mới xuống, cũng không tiện nắm giữ cục diện!

Hàn Chí Long cũng gật gật đầu:

- Đồng chí Thư Phong nói không sai, Chủ tịch huyện An, tôi thấy không nên động tác quá lớn, nếu không sẽ hoàn toàn đảo ngược, lại xảy ra nhiễu loạn!

Từ Khánh Sơn do dự một chút, muốn nói lại thôi. Y ở trong quan trường Quy Ninh có tiếng là người hiền lành, tác phong tốt, gần như ai ai cũng biết, hơn nữa tính cách y có chút yếu đuối sợ phiền phức, thế cho nên rất nhiều người ở huyện đều không xem y ra gì. Y không rõ An Tại Đào cuối cùng là tâm tư dạng gì, cho nên chỉ cười cười, mượn cớ uống nước duy trì trầm mặc.

An Tại Đào khẽ mỉm cười, gật gật đầu:

- Bộ máy Phòng Y tế tổng cộng 7 người, ngoại trừ Hoàng Liên Trung ra, tôi thấy thì điều chỉnh 2 người đi, cũng cho bộ máy bọn họ đổi chút máu cũ, bổ sung máu mới, tăng mạnh sức sống cho bộ máy! Về phần cán bộ được chọn tiếp nhận Hoàng Liên Trung, tôi đề nghị đồng chí Tào Lâm hiện là thư ký của đồng chí Trường Lăng.

An Tại Đào lời kia vừa thốt ra, đám người Trần Tân không khỏi ngạc nhiên, nhưng chợt nghĩ lại, mọi người đều cho là An Tại Đào đang giả bộ, cùng Cổ Trường Lăng kết hợp diễn kịch cho họ xem.


Tào Lâm thư ký của Cổ Trường Lăng lâm năm nay 26 tuổi, vào cở quan công tác mới chỉ được 3 năm ngắn ngủi, mới được đề bạt cấp phó phòng chưa đến nửa năm, sao có khả năng trực tiếp tiếp nhận chức vụ Trưởng phòng phòng Y tế với cương vị cấp trưởng phòng thực chức. Hơn nữa, Tào Lâm còn chưa phải là đảng viên, Trưởng phòng phòng Y tế đồng thời còn kiêm nhiệm Bí thư tổ Đảng Phòng Y tế, một người không phải là đảng viên như Tào Lâm sao có thể chứ?

Nhưng "Lỗ hổng" quá rõ ràng này, Giang Ba lại bởi vì quá căng thẳng mà "Bỏ qua". Sắc mặt gã chợt trở nên trắng bệch, trong lòng giống như bị dao đâm mạnh một nhát, đau đớn vô cùng. Y đột nhiên ngẩng đầu liếc nhìn An Tại Đào một cái, đuôi lông mày run lên kịch liệt, lại chậm rãi cúi đầu, tay đang cầm cây viết máy nhè nhẹ run rẩy.

Đúng lúc này, lại nghe Cổ Trường Lăng cười ha hả:

- Chủ tịch huyện An, Tiểu Tào kinh nghiệm lý lịch còn nông cạn, lại quá trẻ tuổi, kinh nghiệm công tác lại càng không đủ, anh cho cậu ta lên cương vị quan trọng như vậy, chẳng khác nào không trâu bắt chó đi cày làm khó người ta! Ha hả, Chủ tịch huyện An, tôi cho rằng đồng chí Giang Ba của văn phòng ủy ban huyện là một ứng cử viên thích hợp. Đồng chí Giang Ba trẻ trung khoẻ mạnh.

Giang Ba hấp ta hấp tấp, vẻ mặt hưng phấn ra khỏi phòng họp, hướng về phòng làm việc của mình mà chạy bước nhỏ. Trở lại phòng làm việc, đầu tiên là y châm một điếu thuốc để hút cho tỉnh táo một chút, rồi mới bắt đầu đánh lách tách trên bàn phím máy vi tính, y phải sửa sang lại bản kỷ yếu hội nghị trong hội nghị công việc của Chủ tịch huyện, liên quan ý kiến xử lý sự kiện Phòng Y tế dùng công quỹ chè chén của Ủy ban nhân dân huyện cùng với danh sách ứng cử viên cán bộ đều một loạt báo lên văn phòng Huyện ủy.

Sự tình liên quan đến tiền đồ của chính mình, động tác y tự nhiên rất nhanh.

Hơn một tiếng sau, y đánh xong tài liệu báo cáo, sau đó cầm tài liệu chuẩn bị đưa đến văn phòng An Tại Đào. Mới đi tới cửa văn phòng An Tại Đào, liền nghe một trận ồn ào cãi vã. Trong phòng làm việc An Tại Đào dường như là có người đang tranh cãi ầm ĩ.

Y hơi sửng sốt, áp tai trên cửa lắng nghe một chút, mơ hồ nghe ra được thanh âm hơi khàn khàn của Hoàng Liên Trung gần như thẹn quá thành giận.

Sự tình trên cơ quan nào giờ rất khó làm được kín kẽ không kẽ hở, cuộc họp công việc Chủ tịch huyện hình thành quyết định phải miễn trừ chức vụ Hoàng Liên Trung, tin tức Ủy ban nhân dân huyện phải chỉnh đốn điều chỉnh bộ máy phòng Y tế lan truyền nhanh chóng, truyền bá cực nhanh, tự nhiên trong thời gian ngắn nhất liền rơi vào tai Hoàng Liên Trung.

Hoàng Liên Trung tuy rằng sớm có dự cảm, nhưng không nghĩ đến động tác An Tại Đào sẽ nhanh như vậy. Y vốn đang nghĩ trong hai ngày này sẽ tìm Lãnh Mai kết nối hoạt động chút chút. Để xem sự tình có thể còn đường sống "Quay về" hay không, tệ lắm cũng chỉ là đổi cương vị nhậm chức thôi. Không làm được Cục trưởng, thì đến cục khác làm Phó cục trưởng cũng được mà!

Trong lòng run rẩy gọi điện thoại cho Phó chủ tịch huyện Trần Tân, từ chỗ Trần Tân sau khi chứng thực tin tức này, Hoàng Liên Trung tâm lý tuyệt vọng và nản lòng thoái chí. Y thật không thể nào ngờ được, An Tại Đào sẽ độc như vậy, nhẫn tâm dồn y tới đường cùng. Hoàn toàn miễn chức, đến cơ hội giáng cấp, giáng chức cũng không cho y.

Tên khốn An Tại Đào, bố đây với mày không thù không oán, vì sao mày phải xuống tay độc như vậy? Hoàng Liên Trung trong lòng phẫn nộ mắng, một cơn lửa giận dần dần bốc lên, dù cố kìm nén không cũng được.

Y trực tiếp lái xe đến tòa nhà huyện ủy, chạy tới văn phòng An Tại Đào, chuẩn bị cùng An Tại Đào lý luận. Cái gọi là "cùi sợ gì lở". Rõ ràng biết sắp bãi quan miễn chức, cũng không còn cơ hội nào nữa, Hoàng Liên Trung lúc này coi như là không đếm xỉa đến.

An Tại Đào chính đang trong phòng làm việc xem một số văn kiện và tài liệu của khu kinh tế mới Tư Hà mà Tôn Hiểu Linh mới đưa tới.

Công tác hiện giờ của Khu kinh tế mới sớm đã đi vào quỹ đạo, công trình khu sinh thái nông nghiệp của công ty Phú Thành Hongkong đã bắt đầu tiến vào đầu tư theo giai đoạn, Tôn Hiểu Linh các cô cần làm là duy trì hiện trạng, bảo đảm hoạt động quản lý an toàn không xảy ra bất cứ vấn đề gì.

Đột nhiên cửa bị Hoàng Liên Trung đẩy ra. Thấy Hoàng Liên Trung không gõ cửa liền đẩy cửa tiến vào, An Tại Đào lập tức sắc mặt trầm xuống.

Hoàng Liên Trung hô hấp có chút dồn dập, sắc mặt nén giận đỏ bừng cả lên, y bước đến trước bàn làm việc của An Tại Đào, lớn tiếng nói:

- Tôi muốn hỏi Chủ tịch huyện An, vì sao anh không phân tốt xấu liền miễn chức của tôi? Ăn uống bằng công quỹ sao? Tôi cũng muốn thỉnh giáo Chủ tịch huyện An một chút, ở huyện có được ban ngành nào không có hiện tượng ăn uống bằng công quỹ? Ban ngành nào không nợ hoá đơn bên ngoài? Nói xa một chút, anh thử nói xem. Phóng tầm mắt ra toàn thành phố, toàn tỉnh thậm chí cả nước, cả ngày thường lui tới khách sạn cao cấp không phải là cán bộ chính phủ sao?

- Nếu muốn nói ăn uống thả cửa, tôi thấy các lãnh đạo ở huyện so với chúng tôi những cán bộ cấp dưới còn càng nghiêm trọng hơn!

Hoàng Liên Trung càng nói càng kích động, nước miếng văng tứ tung:

- Dựa vào cái gì mà bắt tôi miễn chức? Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì! Tôi đắc tội với Chủ tịch huyện An anh sao?

An Tại Đào sắc mặt âm trầm như nước, chậm rãi dựa ra sau ghế. Khóe miệng hơi nhếch lên, đột nhiên phất phất tay, trầm giọng nói:

- Đi ra ngoài!

Hoàng Liên Trung ưỡn ngực một cái, căm tức nhìn An Tại Đào, gân cổ quát lên:

- Dựa vào cái gì? Tôi chọc tới ai? Họ An kia, tôi phải tới Huyện ủy, tới Thành ủy tố cáo anh chuyên quyền độc đoán làm theo ý mình!

RẦM!

An Tại Đào bỗng nhiên đứng dậy, đập bàn một cái thật mạnh. Ánh mắt trừng trừng nhìn Hoàng Liên Trung. Hắn cũng là không ngờ, Hoàng Liên Trung cũng dám trực tiếp tìm tới cửa cùng hắn đập bàn!

Hắn lập tức cầm lấy điện thoại gọi cho Bành Quân kế bên:

- Bành Quân, anh qua đây chút!

Bành Quân đang ở trong phòng làm việc đóng cửa điều chỉnh tài liệu, đột nhiên nhận được điện thoại của An Tại Đào, nghe thanh âm hắn âm trầm phẫn nộ thậm chí có chút lạc giọng, không khỏi chấn động. Bành Quân không dám chậm trễ, khẩn trương bỏ xuống công việc đang dở, liền chạy ra cửa.

Thấy Giang Ba thần thái quỷ dị đứng ở cửa nghe lén, Bành Quân không kìm nổi nhẹ nhàng ho khan một tiếng. Giang Ba thần sắc xấu hổ đứng dậy tránh ra, ngượng ngùng cúi đầu nói:

- Thư ký Bành, phòng làm việc của Chủ tịch huyện An giống như là có người đang làm ầm ĩ.


- Chủ nhiệm Giang.

Bành Quân vội vàng hướng Giang Ba gật gật đầu, liền gõ cửa đẩy cửa rồi đi vào.

Sau khi đi vào thấy Hoàng Liên Trungvẻ mặt đỏ bừng đứng ở nơi đó, thở hổn hển, mà An Tại Đào thì sắc mặt âm trầm đứng ở sau bàn làm việc, trong tay nắm chặt một cây viết màu đen, đang căm tức nhìn Hoàng Liên Trung, Bành Quân lập tức liền hiểu rõ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

- Bành Quân, đưa gã ta ra ngoài!

An Tại Đào quả quyết phất phất tay, cây viết trong tay vì phẫn nộ và phất tay mà bay ra ngoài. Bịch một tiếng rớt dưới chân Hoàng Liên Trung, gẫy làm hai, nhẹ nhàng phát ra tiếng động răng rắc.

Bành Quân giật mình kinh hãi, anh ta theo An Tại Đào lâu như vậy, chưa từng thấy An Tại Đào tức đến nổi như vậy, khẩn trương tiến lên không hề nói một lời, liền ôm lấy cánh tay Hoàng Liên Trung, kéo y ra ngoài.

Bành Quân thân người cao lớn lực lưỡng, bị bàn tay sắt của anh ta nắm chặt va lôi kéo mạnh như thế, Hoàng Liên Trung hùng hùng hổ hổ đã bị kéo ra ngoài. Tới ngoài cửa văn phòng, nghe y vẫn còn chửi rủa, Bành Quân lập tức giận điên lên. Đột nhiên dùng sức đẩy Hoàng Liên Trung ngã lăn trên hành lang, trầm giọng trách mắng:

- Đi ngay cho tôi! Ông còn không đi, còn quấy nhiễu Chủ tịch huyện An làm việc, tôi lập tức báo cảnh sát để người của Cục công an huyện đến lôi ông đi!

Đột nhiên, trong phòng làm việc An Tại Đào truyền ra một tiếng vang lớn, cũng không biết dưới cơn phẫn nộ, An Tại Đào đẩy ngã hoặc là quăng ngã cái gì rồi.

Mà ở thời điểm này, cùng tầng, người của một số phòng ban cơ quan Huyện ủy, đều tụ tập ở cửa hướng bên này dòm ngó, thấy Hoàng Liên Trung sắc mặt xấu hổ và giận dữ quần áo xốc xếch, vội vã từ văn phòng Chủ tịch huyện An đi tới, thẳng tới hướng lầu thang, các cán bộ cơ quan lập tức liền đoán được là chuyện gì xảy ra, liền khe khẽ nói to nói nhỏ bàn tán với nhau.

An Tại Đào muốn hạ bệ Hoàng Liên Trung, cũng không phải là tin tức gì mới lạ. Nhưng Hoàng Liên Trung lại dám mặt dày tìm An Tại Đào "chất vấn", lá gan này hơi bị lớn thì phải? Cán bộ cấp dưới vì bị miễn chức mà tìm đến cửa "Khiêu khích" lãnh đạo chủ chốt ở huyện, chuyện này có thể coi là lần đầu xảy ra trong lịch sử quan trường huyện Quy Ninh.

- Hoàng Liên Trung liều thật!

- Thật không ngờ Hoàng Liên Trung của Phòng Y tế cũng có vài phần dũng khí nhỉ!

- Dũng khí con khỉ, các anh chờ xem, y nhất định sẽ chết rất thảm, rất thảm!

- Dám đến làm ầm ĩ cùng lãnh đạo huyện, đây không phải là tự tìm đường chết sao?

Một số người đứng ở cửa bàn tán, lại thấy An Tại Đào xanh mặt bước ra khỏi văn phòng, dọc theo hành lang hướng tới nhà vệ sinh. Ánh mắt ảm đạm lạnh lùng hướng đến đám nhốn nháo đằng đó. Mọi người trong lòng hơi hoảng, vội vã trở về văn phòng, ngồi vào vị trí của mình.

Trên lầu động tĩnh lớn như vậy, sao có thể giấu được Lãnh Mai dưới lầu. Lãnh Mai cắn răng đứng ở trước cửa sổ nhìn Hoàng Liên Trung nổi giận đùng đùng rồi lại xám xịt mà đi, không kìm được từ khóe miệng phun ra hai chữ: ngu xuẩn!

Thật sự là một thằng ngu xuẩn vô tri! Lãnh Mai âm thầm mắng một tiếng.

Lãnh Mai vốn muốn lợi dụng Hoàng Liên Trung, muốn sử dụng Hoàng Liên Trung như một quân cờ gây rối, nhưng hiện giờ Hoàng Liên Trung lại ngu xuẩn như vậy, như một kẻ lỗ mãng trực tiếp tìm tới An Tại Đào gây sự.

Lãnh Mai vốn là chuẩn bị thay y nói đỡ vài câu, nhưng hiện tại cũng không thể nói nữa rồi. Chẳng những không thể nói, còn phải đồng ý và ủng hộ ý kiến của An Tại Đào, hoàn toàn thu phục Hoàng Liên Trung.

Người dưới chạy tới tìm lãnh đạo gây chuyện ầm ĩ, đây không chỉ liên quan đến quyền uy của cá nhân An Tại Đào, cũng liên quan đến quyền uy của tất cả lãnh đạo Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện – cái thông lệ này sao có thể mở ra được, nếu thông lệ này mở ra, người dưới có ý kiến thì chạy đến tìm lãnh đạo gây chuyện ầm ĩ, sẽ không xem lãnh đạo ra gì. Đây còn được sao?

Hoàng Liên Trung nếu biết bởi vì chính mình nhất thời kích động mà hủy diệt luôn cơ hội có lẽ tồn tại, chắc sẽ hộc máu.

An Tại Đào lật lật tài liệu của Giang Ba, cũng không ngẩng đầu, liền vung bút ở đầu trang tài liệu, ký tên mình vào đó, đồng thời ghi thêm một hàng chỉ thị: "Vấn đề vô cùng nghiêm trọng, ngay tại chỗ miễn chức sau đó điều tra rõ. Trình Bí thư Huyện ủy Lãnh duyệt, An Tại Đào."

Xong xuôi, An Tại Đào liền đẩy tài liệu qua.

- Chủ tịch huyện An

Giang Ba nhận lấy, thật cẩn thận quan sát sắc mặt An Tại Đào, cúi đầu nói:

- Tôi sẽ đưa tới văn phòng Huyện ủy ngay.

- Đi đi

An Tại Đào phất tay.

- Được, tôi đi ngay. Chủ tịch huyện An, không làm phiền anh nữa!


Giang Ba đang muốn rời khỏi văn phòng An Tại Đào, đi tới cửa lại nghe An Tại Đào trầm giọng nói:

- Giang Ba, anh lập tức làm tốt chuẩn bị nhậm chức, sau khi đến nhận chức, anh phải ở trong thời gian ngắn nhất làm quen công tác, nắm giữ cục diện. Đừng để cho công tác của hệ thống vệ sinh không khống chế được. Đồng thời tiến thêm một bước triển khai xâm nhập điều tra đối với vấn đề trong cục, ở huyện cũng sẽ một tổ công tác xuống đó phối hợp với anh làm việc! Hy vọng anh không làm tôi thất vọng!

Giang Ba thót tim một cái, vội vã quay đầu lại kính cẩn nhìn An Tại Đào cười, khom người cúi chào một cái:

- Xin lãnh đạo yên tâm. Tôi nhất định sẽ không phụ lòng tín nhiệm của lãnh đạo và tổ chức đối với tôi! Sắp tới không còn làm việc bên cạnh lãnh đạo, thời gian này, làm việc việc bên cạnh lãnh đạo đã có thu hoạch rất lớn. Cảm ơn sự quan tâm và chiếu cố của lãnh đạo đối với tôi. Chủ tịch huyện An, thật sự cảm ơn anh rất nhiều!

An Tại Đào khẽ mỉm cười. Thanh âm dịu đi rất nhiều:

- Đi đi.

Hoàng Liên Trung gây náo loạn một trận, đã khiến An Tại Đào tâm phiền ý loạn. Bởi vậy, hắn trong giây lát liền nhớ một người ở Khu kinh tế mới, nhớ tới chuyện lão Lộ thời gian trước bị người tố cáo.

Vừa nghĩ tới, nỗi lòng hắn liền trở nên bực bội khó chịu khác thường. Hắn đứng dậy đi tới đi lui trong phòng làm việc, hút hết mấy điếu thuốc, tâm tình cũng không thể bình tĩnh lại được. Ngẫm nghĩ một chút, hắn cầm điện thoại lên gọi cho Tôn Hiểu Linh:

- Hiểu Linh…

Tôn Hiểu Linh đang xem các vụ scandal của các ngôi sao Hồng Kông trên truyenfull.vn ở văn phòng, nhận điện thoại, nghe giọng An Tại Đào có chút không thoải mái, giật mình kinh hãi, dịu dàng hỏi:

- Anh sao thế…

- Hiểu Linh, tôi qua đó một chuyến, xem xét công trình giai đoạn 2 của công ty Phú Thành.

An Tại Đào nói xong liền vội vàng treo điện thoại.

Đi ra văn phòng, hắn đi đến cửa văn phòng Bành Quân, dùng tay ra hiệu:

- Bành Quân, anh đi lấy xe, chúng ta tới công trường Khu kinh tế mới xem xét một vòng!

Trong gió lạnh gào thét, ánh chiều tà trong trẻo nhưng lạnh lùng của bầu trời mùa đông thật khác thường. Đi một vòng công trường Khu kinh tế mới Tư Hà, tâm tình An Tại Đào dần dần bình tĩnh trở lại. Nhìn tuyết đọng ở xa chưa tan hoàn toàn, vẫn là đỉnh núi trắng xoá, ánh mắt lại nhìn sang từng mảnh ruộng sinh thái quy hoạch ngay hàng thẳng lối, trang trại chăn nuôi và một loạt nhà xưởng hai màu xanh trắng giao nhau mới tinh, hắn thở phào một cái.

Chậm rãi quay đầu lại nhìn Tôn Hiểu Linh với đôi mắt mơ hồ đầy ấp sự dịu dàng của, lão Lộ thì vẻ mặt kính cẩn và biết ơn, Mã Hiểu Yến với khuôn mặt xinh đẹp hai má ửng hồng, cùng với mấy người sau Tôn Hiểu Linh, như Lương Mậu Tài thần sắc hơi có chút dao động, khóe miệng của hắn nhè nhẹ nhấc lên, lại không nói gì thêm.

Mã Hiểu Yến tiến lên, dịu dàng cười:

- Lãnh đạo, tối nay anh ở lại ăn bữa cơm đi. Chủ nhiệm Tôn, chị nói đúng không, lãnh đạo cũ rời khỏi khu kinh tế mới, chúng ta đây vẫn chưa tổ chức tiệc mừng đưa tiễn lãnh đạo cũ.

Tôn Hiểu Linh đang hận không thể cùng An Tại Đào ở cùng nhau thêm một lát, liền lập tức tiếp lời gật đầu cười nói:

- Đúng vậy, Chủ tịch huyện An. Coi như cho chúng tôi một cơ hội đi. Trung tâm ẩm thực của làng du lịch Tư Hà do Tập đoàn Dân Thái xây dựng đã bắt đầu đưa vào hoạt động, chúng tôi cùng anh tới đó thưởng thức hương vị món ăn của bọn họ đi.

An Tại Đào trầm ngâm một chút, liền gật gật đầu:

- Cũng được, hôm nay tôi mời mọi người ăn cơm!

Làng du lịch Tư Hà do Tập đoàn Dân Thái đầu tư dựng lên dựa theo tiêu chuẩn ba sao mà đưa vào xây dựng, ngoại trừ một bộ phận khách phòng vẫn còn đang trong giai đoạn tu sửa làm đẹp, hầu hết đều đã hoàn công.

Mà trung tâm ẩm thực 3 sao có sức chứa mấy trăm khách cũng từ vài ngày trước đã bắt đầu đưa vào hoạt động, đương nhiên, bởi vì trong thời kỳ thử đưa vào hoạt động, người bên ngoài đến tiêu dùng gần như không có, khách tới nơi này ăn cơm trước mắt phần lớn là một số cán bộ cơ quan của khu kinh tế mới, quản lý của công ty Dương Quang và công ty Phú Thành.

Tất cả thành viên bộ máy Khu kinh tế mới dưới sự dẫn dắt của Tôn Hiểu Linh, cùng An Tại Đào đi dọc theo đường mòn hướng thẳng tới trung tâm ẩm thực. Lầu một là đại sảnh, lầu hai là mấy chục phòng riêng, có phòng lấy tên Ngũ Nhạc mệnh danh là "Phòng Ngũ Nhạc", có phòng lấy các loài hoa xuân lan thu cúc mệnh danh là "Phòng hoa nở", còn có phòng lấy thơ từ thiên cổ mệnh danh "Phòng Văn hóa".

Mới đi đến cửa trung tâm ẩm thực, bên trong liền đụng phải mấy người Lý Kiệt cùng nhau đến ăn cơm. Lý Kiệt tuy rằng đã tham gia kỳ thi cuối năm, thành tích vòng sơ khảo cũng đã thông qua. Nhưng bởi vì kết quả cuối cùng vẫn chưa công bố, vẫn chưa nhận được thông báo phỏng vấn, cho nên y vẫn còn làm Phó tổng giám đốc của công ty Dương Quang.

Lý Kiệt nhìn thấy An Tại Đào, trên mặt hiện lên nét tươi cười rạng rỡ, có lòng tiến lên chào hỏi tiếp đón, nhưng thấy một đám lãnh đạo của khu kinh tế mới vây quanh An Tại Đào, liền do dự một chút.

An Tại Đào hướng y gật đầu, khẽ mỉm cười liền đi tới.

Đám người Tôn Hiểu Linh cũng có quen biết Lý Kiệt, tất nhiên cũng tươi cười cùng y chào hỏi, mà lão Lộ lại nắm chặt lấy tay Lý Kiệt, sau đó mới tươi cười theo sau mà đi. Chỉ có Lương Mậu Tài ánh mắt âm trầm liếc nhìn Lý Kiệt một cái, liền theo sát phía sau Cam Bưu Nhâm, Tạ Vinh tiến vào nhà hàng. Lương Mậu Tài đi nhanh vài bước, rồi đột nhiên mơ hồ cảm thấy ánh mắt lạnh lùng của An Tại Đào lướt qua trên người y rồi dứt ra khỏi. Trong lòng y không khỏi nhảy dựng, không tự chủ được liền cúi đầu xuống.

Quyền uy lãnh đạo không thể xâm phạm! Lãnh Mai nhận được tài liệu ủy ban huyện gửi tới, khôngchút chậm trễ, lập tức ngay trên tài liệu phê một hàng chỉ thị: "Đồng ý. Miễn đi tất cả đảng nội cùng với chức vụ hành chính, đề nghị Ủy ban Kỷ luật và bộ phận Giám sát tạo thành tổ liên hợp điều tra, điều tra thẩm tra cho rõ! Lãnh Mai"

Lạnh Mai sau khi phê chỉ thị, Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện như sét đánh ngang tai miễn đi toàn bộ chức vụ của Hoàng Liên Trung, cho y tạm thời cách chức đợi điều tra. Gần như là cùng một ngày, bổ nhiệm tổ chức của Ban Tổ chức cán bộ Huyện ủy và bổ nhiệm hành chính của Ủy ban nhân dân huyện đồng thời cùng đưa xuống một lượt, Chủ nhiệm văn phòng chính phủ Giang Ba được điều nhiệm Trưởng phòng Y tế huyện kiêm bí thư tổ đảng, Phó chánh văn phòng thư ký Ủy ban nhân dân huyện Tào Lâm được điều nhiệm Phó trưởng phòng Y tế huyện.

Trong chuyện xử trí Hoàng Liên Trung, Lãnh Mai và An Tại Đào đạt được hiểu ngầm cùng với Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện ra chỉ thị bãi miễn với tốc độ cực nhanh. Xét xử rất nhanh gọn, dứt khoát, quyết đoán, khiến các cán bộ cơ quan và các lãnh đạo các phòng ban cấp dưới ở huyện lại một lần nữa khắc sâu lĩnh ngộ một đạo lý: quyền uy lãnh đạo không thể xâm phạm! Xâm phạm quyền uy lãnh đạo, chỉ có một con đường chết!

Ban đầu, Hoàng Liên Trung nhiều nhất cũng chỉ bị miễn chức, cách một thời gian có lẽ còn có thể xin được một vị trí cấp phó phòng, nhưng y gây náo loạn một trận như vậy, không chỉ có chặt đứt con đường làm quan của y, còn rớt vào vũng bùn vô tận. Nếu tra ra vấn đề quá lớn, e là y khó thoát khỏi kết cục thê lương bị xử theo pháp luật.

Kết cục của Hoàng Liên Trung khiến các cán bộ ở huyện trong lòng bàng hoàng, khi một mình ở chung An Tại Đào, đều trở nên cẩn thận và kinh sợ. Cũng may An Tại Đào thấy hiệu quả lập uy đã đạt được, cũng không tiếp tục "gây lớn chuyện". Điều này khiến trong lòng bọn họ lại âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Lãnh Mai đang xem một phần tài liệu do Chủ tịch Trương Quốc Lực của ngành rượu Quy Ninh đưa tới. Cuối năm, "bảng báo cáo số liệu kinh tế và tài vụ" của ngành rượu Quy Ninh báo lên huyện vô cùng tốt đẹp, tuy rằng Lãnh Mai trong lòng cũng biết, trong này tất nhiên có hàm chứa chút hơi quá đà, nhưng trong lòng cũng rất vui mừng.

Bề ngoài bài viết thì sao nào, cô muốn chính là bề ngoài bài viết tốt đẹp thế này đây.

Cánh cửa nhẹ nhàng bị gõ vang. Lãnh Mai ngẩng đầu lấy lại bình tĩnh, trầm giọng nói:


- Vào đi!

An Tại Đào đẩy cửa mà vào, cất cao giọng nói:

- Bí thư Lãnh.

- Ồ, đồng chí Tại Đào?

Lãnh Mai kinh ngạc cười, đứng dậy đi ra bàn làm việc:

- Mời ngồi.

Từ sau khi xảy ra sự việc Hoàng Liên Trung kia, quan hệ hai người dường như bởi vì "Ăn ý" nhất thời mà trở nên chuyển biến tốt đẹp hơn, trạng thái hết sức căng thẳng, đối chọi gay gắt ban đầu cũng dường như có một chút thay đổi.

An Tại Đào chậm rãi ngồi xuống sô pha trong phòng làm việc của Lãnh Mai, khẽ mỉm cười:

- Tôi đến đây cùng Bí thư Lãnh báo cáo một chút công tác.

Lãnh Mai trong lòng âm thầm cười lạnh, thầm nghĩ: anh tới báo cáo công tác với tôi? Trong mắt anh còn có tôi - Bí thư Huyện ủy này sao?

Một thời gian dài, Lãnh Mai cảm thấy bất lực. Bất kể cô "Cản trở" và "Quấy nhiễu" trong tối ngoài sáng thế nào, An Tại Đào đều dựa vào thủ đoạn sét đánh của hắn trong thời gian ngắn nhất tạo dựng nên quyền uy tối thượng của Chủ tịch huyện An. Mơ hồ cảm thấy cán bộ ở huyện kính sợ An Tại Đào còn hơn cả mình, trong lòng cô vô cùng không thoải mái. - https://truyenfull.vn

- Bí thứ Lãnh, đồng chí Giang Ba điều nhiệm phòng Y tế huyện, vị trí Chánh văn phòng ủy ban liền bị bỏ trống. Tôi nghĩ như vậy, cho đồng chí Mã Hiểu Yến của khu kinh tế mới Tư Hà điều lại đây làm này Chánh văn phòng ủy ban, sau đó cho Chủ nhiệm phòng Tài chính huyện Quốc Tư là Chu Hồng Ba điều nhiệm tới khu kinh tế mới đảm nhiệm trợ lý chủ nhiệm kiêm Chánh văn phòng khu kinh tế mới.

An Tại Đào không hề cùng Lãnh Mai nói qua những câu vô nghĩa, trực tiếp vô thẳng vấn đề.

Ủy ban huyện đã đánh báo cáo lên Huyện ủy, nhưng Lãnh Mai vẫn dìm xuống không ký tên. An Tại Đào biết trong lòng cô nghĩ gì, cho nên đợi hai ngày sau liền trực tiếp tìm tới cửa.

Lãnh Mai đuôi lông mày nhảy dựng. Cô cũng thật không ngờ An Tại Đào sẽ trực tiếp như thế.

Cô trầm ngâm một chút, khẽ mỉm cười:

- Đồng chí Tại Đào, lẽ ra công tác chính phủ bên kia tôi đây là Bí thư huyện ủy không nên can thiệp, nhưng điều phối nhân sự của cán bộ ở huyện vẫn phải chú ý một chút công tác đại cục chỉnh thể!

Tôi luôn cảm thấy công tác của Khu kinh tế mới quan trọng hơn nhiều. Đồng chí Mã Hiểu Yến nhậm chức ở Khu kinh tế mới đã lâu, quen thuộc công tác của Khu kinh tế mới, hiện tại đang lúc Khu kinh tế mới bước vào giai đoạn mấu chốt, tốt nhất là không nên điều đồng chí Mã Hiểu Yến đi. Về phần văn phòng ủy ban huyện, Phó chánh văn phòng đương nhiệm Triệu Thiên cùng với Bành Quân thư ký của anh, không phải cũng có thể chủ trì sao! Đồng chí Triệu Thiên tôi có hiểu biết chút ít, đồng chí này công tác toàn diện, làm việc nghiêm túc, là một người giỏi trong làm việc văn phòng.

- Khụ khụ!

Lãnh Mai lời còn chưa nói xong, An Tại Đào liền ho khan dữ dội. Lời của Lãnh Mai bị cắt ngang, không khỏi căm tức trừng mắt nhìn An Tại Đào một cái, bỗng nhiên đứng dậy bước trở về bàn làm việc ngồi xuống.

An Tại Đào khóe miệng hiện lên một nụ cười thản nhiên, hắn cũng từ từ đứng dậy, nhìn xoáy vào Lãnh Mai:

- Bí thứ Lãnh, đây không có người ngoài, tôi cũng sẽ không nói những lời vô bổ với cô. Nói như thế, đồng chí Mã Hiểu Yến càng thích hợp công tác ở văn phòng ủy ban huyện, tôi đã tìm cô ấy nói qua.

Nghe giọng điệu hắn vô cùng kiên quyết, Lãnh Mai hừ lạnh một tiếng, nhưng chợt tiếp lời nói:

- Xem ra đồng chí Tại Đào vô cùng coi trọng đồng chí Mã Hiểu Yến, nếu anh đã kiên quyết điều Mã Hiểu Yến lại đây, tôi cũng không có ý kiến. Tuy nhiên, bộ máy Khu kinh tế mới trước nay luôn là không đủ lực lượng, anh lại đem Mã Hiểu Yến điều đi, xem ra, chúng tôi cần phải điều chỉnh lại bộ máy của Khu kinh tế mới.

An Tại Đào cưới rất thản nhiên, đột nhiên cúi người hạ giọng nói:

- Ha ha, Bí thư Lãnh không phải vẫn muốn an bài người của mình vào khu kinh tế mới sao, lần này tôi đồng ý đấy. Ha ha!

An Tại Đào lúc nói lời này, cúi người dựa vào Lãnh Mai rất gần, sự châm biếm và trêu đùa trên mặt hắn cùng với nụ cười nhếch mép kia đều lọt vào mắt Lãnh Mai, Lãnh Mai bỗng nhiên cảm thấy có cảm giác như người ta xem khỉ mà "trêu chọc", sắc mặt liền đỏ lên, cắn răng cả giận nói:

- Anh! Anh nói bậy bạ gì đó?

An Tại Đào cười ha hả:

- Bí thư Lãnh, tôi còn chút việc, về trước đây!

Nói xong, An Tại Đào nghênh ngang mà đi, còn lại một mình Lãnh Mai xấu hổ ngồi trong phòng làm việc, phẫn nộ ném bể tách trà sứ thanh hoa trên bàn.

Xoảng một tiếng giòn vang. Tách trà bể tan tành, lá trà bên trong rớt đầy trên đất.

Gió tây bắc lạnh thấu xương thổi liên tục mấy ngày, rốt cục cũng đã thổi bay năm 2000 của huyện Quy Ninh. Năm 2000 đã qua, năm 2001 liền đến, qua tết Nguyên Đán năm 2001, ngày 2 tháng 1 vừa lúc là ngày mồng tám tháng chạp.

Ngay tại ngày mồng tám tháng chạp, người của Ban Tổ chức cán bộ Huyện ủy tới khu kinh tế mới Tư Hà tuyên bố điều chỉnh bổ nhiệm cán bộ. Trợ lý chủ nhiệm khu kinh tế mới Tư Hà, Chánh văn phòng Mã Hiểu Yến (cấp trưởng phòng) điều nhiệm Chủ nhiệm văn phòng ủy ban huyện, Chủ nhiệm phòng Tài chính huyện Quốc Tư - Chu Hồng Ba điều nhiệm trợ lý chủ nhiệm khu kinh tế mới Tư Hà, Chánh văn phòng (cấp trưởng phòng).

Tin tức Mã Hiểu Yến sắp tới văn phòng ủy ban huyện sớm đã truyền đi từ mấy ngày trước, một người đi một người tới, chuyện này rất bình thường.

Nhưng lập tức, ban Tổ chức cán bộ lại tuyên bố một quyết định điều chỉnh cán bộ khiến tất cả cán bộ khu kinh tế mới không ngờ tới.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui