Quan Thần

Thành viên tổ chức chính trị của Hạ Tưởng, kỳ thật lớn hơn nhiều so với mọi người tưởng tượng!

Lực lượng ở mặt ngoài dễ dàng bị điều tra rõ, ví dụ như Bành Vân Phong, Trần Thiên Vũ, cùng với những người Hạ Tưởng đề bạt, đều có thể dễ bị người ta điều tra rõ ràng. Nhưng lực lượng âm thầm tất nhiên không thể dễ dàng bị điều tra rõ, ví dụ như Lưu Nhất Cửu, Bành Dũng, như Lý Dật Phong.

Bành Dũng lên chức, sau khi ra khỏi tỉnh Yến, cũng rất ít bị người khác chú ý, một là Bành Dũng vừa đến tỉnh Tương liền như đá chìm đáy biển, khiêm tốn đến độ khiến người ta quên đi sự tồn tại của y, hai là sau khi Hạ Tưởng rời khỏi tỉnh Tương, khiến cho không ít người đem ánh mắt đi theo bước chân của hắn, rời khỏi tỉnh Tương.

Ngoại trừ Bành Dũng, còn có Lý Dật Phong.

Lý Dật Phong tuy rằng là một người Hạ Tưởng mạnh mẽ đề bạt ở tỉnh Tương, nhưng Lý Dật Phong không phải đi theo Hạ Tưởng ngay từ đầu, y hiện tại kiên định theo sát bước chân Hạ Tưởng, càng không bị người khác chú ý bằng mấy người đi theo Hạ Tưởng từ đầu đến cuối.

Như vậy cũng tốt, Hạ Tưởng ngoại trừ có thành viên tổ chức chính trị ở mặt ngoài, còn có bộ phận tổ chức thành viên chính trị tàng hình lặng yên trưởng thành lớn mạnh, như thế, mới không bị đối phương hoàn toàn sờ ót.

Trên thực tế, Bành Dũng, Lý Dật Phong còn chưa được tính là thành viên tổ chức chính trị tàng hình nhất của Hạ Tưởng, đám người Vương Đoan Kiệt và Võ Ái Chu mới là thành viên tàng hình nhất khổng lồ nhất trong tổ chức chính trị của Hạ Tưởng.

Sản nghiệp kinh doanh vài thập niên của nhà họ Ngô, tới tay Ngô Tài Dương lại sinh sôi nảy nở, chỉ tính quan lớn cấp tỉnh đã có không ít. Những quan lớn cấp tỉnh mà ông cụ Ngô và Ngô Tài Dương đề bạt đương nhiên sẽ không trở thành thành viên tổ chức chính trị của Hạ Tưởng, Hạ Tưởng còn chưa đủ tư cách dẫn dắt một đoàn quan lớn cấp tỉnh bộ, hơn nữa Ngô Tài Dương vừa mới đón nhận là thuộc thời kì của hắn.

Nhưng nhà họ Ngô trải rộng quan lớn cấp giám đốc sở ở trong nước, đủ có thể đoán được tương lai, đều chính là người tùy tùng phía sau Hạ Tưởng. Tính toán chi ly một tý, tài sản chính trị nhà họ Ngô cho dù chỉ bị Hạ Tưởng tiếp thu một phần ba, cũng đủ để cho toàn thể thực lực của Hạ Tưởng leo lên thêm một bậc thang!

Đồng thời chớ quên, đám bạn già tỉnh Yến vừa mới tụ hội, ai không có mấy người thân tín? Không hề nghi ngờ, chỉ cần là người tham gia cuộc họp, hoặc là người trăm phần trăm tín nhiệm Hạ Tưởng, nguyện ý đem thân tín của chính mình giao vào tay Hạ Tưởng, để Hạ Tưởng tiếp tục dẫn dắt bọn họ. Hoặc là có quan hệ chặt chẽ với Tào Vĩnh Quốc, do Tào Vĩnh Quốc sắp xếp, cũng sẽ đem thân tín phó thác cho Hạ Tưởng.

Thân tín của mấy người nói trên cũng chưa phải sức mạnh khổng lồ gì, nhưng nếu để Hạ Tưởng kinh doanh, theo thời gian, chắc chắn sẽ tỏa ra ánh sáng rực rỡ


Theo kế lâu dài, thế lực phía sau Tống Triêu Độ, Lý Đinh Sơn, cũng sẽ là thế lực của Hạ Tưởng!

Lý Đinh Sơn thì không cần phải nói, ông ta làm quan nhiều năm, đề bạt thân tín không nhiều lắm, nhưng phần lớn đều là người cực kỳ trung thành. Ví như Tống Triêu Độ đối nhân xử thế trầm ổn, làm việc đàng hoàng nghiêm chỉnh, mười mấy năm trong chốn quan trường, âm thầm đề bạt không dưới mười mấy cán bộ cấp sở. Dưới con mắt của ông ta, trong mười mấy cán bộ cấp sở ít nhất cũng có hai ba người có thể tiến vào hàng ngũ cấp tỉnh bộ.

Sau khi Tống Triêu Độ đảm nhiệm Ủy viên bộ Chính trị một khóa, nếu không có gì đặc biệt, liền có khả năng lùi về tuyến hai. Trong thời gian năm năm ông ta vào bộ, tất nhiên còn có thể tiếp tục bố cục, vừa đủ tư cách được chọn là nhân tài ưu tú của quốc gia, cũng là một phần tài sản chính trị giữ cho Hạ Tưởng.

Ở vô số người quay xung quanh Hạ Tưởng, cuối cùng phía sau sẽ đứng một đội ngũ khổng lồ và kinh người như thế nào, đừng nói chính hắn, ai cũng không dám đưa ra kết luận. Chỉ có thể ở tình trạng khẩn cấp, ở thời điểm Hạ Tưởng cần nhất, khi hắn đăng cao hô to là lúc khiến thế nhân hoàn toàn thấy rõ cơ sở chính trị của hắn to đến kinh người cỡ nào.

Càng lâu dài về sau, thành viên tổ chức chính trị nhà họ Mai, nhà họ Khâu và nhà họ Phó cho dù sẽ không chủ động và tự nguyện chuyển nhượng một bộ phận thế lực chính trị về phía Hạ Tưởng, nhưng vì ưu thế Hạ Tưởng thân là nhân vật trung tâm trong thế lực gia tộc, hơn nữa theo vị trí Hạ Tưởng lên cao, cơ hội thay mặt thế lực gia tộc càng ngày càng nhiều, sẽ làm càng nhiều thế lực gia tộc vô tình hướng hắn dựa dẫm.

Liền lấy chính kiến cộng đồng cùng với dựa vào sức hấp dẫn cá nhân của Hạ Tưởng, cũng đủ để cho không ít dòng chính của ba nhà Mai, Khâu, Phó theo sát phía sau hắn.

Một sự thật khiến thế lực bảo thủ cùng hệ bình dân không muốn nhìn đến cũng không muốn đối mặt hiện tại chính là, chẳng những thế lực quật khởi của Hạ Tưởng mạnh đến độ không thể chống đỡ. Hơn nữa thời đại của Hạ Tưởng, đã tiến đến trước mắt rồi.

Lưu Nhất Lâm đầu hàng. Khiến thời đại của Hạ Tưởng đã huy hoàng lại thêm một tia hào quang rực rỡ!

Bối cảnh của Lưu Nhất Lâm rất phức tạp, vừa có mối quan hệ rất tốt với hệ bảo thủ, lại nhận được hệ bình dân coi trọng, nhưng mọi việc của cô việc đều không thuận lợi bằng Hạ Tưởng, gặp phải thời khắc mấu chốt lên chức, bị người đâm một dao —— hôn nhân của người trong quan trường là sự bảo hộ, mỹ mãn hay không không quan trọng, môn đăng hộ đối cũng không trọng yếu, quan trọng là chỉ cần cam đoan không ly hôn là được.

Hôn nhân chính là sự bảo hộ của người trong quan trường, là một ký hiệu tượng trưng, đối với đàn ông thì như thế, đối với phụ nữ mà nói cũng là như thế. Một người phụ nữ độc thân không có hôn nhân bảo hộ sẽ bị coi là quan trường ngoại tộc, rất khó đi được lâu dài trong thế giới quan trường vốn là của đàn ông.

Mai Hiểu Lâm là trường hợp đặc biệt, không thể lấy thường quy mà nói.


Lưu Nhất Lâm hiển nhiên không có xuất thân như Mai Hiểu Lâm, liền lo lắng bị độc thân trong quan trường giống như Mai Hiểu Lâm, nếu cô ly hôn, chẳng những gặp phải vấn đề lên chức có khả năng bị tiêu tan, hơn nữa con đường quan trường của cô cũng có khả năng thành con đường gập ghềnh.

Thậm chí chính là con đường cụt.

Lưu Nhất Lâm ở trong ấn tượng của Hạ Tưởng, tao nhã, thong dong và thần bí, nhưng hiện tại, dung mạo cô tiều tụy, hoang mang lo sợ, hoàn toàn đem Hạ Tưởng trở thành rơm rạ cứu mạng. Tại

- Rốt cuộc là ai ở sau lưng ra tay?

Hạ Tưởng bình tĩnh phân tích thế cục một chút, hắn biết, hắn phải giúp Lưu Nhất Lâm. Giúp Lưu Nhất Lâm, có thể khiến cho Lưu Nhất Lâm hoàn toàn vì hắn sử dụng, trở thành một thành viên của tổ chức thành viên chính trị của hắn —— đối với năng lực của Lưu Nhất Lâm, Hạ Tưởng vẫn khá tin tưởng —— hơn nữa, hắn muốn mượn sự tình Lưu Nhất Lâm, thể hiện ra thủ đoạn cứng rắn, mạnh mẽ của hắn.

Tại một số thời điểm cần phải lộ ra răng nanh, mãi bị người ức hiếp, dường như hắn giống người thật sự dễ bắt nạt. Cuộc họp bên sông Hạ Mã sắp diễn ra, đó cũng có nghĩa là hắn lần đầu tiên ngang nhiên hướng bộ chính trị trong nước phát ra tiếng nói của chính mình, hắn chính là muốn để thế lực bảo thủ vẫn luôn muốn chèn ép hắn thấy hắn hiện tại nắm tay đã cứng như thế nào.

- Là...

Lưu Nhất Lâm nói ra tên một người.

Hạ Tưởng trầm ngâm một lát, nói:

- Nhất Lâm, bây giờ cô đi thành phố Yến, đến tòa nhà đế vương quận Hạ Mã, trực tiếp tìm Bành Vân Phong, bảo anh ta sắp xếp cho cô một căn phòng, nghỉ ngơi một chút trước, sau đó thăm thú phong cảnh thanh tú xinh đẹp sông Hạ Mã, thưởng thức một vở tuồng lớn. Tôi tin rằng, cô sẽ gặp được cơ hội tốt mà may mắn của chính mình.


Lưu Nhất Lâm nặng nề mà gật đầu

- Vâng, tôi nghe lời anh.

Nói xong, lại hướng về phía trước một bước, do dự một chút, vẫn là nhẹ nhàng ôm Hạ Tưởng một cái

- Cảm ơn anh, Hạ Tưởng, ở thành phố Lang lần đầu tiên nhìn thấy anh, tôi biết rằng anh là một bằng hữu đáng tín cậy... Một người bạn tốt nhất.

Hạ Tưởng không ôm lại Lưu Nhất Lâm, chỉ có điều vỗ nhè nhẹ sau lưng cô, không nói thêm gì, hắn hy vọng Lưu Nhất Lâm hiểu được, giữa hắn và cô, chỉ có hợp tác chính trị, không có gút mắc tình cảm riêng tư.

Cũng không biết Lưu Nhất Lâm có hiểu được ám chỉ của Hạ Tưởng hay không, thân thể của cô hơi hơi đông cứng, sau đó cố gắng cười, xoay người bước đi.

Hạ Tưởng đứng thẳng bất động, chăm chú nhìn Lưu Nhất Lâm bóng dáng thướt tha như cũ, trong lòng nghĩ tới không phải là Lưu Nhất Lâm, mà là sự kiện sắp dẫn phát từ Lưu Nhất Lâm.

Buổi chiều, Hạ Tưởng cố ý thả ra tin tức, chính là muốn khiến người có lòng biết hắn ở Bắc Kinh, và hắn cố ý nhúng tay vào một sự việc... Sau đó, hắn liền đi tới nhà họ Ngô, ngồi chờ người có lòng chủ động liên hệ với hắn.

Đến nhà họ Ngô là muốn thăm hỏi ông cụ Ngô, Ngô Tài Dương và Liên Nhược Hạm một chút, dù sao cũng sắp đón tết rồi.

Năm nay ăn tết, phạm vi Hạ Tưởng đi lại rất rộng, từ nam đến bắc, từ Đan Thành đến thành phố Yến, lại từ thành phố Yến đến Bắc Kinh, chính là hình vẽ con đường nhân sinh của hắn.

Đan Thành là thành phố hắn sống thời thơ ấu, thành phố Yến là lúc thanh niên, còn Bắc Kinh lại là nơi hắn sống lúc trung thanh niên và trung niên, nhưng một người luôn phải từ thanh niên đến trung niên rồi đến tuổi già, thời gian quốc khánh Hạ Tưởng dừng lại ở Đan Thành hai ngày, ở Bắc Kinh, hắn lúc đầu dự tính cũng là dừng lại hai ngày, sau đó lại dành ra hai ngày tại thành phố Yến mời dự họp đại hội.

Nơi cất cánh đầu tiên, cũng có thể lại trở thành nơi cất cánh lần thứ hai của hắn.

Tới nhà họ Ngô, cũng là tiếng hoan hô nói cười, người đến người đi, là một lần cả nhà đại đoàn viên.


Vốn quốc khánh năm nay, ông cụ Ngô không hi vọng đoàn viên, Liên Nhược Hạm chưa nói trở về, cảm xúc của ông không vui lắm, đột nhiên Liên Nhược Hạm liền từ trên trời rớt xuống, khiến ông cụ mừng rỡ, tinh thần tốt hẳn lên, lập tức chỉ bảo, yêu cầu nhà họ Ngô cử hành yến tiệc gia đình với quy mô lớn nhất từ trước tới nay.

Quả thật là quy mô rất lớn, hiện tại người nhà Ngô gia thịnh vượng không ít, không đề cập tới Liên Nhược Hạm có một trai một gái, con của Ngô Tài Hà và Ngô Tài Giang cũng đều có hậu thế, nhà họ Ngô hiện tại tứ đại đồng đường, ông cụ có thể an lòng rồi?

Hạ Tưởng tới quả thật vừa dịp...

Ông cụ Ngô gia sau khi đợi mọi người đến đông đủ, nhưng luôn cảm thấy chỗ nào đó không đúng, đếm đi đếm lại không thiếu người, nhưng trong lòng luôn không thoái mái, dường như thiếu ai. Nhưng Ngô Tài Hà, Ngô Tài Giang và Ngô Tài Dương các nhà đều đến đông đủ, ai cũng không thiếu, rốt cuộc là ai khiến ông lão vướng bận trong lòng?

Đúng lúc cứ mãi cảm thấy không đúng tư vị lại nghĩ không ra là ai, vừa ngẩng đầu, đã thấy vẻ mặt cười yếu ớt của Hạ Tưởng đi tới trước mặt, ông cụ trong lòng mới hiểu, hoá ra thiếu Hạ Tưởng.

Cũng không biết sao vì nguyên do nào, ông cụ trong lòng một trận thổn thức, từng bao nhiêu lần, Hạ Tưởng ở trong cảm nhận của ông cụ, còn quan trọng hơn mấy phần so với con cháu nhà họ Ngô, là duyên phận nào vậy, ông cụ kéo tay Hạ Tưởng:

- Đứa nhỏ này, con đến rồi à, ông vừa rồi trong lòng nghĩ không ra, nửa ngày mới nhớ tới, hoá ra con còn chưa tới.

Ông cụ lời nói giản dị, chân thành, lại lộ ra một tấm tình cảm thâm trầm ôm ấp của người già, nhất là một câu xưng hô "Đứa nhỏ", thiếu chút nữa khiến Hạ Tưởng chảy nước mắt. Ông cụ quả thật già rồi, sự trông mong của ông cụ đối với hắn, kỳ thật là tình yêu thương của một ông lão đối với đứa cháu được yêu quý nhất.

Hạ Tưởng cảm động:

- Ông nội, cháu đã tới chậm một bước, khiến ông phải lo lắng.

Tình cảm giữa Ông cụ và Hạ Tưởng giống như tình ông cháu, làm cảm động mỗi người ở đây, cũng khiến không ít người bên trong thế hệ thứ ba của nhà họ Ngô hâm mộ ghen tị. Nhưng ghen tị cũng không có cách nào, hiện tại Hạ Tưởng đã không giống với lúc trước, đừng nói ba thế hệ nhà họ Ngô, chính là bên trong thế hệ thứ hai, Ngô Tài Dương và Ngô Tài Giang cũng đều nhìn Hạ Tưởng bằng con mắt khác.

Yến tiệc gia đình tại nhà họ Ngô, đặt Hạ Tưởng ở vị trí độc nhất vô nhị bên trong toàn bộ gia tộc của nhà họ Ngô!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui