Quan Thần

Nước Mỹ cuối cùng cũng đã xảy ra chuyện. Hạ Tưởng thở dài một hơi, không phải vui sướng khi người khác gặp họa mà là chờ mong niềm vui bất ngờ.

Chứng minh Liên Nhược Hạm ở nước Mỹ có ảnh hưởng quả thực phi phàm, trong thời gian ngắn sắp xếp kế hoạch phản công là không đơn giản.

Nhưng phương pháp cụ thể là cái gì Hạ Tưởng vẫn chưa biết, liền hỏi:

- Xảy ra chuyện gì?

Ngô Tài Dương không trả lời vấn đề của Hạ Tưởng trước mà vẻ mặt nghi ngờ hỏi:

- Cậu thật sự không hiểu tình hình?

- Thật sự không hiểu.

Hạ Tưởng chắc chắn đáp, trong lòng thầm nói, quả thật chỉ biết thứ một không biết hai hai.

- Phía nước Mỹ đã chính thức thông báo phía Trung Quốc, trước mắt giáo viên Trung Quốc học viện Khổng Tử đã xin được visa thị thực J1 không thể không xuất cảnh vào ngày 30/6. Mỹ sẽ không tiếp tục ký visa cho họ, nếu bọn họ đồng ý có thể trở lại Trung Quốc xin lại giấy hạng mục giao lưu thích hợp.

Ngô Tài Dương nói:

- Nước Mỹ cố tình gây sự, không để ý đến việc phản đối của Bộ ngoại giao, cố ý muốn công bố tin tức vào ngày mai.

Hạ Tưởng không nói gì, đứng dậy đi ra phía cửa sổ.


Bên ngoài, màn đêm buông xuống, phía chân trời xa xa, có thể thấy được đám mây trắng và những vì sao. Đêm nay chẳng những thời tiết mát mẻ mà không khí cũng rất đẹp, là một đêm thời tiết đẹp khó thấy ở Bắc Kinh.

Sự kiện học viện Khổng Tử xảy ra, khiến Hạ Tưởng suy nghĩ nhiều.

Giữa Hạ Tưởng và Liên Nhược Hạm trong lòng có sự ăn ý, hắn bỗng chốc lại nghĩ đến dụng ý trong thâm tâm của Liên Nhược Hạm. Mặc kệ trước sự kiện ở học viện Khổng tử như thế nào, cũng không quan tâm đến cuộc đọ sức cuối cùng. Tóm lại sự tinh diệu trong thủ pháp của Liên Nhược Hạm, không ngoài dự kiến của hắn.

Nhưng nếu là sự tàn nhẫn trong thủ pháp của cô lại làm hắn hối hận. Sự kiện học viện Khổng Tử làm căng thẳng quan hệ ngoại giao Trung Quốc - Mỹ.

Dụng ý sâu xa, ảnh hưởng rất lớn.

Học việc Khổng Tử có 350 đơn vị giáo dục của hơn 106 quốc gia trú tại đó. Lớp học Khổng Tử phát triển nhanh, hiện đã đạt đến hơn 500. Từ năm 2004, đại học Maryland nổi tiếng của Mỹ đã phối hợp với Trung Quốc xây dựng học viện Khổng Tử đến nay, nước Mỹ đã có 80 cơ sở học viện Khổng Tử, hơn 300 lớp học trung tiểu học Khổng Tử, trong đó 127 lớp học của học viện Khổng Tử.

Học viện Khổng Tử không phải là đại học bình thường, mà là nơi Trung Quốc truyền bá văn hóa và Hán ngữ của nước mình ở nước ngoài, là nơi giao lưu văn hóa giáo dục. Giống như những đại học và viện nghiên cứu xây dựng ở nước ngoài, cung cấp nơi học tập cho những người học tiếng Hán, cung cấp chỗ học tiếng Hán chính quy.

Điều thú vị là khi đất nước cố gắng mở rộng học viện Khổng Tử ở nước ngoài thì trong nước lại có học viện giống như học viện Khổng Tử. Trên 90 % học sinh tiểu học không học văn hóa cổ điển Trung Quốc. Lại học tiếng anh, chuẩn bị ra nước ngoài.

Đáng mỉa mai biết bao nhiêu, mở rộng học viện Khổng Tử ở nước ngoài, ở trong nước lại hoàn toàn trái ngược. Không học nhân nghĩa lễ trí, không học tam cương ngũ thường, không học "luận ngữ" mà học ngoại ngữ cùng với toán học. Truyền thống văn hóa của người Trung Quốc cũng không học, không tôn trọng, còn tốn nhiều sức để mở rộng ra nước ngoài. Khiến nước Mỹ nghi ngờ động cơ và mục đích mở rộng học viện Khồng Tử là gì, cũng là tình ngay lý gian.

Liên Nhược Hạm đủ thông minh cũng đủ cay độc. Sự kiện học viện Khổng Tử vừa có thể làm cho tình yêu nước của nhân dân Trung Quốc tăng vọt, còn có khả năng làm cho nhân dân suy nghĩ lại. Còn có thiể làm cho một số người mượn lời nói của dư luận lâm vào thế bị động.

Vả lại, xem sự việc cuối cùng kết thúc như thế nào?


- Cháu không quan tâm đến sự kiện học viện Khổng Tử, chỉ quan tâm sự kiện này làm thế nào để gió yên sóng lặng.

Hạ Tưởng nói, nửa là thật nửa là giả.

Ngô Tài Dương cười cười:

- Sự việc Khổng Tử cứ xem một số người đối phó như thế nào. Tình hình hiện giờ chính là thế lực gia tộc chắc chắn sẽ không nhượng bộ. Thế lực phản đối cũng sẽ không buông tha, không dễ dàng buông tay. Thế lực bình dân tạm thời cũng không tỏ rõ thái độ. Nếu thế lực bình dân ủng hộ thế lực phản đối, cuối cùng phải cò kè mặc cả một phen. Trừ phi…

- Trừ phi Tổng bí thư tiến hành một bước, để Lôi Trị Học vào Bộ.

- Đúng vậy.

Ngô Tài Dương gật đầu.

- Sợ rằng có người không chỉ muốn Lôi Trị Học vào Bộ mà còn khiến Lôi Trị Học nhảy ra khỏi vòng luẩn quẩn của Phó chủ tịch Ủy ban Mặt trận tổ quốc, đảm nhiệm vị trí quan trọng. Nghe nói, thật sự muốn đánh lại chủ ý của Bí thư Thành ủy Bắc Kinh.

Đêm đã khuya, Hạ Tưởng nằm trên giường, không hề buồn ngủ.

Toàn bộ sự kiện lúc này đã rõ ràng trong đầu hắn. Thế lực phản đối muốn mượn sự kiện dư luận chèn ép hắn, dụng ý thực sự vẫn là dừng ở Lôi Trị Học.

Thật ra, Lôi Trị Học tham gia cũng không có gì. Nếu cuối cùng chín ủy viên thường vụ đổi thành bảy ủy viên thường vụ, Lôi Trị Học vào Bộ cũng có thể được. Nhưng thế lực phản đối còn muốn nhân cơ hội khiến cho Lôi Trị Học sau khi lực lượng hậu bị thất bại thoát khỏi kết cục bi thảm, thì không tránh khỏi được đằng chân lân đằng đầu.


Lực lượng dự bị nhìn bề ngoài nở mày nở mặt, nói dễ nghe. Trên thực tế là mạo hiểu cực kỳ và kết cục cũng rất bi thảm.

Lực lượng dự bị bình thường sẽ có hai đến ba người. Cuối cùng, sau khi xác định một người, hai người khác sẽ từ lực lượng dự bị trở thành nhân vật bên cạnh. Cuối cùng, không có cơ hội tham gia.

Chính trị chính là tàn khốc như thế.

Lực lượng dự bị nếu ngay từ đầu bị cho là lực lượng dự bị, tất nhiên có chỗ hơn người. Sau khi bị loại bỏ, sẽ không có xung đột với người đứng đầu. Nhất định phải bị loại bỏ ra khỏi trung tâm quyền lực. Năm đó Tổng bí thư cũng có một người là lực lượng dự bị, khi Tổng bí thư là Bí thư Tỉnh ủy, tiến vào ủy viên thường vụ Bộ chính trị. Tuy ông ấy cũng được đi tiếp, nhưng là vào chức Phó chủ tịch Ủy ban Mặt trận tổ quốc.

Sau đó, ở Mặt trận tổ quốc mười năm. Sau mười năm tiếp tục công tác ở Hội đồng nhân dân gần mười năm nữa. Suốt quãng thời gian hai mươi năm này, hoàn toàn làm chức phó ở Mặt trận tổ quốc và Hội đồng nhân dân.

Sau Đại hội 18, Tổng bí thư lui ra, ông ấy cũng đến tuổi, cũng muốn lui về.

Lực lượng dự bị nếu không thề thành nhân vật đỉnh cao, đừng nói có thể tham gia chính trường, đến chức vụ quan trọng cũng không đảm nhiệm được. Huống chi lại là chức vụ nặng nề như Bí thư Thành ủy Bắc Kinh.

Lôi Trị Học đã xác định bị ra khỏi Bộ trong tranh cử người nối nghiệp. Ông ta nếu tiến vào bộ Chính trị và dựa vào chức phó ở Mặt trận tổ quốc và Hội đồng nhân dân. Nhưng thế lực phản đối muốn mượn sự kiện dư luận, khiến Lôi Trị Học phá vỡ quy tắc thông thường, muốn quản lý Bắc Kinh. Tất nhiên không được Tổng bí thư đồng ý, cũng không được thế lực gia tộc chấp nhận.

Bởi vì Cổ Thu Thật, sau Đại hội 18 muốn vào chức ủy viên thường vụ!

Trước kia Hạ Tưởng luôn đoán về tương lai của Cổ Thu Thật, đã phạm một sai lầm nhỏ - cũng không thể xem là sai lầm nhỏ. Chính trị trong nước hình thành theo lệ thường không mấy khóa, trên cơ bản không có thái độ là bình thường. Nhưng nghĩ đến Tổng bí thư làm người nối nghiệp mười năm trong ủy viên bộ Chính trị mới trèo lên được đỉnh. Hắn luôn cho rằng Cổ Thu Thật phải đảm nhiệm một lần Ủy viên bộ Chính trị sau đó mới có thể tiến vào ủy viên thường vụ. Nhưng quên mất Tổng bí thư là trường hợp đặc biệt đảm nhiệm Bí thư Tỉnh ủy trực tiếp lên ủy viên thường vụ sau đó tiến vào danh sách người nối nghiệp.

Quan Viễn Khúc cũng đảm nhiệm một khóa Ủy viên thường vụ sau đó sắp lên đỉnh. Khiến cho Hạ Tưởng vẫn cho rằng Cổ Thu Thật sữ đảm nhiệm một lần chức Bí thư của Thành ủy Bắc Kinh hoặc thành phố Hạ Giang sau đó mới có thể vào thường vụ. Hắn lại coi nhẹ người nối nghiệp Quan Viễn Khúc, nhưng thật không ngờ, người nối nghiệp không phải là ông ta.

Mà Cổ Thu Thật là người nối nghiệp cách một đời, giống như năm đó Trịnh Công chỉ định Tổng bí thư là người nối nghiệp cách một đời. Trọn vẹn suy xét trước mười năm, bởi vậy, Cổ Thu Thật phải đi chính là con đường của Tổng bí thư, mà không phải là con đường của Quan Viễn Khúc.

Vẫn ở chuyện Hạ Tưởng phán đoán sai lầm khi Cổ Thu Thật vào Thường vụ, mới khiến hắn rối trí về vấn đề Lôi Trị Học. Không có phương hướng rõ ràng, cũng may hắn được Tưởng Tuyết Tùng làm cho tỉnh ngộ. Hiện giờ còn có cảm giác rẽ mây nhìn thấy mặt trời.


Tiếp theo nên như thế nào, hiện giờ Hạ Tưởng đang suy nghĩ hơn nữa giống như đã dẫn đến một mối nguy ngoại giao. Hiện tại hắn đã bước đầu nắm giữ quyền chủ động trong tay. Khi gặp mặt Tống Triêu Độ sẽ giải quyết vấn đề ngoại giao Châu Âu. Có kháng nghị mà không đáp cũng bất lịch sự. Hạ Tưởng là người tốt, nhưng cũng không phải là người tốt đến mức bị bắt nạt mà không trả đòn. Hơn nữa, có lúc hắn tốt, rất thuần phác, nhưng khi xấu xa thì xấu đến dọa người.

Ngày tiếp theo, Hạ Tưởng gọi điện thoại cho Tống Triêu Độ, gặp mặt ở Ủy ban nhân dân tỉnh Yến.

Khi Hạ Tưởng và Tống Triêu Độ gặp mặt, nước Mỹ chính thức công bố sự việc học viện Khổng Tử. Lập tức giới truyền thông trong nước lại ồn ào, xảy ra một làn sóng ngoại giao mới.

Bởi vậy, về việc nước Mỹ đề trình với bộ Ngoại Giao kháng nghị liên quan đến ngôn luận không thỏa đáng của Hạ Tưởng, mà thành công lại được sự kiện học viện Khổng Tử che lấp. Áp lực mà kháng nghị ngoại giao của Mỹ mang đến cho Hạ Tưởng, lập kế hoạch hóa giải.

Tống Triêu Độ vừa mới ngồi xuống, còn chưa kịp nói một câu nào với Hạ Tưởng, liền nhận hai cuộc điện thoại liên tiếp. Một là về sự kiện ngoại giao của nước Mỹ, hai là điện thoại của Tống Nhất Phàm.

Sau khi nghe điện thoại xong, Tống Triêu Độ khó hiểu hỏi:

- Tôi sao cảm thấy hai chuyện đều có liên quan đến cậu. Hạ Tưởng, Tiểu Phàm muốn mở một công ty xuất bản tư nhân không ngờ kinh động đến thư ký của Tưởng Tuyết Tùng ra mặt. Tôi suy nghĩ một chút, cho dù tôi tự mình gọi điện thoại cũng không chắc được nể mặt như vậy. Tôi và Bí thư Tưởng không có quan hệ gì, việc này cũng chỉ có thể cậu ra mặt. Tiểu Phàm càn quấy, cậu lại dung túng nó? Những chuyện này cũng làm phiền Bí thư Tưởng, ân tình quá lớn rồi. Còn cả sự kiện học viện Khổng Tử, làm sao lại xuất hiện đúng lúc như vậy. Cậu nói xem, sau lưng rốt cuộc là bóng của ai?

Hạ Tưởng cười ha hả:

- Bí thư Tống, việc của Tiểu Phàm thật sự là tôi ra mặt. Sự việc học viện Khổng Tử thật sự là không liên quan đến tôi. Tay tôi cũng không duỗi đến nước Mỹ được. Vả lại, chỉ có nước Mỹ can thiệp vào chuyện nội bộ của Trung Quốc làm sao Trung Quốc có thể can thiệp vào nội bộ nước Mỹ được? Bạn đang đọc truyện được tại

- Trước tiên là lời phát biểu của cậu, cậu lợi dụng việc của Tiểu Phàm để làm ra ân tình, chắc chắn muốn tôi thấy có ân tình lớn hơn đối với cậu. Cậu nói đi, cậu lại có chủ ý gì?

Hạ Tưởng cũng không cãi lại, chỉ cười cười nói:

- Cháu vừa mới nghe nói, một phó tổng của Volkswage bị Ủy ban Kỷ luật đưa đi điều tra. Trước kia cháu có nghe nói, Volkswagen vì thay đổi tốc độ, đã bị tổng cục hai lần ký thỏa thuận nhưng vẫn không giải quyết được kết quả gì. Bí thư Tống, Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh Cát Giang chẳng lẽ không chú ý đến sự kiện của Volkswagen sao?

Tống Triêu Độ cười đầy thâm ý.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui