Quan Tài Đỏ Trấn Quỷ

15

Sau khi chú Ba nói xong thì nhìn chằm chằm vào tôi: “Giờ mày nói chú nghe từ đầu chí cuối coi, tình hình như tối nay thì ả đó đã để mắt tới mày rồi, mày nói rõ ràng thì chú mới tìm cách cứu mày được.”

Tôi gật đầu, kể chuyện từ khi mẹ tôi nhặt được cô gái đó từ ruộng ngô về đến chuyện đêm qua tôi bị cô gái đó dụ đến bãi tha ma, không sót nửa chữ nào cho chú Ba nghe.

Sau khi tôi nói xong, mặt chú Ba xám ngoét như vắt được ra nước. Chú khẽ thở dài: “Đúng là ác độc, mẹ mày quá là ác.”

“Cùng là con trai ruột thịt của mẹ mày mà sao bà ta có thể quyết tâm để mày chết thay anh trai chứ. ”

Mặc dù vừa nãy tôi có nghi ngờ rồi như sau khi nghe từ chính miệng chú Ba nói tôi vẫn có hơi khó tiếp nhận.

Làm gì có người mẹ nào đẩy con mình vào chỗ chết như thế?

Tôi hít sâu một hơi, nhìn chú Ba lom lom nói: “Chú Ba, chú nói cháu nghe đi, mẹ cháu muốn hại cháu chết như thế nào ạ?”

Chú Ba thở dài, nhìn tôi chằm chằm rồi nói: “Thực ra đêm đầu tiên ông Năm kêu mày túc trực bên linh cữu đã có ý định bắt mày chết thay rồi, ông ta để mày trở thành tế phẩm cho lệ quỷ đó để bù đắp những cho món nợ mà nhà mày gây ra. Cách này không chê được vào đâu cả nhưng ai mà ngờ lại bị phá hủy bởi thằng anh t*ng trùng thượng não của mày chứ.”

Nói đến đây chú Ba khịt mũi: “Đồ đần đó gan cũng lớn lắm, nhưng may là mày không trông coi cái xác đó cả đêm đấy nếu không ông trời cũng chẳng cứu được mày.”

Tôi nghe xong toàn thân rét run, răng va vào nhau cầm cập, hóa ra ngay từ đầu mẹ tôi đã muốn tôi chết thay rồi.

Tôi bình tĩnh trở lại rồi ra hiệu cho chú Ba tiếp tục, chú Ba thở dài nói tiếp: “Anh mày thay mày nhận lấy tai họa từ linh cữu, không những thế còn làm loại chuyện đó với nữ quỷ.”

“Ban đầu đó vốn là một thỏa thuận sinh tử, nhưng mày không chịu nổi sự thiên vị của mẹ mày, ông Năm đó đúng là đồ vô đạo đức.”

“Theo như chú đoán thì mẹ mày đưa cho mày hai quả trứng gà lòng đào, nửa sống nửa chín đúng không.”

“Thứ đó chuyên dùng để trao đổi mạng sống với con người, tác dụng của nó mạnh đến mức dăm ba câu không thể nói hết được.”

Câu nói của chú Ba khiến tôi bừng tỉnh, buổi tối hôm qua mẹ tôi quả thật đã đưa cho tôi hai quả trứng gà, lòng trắng thì chín nhưng lòng đỏ vẫn còn chảy.

Chú Ba húng hắng ho rồi nói: “Hơn nữa bộ đồ trên người mày đây nè, mày không nhận ra nó lớn hơn so với người mày à?”

Tôi cười khổ gật đầu: “Cháu có nhưng cháu cho rằng mẹ không biết số đo của chá nên mới vậy.”

Chú Ba cười nhạt: “Mày nói ai thì được chứ mẹ mày thì không được.”

“Lúc còn trẻ mẹ mày là thợ may có tiếng ở thị trấn này đấy, bà ta may quần áo giỏi lắm, chỉ cần nhìn thoáng qua một cái là bà ta biết rõ kích thước rồi.”


Chú ba nói rồi kéo quần áo của tôi: “Nhìn bộ đồ này đi, với mày thì hơi rộng nhưng nếu anh trai mày mặc thì chắc chắn là vừa. Hỉ phục này vốn dĩ là của anh trai mày, mẹ mày lừa mày mặc vào để thay anh trai mày đi cưới thứ kia đó. Nói cách khác là mẹ mày muốn mày chết thay anh trai.”

Nghe chú Ba nói xong tôi không thể giải thích được tâm trạng lúc này của chính mình như thế nào, mặc dù đã nghi ngờ từ lâu nhưng khi đáp án hiện ra ngay trước mắt thì tôi vẫn hơi khó tiếp nhận.

Tôi không ngờ lần duy nhất mẹ đối xử tốt với tôi từ nhỏ đến lớn lại là vì muốn tôi chết thay cho anh trai.

“Chú Ba.” Tôi nhìn chằm chằm vào chú Ba: “Chú có biết tại sao từ nhỏ đến giờ mẹ cháu là ghét cháu như vậy không?”

Chú Ba không nói gì, nhưng nhìn vào ánh mắt của chú ấy tôi biết hẳn là chú ấy biết điều gì đó.

Tôi lập tức quỳ xuống dập đầu với chú Ba ba cái: “Chú Ba, tay đứt ruột xót, cháu không tin mẹ cháu sẽ vô duyên vô cớ đối xử với đứa con mình rứt ruột đẻ ra như vậy, cháu xin chú hãy nói cho cháu biết đi, để cháu có chết thì cũng biết được vì sao mình chết.”

Chú Ba vội vàng đỡ tôi dậy, mặt mày đau xót nói: “Đứa bé ngoan, đừng tự trách mình, mẹ của mày ấy à, bà ta chính là kẻ mất đi âm đức rồi.”

Chú Ba thở dài, từ tốn nói: “Thực ra nếu như chú đoán không lầm thì anh trai mày không phải là con ruột của cha mày.”

Tôi cực kì kinh ngạc, hóa ra là thật?

“Trước đây khi chưa lấy cha mày thì bà ta có quan hệ với con trai của ông Năm.”

“Vốn là sắp cưới đến nơi rồi nhưng mà không biết vì sao con trai của ông Năm chết bất đắc kỳ tử, mẹ mày không còn cách nào nên mới phải gả cho cha mày. Chú đoán lúc mẹ mày cưới cha mày thì đã mang bầu rồi vì thời gian mang bầu tính thế nào cũng không đúng, sinh non những bốn tháng.”

“Nhưng mà cha mày thật thà quá, là người tốt thật sự, ông ấy cắn răng không nói mẹ mày câu nào.”

“Sau đó lúc anh mày được ba tuổi thì mẹ mày cấn bầu tiếp.”

“Sau khi mang thai mày thì tâm trạng của bà ấy cực kỳ tệ, gặp ai cũng nói là cha mày ép buộc bà ấy, sống chết đòi phá thai.”

“Cha mày lần đầu tiên tức giận mắng bà ấy trước mặt đám anh em chúng ta, ông ấy bảo nếu mẹ mày dám phá thai thì sẽ ly hôn, để mẹ mày tự đi mà nuôi anh mày.”

“Lúc đó mẹ mày mới dừng lại.”

Nói xong chú Ba nhổ nước bọt xuống đất: “Con mụ đó sình bụng với người khác mà còn muốn người khác nuôi con hộ.”

“Có bản lĩnh thì đừng có kết hôn đi.”

Nghe chú Ba nói xong, tôi lặng người, không biết tâm trạng lúc đó như thế nào.

Chú Ba nheo mắt nói tiếp: “Hơn nữa, chú chẳng tin cha mày đột nhiên chết bất đắc kỳ tử thế đâu, bình thường cha mày khỏe như vâm, sao có thể chỉ qua một đêm mà chết được, có đánh chết chú cũng không tin.”


Chú Ba nói tới đây, rốt cuộc tôi cũng không bình tĩnh lại được nữa, ngay cả cha tôi cũng bị bọn họ hại chết ư?

Tôi tức giận đến mức run rẩy, nắm lấy bàn tay gầy guộc của chú Ba: “Chú Ba, chú giúp cháu đi, cháu muốn báo thù.”

Chú Ba rít một điếu thuốc, rắn răng nói: “Trước đây chú luôn vì mày mà mắt nhắm mắt mở với những hành động của bọn họ, không ngờ bọn họ không buông tha cho cả mày.”

“Đã thế thì chiến đấu đến chết với bọn họ đi.”

“Trăng lên gió nổi, đến lúc đào mộ giết người rồi.”

16

Theo lời chú Ba nói lệ quỷ trong quan tài hiện giờ chỉ là một con quỷ cấp thấp, kiểu quỷ này có thiên đạo áp chế, hoàn toàn không đấu lại được với ông Năm.

Tôi là một chàng trai còn zin với mệnh thuần âm, máu của tôi là thứ lạnh nhất trong vạn vật, cũng là thứ mạnh nhất.

Chỉ cần tôi đào được lệ quỷ ra khỏi mộ, cam tâm tình nguyện cho cô ta ăn no máu của mình thì lệ quỷ sẽ trở thành quỷ sát, đến lúc đó tất nhiên sẽ chẳng còn phải sợ hãi ông Năm nữa.

Ánh trăng chiếu rọi xuống bãi tha ma một màu trắng quỷ dị khó nói thành lời.

Tôi lắp bắp run rẩy dập đầu ba cái trước ngôi mộ, sau đó lấy hương, nến, giấy vàng ra chuẩn bị thắp lên.

Tôi vừa dập đầu vừa lẩm bẩm trong miệng: “Bọn họ giết hại cô, có thù có oán với cô, đồng thời họ cũng hãm hại cha tôi, cũng có thù không đội trời chung với tôi, bây giờ tôi nguyện dùng máu của mình để giúp cô trở thành quỷ sát, chúng ta có oán báo oán, có hận báo hận.”

Nói xong câu đó, tôi nhìn chằm chằm vào bó hương, hương thắp rất suôn sẻ.

Sau khi thắp hương xong, tôi thở phào nhẹ nhõm, chú Ba nói nếu thắp hương mà hương cháy bình thường thì cũng đồng nghĩa với việc người ta đồng ý với lời cầu của tôi, lúc đó có thể đào mộ lên.

Tôi không do dự, xắn tay áo lên bắt đầu công việc, chẳng bao lâu sau chiếc quan tài đỏ chói hiện ra.

Dù đã chuẩn bị tâm lý sẵn rồi nhưng khi nhìn thấy chiếc quan tài tôi vẫn không kiềm lại được mà run sợ.

Đêm hôm khuya khoắt trông thật hung cmn tợn.

Tôi hít một hơi thật sâu, dùng toàn bộ sức lực đẩy nắp quan tài ra, khoảnh khắc nắp quan tài bị đẩy ra, tôi không kìm được mà ngã ngồi trên mặt đất.

Cmn thật quỷ quái, trên người xác chết mặc chiếc váy đỏ chót, sắc mặt trắng bệch.


Với cả không biết có phải do tôi bị ảo giác hay không mà tôi mơ hồ cảm thấy hình như bụng của xác chết to hơn nhiều so với lần đầu tiên lúc tôi khiêng cô ta.

Tôi không quan tâm đến đó nữa, tôi nuốt nước bọt, cắt cổ tay để vào miệng của cái xác.

Và miệng của cái xác tự động mở ra, điên cuồng hút máu tôi.

Chẳng biết qua bao lâu, ngay khi tôi sắp xỉu vì mất máu thì cái xác buông cổ tay tôi ra. Sau đó nữ quỷ mở mắt ra, đôi mắt cô ta chỉ có lòng trắng không có lòng đen khiến tôi sợ tới mức ngã ra sau.

Nữ thi không quan tâm đến tôi mà bật dậy khỏi quan tài, sau đó cười hì hì với tôi một cái rồi đi về phía nhà của tôi.

Tôi vội vã chạy theo phía sau nữ thi nhưng mà nữ thi đi quá nhanh, tôi lại vừa mất một lượng máu lớn vô cùng suy yếu.

Chờ đến khi tôi về đến nhà thì đã thấy ông Năm ngã ngửa ở một bên, máu trào ra khỏi khóe miệng và không còn thở nữa.

Còn anh trai của tôi thì níp trong lồng ngực mẹ tôi run lẩy bẩy.

Lúc nhìn thấy tôi, mắt mẹ tôi sáng rực, bà ấy chỉ vào tôi rồi nói với nữ thi: “Cô giết nó đi, dù sao cô cũng muốn mạng đền mạng thì cô giết nó luôn đi, xin cô buông tha cho cu Phú nhà tôi.”

Nỗi tức giận xông lên đại não của tôi, đến lúc này rồi mẹ tôi còn muốn tôi chết thay cho thằng đần này.

Tôi tiến lên phía trước, kéo anh trai tôi ra hung hăng vả cho mẹ tôi hai cái: “Tôi chưa bao giờ thấy ai khốn kiếp như bà cả.”

“Mạng của tôi là do bà sinh ra, bà muốn lấy lại tôi không quan tâm nhưng mà cha tôi thì sao, cha tôi đã chọc ghẹo gì đến bà hả, ông ấy vì bà mà ngay cái sừng dài nửa mét cũng chịu đựng thế mà bà dám hại chết ông ấy, bà có còn là người hay không?”

Nhắc tới cha của tôi, mẹ tôi trực tiếp xù lông: “Mày tưởng cha mà tốt lắm hả?”

“Tao muốn thủ tiết anh Năm thế mà ông ta còn ép buộc tao, ép tao phải sinh đồ nghiệt chủng như mày, ông ta chết chưa hết tội.”

Tôi cạn lời trước câu nói của bà ta, muốn thủ tiết mà lại đi lấy chồng? Đã lừa dối người ta, hại cuộc đời của người ta rồi còn muốn người ta nuôi con không công cho người khác. Nghĩ mà xem, có nằm mơ tôi cũng không tưởng tượng nổi.

Một tiếng hét thảm cắt ngang cuộc tranh cãi giữa tôi và mẹ.

Tôi và mẹ cùng quay đầu sang thì thấy nữ thi đang gặm anh tôi từng miếng một.

Tiếng thét thê lương của anh trai tôi như xuyên thủng cả bầu trời.

Mẹ tôi gào thét nhảy qua ngăn cản thì bị nữ thi đạp một phát vào ngực, bà ấy chỉ có thể trơ mắt anh tôi đau đớn đến chết.

Đối với mẹ tôi mà nói đây là sự tra tấn tàn nhẫn hơn cái chết rất nhiều.

Mẹ tôi bất lực bò dậy, nhào tới liều mạng với nữ quỷ nhưng vừa lại gần đã bị nữ quỷ chặt đứt cổ.

Tôi bi thương nhìn cảnh này, chết rồi, tất cả đều đã chết rồi, hết thảy đều đã kết thúc rồi.

Ngoại truyện 1.


Chờ đến khi tất cả chết hết, chú Ba trại hòm khoan thai đi tới.

Chú Ba nhìn chằm chằm vào nữ thi, mỉm cười âm trầm: “Chết hết rồi đúng không? Giết nhiều người như thế thì bản chất ma quỷ trong mày đã thành nhỉ.”

Sau đó chú Ba lại chỉ vào tôi rồi nói với nữ thi: “Hút cạn máu của nó đi rồi cô sẽ trở thành thiên sát lệ quỷ, đến lúc đến Diêm Vương cô cũng không cần sợ.”

Tôi không thể tin được nhìn chú Ba: “Chú Ba, chú đang nói gì vậy?”

Chú Ba nhìn tôi rồi nói: “Thôi, mày đã gọi chú một tiếng chú thì để chú nói cho mày biết nhé.”

“Mày tưởng nữ thi này vô duyên vô cớ xuất hiện ngoài ruộng ngô à?”

“Ha ha, nói thật cho mày nghe nhé, là tao thả đấy, tao cẩn thận từng bước, từng bước khiến cô ta trở thành lệ quỷ, sau đó khiến mày tự nguyện dâng máu cho cô ta, mày không biết tao phí bao nhiêu sức lực đâu.”

“Tao xứng đáng được nhận thành quả.”

Tôi khiếp sợ nhìn chú Ba: “Thì ra thủ phạm sau tất cả là chú? Vậy những lời chú nói với tôi đều là nói dối?”

Chú Ba cười hềnh hệch: “Tao có lừa mày đâu, chỉ là tao không nói hết toàn bộ thôi.”

Hóa ra đây mới là sự thật.

Ngoại truyện 2.

Lúc tôi nhắm mắt chuẩn bị chờ chết thì bên tai vang lên tiếng cười của nữ thi: “Ồ, hóa ra là ông đang hại tôi à, may quá, ông tự nói ra đỡ làm tôi tốn sức đi tìm hung thủ.”

Chú Ba hoảng sợ cực độ nhìn nữ thi: “Cô…sao có thể, sao cô có linh trí được?”

Nữ thi cười ghê rợn rồi sờ lên bụng, cái bụng vừa rồi còn hơi bằng phẳng nay đã to như sắp sinh.

Mồ hôi trên trán chú Ba túa ra: “Quỷ thai, cô thật sự là quỷ thai?”

“Hồng anh sát…”

Ngoại truyện 3

Sau khi chú Ba chết, tôi co rúm bên cạnh thi thể chú Ba nhìn nữ thi: “Tông với cô không oán không hận, trước giờ tôi chưa từng hại cô.”

Nữ quỷ mỉm cười: “Đúng vậy, trước giờ cậu không hại tôi, cậu chỉ thờ ơ quan sát mà thôi.”

Mồ hôi trên trán tôi đổ như mưa: “Cô muốn gì?”

Nữ quỷ vẫn cười như cũ: “Tôi chẳng muốn gì cả, tôi chỉ muốn tìm cha cho đứa bé trong bụng mà thôi.”

Hết.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận