Quan Sách

Mượn cơ hội Phương Khắc Ba đến Lễ Hà, Dịch Minh Hoa rốt cuộc xé tấm da Trương Hổ ổn định đầu trận tuyến.

Sau khi đầu trận tuyến ổn định, y liền mời dự họp Hội nghị thường vụ Huyện ủy đầu tiên sau khi y nhậm chức,đề tài thảo luận trung tâm hội nghị là vấn đề nhân sự.

Hội nghị ngay từ đầu liền khá căng thẳng, Dịch Minh Hoa tính toán rất rõ ràng, y chính là muốn mượn hội nghị lần này để đứng vững gót chân, bước đầu xác định quyền uy y làm Bí thư huyện ủy.

Sự tình gì có thể có trợ giúp Dịch Minh Hoa tạo quyền uy? Không thể nghi ngờ, gần nhất bên trong bộ máy vẫn tranh luận kịch liệt vấn đề hướng đi của Trần Kinh, có thể trợ giúp y tạo quyền uy. Ở vấn đề xử lý Trần Kinh, y gặp lực cản rất lớn.

Nhưng, gặp lực cản càng lớn, nếu chuyện này cuối cùng có thể quán triệt theo ý y, đối với Dịch Minh Hoa mà nói, lại càng là một cơ hội tốt tạo uy tín.

Lúc này có Phương Khắc Ba đến giúp y ổn định đầu trận tuyến, thêm chuyện Trần Kinh đắc tội Mãn Diên Ba, lãnh đạo thành phố đối với Trần Kinh có cảm giác không tốt, đây là thời cơ và cái cớ để Dịch Minh Hoa tóm được Trần Kinh.

Đúng tình trạng trước mắt Lễ Hà, Dịch Minh Hoa có thể bình tĩnh mà phán đoán rõ ràng, Trần Kinh xét đến cùng là người cô đơn, ở Huyện ủy hắn không có chỗ dựa vững chắc. Dịch Minh Hoa phải động vào Trần Kinh, sở dĩ gặp lực cản lớn như vậy, đơn giản là bởi vì bên trong bộ máy, mọi người đang dùng quyền lực đánh một ván cờ.

Dịch Minh Hoa lựa chọn Trần Kinh làm cửa đột phá, liền có người cản trở, điều đó cùng quan hệ cá nhân Trần Kinh không có liên hệ.

Mà nhất thời, tấm da nhất thời, bản thân Trần Kinh không hiểu được thời thế, ai còn có thể giúp được hắn?

Cho nên, đối với hội nghị hôm nay, Dịch Minh Hoa nhất định phải làm được, mà ngay từ đầu hội nghị, y cũng có tin tưởng tất thắng!

Ngồi ở trên chiếc ghế tượng trưng quyền lợi và địa vị thứ nhất Huyện ủy, Dịch Minh Hoa mắt nhìn kỹ hai bên trái phải các ủy viên thường vụ. Y là người hiểu biết nhất tâm tư hai bên trái phải, bởi vì y ngồi ở bên cạnh.

Hiện tại, một khi y trở thành trung tâm, trở thành trung tâm, trong bộ máy tất cả mọi người chỉ điểm y, loại cảm giác này là rất tốt đẹp, khó có thể dùng thuật ngữ diễn đạt!

Trong lòng y không khỏi có chút lâng lâng, nếu là mấy ngày hôm trước, y làm Bí thư huyện ủy còn có chút hữu danh vô thực, nhưng hiện tại, qua hôm nay, y chính là danh xứng với thực người đứng đầu Lễ Hà.

Vấn đề Trần Kinh ở ý nghĩa nào đó đã thăng hoa, không phải chuyện cá nhân Trần Kinh, mà trở thành vị trí chính trị của Dịch Minh Hoa, có người cùng với y phân cao thấp nhân đánh cờ đã thành một tiêu điểm. Dịch Minh Hoa nếu thắng, y thắng chính là toàn bộ quyền chủ động.


Mà y nếu thua, thua chính là uy tín Bí thư huyện ủy của y.

Như vậy tranh đấu thường thường là rất khó, bởi vì quá trọng yếu, cho nên, cho dù biết rõ không địch lại, rất nhiều người đều không thể dứt bỏ buông tha, dù sao, buông tha thì cái giá phải trả cũng quá lớn!

Mà hội nghị ngay từ đầu căng thẳng, cũng chính vì như thế, mọi người đều tự lên tiếng, tỏ rõ quan điểm của mình!

Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Bí thư Đảng ủy thị trấn Lễ Hà Tả Thu Minh là người thứ nhất hướng Dịch Minh Hoa, y rõ ràng lên tiếng ủng hộ Dịch Minh Hoa, cảm thấy Trần Kinh không nên ở trên cương vị lãnh đạo, hẳn là nên an bài học tập đào tạo sâu hơn, đây là sự trân trọng đối với hắn.

Nhưng rất nhanh, ý kiến Tả Thu Minh đã bị Trưởng ban Tuyên giáo Phương Tú Nga bác bỏ, cô nói:
- Vấn đề Trần Kinh, tôi không rõ vì sao gần đây lại thảo luận nhiều như vậy! Tôi chỉ muốn nói rõ ràng, là Trần Kinh hiện tại ở cương vị công tác làm rất khá, rất có thành tích, hơn nữa Phòng kinh tế thương mại và khu kinh tế mới cũng cho chúng ta hy vọng.

- Nếu như vậy, chúng ta vì sao luôn muốn thay đổi vị trí hắn? Nếu nói cán bộ làm ra thành tích, lập tức liền thay đổi vị trí, về sau còn ai làm?

- Nói thẳng ra, đây là hái quả đào thôi! Thời điểm trước không có việc gì, người ta vừa ra thành tích lập tức có chuyện, không phải hái quả đào thì là gì?

Phương Tú Nga lên tiếng, trường hợp trở nên có chút lạnh lẽo, Vương Hàm Dương buông bút máy chuẩn bị nói, nhưng dừng một chút, lại chọn buông tha.

Dịch Minh Hoa cười cười, nói:
- Tốt, hôm nay chúng ta họp, quan điểm là hoàn toàn bất đồng a! Này tốt lắm, thuyết minh bộ máy chúng ta có tinh thần phấn chấn. Nếu như vậy, mọi người liền sướng sở ngọc ngôn, sướng sở ngọc ngôn...

Dịch Minh Hoa liên tiếp nói hai từ sướng sở ngọc ngôn, ánh mắt nhìn về phía Triệu Nhất Bình.

Triệu Nhất Bình sắc mặt có chút lạnh, nhưng lại né tránh ánh mắt Dịch Minh Hoa, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Biện Triệu Nam cúi đầu không nói lời nào, Vương Hàm Dương nói:
- Tôi ủng hộ ý kiến Trưởng ban Phương, đồng chí Trần Kinh tôi biết, con người ngay thẳng, nhưng có thể làm việc! Chúng ta không thể bởi vì Trần Kinh từng đắc tội người, chúng ta nhất định phản đối cậu ấy! Tôi nghĩ nên nhắc nhở một câu, hắn là làm cán bộ, không phải cán bộ cá nhân ngu ngốc, chúng ta phải xét cả thành tích cá nhân để quyết định!


Vương Hàm Dương vừa nói như vậy, Dịch Minh Hoa hơi thiếu kiên nhẫn , y cười lạnh nói:
- Phó chủ tịch huyện Vương nói lời này là có ý gì? Có phải cậu cho rằng tôi và Trần Kinh có mâu thuẫn? Cậu phải rõ ràng, vấn đề Trần Kinh, không phải tôi đề xuất.

- Ở thời bí thư Trị Quốc, đây là vấn đề cũ. Tôi và Trần Kinh làm sao có mâu thuẫn? Không chỉ có không mâu thuẫn, trước kia chúng ta còn rất hay giao tiếp, chuyện này tôi sẽ không làm.

Nói đến chỗ này, Dịch Minh Hoa dừng một chút, nói:
- Vậy đi, nếu ý kiến mọi người không thống nhất, chúng ta dựa theo quy củ, mỗi người một phiếu, bỏ phiếu quyết định!

Dịch Minh Hoa nói phải bỏ phiếu, chuyện này cơ bản là có thể xác định, phiếu Tả Thu Minh ủng hộ Dịch Minh Hoa, Phương Tú Nga tự nhiên bỏ phiếu chống đối, nhưng kế tiếp, Trưởng ban Chỉ huy quân sự Khuông Hoa ủng hộ Dịch Minh Hoa. Bên Dễ Minh Hoa ít nhất có ba người.

Gần nhất bộ máy Lễ Hà có điều chỉnh khá lớn, ủy viên thường vụ vẫn chưa bổ khuyết, cho nên Dịch Minh Hoa thắng bại mấu chốt ở thái độ Vương Hàm Dương, Biện Triệu Nam, Triệu Nhất Bình.

Đối với cục diện hiện tại, Dịch Minh Hoa không vội không nóng nảy, y nhẹ nhàng nâng chén trà lên cũng không vội mà xem thái độ mấy người.

- Các vị, như vậy đi, tôi xem hôm nay hội nghị không khí có vẻ không thích hợp! Chúng ta nghỉ năm phút đồng hồ, mọi người đều tự đều thả lỏng một chút, chúng ta tái họp!
Dịch Minh Hoa thản nhiên nói.

Y nói xong nói, trước đứng dậy đi ra, lưu lại cái gáy phía sau.

Không thể nghi ngờ, Dịch Minh Hoa đây là tuyên ngôn thắng lợi, y đây là bắt buộc Vương Hàm Dương là người khởi điểm phản đối y, ở lúc kế tiếp hội nghị bắt đầu phải ủng hộ y.

Tình huống hiện tại rất rõ ràng, Thành ủy ủng hộ Dịch Minh Hoa, mà Trần Kinh lại rõ ràng va chạm với lãnh đạo Thành ủy. Tổng hợp này hai điểm, nếu vài lãnh đạo trung tâm Huyện ủy còn có ý bảo vệ Trần Kinh, có thể coi hướng Dịch Minh Hoa gõ nhịp.

Đây là công khai đối kháng Thành ủy, Dịch Minh Hoa xé ra tấm da lớn, người thành thục trong chính trị, tự nhiên đều sẽ hiểu rõ sự lợi hại trong đó!


Năm phút đồng hồ, Dịch Minh Hoa dùng năm phút đồng hồ này, để tuyên bố thắng lợi của y!

Dịch Minh Hoa tự nhiên, phóng khoáng xoay người, dường như chính là tuyên ngôn chấm dứt một thời đại ở Lễ Hà, về sau Lễ Hà, phải là thiên hạ của Dịch Minh Hoa!

Chính trị đấu tranh đều là máu tanh tàn khốc , tại đây khi đấu tranh, sẽ có người trở thành vật hi sinh, trở thành kẻ bại. Tựa như gần đây, Trần Kinh từ Thư Trị Quốc liền bị đưa đến nơi đầu sóng ngọn gió. Tới Dịch Minh Hoa sau, hắn lại trở thành một tiêu điểm.

Tiêu điểm này rốt cục phải vỡ nát.

Có lẽ hôm nay về sau, Trần Kinh liền nhạt nhòa khỏi chính đàn Lễ Hà, người đi trà lạnh, vài năm về sau, có bao nhiêu người sẽ nhớ rõ hắn? Mọi người là dễ quên, thời gian có thể xóa tan hết thảy!

Không ai thổn thức cảm thán, bởi vì hôm nay trên hội nghị, không ai để ý Trần Kinh sinh tử. Trần Kinh đối với bọn họ mà nói, chỉ là môi giới, chỉ là một điểm để cái đấu tranh. Điểm cân bằng mất đi, chính trị vận mệnh một lần nữa theo hướng cân bằng mới, tất cả mọi người đều tự tìm vị trí của mình, bỏ qua điểm kia, có ai sẽ để ý?

Năm phút đồng hồ rất ngắn, năm phút đồng hồ này, đủ để cho người tỉnh táo lại, bình tĩnh chính là lý trí!

Hội nghị một lần nữa bắt đầu, Dịch Minh Hoa nói rõ ràng, đối với Vương Hàm Dương nói:
- Phó chủ tịch huyện Vương, ý kiến của cậu...

Vương Hàm Dương hít một hơi, nói:
- Tôi bỏ phiếu!

Dịch Minh Hoa nhẹ nhàng cười cười, không nói lời nào, thời gian lẳng lặng chảy xuôi, không khí hơi cổ quái. Mọi người dường như đều im lặng trầm mặc, so đấu đều do tính nhẫn nại, không biết qua bao lâu, Triệu Nhất Bình lấy tay nhẹ nhàng gõ bàn, nói:
- Tôi bỏ phiếu!

Dịch Minh Hoa nụ cười sâu hơn, ánh mắt nhìn về phía Triệu Nhất Bình, hơi hơi vuốt cằm.

Y dường như khẳng định biểu hiện của Triệu Nhất Bình, lại dường như là muốn nói cho đối phương, sớm biết hiện tại, làm gì phải đợi như vậy?

Lại là im lặng, một lát sau, Lỗ Quyền nói:
- Tôi bỏ phiếu!

Lần này Dịch Minh Hoa trên mặt tươi cười, có Lỗ Quyền bỏ phiếu, quyết nghị này có thể lập tức làm ra! Chuyện Trần Kinh rời Phòng kinh tế thương mại đã không có chướng ngại, về phần điều Trần Kinh đi nơi nào, làm gì, còn không phải Dịch Minh Hoa định đoạt?


Dịch Minh Hoa nhẹ nhàng gỡ xuống kính mắt, lấy từ trong túi ra khăn lụa thật cẩn thận chà lau, cuối cùng một người không có lên tiếng chính là Biện Triệu Nam.

Dịch Minh Hoa không vội, y nhìn chằm chằm Biện Triệu Nam nói:
- Trưởng ban Biện, tuy rằng thắng bại đã định, thái độ cậu hay là muốn một...

- Tít, tít, tít!
Di động bên hông Biện Triệu Nam bỗng nhiên vang lên, tiếng vang này, đánh gãy lời Dịch Minh Hoa!

Dịch Minh Hoa nhíu nhíu mày, Biện Triệu Nam theo bên hông gỡ điện thoại di động xuống, liếc mắt một cái, nói:
- Là Thành ủy điện thoại, tôi đi ra ngoài tiếp điện thoại, ngại quá...

Dịch Minh Hoa nhẹ nhàng hừ một tiếng, Biện Triệu Nam bước nhanh đi ra ngoài. Ước chừng qua nửa phút, Biện Triệu Nam đột nhiên từ bên ngoài tiến vào, tiếng đẩy cửa khá to, y nói:
- Tôi đồng ý đồng chí Trần Kinh rời Phòng kinh tế thương mại, tức khắc rời đi!

Toàn bộ hội trường mọi người ngạc nhiên, không rõ Biện Triệu Nam như thế nào bỗng nhiên có thái độ này.

Y không phải vẫn kiên quyết phản đối chèn ép Trần Kinh sao?

Dịch Minh Hoa gật gật đầu nói:
- Tốt! Tốt lắm! Trưởng ban Biện có thể lấy đại cục làm trọng, điểm này tốt lắm! Như vậy, việc này liền thông qua...

- Chậm đã!
Biện Triệu Nam bỗng nhiên nói.

- Làm sao vậy? Trưởng ban Biện còn muốn nói gì?
Dịch Minh Hoa kéo giọng to nói.

Biện Triệu Nam cười ha hả, chỉ chỉ nói:
- Vừa mới nhận được điện thoại của Ban tổ chức cán bộ Thành ủy, Phó trưởng ban Tổ chức cán bộ nói với tôi, bảo tôi tức khắc gọi một người tên là đồng chí Trần Kinh tiến Thành ủy để tổ chức nói chuyện. Thật sự là khéo a, chúng ta không phải đang thảo luận vấn đề Trần Kinh đi về phía nào sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui