Trước khi Eis đến Minh gia, tuy Minh Lăng tự nhận thức mình sẽ làm vợ chồng cùng một Alpha xa lạ, nhưng Alpha xa lạ này dù sao chỉ là một hình ảnh mơ hồ, không tương ứng vào ai, vì thế cậu còn có thể tự an ủi mình, hay thậm chí gò ép mình chấp nhận sự thật: Cậu là công dân đế quốc, cậu có nghĩa vụ và trách nhiệm phải làm.
Nhưng gặp Eis rồi, lại biết hắn sẽ là người chồng tương lai, cậu mới phát giác mình không thể chấp nhận sự thật.
Nghĩ cảnh Eis động chạm cậu, rồi sẽ còn đánh dấu cậu, cậu rùng mình, cảm thấy đau đớn sống không bằng chết.
Nhân sinh của cậu, từ nay trở đi là một con đường đứng nơi đầu này có thể trông đến tận cuối đầu kia. Cậu và Eis kết hôn, rồi cùng hắn sinh con, vì hắn nuôi con. Lũ con lớn lên, cậu cũng rời khỏi nhân thế.
Con đường này, đối với cậu, không hề hấp dẫn, mà chính là thống khổ, trong khi cậu cứ phải tiếp tục bước đi.
Phải sống vì nghĩa vụ, vì trách nhiệm, và vì niềm tin.
Minh Lăng gắt gao nắm tay thành đấm, chỉ cảm thấy mắt mình bị bóng đen phủ chụp.
Minh Hy ngồi đối diện Minh Lăng. Hai người là Alpha và Omega, chất dẫn dụ thu hút lẫn nhau, Minh Hy không dám ngồi quá gần cậu, nhưng kể cả có thế thì mùi hương chất dẫn dụ Omega tỏa từ người cậu vẫn ngọt lừ, khiến dục niệm được sở hữu cậu băng rần rật trong anh mãi thôi. Minh Hy làm lính, ý chí can tràng hơn người thường, bản năng cơ thể vẫn bị anh đè ép. Nhưng chỉ cần trông thấy Minh Lăng, tựa thể Minh Lăng giơ bàn tay mềm mại của cậu, nhẹ nhàng quấy rối trái tim anh, khiến trái tim anh mềm mại đi vì cậu.
Minh Lăng là Omega, chẳng được tập luyện chống cự chất dẫn dụ Alpha, nên ở bên Minh Hy là cậu thấy thân thể mình nhũn nhão như được ai mơn trớn. Thứ cảm giác rã rời này vừa là sự hưởng thụ, vừa là sự hành hạ, nhưng dù có là gì, miễn được ở bên Minh Hy, cậu sẵn sàng chịu đựng nó trong vui sướng.
Minh Lăng cố giữ mình bình tĩnh, nói, “Anh hai, mới nãy có ngài Eis Marton nhà Marton đến thăm em.”
Minh Hy gật đầu, “Em có cảm giác thế nào với anh ta?”
Minh Lăng chau mày, “Sao dạo này anh chỉ hỏi cái vấn đề này vậy? Đáng lý anh phải hỏi ngài ấy đến vì chuyện gì chứ?”
Minh Hy nói thẳng, “Anh biết anh ta đến vì chuyện gì.”
Trong khoảnh khắc, Minh Lăng bị nỗi thất vọng lạnh tê tái vây quanh. Cậu kéo tấm áo khoác trên người, mắt lại phóng đến màn hình ba chiều, trầm mặc hồi lâu, mới hỏi, “Anh biết ngài ấy là đối tượng ghép đôi của em từ bao giờ?”
Đôi mắt Minh Hy lẳng lặng nhìn cậu, “Hôm kia.”
Cậu cắn môi, nhìn thẳng vào anh, “Vậy anh về sao không báo em biết một tiếng? Đâm ra ngài Eis đến, em chẳng biết gì, quá thất lễ.”
Minh Hy giữ im lặng, rồi bảo, “Lăng Lăng, là anh sai, anh xin lỗi.”
Lời này nói ra, giọng anh đã trầm hơn hẳn thường ngày, trầm đến khản nghẹt.
Hàng mày Minh Lăng chau tít, “Không cần giải thích, thực ra cũng chẳng có gì đâu.”
Minh Hy lại hỏi, “Em gặp anh ta, cảm giác với anh ta thế nào? Có thích không?”
Minh Lăng ngoảnh mặt đi, không nhìn anh, “Cũng đâu phải chuyện em tự quyết định được. Anh hỏi em có lợi lộc gì?”
Minh Hy cười khổ. Anh lúc nào cũng nghiêm túc, vẻ cười khổ như vậy là biểu cảm cực kỳ khó gặp, “Em thích anh ta hay không chẳng lẽ còn không phải chuyện em tự quyết định? Lăng Lăng, đang xấu hổ ư?”
Minh Lăng bực bội lườm anh, “Xấu hổ đâu mà xấu hổ!”
Thấy lông mày cậu vẫn nhăn nhúm, anh liền chuyển qua ngồi cạnh cậu, nhẹ nhàng áp tay lên trán cậu. Cảm nhận cơ thể Minh Lăng cứng ngắc trong tích tắc, anh cũng không bỏ tay ra, mà nói, “Nếu em thích anh ta, anh sẽ để em như ý. Nếu em không thích, anh hai sẽ nghĩ cách hoàn thành nguyện vọng của em.”
Minh Hy ngồi bên người cậu, cậu sát sao cảm thụ được mùi Alpha từ người anh, hùng mạnh, ấm áp khôn cùng. Cậu để mình thả lỏng từ từ, để mùi hương này vờn quanh cậu, sau rồi thuận thế ôm chầm anh, vùi mặt mình vào ngực anh.
Minh Hy cũng cứng người trong một tích tắc, cũng ôm lại cậu.
Điều này làm Minh Lăng hạnh phúc tột đỉnh. Chỉ cần ở bên anh, cậu cảm thấy cuộc đời mình dẫu có gặp chuyện gì cũng đủ sức để thừa nhận. Cậu yêu anh, không phải vì tuân theo chỉ định của đế quốc, mà là tuân theo dẫn dắt của thần linh và linh hồn mình. Cậu muốn được ở bên anh, sinh con cho anh, sống cùng anh trọn đời.
Minh Lăng lí nhí, “Công nhận anh hai làm Tướng, nhưng anh cũng nên rạch ròi việc tư việc riêng ra nha. Em đã được chọn ghép đôi cùng ngài Eis, hơn nữa ngài ấy cũng đã biết. Nhà Marton nắm giữ rất nhiều thực quyền ở Quốc hội, tuy không có lực lượng và sức ảnh hưởng trong quân đội như Minh gia, nhưng làm vậy không chỉ phạm pháp mà còn đắc tội nhà họ. Anh hai, em không muốn anh khó xử. Lại nói, em không cưới Eis Marton thì cũng cưới người khác, gả cho ai, cũng đều chẳng khác biệt gì với em.”
Minh Hy đang nhè nhẹ vuốt ve lưng Minh Lăng, lúc này khựng lại. Anh cúi đầu nhìn mái tóc mượt mà của em trai, nói, “Không phải em được chọn ghép đôi qua hệ thống với nhà Marton đâu, giờ hệ thống vẫn chưa ra kết quả. Chỉ có hai nhà biết hôn sự của hai em thôi. Gả em cho nhà Marton là tự hai gia tộc quyết định chứ không phải kết quả hệ thống nào cả. Việc kết thông gia giữa tầng lớp cao cấp của đế quốc vốn diễn ra ngoài vùng hệ thống, tuy chưa từng ai nhắc đến, song nó là sự thật.”
Minh Lăng lại cứng người vì lời này của anh. Có nói thế nào chăng nữa, cậu mới chỉ mười chín tuổi, từ nhỏ đã được giáo dục ở trường Omega, để các cậu tin rằng hôn nhân của các cậu là vì mục tiêu thiêng liêng kết hợp gen sinh ra thế hệ sau ưu tú nhất, cho nên dùng hệ thống là để chọn Alpha phù hợp kết hợp với các cậu nhất. Nhưng bây giờ, Minh Hy lại nói, thực tế cái hệ thống kia chỉ áp dụng với dân chúng bình thường mà thôi, các gia tộc cấp cao nắm giữ thực quyền đế quốc không bị hạn chế bởi nó, dường như cậu nhanh chóng vỡ vạc ra tại sao anh hai đã ba mươi tuổi vẫn chưa bị chọn lựa.
Minh Lăng sốc lắm. Sốc vì điều mà thật lâu về trước cậu vẫn hằng tin tưởng thậm chí phục tùng dâng hiến, thực chất chỉ là thao tác của con người, gồm cả cuộc đời cậu, hóa ra cũng chỉ bị ai đó điều khiển trong tay.
Cũng may Minh Lăng luôn lý trí, dẫu thế giới nội tâm có chông chênh ra sao, ngoài mặt cậu vẫn trấn định. Cậu ngước đầu, nhìn Minh Hy, “Anh hai, anh cũng tham gia sao? Việc đưa em đến nhà Marton ấy?”
Con ngươi Minh Lăng đen như một vực nước sâu đen kìn kịt, nhìn ngoài thì bình tĩnh, nhưng Minh Hy hiểu rõ trong nó tuyệt đối không hề bình tĩnh. Anh biết cậu đang sốc.
Anh cúi xuống hôn trán cậu, “Không. Hôm kia anh mới biết. Ban đầu kết thông gia với nhà Marton là Minh Sơ con trai bác, nhưng nó lại bày trò lừa người ta, leo lên robot bỏ chạy. Nó chỉ có một con robot, lang thang ngoài vũ trụ, có thể chạy bao xa nào? E rằng đã thiệt mạng rồi. Vả lại nhà Marton biết tính Minh Sơ ngang ngược, không thể trở thành người vợ tốt, nên cũng rất thích thay thế nó bằng em. Minh gia hiện tại chỉ có em sắp bước vào thời kỳ trưởng thành, không còn Omega nào thích hợp nữa. Nói thật thì có vài Beta cũng được, nhưng nhà Marton lại không hài lòng để Beta về nhà mình làm dâu cho lắm. Thế nên bác quyết định, đưa em sang nhà họ.”
Minh Lăng cố nén sự căm uất trong lòng, hỏi, “Em biết em không nên hoài nghi quyết định của bác, nhưng tại sao Minh Sơ chạy lại bắt em đi thay?”
Ngày thường Minh Lăng luôn lành như cục đất, ai cũng thấy cậu hiền lành và tính tình dễ chịu, kỳ thực bên trong cậu lại vô cùng kiêu kỳ. Chớ nói sự thật về cuộc hôn nhân của cậu là do người khác thao túng cậu đã khó chấp nhận, cái việc làm đồ thay thế cho người khác, cậu càng khó chấp nhận hơn nữa.
Minh Hy an ủi, “Nên nếu em không đồng ý, dù có phải làm to chuyện với bác, anh cũng nhất quyết làm tới cùng cho em.”
Minh Hy chỉ là con cháu của nhà nhánh Minh gia, tuy gọi Minh Huy Úc là “bác”, nhưng thực ra khoảng cách rất xa.
Năm bố Minh Hy mới qua đời, Minh Hy đã không còn ỷ lại. Địa vị lẫn thành công ngày hôm nay ba mươi tuổi của anh, tất nhiên không chỉ là cố gắng và kết quả vĩ đại của anh, cũng có một nguyên nhân vì anh là người nhà Minh.
Minh Huy Úc đề bạt hỗ trợ Minh Hy không nhiều, Minh Hy cũng rất kính trọng và yêu quý ông ta, thậm chí còn coi ông ta như cha ruột. Nhưng chuyện Minh Lăng lần này, anh không đồng ý.
Anh thà không cưới Minh Lăng, nhưng anh hy vọng Minh Lăng được hạnh phúc trọn đời chứ không phải vì cái đám cưới chính trị mà bị cuốn vào lốc xoáy chính trị và quyền lợi.
Bấy lâu nay anh không cho Minh Lăng đi gặp gỡ xã giao giới quý tộc chính bởi thế.
Thực ra Minh Hy gặp Minh Sơ nhiều lần rồi. Minh Sơ là con trai Minh Huy Úc, từ khi sinh ra đã xinh xắn vượt bậc, lại là con út, nên được Minh Huy Úc yêu chiều ghê lắm. Thân là Thượng tướng năm sao, Minh Huy Úc quyền cao chức trọng, công việc bộn bề, nhưng đôi khi ông ta còn chịu cõng con trai lên vai, hoặc ôm con làm việc hay tiếp đón các quan chức nhà nước. Thế mới biết ông ta cưng nựng con trai tới mức độ nào.
Có lẽ bởi quá mức nuông chiều, Minh Sơ lớn lên ngỗ ngược hết biết. Từ bé Minh Hy đã nghe danh cậu ta đấu kiếm cực giỏi, biết điều khiển cả robot cấp A, đến nỗi còn có vụ cậu ta lẻn vào trường quân đội giả danh anh trai, đánh trận đấu robot chung kết. Cuối cùng ông anh trai bị cậu ta gây mê nhốt trong nhà tỉnh lại đi túm cậu ta về thì sự tình mới thôi, người biết việc này hiếm hoi lắm, nhưng Minh Hy làm phó hiệu trưởng trường dĩ nhiên là biết.
Nói vậy đủ rõ lá gan Minh Sơ rốt cuộc to cỡ nào. Nhà Marton biết cậu ta bỏ trốn, chẳng những không nổi đóa, trái lại còn hoan hỉ đổi đối tượng kết hôn thành Minh Lăng, hoàn toàn có thể hiểu được.
Duyên cớ sự việc là vậy. Minh Huy Úc mất đứa con út quý giá nhất, rồi có lẽ thêm cả ông ta ân hận dữ dội vì chính mình đã nuôi con trai thành tính cách trái khoáy đến thế, hoặc là trước kia không nên ép con cưới hỏi, bức con phải ăn trộm robot trốn vào vũ trụ, không rõ sống chết, nên giờ Minh Huy Úc chả còn tâm trạng để châm chước cho sự khao khát của Minh Hy hay nỗi khổ đau của Minh Lăng.
Minh Lăng biết anh mình nói được thì làm được. Nếu cậu không muốn gả cho Eis Marton, anh chắc chắn nghĩ cách hủy bỏ cuộc hôn nhân này. Thế nhưng, cậu cũng biết, Minh Hy làm như vậy nhất định sẽ chuốc lấy sự ghét bỏ và ruồng rẫy từ Minh Huy Úc, lại còn rạn nứt với nhà Marton.
Minh Lăng ngần ngừ. Bác sĩ bảo ba bốn tháng nữa cậu sẽ đến kỳ động dục đầu tiên, nhưng Minh Lăng tự hiểu, sợ là không chờ lâu được đến vậy. Kỳ động dục đầu tiên của Omega hết sức quan trọng và nguy hiểm, phải có Alpha đánh dấu, không là gần như không thể sống sót. Tất nhiên, cậu biết có cả một loại thuốc ức chế chất dẫn dụ của Omega, có khả năng ức chế kỳ động dục, còn biến chất dẫn dụ của Omega trở nên na ná như Beta. Nhưng, lẽ hiển nhiên là có di chứng. Khả năng sinh đẻ của Omega là ơn phước Thần ban, dùng thuốc ức chế, sau này tỷ lệ cao là mất năng lực sinh đẻ. Nếu không mất thì đứa con sinh ra cũng chỉ là Beta. Sau khi dùng thuốc ức chế mà vẫn còn năng lực sinh Alpha và Omega, ước chừng chỉ có thể là được Thần bảo hộ, thế là đủ hiểu xác suất thấp cỡ nào rồi. Đế quốc nghiêm cấm loại thuốc ức chế này, người nào bán hay sử dụng nó đều bị trừng trị nghiêm khắc.
Quá nhiều nguyên do, nên bất kể ra sao, ở lần đầu tiên động dục của Minh Lăng bắt buộc phải có một người chồng được chọn.
Thời gian ngắn ngủi, không kết hợp với Eis Marton đã được tuyển chọn, cậu còn thể kết hợp cùng ai? Minh Hy cũng đâu thể trở về đế đô chỉ để tìm ở hệ thống một vị Alpha kịp thời trước kỳ động dục của cậu?
Đã vậy, chi bằng kết thông gia với nhà Marton, vì tiền đồ của anh hai còn hơn.
Minh Lăng nói với Minh Hy, “Gả cho ai cũng là gả, em không muốn anh vì em mà bị liên lụy. Anh hai là người quan trọng nhất của em. Nếu như gả cho Eis Marton có thể giúp đỡ gì đó cho anh, em bằng lòng gả cho ngài ấy. Anh hai, em không muốn anh nảy sinh mâu thuẫn với Đại tướng Minh Huy Úc chỉ vì em đâu.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...