Sắp xếp xong xuôi sự tình ở nơi này, Diệp Khai cùng Mộc Uyển Dung quay về thành phố Đông Sơn.
Về phần căn cứ gieo trồng thuốc phiện tại Tây Câu giao cho bộ đội võ cảnh trông coi, vây vòng cảnh giới tuyến quân sự, hơn nữa ghi rõ người nào chưa được phép mà tùy ý ra vào có thể trực tiếp bắn chết.
Đây là chuyện không có cách nào, dù sao cự ly nội thành cùng bên này mặc dù có chút xa, nhưng trải qua sự kiện hôm nay tin tưởng chắc chắn sẽ lộ ra tin tức, như vậy một khi có người đánh chủ ý với cây thuốc phiện nơi đây, tấn công căn cứ gieo trồng anh túc sẽ rất dễ dàng tạo thành tình trạng xói mòn thật nhiều nguyên liệu anh túc.
Nếu quả thật xuất hiện tình huống như vậy, Diệp Khai phải lãnh trách nhiệm đó rồi.
Khi đi ngang qua huyện Phương Thạch, Diệp Khai nhận được điện thoại của Đặng Kim Hữu báo cáo hành động triển khai truy bắt người của công ty vật liệu xây dựng Phồn Thịnh đã thuận lợi hoàn thành, lúc này toàn bộ nhân viên chủ yếu trong công ty đã nằm trong khống chế, sau đó hỏi thăm phương thức nên làm sao xử lý.
- Đều mang về thành phố Đông Sơn là được, tập trung trông giữ. Vụ án lần này phải nghiêm tra, không buông tha một người nào, bất luận người nào biện hộ cũng vô ích, trước khi chấm dứt vụ án điều tra phải có chữ ký của tôi cùng Mộc bí thư mới có thể tiến hành thêm động tác kế tiếp!
Diệp Khai thật rõ ràng bày tỏ thái độ của mình.
- Được, tôi lập tức điều động nhân thủ phụ trách vụ án này!
Đặng Kim Hữu nghe xong liền trả lời.
Sự tình căn cứ gieo trồng anh túc khổng lồ tại núi Tây Câu huyện Phương Thạch hiện tại Đặng Kim Hữu đã biết, chuyện này dọa hắn nhảy dựng kêu to, không nghĩ tới công ty vật liệu xây dựng Phồn Thịnh lại có thể làm ra thủ bút lớn như vậy, càng không nghĩ tới bọn họ lại là xí nghiệp chuyên bào chế độc phẩm ma túy như thế.
Chỉ nhìn cách làm giống như lâm phải đại địch hiện tại của Diệp Khai cùng Mộc Uyển Dung đã biết rõ chuyện này liên lụy lớn bao nhiêu.
- Đây là đại sự hạng nhất trước mắt, anh nhất định phải xem trọng, tự mình quản lý, tuyệt đối không thể để xảy ra bất cứ điều gì sơ suất!
Diệp Khai lo lắng Đặng Kim Hữu không cẩn thận chú ý, không nhận thức được tính nghiêm trọng trong vụ án này, cố ý nhấn mạnh thêm một chút:
- Tôi đã hồi báo vụ án này cho trung ương, rất nhanh sẽ có bộ môn trên trung ương tiếp nhận vụ án, trước đó chúng ta không thể có chút sơ sẩy nào khác!
- Dạ, tôi hiểu được!
Đặng Kim Hữu lập tức tỏ thái độ:
- Tôi sẽ tự mình đến trấn trong Cục, thẳng tới khi nào có người trên trung ương xuống tiếp nhận mới thôi.
- Tốt, vất vả anh rồi!
Diệp Khai tỏ vẻ hài lòng.
Nhưng vì mục đích an toàn, cũng vì lo lắng Đặng Kim Hữu không trấn được tràng diện, hắn vẫn an bài Lý Hải cùng một cảnh vệ khác đi Cục cảnh sát thành phố hiệp trợ Đặng Kim Hữu xử lý việc này.
Nếu có áp lực đến từ trong tỉnh hoặc là phương diện nào khác, Đặng Kim Hữu không thể gánh vác thì có Lý Hải ra mặt, như vậy có thể tạo nên tác dụng.
Dù sao nhóm người Lý Hải trực tiếp quy về cho Diệp Khai quản hạt, mặt mũi của người khác cũng không cần quản tới.
Diệp Khai gọi xong điện thoại, vừa mới cúp may chừng một phút điện thoại lại vang lên, là Lê thúc gọi tới cho hắn.
- Tiểu Khai, sự tình lần này huyên náo rất lớn, ngàn vạn người đang xem chừng đó.
Lê thúc nói với Diệp Khai:
- Chú đã xin chỉ thị của lãnh đạo chủ yếu trung ương, sẽ thực hành quân quản đối với khu gieo trồng thuốc phiện tại Tây Câu. Tổ chuyên án trung ương nội trong hôm nay sẽ xuất phát đến thành phố Đông Sơn xử lý việc này!
- Đa tạ Lê thúc, chuyện này nháo ra, áp lực trên người của cháu rất lớn.
Diệp Khai biểu thị cảm tạ còn nói thêm:
- Sớm có người tiếp nhận một chút xem như cháu có thể đem khoai lang phỏng tay ném ra rồi!
- Thành phố Đông Sơn của cháu thật đúng là miếu tiểu yêu mà gió lớn, nước cạn con rùa nhiều, việc lạ gì cũng có thể đụng tới!
Nói tới đây Lê thúc cũng không khỏi phát ra một câu bực tức.
Tuy chuyện lần này thật sự làm lớn, cũng mang tới công tích cho Diệp Khai, thậm chí làm cho trung ương chấn động thật lớn, nhưng chính bởi vì sự tình nháo đại ở địa phương bị liên lụy rất nhiều, nhân số cán bộ liên quan vụ án cũng nhiều tới kinh người, cho nên Diệp Khai lôi kéo tới cừu hận cũng rất cao.
Trải qua chuyện lần này, bất kể như thế nào cũng sẽ có một nhóm lớn cán bộ ngã xuống, như vậy người cừu hận Diệp Khai đương nhiên sẽ không ít.
Nghĩ tới Diệp Khai đã nhiều lần gặp phải ám sát, lại còn đắc tội thêm nhiều người như vậy, Lê thúc cũng không khỏi có chút cười khổ, chưa từng thấy có một cán bộ cấp chính sảnh nào lại giống như hắn, tùy thời đều ở trong nguy hiểm.
- Cháu cũng không có biện pháp, muốn làm việc đương nhiên phải đắc tội với người, nhưng đối với hành vi phạm tội trái pháp luật cháu nhất định gặp một tên đánh một tên, tuyệt đối sẽ không nương tay!
Tuy Diệp Khai cũng cảm thấy có chút phiền muộn, nhưng ý chí của hắn vô cùng kiên định, thái độ lại vô cùng minh xác.
Sau đó Diệp Khai lại hướng bí thư Tỉnh ủy Nhạc Sơn báo cáo.
Trước khi hành động Diệp Khai đã trao đổi qua với bí thư Nhạc Sơn, hắn cũng biết rõ chuyện này, lần này thẩm tra xong tình huống tự nhiên là phải báo cáo với bí thư Nhạc Sơn một tiếng.
Ở bên trong cũng có phần do Diệp Khai tự do phát huy, nhưng đối với bí thư Nhạc Sơn mà nói vấn đề này không trọng yếu, quan trọng là hiện tại thành phố Đông Sơn đã tiêu diệt xong căn cứ gieo trồng thuốc phiện khổng lồ ở Tây Câu kia, bắt được mấy chục phần tử tội phạm có võ trang, còn mấy trăm công nhân gieo trồng anh túc.
Đây tuyệt đối là một đại án kinh thiên khó lường!
Bởi vậy khi Diệp Khai nói đã có trung ương nhúng tay, bí thư Nhạc Sơn cũng không có phản ứng kịch liệt, bởi vì hắn cũng biết áp lực trên người Diệp Khai, chỉ phải giao cho trung ương tiếp nhận chủ đạo xử lý vụ đại án này mới là cách thoát thân sáng suốt nhất.
Bằng không mà nói cho dù bí thư Nhạc Sơn có tiếp nhận cũng sẽ cảm thấy phi thường đau đầu, bởi vì lần này người liên quan tới vụ án thật sự quá nhiều, rất có thể trên trăm cán bộ cấp phòng dính líu bên trong, thậm chí có khả năng dính líu cả cán bộ cấp chính sảnh.
Cao hơn nữa thì càng khó nói, trước mắt còn chưa biết rõ ràng.
- Tỉnh ủy sẽ toàn lực ủng hộ thành phố Đông Sơn làm tốt công việc này!
Bí thư Nhạc Sơn thần sắc ngưng trọng nói với Diệp Khai trong điện thoại:
- Đối với những hành vi bất hợp pháp nếu phát hiện thì lập tức xử lý, tuyệt không nuông chiều! Đối với nhân viên chính phủ liên quan tới vụ án, phát hiện một người xử lý một người, tuyệt không nương tay!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...