Diệp Khai đưa Mộc Uyển Dung cùng Giang Hiểu Mai về biệt thự của hai người, đi bộ về biệt thự của mình chỉ cách chừng trăm thước.
Điền Thanh đã trở về, đang cùng Từ Chỉ Đồng trò chuyện, hai người đang giảng sự tình phát sinh trong buổi tiệc tối đêm nay, nói thật vui vẻ.
- Bí thư thành ủy mới đến vô cùng cường thế, dăm ba câu đã đem chủ nhiệm văn phòng thành ủy Tôn Kế Hải đuổi tới thủ đô làm việc rồi…
Điền Thanh nói với Từ Chỉ Đồng:
- Đương nhiên, Diệp chủ tịch thật không tầm thường, làm người bội phục!
- Là thật sự bội phục hay chỉ là nói mà thôi?
Diệp Khai đi vào cười hỏi.
- Diệp chủ tịch, anh đã về rồi!
Từ Chỉ Đồng cùng Điền Thanh vừa nghe liền quay đầu lại chào hỏi.
Từ Chỉ Đồng hỏi thăm:
- Trong phòng bếp có nước ô mai, Diệp chủ tịch có muốn uống một chút giải rượu không?
- Vậy thì không cần, buổi tối tôi cũng không có uống gì.
Diệp Khai khoát tay nói, hắn đang định nói gì đó thì điện thoại vang lên, vì vậy liền đi lên lầu đón nghe.
Gọi điện tới không phải người khác, chính là Chung Ly Dư.
- Hì hì, em chỉ báo cho anh biết một tin tức tốt, “Tiến thủ giả hào” không còn việc gì nữa, đã dỡ hàng xong, hiện tại đang trên đường quay về điểm xuất phát!
Chung Ly Dư cười nói với Diệp Khai.
- Vậy là tốt rồi, cuối cùng em có thể yên tâm!
Diệp Khai nghe xong cũng thật vui mừng tỏ vẻ.
Tuy “Tiến thủ giả hào” bị liên lụy không lớn, dù sao cũng xem như lệ thuộc căn cứ Hoa Đông Thần Vận, một khi xảy ra sự tình Chung Ly Dư đương nhiên là vô cùng lo lắng.
- Vẫn là anh nói đúng, còn chưa tới một tuần lễ vấn đề rốt cục giải quyết.
Chung Ly Dư vừa cười vừa nói:
- Nếu như không chúng ta chạy loạn tìm phương pháp, chưa hẳn là có thể thuận lợi như vậy!
- Đúng vậy, thời điểm mấu chốt cần bình tĩnh mới được.
Diệp Khai đáp.
Trên thực tế lần này tàu hàng xảy ra chuyện không phải bởi bản thân họ mà do bị tàu hàng Ngân Hà vạ lây mà thôi.
Nhưng khi trung ương cùng chính phủ Mỹ đối chọi gay gắt, sự kiện tàu hàng Ngân Hà đang được giải quyết, như vậy một khi chính thức đàm phán, những ảnh hưởng khác không còn đáng kể, cho nên tàu hàng của căn cứ cũng không còn bị người gây khó dễ.
- Chuyện tàu hàng Ngân Hà là do người Mỹ muốn thăm dò thái độ chính trị của đại lục mà thôi, nhưng theo mặt chính trị mà nói lại phi thường trọng yếu, một khi trong nước chịu thua, sẽ không bài trừ việc người Mỹ tiếp tục chế tạo gì đó để gây mâu thuẫn, nhưng nếu thái độ trong nước cứng ngắc, lại rất dễ dàng sát thương cướp cò, đây là điều mà trung ương lo lắng.
Sử dụng phương châm sáu chữ chính là – có lý, có lợi, có tiết. Nhưng muốn làm được ba điểm này không dễ dàng.
Tổng thể mà nói thực lực tổng hợp của quốc gia vẫn còn quá yếu, nếu như thực lực cường đại chỉ cần đem quân hạm trực tiếp lái qua là được.
Trong sinh hoạt chính trị quốc tế, căn bản chính là luật rừng, nắm đấm của ai cứng rắn thì đạo lý cứng rắn, cái gì là nho nhã lễ độ hay tranh chấp đạo lý kỳ thật đều là biểu hiện của kẻ yếu, điểm này từ mấy ngàn năm trước cũng đã được chứng minh thực tế.
- Còn có một việc…
Chung Ly Dư trầm ngâm một chút, còn nói thêm:
- Chính hiệp toàn quốc đã đưa ra lời mời với em, anh xem chuyện này nên làm như thế nào?
- Ah?
Diệp Khai nghe xong thoáng sửng sốt.
Chuyện này hắn biết rõ một ít, lúc đầu năm chính hiệp trung ương đã đưa ra lời mời nhập hội với hơn hai mươi xí nghiệp gia tư doanh, điều này có thể nói là tình cảnh mới chưa từng có suốt nhiều năm qua.
Theo biểu hiện mà xem, là vì lực ảnh hưởng của những xí nghiệp gia kia trong xã hội càng ngày càng tăng cường, là đối tượng có thể được mời gia nhập vào trong chính hiệp, nhưng từ một mặt sâu hơn mà phân tích, chính bởi vì xí nghiệp tư doanh, xí nghiệp dân doanh chiếm tỉ lệ vượt ngoài một nửa trong cả nước.
Với quần thể trọng yếu như vậy, cao tầng nhất định không thể cho rằng không nhìn thấy, cho nên những người này cần được nhét vào trong cấp lãnh đạo, dù chỉ biểu hiện danh nghĩa cũng phải làm hoàn chỉnh.
Chung Ly Dư nhận lời mời là chuyện trong tình lý, dù sao quy mô căn cứ Hoa Đông Thần Vận cường đại chưa từng có, nàng là tổng giám đốc, là chủ tịch đương nhiên có được lực ảnh hưởng phi thường trọng yếu.
Đổi lại một câu nói không khách khí, quy mô hiện tại của căn cứ Hoa Đông Thần Vận so với bất kỳ xí nghiệp nhà nước cỡ lớn nào cũng mạnh hơn, tương đương biến thành tiêu chuẩn, như thế nào cũng đã có thể so sánh với xí nghiệp cấp phó bộ rồi.
Đối với một xí nghiệp trọng yếu như vậy, thượng tầng khẳng định là không thể bỏ qua.
Nhưng Diệp Khai lại không tán thành Chung Ly Dư tiến vào gia nhập chính hiệp, dù sao xu hướng của chính hiệp không phù hợp với con đường phát triển của hắn, không cần phải tiến vào trong hệ thống của bọn họ.
- Việc gia nhập vào đó thì thôi đi…
Diệp Khai nghĩ nghĩ, nói với Chung Ly Dư:
- Trong đó chẳng qua chỉ là mỗi khi hội họp thì phát càu nhàu mà thôi, nếu em muốn gia nhập thì gia nhập vào hội đồng đại biểu nhân dân toàn quốc đi, chuyện này anh sẽ vận tác cho em!
- Quốc hội sao?
Chung Ly Dư nghe được có chút giật mình:
- Chỉ sợ là không dễ dàng đâu!
- Đương nhiên là không dễ dàng, nếu tổ chức nào cũng có thể tùy tiện gia nhập, anh cũng không cần phải đi vận tác làm gì.
Diệp Khai gật đầu nói.
Chính hiệp cùng hội đồng đại biểu nhân dân vẫn có khác nhau, một tương đương với đoàn thể quần chúng nghiệp dư, một là cơ cấu có được quyền lực quyết sách, ít nhất trên lý luận có thể cho rằng là như vậy, cho nên Diệp Khai căn bản không nghĩ để Chung Ly Dư tiến vào chính hiệp mà trực tiếp cho nàng tiến vào chiếm một vị trí trong quốc hội.
Kỳ thật với địa vị bây giờ của căn cứ Hoa Đông Thần Vận, muốn làm được điểm này không khó, mấu chốt vấn đề là tính chất của Hoa Đông Thần Vân là tư nhân, cho nên một khi Chung Ly Dư tham dự vào quốc hội trở thành ủy viên thì ý nghĩa chính sách hướng đi của quốc gia sẽ phát ra tín hiệu thật rõ ràng, vấn đề này mới là trọng yếu nhất.
Cho nên mặc dù nhìn qua chỉ là một vị trí bình thường, nhưng lại cần những vị cấp cao sau màn gật đầu mới được.
- Em làm sao trả lời bọn họ? Nếu nói quá cứng ngắc chỉ sợ sẽ đắc tội với người!
Chung Ly Dư dò hỏi.
- Em chỉ cần nói bên quốc hội đang nghiên cứu cùng dạng đề án, em không tiện tham dự vào trong chính hiệp là được rồi.
Diệp Khai tùy ý nói ra.
Trên thực tế giữa chính hiệp cùng quốc hội, việc xí nghiệp tư doanh gia nhập cũng không ít, nhưng lại xuất ra rất nhiều vấn đề, thậm chí một ít nhân vật dính líu thế giới ngầm cũng thông qua đủ loại quan hệ tiến vào, vì bao bọc cho mình một lớp vỏ bọc công khai, nhưng từ trên quốc gia nhìn lại việc khống chế phương diện này lại phi thường nghiêm khắc.
Nếu như Chung Ly Dư có thể tiến vào quốc hội thì ảnh hưởng sẽ thật sâu xa, không thể đơn giản chỉ xem như một sự kiện đơn thuần mà thôi.
Diệp Khai cúp điện thoại của Chung Ly Dư, thuận tay gọi cho Diệp lão gia tử, nhắc tới chuyện này.
- Chuyện này ông đã biết!
Sau khi Diệp lão gia tử nghe xong, ngược lại không hề dây dưa, lập tức đáp ứng.
- Ah?
Diệp Khai thật không ngờ Diệp lão gia tử lại dễ dàng đáp ứng như vậy, trong lòng hắn thật có chút kỳ quái.
Bởi vì hắn biết rõ đây không phải là một chuyện đơn giản.
Chính hiệp là mời gia nhập, mà quốc hội lại là tuyển cử, nhưng tuyển cử thật sự không phải ai cũng có thể tham gia, không có người đề danh không có người đồng ý cho anh đạt được đề danh, tuyển cái rắm sao!
Nếu như Chung Ly Dư đạt được đề danh tham gia tuyển cử, với quy mô của căn cứ Hoa Đông Thần Vận tự nhiên không cần lo lắng không được lựa chọn, cho nên một bước khó khăn nhất trên thực tế là được chính phủ thừa nhận mà thôi, nếu quốc hội tán thành thì chuyện này đã thành công.
- Chuyện cụ thể sẽ có người liên hệ cùng nàng, làm theo là được rồi!
Diệp lão gia tử ngược lại nói chuyện phi thường nhẹ nhõm:
- Sang năm khai mở đại hội nàng có thể tham gia!
- Đơn giản như vậy?
Trong nội tâm Diệp Khai nói thầm, có chút hiếu kỳ vì sao Diệp lão gia tử tự dưng dễ nói chuyện như vậy, dựa theo tính tình của Diệp lão gia tử, luôn yêu cầu người bên cạnh phi thường nghiêm khắc, yêu cầu của Diệp Khai đưa ra luôn cân nhắc có hợp lý hay không mới có thể suy nghĩ đáp ứng hay không.
Lần này xác thực là dễ dàng tới mức làm Diệp Khai cảm thấy có chút giật mình.
- Nói như thế nào nàng cũng là người của Diệp gia chúng ta, danh phận không đạt được, một danh ngạch đại biểu quốc hội vẫn có thể cho nàng được đấy.
Diệp lão gia tử nói ra.
Ah, Diệp Khai nghe xong trong nội tâm phi thường cao hứng.
Lý do này nói ra thật quá tốt, nhưng trong lòng Diệp Khai cũng tinh tường, nếu không phải hiện tại Chung Ly Dư đã có lực ảnh hưởng rất lớn thì không khả năng đạt được Diệp lão gia tử cho phép.
Lý do trong nhà là một chuyện, liên quan tới việc công lại là một chuyện khác rồi.
- Cao tầng đối với phương diện này có phải đã sớm có chuẩn bị?
Diệp Khai không thể không hỏi nhiều một câu.
- Từng có cân nhắc!
Diệp lão gia tử trả lời vô cùng đơn giản, nhưng ông tựa hồ cảm thấy nói như vậy cũng không đúng lắm, lại giải thích vài câu:
- Cố định đề cử cải cách, đại lực làm tốt kiến thiết kinh tế, đây là chủ lưu, lúc này theo trụ cột đối với quan hệ giữa người và người trong nước tiến hành điều khiển tinh vi cũng là tất yếu, hiện tại xí nghiệp tư doanh cùng xí nghiệp dân doanh chiếm tỉ lệ qua nửa trong cả nước, theo thời gian trôi qua, rất có thể còn nhiều hơn, cho nên nếu như làm tốt bộ phận này, sẽ có thể hồi quỹ xã hội rất tốt, cũng là một đầu đề trọng yếu.
- Ah, nói như vậy đề nghị này của cháu xem như thuận theo thời thế rồi!
Diệp Khai vuốt vuốt mũi nói.
- Xem như thế đi, có nhiều còn hơn là thiếu, danh ngạch nhiều cũng không sao.
Diệp lão gia tử hồi đáp.
- Như vậy cháu xin thêm một danh ngạch nữa có thể chứ?
Diệp Khai lại hỏi một câu.
- …
Diệp lão gia tử nghe xong lập tức im lặng, thật lâu mới hỏi:
- Còn có ai? Nam hay nữ vậy?
- Bùi Quân Thu, ông nội cũng biết nàng đấy!
Diệp Khai có chút ngại ngùng nói.
- Nàng sao, tư cách đủ rồi, à, chuyện này để ông an bài đi.
Diệp lão gia tử nghe xong cảm thấy cũng không quá khó khăn.
Dù sao lực ảnh hưởng của Bùi Quân Thu trong nước cũng khá lớn, thực lực kinh tế là một phương diện, hơn nữa từ xuất thân cũng đã đủ, mặc dù nói đã quyết liệt với Trần gia, nhưng thân phận con dâu Trần gia cũng không xóa đi, cho nên Diệp lão gia tử muốn thao tác chuyện này kỳ thật còn đơn giản hơn cả Chung Ly Dư.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...