Quan Môn


Tuần cuối cùng cuối tháng bảy, Mộc Uyển Dung rốt cục đi tới thành phố Đông Sơn đảm nhiệm chức bí thư thành ủy Đông Sơn.
Cùng đi với Mộc Uyển Dung là ủy viên Tỉnh ủy, trưởng ban tổ chức đồng chí Lưu Nhất Sơn.
Từ sáng sớm Diệp Khai đã mang theo nhóm lãnh đạo đảng chính Đông Sơn đi tới ngoại ô thành phố nghênh đón lãnh đạo Tỉnh ủy cùng tân nhậm bí thư thành ủy đến.
Nhóm ủy viên thường ủy Đông Sơn đều có mặt, kể cả phó bí thư thành ủy, quyền chủ tịch thành phố Diệp Khai, phó bí thư thành ủy Lý Văn Hải, bí thư Ban kỷ luật thanh tra Đoạn Phi, trưởng ban tổ chức Lâm Kế Văn, bộ trưởng Bộ tuyên truyền Hà Mộc Dương, Trương Thiếu Kiệt, thư ký trưởng Trương Trùng, bí thư Ủy ban tư pháp Triệu Thế Lễ, tư lệnh quân phân khu Quách Toàn Nghĩa.
Chủ nhiệm văn phòng thành ủy Tôn Kế Hải, phó chủ tịch thành phố kiêm cục trưởng Cục cảnh sát thành phố Đặng Kim Hữu, phó chủ tịch thành phố Lý Đồng Văn, Hà Hữu Liên, Trần Hữu Văn, thư ký trưởng Ủy ban thành phố Vương Sơn Khôi đều đến.
Chủ nhiệm hội đồng đại biểu nhân dân Cao Lâm Sơn không có mặt tại Đông Sơn, đã đến thủ đô dự họp, không trình diện, chủ tịch chính hiệp thành phố Sử Kiệt, chủ tịch công hội thành phố Hình Thạch Căn, chủ nhiệm hội phụ nữ liên hiệp thành phố Lưu Lị Vân, bí thư Đoàn thanh niên thành phố Điền Thanh cũng đến chờ đón.
Thời tiết thật phối hợp, tuy mặt trời treo cao nhưng vì mới qua cơn mưa, cho nên nhiệt độ không nóng lắm, hơn nữa hoàn cảnh vùng núi của Đông Sơn phải nói là thật hợp lòng người.
Nhóm ủy viên thành ủy phó chủ tịch thành phố đều đứng bên ngoài, may mắn công tác xanh hóa của Đông Sơn làm rất tốt, ven đường cây xanh râm mát, bọn họ dừng xe dưới gốc cây sau đó mọi người cùng đứng dưới tàng cây tán gẫu.
- Trước kia Diệp chủ tịch từng cộng sự cùng đồng chí Mộc Uyển Dung, không biết nàng là một vị lãnh đạo như thế nào?
Trưởng ban tổ chức Lâm Kế Văn đứng bên cạnh Diệp Khai thỉnh giáo.
Là người ủng hộ đáng tin trong ủy viên thường ủy, Lâm Kế Văn không hề kiêng kỵ đi chung kề cận bên người Diệp Khai. Trên thực tế từ sau khi nhận được lời nhắc nhở của trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy Lưu Nhất Sơn, hắn cùng Đặng Kim Hữu đã quyết đoán đầu nhập vào trận doanh của Diệp Khai, bây giờ nhìn lại lực lượng của Diệp Khai quả nhiên phi thường cường đại.
Cho dù trong hội nghị thường ủy đã gây ra chuyện lớn thế nào, trong tỉnh cũng không hề mở miệng trách cứ một câu, chỉ đem Mộc Uyển Dung sớm phái tới Đông Sơn mà thôi.

Người có tin tức linh thông đã biết Mộc Uyển Dung tới Đông Sơn nhậm chức, nhưng không rõ ràng còn có một người đến từ Bộ ủy trung ương cùng đi với Mộc Uyển Dung đến đảm nhiệm chức vị phó chủ tịch thường vụ thành phố Giang Hiểu Mai.
Đối với chức vụ ghế trống phó chủ tịch thường vụ, rất nhiều người vẫn còn nghĩ cách.
Hiện tại cho dù là Đặng Kim Hữu trong lòng cũng có chút tâm thần bất định, bởi vì tuy Diệp Khai hướng hắn cam đoan sẽ đề cử hắn đảm nhiệm chức phó chủ tịch thường vụ Đông Sơn, nhưng ngày nào bổ nhiệm của Tỉnh ủy chưa xuống thì trong lòng hắn cũng không ổn định được.
- Năng lực của đồng chí Mộc Uyển Dung thật xuất chúng, tuy là nữ tính cán bộ, nhưng thái độ công tác phi thường nghiêm cẩn, hơn nữa chú trọng hiệu quả thực tế, lần này chuyển qua đảm nhiệm chức bí thư thành ủy Đông Sơn, đủ thấy Tỉnh ủy xem trọng công tác thành phố Đông Sơn chúng ta, lão Lâm là trưởng ban tổ chức, nên cùng đồng chí Mộc Uyển Dung phối hợp thật tốt!
Diệp Khai ở trong vấn đề này cũng không nói thêm nhiều lời.
Có một số việc nên để cho người bên dưới tự mình đi cân nhắc, nếu nói quá lộ liễu sẽ không ý tứ, cũng sẽ không khởi được hiệu quả xứng đáng.
Diệp Khai cũng không hi vọng để các cán bộ Đông Sơn hiểu rõ quan hệ giữa mình cùng Mộc Uyển Dung. Đương nhiên càng không khả năng cho ai biết Mộc Uyển Dung là nữ nhân của hắn, tuyệt đối không cho họ biết rõ thành phố Đông Sơn đã là của vợ chồng hắn.
Lâm Kế Văn nghe xong lời nói của Diệp Khai, trong nội tâm có chút buồn rầu, không biết ý nghĩ chân thật của Diệp Khai như thế nào.
Theo đạo lý mà nói bí thư thành ủy cùng chủ tịch thành phố là hai người đứng đầu thành ủy cùng Ủy ban, trên bề ngoài đã là quan hệ đối thủ, quyền lực giữa đôi bên nhất định phải có giao tranh, cho nên sẽ xảy ra chuyện ma sát, về phần nói ai có thể chiếm được thượng phong vậy thì phải xem lực lượng bối cảnh lẫn nhau, cùng thủ đoạn chính trị của chính họ.
Lâm Kế Văn cũng không biết lời Diệp Khai nói hắn nên theo sát bí thư thành ủy Mộc Uyển Dung làm việc là lời thật hay giả, rất lo lắng vấn đề lập trường của chính mình, dù sao tuy hắn quăng dưới trướng Diệp Khai, nhưng bí thư thành ủy mới là người lãnh đạo trực tiếp của hắn.
Trong nội tâm Đặng Kim Hữu thì không cần cố kỵ nhiều như vậy, hắn là cán bộ của Ủy ban, tự nhiên không cần lo lắng vấn đề bên thành ủy, cho dù hắn có thể tiến vào hàng ngũ ủy viên thành ủy, nhưng lại thuộc bên Ủy ban, trong tay chỉ có thêm một phiếu ủy viên thường ủy mà thôi, ngược lại không cần lo lắng bị bí thư thành ủy chèn ép.
- Đồng chí Điền Thanh, cô tới đây một chút!
Diệp Khai chờ thật nhàm chán, thấy Điền Thanh đứng xa xa liền nói với nàng.

Điền Thanh do dự đi tới, trên thực tế bởi vì lần trước suýt chút nữa cướp cò, trong nội tâm Điền Thanh luôn có chút lo lắng, không dám tiếp xúc quá nhiều với Diệp Khai, chỉ sợ nhất thời không cầm giữ được mà làm ra chuyện có lỗi với chồng mình.
- Diệp chủ tịch, ngài tìm tôi?
Điền Thanh mặc váy dài màu xám nhạt, cổ áo không thấp, trên cổ đeo chuỗi trân châu, mái tóc búi lại sau gáy, nhìn vào thật thông minh tháo vát, xinh đẹp động lòng người.
- Phải, Mộc bí thư là nữ đồng chí, tuổi tác không lớn hơn cô bao nhiêu, chuyện tiếp đãi sau đó cô phụ trách sẽ phù hợp hơn…
Diệp Khai nói với Điền Thanh.
- Việc này…có phải không thích hợp lắm hay không?
Điền Thanh nghe xong có chút tò mò hỏi:
- Theo đạo lý mà nói đây là công tác của văn phòng thành ủy, tôi chỉ là bí thư Đoàn thanh niên, cũng không tiện đi?
Mặc dù nói Điền Thanh là cán bộ cấp chính phòng, nhưng việc tiếp đãi bí thư thành ủy trọng yếu như vậy nói thế nào cũng phải do chủ nhiệm văn phòng thành ủy cấp phó sảnh đến phụ trách mới đúng, nàng xác thực là với không tới, tùy tiện xuất đầu chẳng những sẽ làm người của văn phòng thành ủy cảm thấy nàng vướng bận, ngay chính bản thân Mộc Uyển Dung đoán chừng cũng cho rằng an bài như vậy là không hợp lý mà khinh thị nàng.
- Không có gì đâu.
Diệp Khai nghe xong đã hiểu Điền Thanh nghĩ lầm, liền khoát tay nói với nàng:
- Cô chẳng lẽ muốn ở mãi tại Đoàn thanh niên hay sao? Đi tới văn phòng thành ủy làm việc có phải sẽ có tính khiêu chiến hơn một chút hay không?

- Ah?
Điền Thanh nghe được quả nhiên có chút kinh ngạc, không nghĩ tới Diệp Khai lại nói như thế.
Trên quan trường thành phố Đông Sơn, dạo gần đây Điền Thanh vẫn nghe được chút sự tình, biết rõ chủ nhiệm văn phòng thành ủy Tôn Kế Hải không cùng đường với Diệp Khai, cho nên Diệp Khai muốn an bài nàng vào văn phòng thành ủy làm việc tựa hồ là có nguyên nhân, chỉ là Điền Thanh cảm thấy quan hệ giữa mình cùng Diệp Khai cũng không tới mức gần gũi như vậy, thậm chí hiện tại đôi bên còn có chút mập mờ dây dưa không rõ.
Nếu như có thể trốn tránh được Diệp Khai, Điền Thanh tuyệt đối không muốn tiếp xúc với hắn, hiện tại Diệp Khai an bài nàng đến công tác trong văn phòng thành ủy, dĩ nhiên là tiếp nhận chức vị phó chủ nhiệm, cấp bậc vẫn là chính phòng không có gì thay đổi, nghe qua tựa hồ như làm việc cho bí thư thành ủy Mộc Uyển Dung, vị trí đó nói không chừng phải thuộc về thư ký của Mộc Uyển Dung.
Nếu thật sự có thể như thế, Điền Thanh cũng không tính là thua thiệt, dù sao so sánh với chức vụ bí thư Đoàn thanh niên vị trí kia càng có lực hấp dẫn, quyền lực ẩn tính cũng lớn hơn một chút.
Chỉ là Mộc Uyển Dung là bí thư thành ủy, sẽ chịu tiếp nhận an bài thế này sao?
Chức vụ thư ký bí thư thành ủy phải là người tri kỷ mới có thể yên tâm đâu.
Nhưng bất kể nói như thế nào, những lời của Diệp Khai làm nội tâm Điền Thanh có chút rối loạn.
Mọi người đợi chừng nửa giờ, trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy Trương Nhất Sơn đã đến, dừng tại ven đường.
Trương Nhất Sơn suất lĩnh người trong xe đi xuống, chào hỏi nhóm cán bộ thành phố Đông Sơn, bắt tay, uống chút đồ vật, hàn huyên vài câu sau đó mới trở vào xe, tiếp tục chạy về thành phố.
Chờ sau khi mọi người đi tới phòng họp thành ủy, đã khoảng mười một giờ sáng.
Các cán bộ trong phòng họp đều là cán bộ cấp huyện, phòng, đã ở nơi đó chờ hơn một giờ, lúc này nghe được tiếng âm nhạc vang lên, tinh thần chấn động, biết rõ nhân vật chính cuối cùng đã tới!
Từ nay về sau thành phố Đông Sơn sẽ khôi phục lại trật tự quan trường bình thường, thời gian Diệp Khai nhất ngôn cửu đỉnh rốt cục đã tuyên cáo chấm dứt.
Trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy Trương Nhất Sơn đi lên đài chủ tịch, sau lưng là nhóm ủy viên thường ủy Đông Sơn, phó chủ tịch thành phố cùng những người lãnh đạo khác trong thành phố.
Lúc này nếu là người mắt sắc liền phát hiện, ngoại trừ bộ trưởng Trương Nhất Sơn, Diệp Khai đã lui xuống vị trí thứ ba, vị trí thứ hai là một nữ tính cán bộ có tướng mạo cực kỳ xinh đẹp, nhìn vào còn chưa đầy ba mươi tuổi.

Chẳng lẽ vị này là bí thư thành ủy mới đến?
Mọi người không ngừng tự hỏi, đều có cảm giác thật khó thể tin.
Hoặc là trong tỉnh thật sự xem trọng thành phố Đông Sơn rồi, phái tới cán bộ đều thuộc trẻ trung phái ah!
- Hiện tại chúng ta vỗ tay, nhiệt liệt hoan nghênh ủy viên Tỉnh ủy, trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy, đồng chí Trương Nhất Sơn phát biểu!
Diệp Khai chủ trì hội nghị, nói vài câu dạo đầu liền nói với mọi người.
Bên dưới lập tức vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, đối với trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy tay cầm trọng quyền, mọi người đều lộ ra ánh mắt nhiệt tình, dù sao nếu có ai được hắn nhìn trúng, đề bạt một chút, đây là chuyện thật đơn giản, chỉ là cơ hội này không nhiều mà thôi.
- Các đồng chí, tôi đại biểu Tỉnh ủy tuyên bố nguyên phó bí thư thành ủy Long Thành, chủ tịch thành phố đồng chí Mộc Uyển Dung, hiện nay đảm nhiệm chức bí thư thành ủy Đông Sơn…
Bộ trưởng Trương Nhất Sơn cầm văn bản bổ nhiệm đọc lớn.
Mọi người nghe xong liền nhìn thấy vị nữ tính cán bộ trẻ tuổi kia đứng lên, gật đầu như chào hỏi, lập tức hiểu được đây chính là bí thư thành ủy tân nhậm Mộc Uyển Dung, không khỏi vỗ tay hoan nghênh.
- Tuyên bố nguyên bộ trưởng Bộ học giáo Đoàn trung ương đồng chí Giang Hiểu Mai, đảm nhiệm ủy viên thường ủy, phó chủ tịch thường vụ thành phố…
Tiếp theo bộ trưởng Trương Nhất Sơn lại đọc lên.
Mọi người lại vỗ tay, lúc này lại nhìn thấy một nữ đồng chí xinh đẹp đứng sau Diệp Khai đứng lên, khom người tỏ vẻ cảm tạ, không khỏi than thở, thành phố Đông Sơn thật sự trở thành thiên hạ của người trẻ tuổi rồi!
Đằng sau đài chủ tịch, trong nội tâm Đặng Kim Hữu có chút đắng chát, Diệp Khai đáp ứng cho hắn chức vị phó chủ tịch thường vụ cuối cùng không được chấp thuận, người ta trực tiếp từ trung ương nhảy dù xuống một nhân vật càng thêm ngưu bức thế ah!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui