Quan Môn


- Anh là chính nhân quân tử, là bí thư Ban kỷ luật thanh tra đó thôi.
Vẻ mặt Diệp Khai đầy vẻ chính khí hồi đáp.
Nhưng hắn cũng không nghiêm túc được bao lâu đã tự mình bật cười.
- Vào trong làm được không? Phòng làm việc của anh bọn họ còn không dám tùy tiện đi vào!
Diệp Khai đưa ra một lời đề nghị rất dụ hoặc.
- Thôi đi, em không thích bị người quan sát…
Tuy Chung Ly Dư có cảm giác tiểu biệt thắng tân hôn, trong lòng đã động tình nhưng dù sao nơi này không phải chỗ riêng tư của mình nên lập tức lắc đầu cự tuyệt.
- Em đó, luôn có chút không thả lỏng như thế…
Diệp Khai cười nói với Chung Ly Dư.

Hai người ngồi chung một chỗ quấn quýt triền miên, thảo luận lại là chuyện quốc kế dân sinh đại sự, chẳng hạn như vấn đề phát triển căn cứ Hoa Đông Thần Vận, cùng vấn đề phát triển công ty kỹ thuật treo cờ hiệu bên ngoài đầu tư tại tân khu Thánh Vương, còn có kinh tế Nhật Mỹ vân vân…
Bàn tới bàn lui lại nhắc tới người Nhật Bản.
- Kinh tế Nhật Bản vẫn luôn một mực rơi vào trạng thái trượt dốc, nhưng đồng Yên lại tiếp tục tăng giá, tài chính chúng ta quăng vào đã có thu hoạch thật lớn, anh nhìn xem thời điểm nào có thể công thành lui thân?
Chung Ly Dư hỏi.
- Không gấp, không cần gấp đâu!
Diệp Khai ôm Chung Ly Dư, cởi nhẹ áo của nàng, trong miệng ngậm lấy một bên bầu ngực đẫy đã mà hút, nghe câu hỏi của nàng lầm bầm vài câu.
Kỳ thật Diệp Khai cũng không có gì nóng nảy, kể từ sau khi kinh tế bong bóng của Nhật Bản bị tan vỡ, kinh tế Nhật tiến vào thời kỳ điều chỉnh thật dài, không khả năng tăng trưởng, nhu cầu dân gian cực độ héo rút, tiền tệ lại co rút khá nghiêm trọng, tình huống tài chính chuyển biến xấu, thị trường tài chính lại rung chuyển bất an.
Kinh tế bong bóng tan vỡ gây nên ảnh hưởng mặt trái cực lớn, hơn nữa lúc ấy chính phủ cùng ngân hàng áp dụng thể chế kinh tế cũng tồn tại vấn đề, cho nên kinh tế Nhật Bản thập niên 90 không phấn chấn thời gian thật lâu, nhất là từ năm 90 tới 94, còn lâm vào giai đoạt trượt dốc.
Nhưng bởi vì lúc ấy không khí vẫn còn hơi nóng nảy, ý nghĩ chờ mong giá cả cổ phiếu cùng đất đai sẽ nhấc lên trở lại cũng còn thật mãnh liệt, cho nên nên không thể ngăn cản trong phương diện kinh tế sẽ phát sinh đại sự.
Thẳng tới tháng 1 năm 1995, đã xảy ra động đất sóng thần, kinh tế Nhật Bản phải càng gia tăng hơn nữa, bởi vì đủ loại sản phẩm điện thoại được phổ cập, các loại âm thanh được sử dụng rộng khắp, thiết bị đầu tư cùng sản xuất khởi sắc đều rất tốt, hối đoái giữa đồng Yên cùng đô la cũng bắt đầu hạ thấp, kinh tế mới có xu thế phát triển tốt hơn một chút.
Nhưng bọn họ chỉ khởi sắc được hai năm mà thôi, sau đó cơ quan tài chính lại xuất hiện trái quyền bất lương số lượng lớn, sau đó lại gặp phải khủng hoảng tài chính Đông Nam Á khủng khiếp, bởi vì khủng hoảng kinh tế phát sinh, kinh tế Nhật Bản lập tức lâm vào tình trạng co rút tiền tệ ác liệt nhanh chóng.
Cơ thể nói toàn bộ thập niên 90 đều là thời kỳ uể oải của kinh tế Nhật Bản, cho nên cũng bị xưng là “Mười năm thất lạc”.
Chính bởi vì Diệp Khai biết thật rõ ràng, cho nên hắn đối với tình huống thị trường kỳ hạn giao hàng của đồng Yên cũng không quá sốt ruột, lại chỉ thị Chung Ly Dư cứ lấy ổn mà thao tác là được rồi.
Chung Ly Dư dựa theo yêu cầu của Diệp Khai không ngừng đổi tới đổi lui trong thị trường bất động sản giữa thành phố, hợp thành thành thị, tài chính trong tay càng ngày càng thêm khổng lồ, có đôi khi chính nàng nhìn xem cũng cảm thấy xử lý không tốt.
- Xử lý không tốt thì cứ tiếp tục đầu tư vào Hong Kong đi, thị trường bất động sản hay gì khác đều được, đất trống có thì lấy thêm vài chỗ xuống tới cũng không sao cả, dù sao là giá rẻ!
Diệp Khai nói:
- Bên thành phố Minh Châu cũng có thể cầm thêm ít đất trống làm khai phát, nhưng không cần quá nhiều, hiện tại ánh mắt chúng ta tập trung lớn nhất vẫn là bên Nga thôi.

- Hiểu được!
Chung Ly Dư gật nhẹ đầu, đầu ngực bị Diệp Khai kích thích khó chịu, hai chân đã kẹp lại, nhịn không được uốn éo lên nhưng lại sợ bị Diệp Khai phát hiện, cười trêu nàng.
- Đến đi…
Diệp Khai có chút không nhịn được lôi kéo Chung Ly Dư còn đang ỡm ờ vào bên trong.
Đợi sau khi mặt trời hạ về tây, hai người mới chậm rãi mặc lại quần áo tử tế, ngồi xuống phòng ngoài, Diệp Khai mở cửa nhìn nhìn, không có động tĩnh, lúc này mới khép cửa lại, hai người giả vờ giả vịt ngồi đối diện nhau bàn bạc công việc.
Buổi tối đi ăn cơm, Diệp Khai mời các đại biểu căn cứ Hoa Đông Thần Vận cùng nhau tới khách sạn Long Thành dùng cơm.
Nhắc tới lần này Chung Ly Dư mang tới không ít người, chừng hai ba mươi người đông đúc.
Trong những người này có chút người Diệp Khai nhận thức, có chút mới tiến vào công ty sau này, Chung Ly Dư đơn giản giới thiệu cho Diệp Khai một chút, dù sao đều là một ít nhân tài tài trí hơn người hơn nữa tâm tính cũng cao ngất.
Bất quá những người này lại có chút vênh váo, nhưng nghe Dư tổng giới thiệu Diệp Khai chính là người khai sáng tân khu Thánh Vương, hiện tại là bí thư Ban kỷ luật thanh tra thành phố Long Thành, không khỏi liền cúi thấp đầu.
Quan viên cấp chính sảnh hai mươi tuổi, làm sao chỉ dùng một từ lợi hại để khái quát?
Bởi vì những đại biểu của căn cứ Hoa Đông Thần Vận tới đây, tiếp xúc cùng người của nhà máy thép thành phố, cho nên bên nhà máy thép cũng có mười mấy người cùng tới tiếp đón khách nhân đến từ Giang Trung.
- Diệp bí thư…
- Chào Diệp bí thư…

Người của nhà máy thép hiện tại xem Diệp Khai là cứu tinh, chứng kiến hắn ánh mắt liền nhìn lên sùng bái, đầy vẻ cung kính.
Trên thực tế hành động của Diệp Khai xác thực cũng là cứu tinh của nhà máy thép Long Thành.
Nếu như không phải có hắn nhúng tay vào, nhà máy thép sớm muộn gì cũng sẽ bị đám người Tả Thế Xương chơi xong, đây là kết quả không cách nào tránh khỏi.
Dù sao đám người Tả Thế Xương được trong thành phố cùng trong tỉnh âm thầm bảo hộ, nếu không có thế lực cường thế bên ngoài tham gia nhúng tay, muốn dựa vào chính chế ước của bản thân thành phố Long Thành đi giải quyết vấn đề, hình như là vĩnh viễn không nhìn thấy hi vọng.
Từ phương diện này mà nói, Diệp Khai phá vỡ hành vi quan liêu lũng đoạn của nhà máy thép Long Thành đã như mang tới cơ hội hồi sinh cho chính nhà máy.
Mà theo việc Diệp Khai trải qua câu thông, đưa tới đơn đặt hàng hơn sáu trăm triệu của căn cứ Hoa Đông Thần Vận, tác dụng của hắn càng thêm rõ ràng, thoáng chốc đã xoay chuyển xu hướng suy tàn của nhà máy, đã có được cơ hội giảm xóc này, còn nghênh đón được kỳ ngộ nhiều thị trường bất động sản của quốc gia đang khai mở mà mang tới việc sắp có đơn đặt hàng, việc chấn hưng nhà máy thép cơ hồ không cần phải nghi vấn.
- Các đồng chí nơi này thật quá nhiệt tình.
Chung Ly Dư nhìn những đồng chí của nhà máy thép phát sinh vẻ sùng kính từ trong nội tâm đối với Diệp Khai, trong lòng nàng cũng cảm thấy vui sướng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui