Quan Môn

Chuyện phiền toái còn ở phía sau.

Bên cao tầng quân ủy đột nhiên đánh điện báo cho Trần Kiến Hào, yêu cầu hắn tới họp gấp.

Sa khi nhận được điện thoại, Trần Kiến Hào cảm thấy trong lòng có chút không nỡ .

Nếu không có chuyện Lý Kiều Ba bắt cóc và ám sát Diệp Khai, vậy thì cuộc họp lần này sẽ trở thành lần nói chuyện trước khi hắn tái nhậm chức. Nhưng hiện tại ra sao sẽ rất khó nói.

Theo xu hướng thì sự ủng hộ bên phía đồng chí Giang Thành đã giảm xuống, chuyện Đàm Thắng Kiệt tới bái phỏng liền đủ để thuyết minh điểm này.

Bởi vậy Trần Kiến Hào cho rằng chuyện lần này coi như xong.

Chỉ là hắn cũng không thể làm gì, hiện giờ bản thân coi như thịt trên thớt, chỉ để mặc người ta băm chặt, căn bản không cần để ý đến ý kiến của hắn.

Nghĩ tới nghĩ lui, hắn đành phải tới chỗ Trần Chiêu Vũ trước để nói chuyện.

“Đúng là khó khăn.” Trần Chiêu Vũ lúc này đã có vẻ tuổi già sức yếu, tóc bạc trắng, tinh thần cũng sa sút.

Tuy rằng ông ta lui ra khỏi thường vụ cục chính trị chưa được vài năm nhưng tinh khí thần của người tại vị và không tại vị quả thật không giống nhau.

Thậm chí Diệp lão gia tuy nhiều tuổi hơn ông ta nhưng biểu hiện bề ngoài còn mạnh mẽ hơn nhiều.

Trần Kiến Hào nhìn Trần Chiêu Vũ, trong lòng cũng có chút bi ai. Hắn biết điều này chính là vì vấn đề thế hệ thứ ba của lão Trần gia đời có thể phát triển tiếp hay không.


Lão Trần gia có thể không gục ngã hoàn toàn, vẫn có thể nắm lấy một đường sinh cơ, hoàn toàn trông cậy vào Trần Chiêu Vũ xoay chuyển càn khôn.

Trần Chiêu Vũ nghĩ nghĩ, rốt cục nói,“Chuẩn bị xe, chú đi gặp Diệp Tương Kiền.”

“A?!” Trần Kiến Hào nghe xong, không khỏi chấn động.

Tuy rằng nói hắn ý thức được chuyện lần này không dễ làm, nhưng thật không ngờ, Trần Chiêu Vũ lại muốn tới cửa lão Diệp gia. Điều này coi như tới để nhận tội, đối với người có tính cách cương liệt như Trần Chiêu Vũ mà nói, thật sự là có chút khó có thể lựa chọn.

Bất quá thông qua quyết định này của Trần Chiêu Vũ, Trần Kiến Hào cũng nhận thức được sự phồn thịnh của lão Trần gia thực sự đã như hoa cúc cuối ngày, không còn có thể quay lại.

Lúc Diệp Khai nhận được điện thoại của Diệp lão gia thì hắn còn đi cùng với Nam Cung Kinh Hồng lên máy bay.

Vì đảm bảo an toàn, Diệp Khai bày ra nghi trận, chia ra ba tuyến đường, một đường thủy, một đường bộ, bản thân lại đi theo đường không, yên lặng hành động.

Bản thân hắn cùng đi lên máy bay với Nam Cung Kinh Hồng bay thẳng đến kinh thành.

“Ông nội đột nhiên gọi điện thoại cho cháu chắc là có chuyện quan trọng muốn dặn dò?” Diệp Khai cảm thấy có chút kỳ quái.

Theo như bình thường, nếu Diệp lão gia muốn tìm hắn đều cho thư ký văn phòng liên hệ rồi cho phương tiện đến đón, tình huống như vậy rất phi thường hiếm thấy.

Hiển nhiên, nếu như bên kia không xảy ra chuyện gì quan trọng thì Diệp lão gia đã không làm thế.

“Tình hình đứa con tư sinh của Trần Kiến Hào như thế nào ?” Diệp lão gia trực tiếp hỏi.


Về chuyện Lý Kiều Ba, Diệp Khai đã nói qua với Lê thúc. Bản thân bên chỗ Lê thúc cũng đã có được báo cáo tình báo, bởi vậy Diệp Khai thấy Diệp lão gia hiểu biết nội tình cũng không có gì ngạc nhiên.

“Không phải nói Trần Kiến Hào lúc này có khả năng tái nhậm chức sao, cháu cảm thấy giữ Lý Kiều Ba có chút tác dụng. Nói cách khác, phải kéo hắn xuống.” Oán khí của Diệp Khai đối với Lý Kiều Ba vẫn rất lớn .

Dù sao Lý Kiều Ba đã ám sát hắn mấy lần, nếu không phải Diệp Khai mệnh đại vận khí vượng, phỏng chừng hiện tại xương cốt đã tan tành.

Lúc này Lý Kiều Ba bị hắn bắt giữ, Diệp Khai tự nhiên không có gì hiếu khách, lưu hắn một mạng cũng là vì suy nghĩ đại cục.

“Không sai, phản ứng của cháu thật ra rất nhanh.” Diệp lão gia tán dương Diệp Khai,“Vấn đề Lý Kiều Ba quan hệ trọng đại, tạm thời cứ để đó.”

“Bên trong cao tầng có chuyển động gì à?” Diệp Khai nghe xong, có chút tò mò hỏi.

Nếu không phải nguyên nhân này, phỏng chừng cũng không cần phải Diệp lão gia tự mình gọi điện thoại lại đây nhắc nhở hắn.

“Cao tầng không có ý kiến gì quá khác biệt, nhưng lão Trần vừa mới đến đại nội đi tìm ông......” Diệp lão gia dừng một chút nói,“Bao nhiêu năm đồng nghiệp, tuy rằng nói khác nhau là có, mâu thuẫn cũng có, nhưng muốn nói đến làm tuyệt hậu của hắn, tựa hồ cũng không đành lòng.”

Diệp Khai vừa nghe lời này, nhất thời liền nở nụ cười.

Đã đến tầng thứ như bọn họ thì vừa ra tay chính là kinh thiên địa động quỷ thần, hoặc là cũng hiệu quả như sấm rền, căn bản chưa từng chùn lòng. Giờ Diệp lão gia nói như vậy, tự nhiên không có khả năng là đột nhiên đại thiện tâm .

Cho nên khả năng lớn nhất chính là Trần Chiêu Vũ chịu thua, cấp ra đủ lợi ích trao đổi, làm cho Diệp lão gia cảm thấy có thể có lợi, bởi vậy, vấn đề sống chết của Lý Kiều Ba chẳng phải quá trọng yếu.


Tuy rằng trong lòng Diệp Khai cảm thấy có chút tiếc nuối, nhưng theo đại cục thì hắn cho rằng buông tha Lý Kiều Ba cũng không phải không có khả năng. Trên thực tế, sau khi chuyện đã lộ ra, nếu như hắn còn muốn làm chuyện gì sẽ không dễ dàng như vậy .

“Lão Trần cho điều kiện gì?” Diệp Khai hỏi.

“Tổng cộng có mười chức vụ trọng yếu từ chính bộ đến phó sở, thêm vào hai cương vị quản lý hai nhà máy lớn.” Diệp lão gia cũng thản nhiên hồi đáp, đối với Diệp Khai, tự nhiên không có gì giấu diếm .

“Lão Trần hào phóng như vậy ?” Diệp Khai nghe xong cảm thấy có chút tò mò.

Dựa theo lẽ thường suy đoán, giá trị con người Lý Kiều Ba căn bản là không đáng giá nhiều như vậy, nhiều lắm dùng ba chức phó sở trao đổi là được. Diệp Khai sẽ không so đo , nhưng lão Trần gia lại cấp ra điều kiện lớn trao đổi như vậy, quả thật làm cho người ta cảm thấy có chút không thể tưởng tượng, chẳng lẽ nói tích lũy nhà bọn họ ở chính giới quá nhiều?

Điều kiện trao đổi quá nặng như vậy, dù là đổi cho lão Diệp gia cũng sẽ cảm thấy thương cân động cốt , lại càng không muốn nói lão Trần gia .

“Đương nhiên không chỉ là buông tha Lý Kiều Ba đơn giản như vậy.” Diệp lão gia giải thích nói,“Ý tứ của lão Trần là còn muốn cho Trần Kiến Hào tái nhậm chức, đảm nhiệm cấp bậc trung tướng lãnh đạo đại quân khu.”

“Tuyệt đối không được! Ông ta muốn quá nhiều!” Diệp Khai nghe xong, căn bản không suy nghĩ, trực tiếp phủ định khả năng này.

“Nga, sao thái độ của cháu đột nhiên rõ ràng như vậy?” Diệp lão gia nghe xong cũng không tức giận mà hỏi ngược lại.

“Lý Kiều Ba có thể buông tha, nhưng chuyện Trần Kiến Hào tái nhậm chức phải quyết đoán dẹp đi.” Diệp Khai ngưng trọng hồi đáp,“Từ xưa đến nay vẫn là chính quyền sinh ra trên đầu súng. Hiện giờ tuy là thời đại hòa bình nhưng cũng không đại biểu quân quyền có thể dễ dãi. Đối với lão Trần gia mà nói, nếu không có quân quyền chống đỡ, dựa vào một chút lực lượng trên chính đàn căn bản là không có tiền cảnh lâu dài, cũng không có khả năng nhập chủ. Nhưng nếu để bọn họ chiếm được quân quyền vậy thì chuyện sau thật sự khó mà nói .”

“Vậy ý tứ cháu là?” Diệp lão gia nghe xong, gật gật đầu, sau đó lại hỏi.

“Hiện tại tra hỏi kỹ Lý Kiều Ba, tranh thủ làm ra tài liệu.....” Diệp Khai quyết đoán hồi đáp,“Cháu không tin, đem mấy thứ này công khai ra mà Trần Kiến Hào còn có thể thành công tái nhậm chức?”

Ý tưởng hắn rất trực tiếp, hơn nữa cũng có hiệu quả, chỉ cần đem quan hệ giữa Trần Kiến Hào cùng Lý Kiều Ba công bố, hơn nữa còn có chuyện Lý Kiều Ba nhằm vào Diệp Khai nhiều lần ám sát. Dù đồng chí Giang Thành có tâm muốn làm cân bằng ở trong hệ thống quân đội cũng không khả năng. Lão Trần gia coi như hoàn toàn mất hy vọng.


Đương nhiên, nếu làm như vậy chính là hại người mà cũng không lợi mình.

Cho nên Diệp Khai tuy nghĩ như vậy nhưng nếu lấy việc này làm lợi thế uy hiếp lão Trần gia thì cũng không phải dễ dàng. Dù sao với loại đấu tranh này cũng không thể triệt để đánh ngã đối phương, không cần tất yếu phải làm triệt để mà trao đổi lợi ích hợp lý mới là vương đạo.

“Ân,ông hiểu được suy nghĩ của cháu.” Diệp lão gia gật đầu nói,“Cháu nói, Lý Kiều Ba có thể buông tha, Trần Kiến Hào tuyệt không có thể tái nhậm chức?”

“Đúng, chính là ý tứ này.” Diệp Khai khẳng định.

“Nói như vậy, phỏng chừng điều kiện trao đổi của lão Trần sẽ bớt đi.” Diệp lão gia cân nhắc nói.

Ý tứ của Trần Chiêu Vũ vẫn rất rõ ràng. Ông ta muốn trước tiên bảo đảm địa vị Trần Kiến Hào được củng cố, thậm chí đề thăng, nếu Trần Kiến Hào tái nhậm chức thành công, như vậy đồng chí Giang Thành khẳng định vui vẻ đề bạt hắn làm một lực lượng chủ yếu khác tồn tại trong quân.

Quân quyền nơi tay, thiên hạ ta có.

Một khi làm cho lão Trần gia một lần nữa đặt chân ở quân đội, khẳng định bộ hạ cũ của bọn họ sẽ lại hội tụ, lấy Trần Kiến Hào làm trung tâm, rất nhanh có thể đủ cấu trúc một đội ngũ có thể sánh với lão Diệp gia.

Tương đối mà nói, nay lão Diệp gia đang dần bỏ quân quyền. Về lâu dài lực ảnh hưởng của lão Diệp gia ở quân đội sẽ yếu đi, đây là chuyện rất bất lợi.

Xét tới điều này, Diệp Khai thà rằng đem Lý Kiều Ba tặng không, cũng sẽ không đáp ứng Trần Kiến Hào tái nhậm chức.

Trọng khí quốc gia há có thể khinh suất?

“Kỳ thật, cho dù là Trần Kiến Hào không thể tái nhậm chức, nhân mã lão Trần gia cũng sẽ thượng vị.” Diệp lão gia nói,“Ông tin tưởng, bọn họ hiện tại đã có hậu bị.”

Diệp Khai nghe xong gật đầu, đối phương cũng không phải ngốc, tự nhiên biết chuyện như vậy rất khó được lão Diệp gia đồng ý nên cần chuẩn bị .

“Nhưng là vô luận như thế nào, lá cờ lão Trần gia cần phải làm yếu đi, về phần nhân mã của bọn họ thì có thể thượng vị, lực ảnh hưởng cũng sẽ kém hơn.” Diệp Khai hồi đáp,“Năm năm hoặc là mười năm tích lũy, có năng lực sâu đậm?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui