Đàm Thắng Kiệt kỳ thật cũng tinh tường tâm tư đồng chí Giang Thành, chỉ là cái này cũng không ảnh hưởng đến việc hắn bài xích lão Diệp gia.
Trên thực tế mọi người đều rất rõ ràng, đối với một tồn tại như lão Diệp gia sẽ không vừa mắt nhiều người, chỉ là bọn họ không có năng lực cưới được tài nguyên nhà này mà thôi.
Thời điểm trước kia cũng dễ nói, lão Diệp gia chỉ có lực ảnh hưởng tương đối mạnh trong quân đội, nhưng từ khi Diệp lão gia tử chủ chính thì có biến hóa, lão Diệp gia trở thành quái vật khổng lồ kéo dài qua quân chính lưỡng giới .
Bất quá đây cũng không phải là đại sự gì, dù sao trong hoàn cảnh lúc đó cũng không ít đại gia tộc kéo dài qua quân chính lưỡng giới, lão Diệp gia chỉ là một cái trong đó mà thôi.
Chỉ là tình huống những năm gần đây có biến hóa, Diệp Tử Bình chẳng những thành công nhập cục, mà ngay cả tiểu bối Diệp Khai của lão Diệp gia cũng không phải đèn đã cạn dầu, trở thành một dị số chói mắt nhất trên chính đàn trong nước, điều này khiến cho rất nhiều người trong nội tâm cực không thoải mái.
Thật sự nếu không tiến hành hạn chế lão Diệp gia thì đoán chừng cục diện tứ thế Tam công của nhà này là không ai có thể rung chuyển, đủ để đè nén tất cả các đại gia tộc khác, đây là chuyện rất nhiều người không muốn chứng kiến.
Căn cứ vào loại tình huống này, Đàm Thắng Kiệt cũng không thèm để ý giữ miệng trước mặt đồng chí Giang Thành, nhưng chính hắn cũng có đúng mực, biết rõ chuyện gì quá phận không thể làm, cho nên cũng giới hạn châm chọc mà thôi, về phần đồng chí Giang Thành có ý kiến gì không thì là chuyện của ông ta.
Tuy vừa rồi đồng chí Giang Thành muốn cho hắn chỉnh đốn tác phong cơ quan, tựa hồ là tỏ vẻ bất mãn đối với loại tin tức này, nhưng Đàm Thắng Kiệt minh bạch, đây chỉ là mượn đề tài để nói chuyện của mình mà thôi, thực sự không phải là lo lắng lời đồn nổi lên bốn phía, mà là mượn cơ hội tăng cường khống chế độ mạnh yếu đối với Ban tổ chức trung ương mà thôi.
- Xin ngài yên tâm, tôi sẽ tập trung phụ trách chấn chỉnh công tác Ban tổ chức trung ương.
Suy nghĩ cẩn thận điểm này, Đàm Thắng Kiệt tỏ thái độ.
- Ân.
Đồng chí Giang Thành thấy Đàm Thắng Kiệt lĩnh ngộ ý nghĩ của mình liền thoả mãn gật gật đầu, sau đó mới trầm ngâm nói:
- Diệp Khai hiện tại còn kiêm chức vụ phó cục trưởng cục cảnh vệ trung ương.
- Đúng vậy.
Đàm Thắng Kiệt lên tiếng, cũng không hiểu nhiều lắm về câu nói này, là muốn lấy đi chức vụ này của Diệp Khai hay chỉ đơn thuần hỏi một câu?
- Gần đây Nam Cung Kinh Hồng lão tiên sinh sắp trở về đại lục, chúng ta ngoài hoan nghênh cũng phải bảo vệ tốt an toàn cho ông ta.
Đồng chí Giang Thành nói với Đàm Thắng Kiệt:
- Bên cục cảnh vệ trung ương cũng nên phái ra cán bộ đắc lực sang châu Âu tiếp ứng để bảo đảm Nam Cung Kinh Hồng lão tiên sinh về nước:
- Chỉ thị của ngài phi thường chính xác cũng phi thường kịp thời.
Đàm Thắng Kiệt nghe xong, lập tức đề nghị:
- Đồng chí Diệp Khai không chỉ là thiếu tướng phó cục trưởng cục cảnh vệ trung ương, đồng thời cũng là nhân vật chủ yếu liên lạc Nam Cung lão tiên sinh trở về, tôi cảm thấy được nếu như hắn có thể tự mình khởi hành tiến về châu Âu nghênh đón Nam Cung lão tiên sinh trở về sẽ là một quyết định không tệ.
- Ha ha, trên hội nghị ngày mai sẽ nghiên cứu.
Dồng chí Giang Thành nhẹ gật đầu, khẽ cười nói
- Tôi hoàn toàn đồng ý.
Đàm Thắng Kiệt lập tức tỏ thái độ.
Nam Cung Kinh Hồng không chỉ là nhân vật chính trị trọng yếu của tiền triều, đồng thời ở hải ngoại cũng có lực ảnh hưởng cực lớn. Cục chính trị trung ương tổ chức một cuộc họp để bàn về vấn đề tổ chức tiếp đãi hắn cũng không tính là quá phận.
Về phần nói đồng chí Giang Thành đề nghị cho Diệp Khai tiến về châu Âu nghênh đón cũng là phi thường hợp lý. Dù sao chuyện này là lão Diệp gia một tay xử lý, người của bọn họ nghênh đón, cũng không gì là khó hiểu.
Nhưng Đàm Thắng Kiệt với tư cách Ban tổ chức trung ương chủ nhiệm, hắn chỗ cân nhắc vấn đề, cũng không phải biểu hiện ra đơn giản như vậy.
Mọi người đều biết, mọi người đối với chuyện Nam Cung Kinh Hồng trở về cũng không phải tất cả đều hoan nghênh, hoặc là có người đồng ý nhưng không hy vọng lão Diệp gia độc chiếm vinh dự nên chỉ mong nhà này gặp xui.
Chuyện Nam Cung Kinh Hồng trở về cũng không đơn giản như vậy.
Nếu như lúc này bên Đài đảo cũng nhúng tay thì chuyện sẽ có khó khăn, bên trung ương dĩ nhiên muốn giải quyết những khó khăn này, nhưng cụ thể phái ai đi chủ trì đại cục là một vấn đề đáng giá cân nhắc.
Hôm nay đồng chí Giang Thành đột nhiên chọn Diệp Khai, nhìn có vẻ đột ngột nhưng về tình về lý đều phù hợp.
Đầu tiên, Diệp Khai thiếu tướng phó cục trưởng cục cảnh vệ trung ương, quyền cao chức trọng, thiếu niên quan lớn, đồng thời còn có đủ thân phận chói sáng của lão Diệp gia. Dù nói từ chức vụ hay lực ảnh hưởng xã hội đều đầy đủ đảm nhiệm nghênh đón Nam Cung Kinh Hồng trở về.
Tiếp theo, Diệp Khai ủng hộ Nam Cung Vân, thao tác Nam Cung thế gia trở về. Chuyện giờ sắp trở thành, như vậy do hắn tiếp tục thôi động cũng là trong tình lý.
Đàm Thắng Kiệt vừa thoáng nghĩ qua đã cảm thấy đề nghị của đồng chí Giang Thành phi thường không tệ.
Nếu như chuyện làm tốt thì Diệp Khai tự nhiên là có công lao, nhưng cũng không thể thiếu phần đồng chí Giang Thành có mắt nhìn người, dũng cảm phân công cán bộ trẻ tuổi, nếu chuyện hỏng thì người mất mặt là lão Diệp gia ah.
- Càng nghĩ càng cảm thấy ý nghĩ này phi thường đáng giá khen. Đàm Thắng Kiệt không khỏi lại tán thưởng:
- Cũng là vì công việc thôi.
Đồng chí Giang Thành khoát tay nói:
- Chuyện này giao cho ai cũng không thích hợp, giao cho Diệp Khai tốt hơn, hi vọng hắn có thể sáng tạo hoàn thành nhiệm vụ này, nâng cao trình độ của mình.
- Đồng chí Giang Thành đối với việc bồi dưỡng cán bộ trẻ tuổi quả thực vượt xa chúng tôi.
Đàm Thắng Kiệt cười nói.
Đợi đến lúc tiệc rượu tản thì cũng đã gần khoảng mười một giờ tối.
Còn ngồi lại đều là người trẻ tuổi.
Diệp Khai nhìn nhìn, lão đại Diệp Kiến Hoan uống hơi nhiều nên đang ngồi ở trên ghế sa *** vê thái dương, hai phục vụ viên đưa khăn nóng cùng nước sôi cho hắn, thêm một lọ dầu nóng.
Diệp Kiến Hoan xoa dầu lên thái dương, uống nước xong rồi để phục vụ viên xoa bóp, trợ giúp tỉnh rượu.
- Dầu nóng này dùng để tỉnh rượu vẫn tương đối thuận tiện, nhất là an toàn tin cậy......
Diệp Kiến Hoan hơi chút thoải mái, nói với Diệp Khai.
- Em cũng không rõ ràng lắm vì uống rượu sẽ rất ít say.
Diệp Khai hồi đáp.
Ngược lại con của bác gái là La Kiến Thành cũng có chút rầu rĩ không vui nói:
- Uống rượu mệt thật.
La Kiến Thành cùng tuổi Diệp Khai, thành tích học tập chỉ có thể nói là không tính kém cỏi nhất mà thôi, ỷ vào quan hệ trong nhà, cuối cùng cũng vào được đại học nhưng vừa mới năm hai, cũng nhờ bác gái quản chặt nên không quậy phá bên ngoài.
Chị họ Diệp Kiến Nhạc của Diệp Khai cũng đã tới, cô là con gái của bác hai Diệp Tử Sơ, giờ còn chưa khai giảng nên ở lại trong kinh, nghe La Kiến Thành nói vậy liền đề nghị:
- Không bằng tìm chỗ ca hát như thế nào đây?
Sau đó Diệp Kiến Nhạc nói tiếp:
- Nghe nói gần đây có một hộp đêm, phục vụ bên trong đều có bằng nghiên cứu sinh, phong cách cao nhã, sắc nghệ song tuyệt, hay là tới thử xem?
Mọi người nghe xong đều có chút ngạc nhiên, trong lòng tự nhủ Diệp Kiến Nhạc sao lại hứng thú với thứ này, cô là nữ mà.
- Ca hát tự nhiên không có vấn đề gì, nhưng chị nói phục vụ viên là gì…?
Diệp Khai chỉ nói nửa câu, ý tứ còn lại không nói nhưng mọi người cũng tinh tường.
Nữ hài tử đi dạo hoan trường, chuyện này nếu truyền ra ngoài thì cũng không gì, chỉ là bác hai đoán chừng sẽ rất tức giận.
- Mọi người suy nghĩ nhiều quá, tôi chỉ thuận tiện làm xã hội điều tra mà thôi, luận văn tốt nghiệp của tôi còn chưa xong.
Diệp Kiến Nhạc liếc mắt nói.
- Vậy thì cùng đi chứ sao.
La Kiến Thành lập tức đồng ý.
- Cũng không phải cái đại sự gì, có Diệp Khai ở đây, xảy ra chuyện có hắn đỡ đòn.
Lão đại Diệp Kiến Hoan ở một bên nói.
- Không ngờ toi trở thành ô dù rồi hả? Diệp Khai cười nói.
Bất quá nếu mọi người hào hứng, Diệp Khai tự nhiên cũng sẽ không phản đối, đi ca hát mà thôi, cũng không phải làm chuyện gì, dù thật sự gọi mấy tiểu thư tới bồi uống rượu cũng chẳng sao.
Vì vậy sau nửa giờ, bọn họ xuất hiện trong một câu lạc bộ đêm tên là Hoan nhạc thời quang.
Diệp Kiến Hoan bao một phòng VIP, giá sáu ngàn tám, rượu và hoa quả tính riêng,, cho luôn nhân viên phục vụ tiền boa một ngàn.
Thái độ phục vụ của câu lạc bộ rất nhanh chóng, thiết bị trong phòng cũng rất tốt, Diệp Kiến Hoan sau khi nhìn còn bảo tốt hơn cả Đế Hào, chỉ là Đế Hào bây giờ là bảng hiệu của Diệp Khai nên những khách quan trọng vẫn thích nói chuyện ở đó.
Những tiểu thư bên này cũng rất có đặc điểm, trực tiếp được tuyển chọn qua màn hình, người ở bên trong đi tới đi lui, đủ các loại tư thế, ăn mặc cũng rất dụ, hoặc, xem ra giống như phong cách chân nhân thanh tú.
- Nghe nói các tiểu thư ở đây đều có bằng cấp nghiên cứu sinh?
La Kiến Thành hỏi quản lý.
- Ân, không phải tất cả nhưng xác thực có một bộ phận.
Quản lý cẩn thận hồi đáp, hắn nhìn ra được, mấy vị này cũng không phải người bình thường, lai lịch không nhỏ ah.
Lúc này Diệp Kiến Hoan vẫn đang nhắm mắt dưỡng thần bên trong, quản lý không nhìn thấy, bằng không mà nói, đã biết đây là con cháu lão Diệp gia đi ra giải trí rồi.
- Vậy thì tìm mấy nghiên cứu sinh tới, đừng bảo những sinh viên chưa tốt nghiệp đến lừa gạt người.
La Kiến Thành hào khí đại phát, phất tay nói.
- Không có vấn đề.
Quản lý xem xét đối phương cũng không phải thiếu tiền, lập tức đi sắp xếp.
Qua một hồi, sáu vị tiểu thư cao dong dỏng, tướng mạo đẹp đẽ đứng sắp hàng chuẩn bị phục vụ.
- Đừng làm dáng, trước hết làm mấy bài này cho tôi!
La Kiến Thành bỗng nhiên lôi từ đâu ra một chồng bài tập.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...