Hắc Quang Thượng Nhân rơi xuống.
Quan Thất lại đột nhiên bay lên, sau đó nhanh chóng trầm xuống, như ưng như cắt, phảng phất tiên thiên cương khí của bản thân y cộng thêm Hắc Quang thần công của Chiêm Biệt Dã đã khiến cho lực lượng của y tăng lên gấp bội, càng cường càng liệt.
Khí thế của y càng mạnh, càng gấp, càng hung, càng bạo.
Y vừa lao về phía Địch Phi Kinh vừa quát hỏi, âm thanh lạnh lẽo:
- Thuần nhi đâu?
Thân hình của y cực nhanh, tiếng hét vừa vang lên thì đã đến trước người Địch Phi Kinh.
Y dùng một tay chụp xuống.
Xem tình hình, y hẳn là muốn bắt lấy vạt áo của Địch Phi Kinh , tóm đối phương lên.
Tay của y đã bắt được y phục của Địch Phi Kinh.
Toàn thân Địch Phi Kinh đột nhiên nóng lên.
Đây là một loại vặn vẹo thần kỳ, như bị sét đánh, như đang co giật.
Sau đó trong nháy mắt, Địch Phi Kinh lại chụp lấy tay của đối phương, vặn ngón tay của đối phương, giữ cổ tay của đối phương.
Quan Thất hừ lạnh một tiếng, chỉ hỏi:
- Thuần nhi đâu?
Tay của y đồng thời phát ra một luồng cương khí trắng xóa, đánh văng tay phải của Địch Phi Kinh ra.
Nhưng tay trái của Địch Phi Kinh lại móc lên, lần này y dùng hai tay đồng loạt bắt lấy mạch môn của Quan Thất, nắm rất chặt.
Quan Thất chỉ còn lại một tay, Địch Phi Kinh lại có hai tay.
Mấy chiêu này biến hóa rất nhanh, nhưng Dương Vô Tà vẫn lập tức nhìn ra được võ công chiêu số của Địch Phi Kinh.
Lần này Dương Vô Tà không nhịn được hô lên:
- Khí Tử Cầm Nã pháp! Đây là Đại Khí Tử Cầm Nã thủ!
Đại Từ Đại Bi Khí Tử Cầm Nã thủ pháp là tuyệt chiêu Cầm Nã thủ đã thất truyền năm trăm sáu mươi sáu năm. So với loại Cầm Nã thủ pháp này, những Cầm Nã thủ trước đây đều ảm đạm thất sắc, những Cầm Nã pháp sau này cũng không tính vào đâu.
Xét về vận dụng, loại Cầm Nã thủ này chẳng những có thể kiềm chế gân cốt chỗ hiểm của người khác, còn có thể chữa trị những chứng bệnh lạ, thậm chí có người sau khi bị trúng chiêu lại giống như trúng độc, thông suốt, phát điên, có thể thay đổi tính tình của con người.
Nghe nói loại Cầm Nã thủ pháp này chẳng những có thể sử dụng khi đứng, cũng có thể thi triển khi đang nhảy giữa không trung, thậm chí ngồi, nằm, chôn vùi cũng có thể vận dụng tự nhiên.
Càng đáng sợ là nghe nói người luyện loại Cầm Nã thủ pháp này nhất định phải tàn phế, cho dù không tàn cũng nhất định sẽ phế, cho dù không phế cũng nhất định sẽ tàn.
Cái giá để học loại tuyệt kỹ này quá lớn.
Người đầu tiên sáng tạo ra loại Cầm Nã thủ pháp này là Bặc Tiên Tri.
Trước khi sáng tạo ra môn tuyệt học này, ngoại hiệu của hắn được gọi là là “Vị Lão Tiên Sinh”. Sau khi hắn luyện thành loại tuyệt thế kỳ học này, danh động thiên hạ, hầu hết mọi người lại ở sau lưng gọi hắn là “Tuyệt Tử Tuyệt Tôn”.
Sở dĩ “Vị Lão Tiên Sinh” Bặc Tiên Tri nhanh chóng biến thành “Tuyệt Tử Tuyệt Tôn” Bặc Tiên Tri, nguyên nhân rất đơn giản.
Một là hạ thể của hắn bị trọng thương, thật sự trở thành “tuyệt tử tuyệt tôn”.
Hai là ban đầu mọi người thích hắn già vẫn tráng kiện, mặt như quan ngọc, cùng với kính mến tính tình hiệp nghĩa đôn hậu, hiểu rõ tiên cơ. Đến sau này Bặc Tiên Tri tính tình biến đổi, tàn bạo ác độc, cho nên mọi người đều oán hận hắn, đều hi vọng hắn “tuyệt tử tuyệt tôn”.
Hắn cũng thật sự “tuyệt tử tuyệt tôn”, không có con để truyền, đành phải truyền cho đồ đệ.
Đồ đệ của hắn phần lớn không chết thì cũng tàn phế, gần như không người nào có kết quả tốt.
Nhưng loại võ công này quá lợi hại, cho nên dù tu luyện rất khó khăn, vẫn có người tranh nhau tìm kiếm, khi được người khác truyền thụ thì giống như nhặt được chí bảo. Nhưng học nó dù không đến mức tẩu hỏa nhập ma, cũng khó tránh khỏi tẩu ma nhập hỏa.
Có điều bởi vì cái giá phải trả quá lớn, có người chết, có người tàn, có người phế, có người còn không biết kết quả ra sao, loại tuyệt học này rốt cuộc vẫn thất truyền.
Nhưng bây giờ nó lại xuất hiện, tái hiện trên tay Địch Phi Kinh.
Địch Phi Kinh vừa ra tay liền dùng nó để đối phó với Quan Thất, hơn nữa đã khống chế được Quan Thất.
Quan Thất là người nào?
Người này há có thể bị người khác dễ dàng khống chế.
Nếu như Quan Thất có hai tay giống như người bình thường, với võ công của y đương nhiên không thể dễ dàng khống chế.
Nhưng y chỉ có một tay, một cánh tay đáng thương, một cánh tay đáng sợ.
Địch Phi Kinh vừa xuất thủ đã dùng hai tay chụp lấy tay của Quan Thất.
Chỗ lợi hại nhất của Khí Tử Cầm Nã thủ không phải ở cầm, không phải ở bắt, mà là ở tay và thủ pháp.
Chỉ cần kẻ địch có bất kỳ sơ hở nào, hoặc là bất kỳ bộ vị nào bị người luyện loại tuyệt học này khống chế, cho dù là dái tai, ngón út, hay là một nắm tóc, hắn nhất định có thể hoàn toàn khống chế cả người đối phương, dồn đối phương vào chỗ chết.
Huống hồ Địch Phi Kinh đã hoàn toàn bắt được tay của Quan Thất.
Không sai, Địch Phi Kinh đã bắt được tay của Quan Thất.
Tay của Quan Thất không thể cử động, thậm chí ngay cả người cũng không thể nhúc nhích.
Nhưng là ngón tay của y đang động, động rất nhanh, hơn nữa còn kỳ dị.
Y có lúc gập ngón cái, có lúc duỗi ngón áp út, có lúc ngón giữa, ngón trỏ, ngón út đều cong duỗi, trong miệng còn lẩm bẩm một câu giống như thần chú:
- Lâm Binh Đẩu Giả Giai Trận Liệt Tại Tiền!
Sắc mặt của Địch Phi Kinh vốn đã nhợt nhạt, lúc này lại càng tái nhợt.
Y ra sức vặn tay của Quan Thất, nhưng rốt cuộc vẫn bất lực.
Y chỉ đành kêu lên một tiếng, mang theo sự bất cam và bi ai:
- Khoái Mạn Cửu Tự quyết pháp!
Đó thật sự là Khoái Mạn Cửu Tự quyết, hơn nữa còn là Khoái Mạn Cửu Tự đại thủ ấn của tổng đường chủ Lục Phân Bán đường Lôi Tổn năm xưa.
Lôi Tổn nhờ nó mà thành danh, nhờ nó mà tung hoành giang hồ, càng nhờ nó mà càn quét thiên hạ, vượt bậc võ lâm.
Thế nhưng, đó vốn là tuyệt kỹ độc môn của Lôi Tổn, sao lại xuất hiện trên tay Quan Thất?
Đây rốt cuộc là chuyện gì?
Khoái Mạn Cửu Tự quyết pháp xuất xứ từ Mật tông Cửu Tự ấn quyết. Năm đó lúc Lôi Tổn và Bạch Sầu Phi, Vương Tiểu Thạch, Tô Mộng Chẩm liên thủ chiến đấu với Quan Thất tại Tam Hợp lâu, từng sử dụng nó, hơn nữa còn vây khốn Quan Thất một lúc.
Khi Lôi Tổn thi triển Mật tông Cửu Tự ấn pháp và thủ ấn này, có thể dung hợp chân khí, kỹ xảo và niệm lực cực kỳ mạnh mẽ, trong nháy mắt vừa động niệm, vừa động tâm, vừa động ngón tay là có lực lượng xoay chuyển càn khôn, chém thần diệt quỷ.
“Cửu Tự” trong Cửu Tự quyết pháp này vốn là chín chữ “Lâm Binh Đẩu Giả Giai Trận Liệt Tại Tiền”, đây là câu nói của Bão Phác Tử, nguyên văn là “lâm binh đẩu giả, giai trận liệt tiền hành”, mỗi chữ đều có thể đổi thành thủ ấn đặc biệt, cũng là phương thức của hành giả Mật tông trong lúc liếc mắt ngước mặt liên thông với linh lực của trời cao.
Có điều, Mật tông Cửu Tự quyết pháp này có nhiều loại thủ ấn phải cần hai tay mười ngón mới thi triển được. Chẳng hạn như ấn thứ nhất là Độc Toản ấn, ấn thứ ba là Ngoại Sư Tử ấn, quyết thứ sáu của chữ “Trận” là Nội Phược ấn, chữ thứ chín “Tiền” là Ẩn Hình ấn, không quyết pháp nào không cần dùng hai tay thi triển.
Lôi Tổn thiếu mất ba ngón, tuy hắn mang “ngón tay giả” vào, nhưng điều này cũng không làm cho hắn khi sử dụng có bất tiện/không nhanh/ không như ý, ngược lại hắn còn sáng tạo ra một loại phương thức đặc biệt, chỉ dùng một tay để thi triển Mật tông thủ ấn quyết pháp này.
Mà cái gọi là khoái (nhanh), mạn (chậm), chính là hai loại phương thức mà hắn sử dụng loại thủ ấn quyết pháp này.
Nhanh có đánh nhanh, chậm có công chậm.
Nhưng dù nói thế nào, Lôi Tổn vẫn có hai tay, cùng lắm chỉ thiếu mất ba ngón tay mà thôi, còn Quan Thất chỉ có một tay.
Chỉ còn lại một tay.
Một tay làm thế nào sử dụng quyết pháp “Lâm Binh Đấu Giả Giai Trận Liệt Tại Tiền” cần hai tay mười ngón mới thi triển được?
Có thể.
Quan Thất có thể.
Y chẳng những có thể, hơn nữa chỉ thấy khớp xương ở năm đầu ngón tay của y không ngừng chuyển động, trong nháy mắt Cầm Nã thủ của Địch Phi Kinh đã nắm không được y, bắt không được y, hơn nữa ngược lại còn bị y bắt giữ.
Rất nhanh Địch Phi Kinh đã lâm vào nguy hiểm, kề cận hiểm cảnh.
Quan Thất lại dùng một tay sử dụng Mật tông Cửu Tự quyết cần hai tay mới thi triển được.
Y lập tức chuyển bại thành thắng, áp chế lại Địch Phi Kinh, đổi bị động thành chủ động, chuyển yếu thành mạnh.
Ban đầu y chỉ liên tục niệm khẩu quyết “lâm binh đấu giả, giai trận liệt tại tiền”, đến lúc sau, mỗi khi y thốt lên một chữ, lập tức thi triển một quyết. Y vốn tóc tai bù xù, sắc mặt trắng bệch, lúc này lại đầy mặt phật quang, đầy người phật tính, mỗi chiêu xuất ra đều để lộ thần cơ, mang theo phật pháp, dùng niệm lực khắc chế lực lượng của đại vũ trụ, đại tự nhiên, kết hợp với linh lực bẩm sinh của bản thân, lại dùng lực lượng thần phật hòa làm một với lực lượng của mình, thủ ấn lúc thì hoa sen lúc thì kiếm, lúc nhanh thì cực chậm, lúc chậm lại cực nhanh, ngón tay cong duỗi phát huy sát lực, ma lực và lực công kích của “Lâm Binh Đẩu Giả Giai Trận Liệt Tại Tiền”.
Địch Phi Kinh đương nhiên không thể khống chế được, hơn nữa còn bị đối phương khống chế.
Y đã gặp nạn, cực kỳ nguy hiểm.
Ai có thể cứu vãn hiểm cảnh của Địch Phi Kinh?
Không có ai, ngoại trừ chính y.
Y dùng một câu nói để cứu mình, đồng thời cũng hoàn toàn chuyển dời công kích của Quan Thất.
Câu nói đó là:
- Nàng rơi vào tay hắn.
Một câu nói, năm chữ.
Như vậy là đủ rồi.
Cục diện lập tức xoay chuyển, hoàn toàn biến đổi.
Quan Thất dừng tay, xoay người, mắt lộ ra ánh sáng hung ác.
Sau đó y lướt đi, lao về phía một người khác.
Y lao về phía người này cũng giống như công kích hai người.
Bởi vì Thích Thiếu Thương vốn cùng một nhóm với Dương Vô Tà.
Bọn họ chẳng những cùng một tổ chức, cũng cùng một chiếc thuyền, cùng một trận tuyến, cùng nguy cơ và quan hệ lợi hại.
Bọn họ là cùng một nhóm, cùng một đường.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...