Quân Lâm Thiên Hạ


Trong điện vẫn nghị luận không ngừng, cuối cùng vẫn chưa có kế hoạch được định ra.

Liễu Nguyệt Như nghe mãi cũng dần dần thất thần, trong lòng nàng thật ra đã sớm có chủ ý. Chỉ là vì nhìn thấy mấy người Nông Dịch Sơn không lên tiếng, trong lòng cũng không quá sốt ruột, nàng đã có thể xác định, mấy vị trưởng bối này của mình hơn phân nửa đã có định liệu trước.

Quả nhiên chỉ qua thời gian nửa nén nhang, đợi đến khi tất cả mọi người trong điện đều đang cau mày, Nông Dịch Sơn liền giơ tay lên ra dấu, nhất thời tiếng nghị luận trong điện liền dừng lại.

Bất quá Nông Dịch Sơn cũng chưa nói chuyện, ngược lại nhìn sang bên cạnh mình nói:

- Nguyệt Như, chuyện này liên quan tới hưng suy của Quảng Lăng Tông, ngươi có biện pháp gì hay không? Nói thử nghe một chút…

Liễu Nguyệt Như nhất thời liền giật mình, đưa mắt nhìn bốn phía. Chỉ thấy kể cả Nông Dịch Sơn và Thôn Tinh bên trong, ánh mắt ai cũng mang theo vẻ khích lệ nhìn nàng. Trong nội tâm nàng thoáng chuyển niệm, liền biết mấy vị này ước chừng đang mượn chuyện trước mắt thử nghiệm năng lực xử trí sự vụ trong tông môn với mình. Trong lòng không khỏi âm thầm hối hận, sớm biết như thế không bằng ngày mai mình hãy tới.

Sư phụ của nàng không thích xen vào những chuyện thế tục, Liễu Nguyệt Như cũng là như thế. Chẳng qua trong lòng nàng cũng biết bản thân mình đã không còn đường lựa chọn.

Suy tư chỉ chốc lát, vẻ mặt nàng chợt kiên định, có chút thẹn thùng nói:

- Theo ý kiến của đệ tử, đại khái có thể ra lệnh cho Huyễn Tâm Tông phái người đến bổn tông giải thích chuyện của Vấn Hà Tông!

Chân mày Nông Dịch Sơn cau lại, trong mắt lộ ra vài phần vui mừng. Ngay cả mấy người Thôn Tinh cũng hiện tinh mang, nhìn kỹ Liễu Nguyệt Như từ trên xuống dưới. Lời nói của nữ hài này cùng mưu kế của họ không hẹn mà lại hợp nhau.

Bên trong điện mọi người lập tức hiện lên sắc mặt vui mừng.

Nhưng còn có chút người chưa rõ, đang muốn đặt câu hỏi, bỗng nhiên nhìn thấy Nông Dịch Sơn cùng Thôn Tinh đều ngưng đọng đưa mắt nhìn ra ngoài điện.


Chỉ chốc lát sau mấy người đều tỏ vẻ mừng rỡ như điên, mà mấy người Thanh Dương Tử càng thêm thất thố.

Liễu Nguyệt Như còn đang khó hiểu, sau một khắc liền nhìn thấy ngoài cửa có hai nam một nữ sải bước đi vào trong điện.

Người đi đầu là một đại hán thân cao tám xích ngang tàng, gương mặt đầy râu quai nón, giơ tay nhấc chân đều lộ vẻ trầm ổn vô cùng, chẳng khác gì ngọn núi lớn.

Bên trong đại điện đã có gần phân nửa người nhận ra thân phận người này. Bên trong tông môn đệ tử chân truyền chân chính tổng cộng chỉ có hơn mười vị. Đều có liên quan tới Nhạc Vũ, tự nhiên không muốn chú ý cũng không được.

Hai người đi phía sau mọi người cũng cực kỳ quen thuộc. Nam hình dáng tướng mạo tuấn tú, môi hồng răng trắng, khí chất phiêu dật. Nữ dung nhan xinh đẹp, vẻ mặt khác với dĩ vãng thật lớn, lộ ra vài phần đạm mạc lạnh băng, tràn đầy khí tức cự người ngoài ngàn dặm.

Nhưng ánh mắt nàng thật linh động, người có kinh nghiệm đều biết được nữ tử này tu tập công pháp băng hàn.

Cung Trí trầm mặc không nói, hai mắt trợn tròn nhìn ra cửa. Giờ phút này khi chính mắt nhìn thấy ba người kia, liền không thể kềm nén bóp nát tay ghế bên mình, bỗng nhiên đứng phắt dậy nói:

- Làm sao có thể? Ba người các ngươi quả nhiên đã bước vào Đại Thừa cảnh giới!

Lời vừa nói ra, bên trong Quan Vân Điện lập tức yên tĩnh tới mức kim rơi cũng nghe được. Ánh mắt mọi người không dám tin kinh ngạc nhìn ba người.

Nhưng không ai dám chất vấn lời nói của Cung Trí, dù sao hắn cũng có thực lực chỉ sau Nông Dịch Sơn cùng Nhạc Vũ. Người thứ ba đạt tới Đại Thừa cảnh của Quảng Lăng Tông, nếu đã nói ra lời này hơn phân nửa là không sai.

Nhìn vào hướng chủ vị, vẻ mặt Nông Dịch Sơn cùng Thôn Tinh, mọi người cũng đã có thể đoán được chút ít. Vẻ mặt hai người vẻ kinh ngạc cùng không dám tin, đồng thời không phản bác lời của Cung Trí.

Chẳng qua mọi người vẫn hoàn toàn cảm thấy khó tin tưởng.

Trong vòng hai ba mươi năm, liền có thể thăng lên Đại Thừa cảnh, cả Đông Thắng đại lục trước đây chỉ có một mình Nhạc Vũ mà thôi, không ngờ trước mắt còn có thêm ba vị này.


Thật không biết Nhạc Vũ rốt cục đã sử dụng thủ pháp gì có thể đem tu vi bọn họ sinh sôi đẩy lên tới cấp bậc kia.

Ba người Nhiễm Lực đều khẽ mỉm cười, không trả lời, chỉ cẩn thận hướng mọi người trong điện thi lễ, tiếp theo đều không tự chủ được đưa mắt nhìn Liễu Nguyệt Như, trong mắt hiện lên tia kinh hãi, tiếp theo lại lộ ra vài phần tò mò ấm áp.

Nhạc Băng Thiến lấy lại tinh thần trước tiên, lại hướng Nông Dịch Sơn thi lễ nói:

- Nghe được chuyện của Vấn Hà Tông, sư huynh đã sớm biết được. Từng dặn qua việc xử trí chuyện này, thật không cần để ý tới thiên hạ chư tông. Chưởng giáo tổ sư cũng không cần phải cố kỵ, cứ tùy ý mà làm là được. Hết thảy hậu quả đều có sư huynh gánh vác…

Nàng là muội muội của Nhạc Vũ, giờ phút này ở bên trong Quảng Lăng sơn đều dùng sư huynh xưng hô. Nếu nói thiên địa sư thân quân, ngoại trừ kính thiên kính địa, trọng yếu nhất chính là sư thừa. Ở trước mặt mọi người thật không dám đem thân tình ra nói trước sư thừa.

Bên Nông Dịch Sơn nghe được trong lòng chấn động, thân hình khom về phía trước hỏi:

- Nói như vậy Vũ nhi đã trở lại thế giới này rồi sao?

- Thật đã trở lại, hiện tại đang ở bên trong Tử Vân tiên phủ. Nhưng sư huynh còn có đại sự cần làm, phải qua thêm chút ít thời gian mới có thể trở về!

Lần này đáp lời chính là Nhiễm Lực. Nói tới đây mọi người đều đã thật vui mừng, chỉ sau một khắc, liền thấy Nhiễm Lực ngẩng đầu, vẻ mặt ẩn hiện ngạo nghễ:

- Sư huynh còn có một câu nói nhờ chúng ta mang về. Ngày hắn quay về bổn tông, chính là lúc Quảng Lăng Tông quân lâm thiên hạ! Trong thế giới này, toàn bộ tu chân giới, nghịch ta thì chết, không phục thì giết! Khí vận Quảng Lăng Tông ta thâm hậu, phải trở thành nhất giới chi chủ! Kính xin chư vị sư tổ trưởng bối, trù tính chuẩn bị sẵn sàng!

Lời này vừa ra, trong điện nhất thời yên tĩnh, chỉ nghe được những tiếng hô hấp dồn dập, ngay cả Nông Dịch Sơn cũng hít sâu một hơi, âm thầm hoảng sợ.


Giờ phút này Tử Vân tiên phủ, bên trong Bích Ba Viện Côn Luân Điện, Nhạc Vũ đang ngồi trên trung ương đại sảnh.

Mấy người Nhiễm Lực lần này lục tục độ Đại Thừa kiếp, khiến nơi này cũng không còn vẻ trang nghiêm khi trước. Cũng may linh trận được hắn bảo vệ, cũng không hề tổn hại chút nào, không hề ảnh hưởng đại trận vận chuyển.

Mà giờ khắc này, thần sắc Nhạc Vũ đang kinh ngạc nhìn ra đám mây đen cuồn cuộn bên ngoài điện.

Thật ra cũng không phải chưa từng có, ở bên trong Hoàng Hôn Giới độ kiếp, hắn là thế giới chi chủ, cho dù chuyển hóa ngũ hành linh thể cũng không đưa tới lôi kiếp quá lớn, cũng có thể phi thăng được Hồng Hoang Giới.

Nhưng Nhạc Vũ lại có cảm giác trong chuyện này chỉ sợ không được đơn giản như vậy. Hắn lo lắng ở bên kia độ kiếp, từ nay về sau sẽ không còn cách nào tiến vào Đông Thắng đại lục. Vì vậy hắn càng thêm cẩn thận, trì hoãn mãi cho tới hôm nay.

Mà giờ khắc này trên không trung, đã hiện lên những lôi xà màu vàng xuyên toa, từ bên trong mây đen cuồn cuộn không ngừng xuất hiện.

- Tứ Cửu Trọng Lôi sao? Quả thế, không sai biệt lắm, đã đến lúc rồi!

Khóe môi Nhạc Vũ không khỏi nhếch lên, tu sĩ thành tiên cũng không vượt qua Tam Cửu Trọng Lôi.

Nhưng giờ phút này hắn chỉ cô đọng ngũ hành linh thể đã hiện ra cả Tứ Cửu Trọng Lôi chỉ dành cho Linh Tiên tu sĩ.

Hơn nữa trong một trăm lẻ tám loại kiếp lôi, là Thái Hoàng Diệu Thiên Lôi mạnh nhất. May nhờ bởi vì có Liễu Nguyệt Như cảnh tỉnh, lần này hắn đã sớm có chuẩn bị, nếu không chưa chắc sẽ không bị vẫn lạc.

Thúc giục khí huyết nguyên lực mênh mông cuồn cuộn bên trong cơ thể, Nhạc Vũ bắt đầu bắt tay vào thực hiện cấu tạo kết cấu tế bào cuối cùng trong cơ thể.

Sau đó không ngoài sở liệu, ngay lập tức liền có một đạo kiếp lôi màu vàng ầm ầm giáng xuống, vũ động quanh quẩn, phảng phất như có linh tính.

Nhạc Vũ vẫn lù lù bất động, tùy ý cho lôi xà chui vào trong cơ thể mình, phá hư toàn bộ thân thể huyết nhục.

Nhưng vừa đi vào, trong nguyên thần của hắn liền hiện lên một đạo thất thải lôi quang chợt sáng lên, không chút do dự hấp thu lôi xà, luyện hóa thu nhập.


Bên trong nguyên thần của hắn cô đọng ra đạo phù lục thất thải mang chữ "Đình"

Giờ phút này phụ lục chữ triện thượng cổ càng thêm khổng lồ, càng thêm rõ ràng. Những phù lục nhỏ bên trong gia tăng tới mười vạn, tràn ra thất thải lôi quang, uy năng càng lớn.

Ở Hoàng Hôn Giới tuy hắn không cách nào độ kiếp, thành tựu ngũ hành linh thể, hoặc tăng lên pháp lực, nhưng không phải không làm được chuyện gì, mười năm thời gian ở lại bên trong Thiên Ý Phủ, bên ngoài cũng đã là hai mươi năm.

Ngoại trừ bình thường nghiên cứu tu hành, chữa trị Biểu Lý Càn Khôn Đồ cùng Huyền Quy Tiên Trạc vài món trọng bảo, phần lớn thời gian Nhạc Vũ dùng kiếp lôi rèn hồn. Bên trong Hoàng Hôn Giới có tới ba ngàn yêu thú sắp đạt tới Yêu Vương cảnh giới, bị hắn lục tục dùng độ kiếp, mặc dù là Yêu Vương mười bốn cấp đỉnh phong cũng bị Nhạc Vũ giết chết không ít.

Hôm nay trong Nhị Cửu Trọng Lôi có ba trăm sáu mươi lăm Chu Thiên kiếp lôi, đều đã bị hắn rèn qua. Ngay cả Tam Cửu Trọng Lôi Nhạc Vũ cũng đã thử qua hơn phân nửa.

Uy năng của thất thải lôi quang không ngờ còn vượt hơn Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm hai lần, quả nhiên thủ đoạn phi phàm.

Giờ phút này hấp thu Thái Hoàng Diệu Thiên Lôi, mặc dù hai bên không đồng đều, nhưng phù lục chữ Đình bên trong đan điền hắn cũng do mấy ngàn loại kiếp lôi tinh hoa ngưng tụ mà thành, còn có lực lượng thân thể chống đỡ, sinh sôi không ngừng, hẳn không kém chút nào, uy năng mơ hồ còn vượt qua Thái Hoàng Diệu Thiên Lôi một bậc.

Mà chỉ đến lôi kiếp lần thứ bảy, Nhạc Vũ đã có cảm giác trong hư không nơi xa truyền tới một cỗ khí tức minh minh không rõ, chính đang dò xét nơi này, lại đến từ bên ngoài Tử Vân tiên phủ thì ngừng lại.

Tựa hồ còn kiêng kỵ dư uy của hắn, không dám tùy tiện xông vào, nhưng trong lúc mơ hồ hắn cảm giác những thần hồn kia không mang theo thiện ý. Tại

Nhạc Vũ hừ lạnh một tiếng, cũng không đi quản những người kia, chỉ ngưng thần tiếp tục cấu tạo khí huyết tinh nguyên, chuyển đổi thân thể.

Khi đó Liễu Nguyệt Như còn trẻ tuổi, tuy tu vi không mạnh nhưng muốn thay đổi điều chỉnh khả năng cũng không khó khăn.

Nhạc Vũ lại khác hẳn, thân thể của hắn vốn đã mạnh mẽ, ở bên trong Hoàng Hôn Giới mỗi ngày không quên rèn luyện thân thể, không ngừng lặp lại, đã đạt tới gần hai vạn thạch, xa xa vượt khỏi cảnh giới của Linh Tiên tu sĩ.

Nhưng nếu muốn thay đổi từ đầu, trở thành ngũ hành linh thể, không muốn tạo ra xung đột với kết cấu thân thể bản thân, tất nhiên càng thêm khó khăn.

Cũng may hắn đã sớm có chuẩn bị, mấy năm trước cũng vì giờ phút này đã toan tính tiêu hao một bộ phận bổn mạng tinh huyết, thúc giục Âm Dương Ngũ Luân Vân Tượng Bàn suy tính mười mấy lần, mới từ từ đem thân thể cơ cấu chân chính suy tính viên mãn, chẳng qua giờ phút này muốn ngưng tụ thì hơi phiền toái một chút mà thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận